Chương 2059 Tuổi tác tương đồng
“Có báo cáo kết quả rồi, đã có báo cáo kết quả rồi…” Một cảnh sát điều tra của Ban Tình báo quốc gia cầm một xấp tư liệu giám định, vội vội vàng vàng chạy vào một văn phòng nào đó của Sở Cảnh sát SeoulLúc này, Triệu Ngọc và Đinh Lam đang nghiên cứu tình tiết vụ án trong văn phòng, viết tư liệu lên đầy cả bảng trắng, hiện tại đã phải thêm hơn năm cái bảng rồi.
Triệu Ngọc xếp năm tấm bảng trắng ra thành hình tròn, còn hắn thì đứng giữa tâm vòng tròn, tập trung suy nghĩ.
“Thần thám Triệu, thần thám Triệu” Sau khi người cảnh sát điều tra này đi vào, thình lình cắt đứt mạch suy nghĩ của Triệu Ngọc: “Báo cáo của khoa giám chứng đã có rồi, quả nhiên là chiếc xe ô tô của Lee Il Yeon đã từng xảy ra tai nạn!”
“Hả!?”
Triệu Ngọc và Đinh Lam cùng lúc thốt lên vì kinh ngạc.
“Anh xem…” Cảnh sát điều tra chỉ vào bản báo cáo: “Toàn bộ phần cản bảo vệ phía trước xe ô tô của Lee Il Yeon đều đã từng được thay mới, đèn pha và bánh xe phía bên trái cũng đã bị thay…”
Bên trái… Đèn xe và bánh xe…
Triệu Ngọc vừa xem báo cáo thì trong đầu đột nhiên đã có suy tính, nếu như Lee Il Yeon thật sự đã từng xảy ra tai nạn giao thông, như vậy thì có khi nào vụ tai nạn này liên quan đến vụ án con ngươi đen hay không?
“Chiếc xe vừa mới mua được nửa năm…” Đinh Lam nói bằng tiếng Trung: “Lại từng xảy ra tai nạn, sau đó, Lee Il Yeon không dám lái xe nữa! Ôi trời, anh rể à, khứu giác của anh thật sự là nhạy quá rồi đấy, trong chuyện này có vấn đề thật này!”
“Chúng tôi đã kiểm tra vài thông tin của chiếc xe ô tô này” Cảnh sát điều tra tiếp tục báo cáo: “Chiếc xe ô tô đã được mua mới theo đường chính quy, thủ tục đầy đủ, không có bất cứ vấn đề nào cả!”
“Vậy vụ tai nạn thì sao?” Triệu Ngọc hỏi: “Các anh đã kiểm tra xem chiếc xe đã xảy ra sự cố gì chưa?”
“Không có…” Cảnh sát điều tra lắc đầu: “Chúng tôi đã kiểm tra thẩm vấn rồi, nhưng mà không điều tra được bất kỳ thông tin nào cả, bên bảo hiểm cũng không có động tĩnh gì!”
“Nếu như là vụ đâm xe bình thường thì…” Triệu Ngọc nói: “Thay cản xe và đèn thôi thì còn hiểu được, nhưng nếu mà thay cả bánh xe thì, hừ…”
“À…” Đinh Lam hiểu ra: “Chuyện này chứng tỏ rằng sự cố tai nạn giao thông đã làm xước bánh xe, nhưng mà để che đậy chuyện nào đó, cho nên tài xế dứt khoát thay luôn cả bánh xe!”
“Cho nên, thứ mà cô ta đâm phải hẳn khá là quan trọng” Triệu Ngọc nói: “Nếu không thì cô ta sẽ không sợ đến nỗi không dám lái xe nữa!”
“Báo cáo…” Lúc này, một cảnh sát điều tra khác đi vào văn phòng, báo cáo với Triệu Ngọc: “Thần thám Triệu, chúng tôi đã kiểm tra hình ảnh trong camera giám sát của khu chung cư mà Lee Il Yeon cư trú rồi, chúng tôi phát hiện ra trong bốn tháng gần nhất, về cơ bản là chiếc xe đó chưa từng được sử dụng…”
“Xe mới mua được nửa năm, lại không sử dụng bốn tháng…” Đinh Lam nói: “Nói cách khác, vụ tai nạn giao thông đã xảy ra vào bốn tháng trước à?”
“Kỳ lạ, nếu như thật sự đã xảy ra vụ tai nạn giao thông lớn thì tại sao… Cảnh sát không điều tra ra Lee Il Yeon chứ? Chẳng lẽ là… lúc xảy ra vụ tai nạn giao thông, chiếc xe chưa có giấy phép à?”
“Không phải” Một cảnh sát điều tra nói: “Bên chúng tôi có quy định nghiêm ngặt, sau khi mua xe ô tô thì nhất định phải gửi ảnh chụp lên thì mới có thể sử dụng, chứ không được phép dùng biển số xe tạm thời!”
“Camera theo dõi ở Seoul dày đặc, dù cho không quay được ở một giao lộ thì cũng sẽ quay được ở giao lộ tiếp theo…” Một cảnh sát điều tra khác nói: “Dù thế nào cũng có thể điều tra ra”
“Trừ phi…” Triệu Ngọc nói: “Người bị đâm… không hề báo án!”
“Hả? Không phải chứ?” Mọi người kinh ngạc: “Tại sao lại không báo án chứ?”
“Được rồi” Triệu Ngọc quay về phía hai cảnh sát điều tra rồi nói: “Bây giờ, hai người hãy đến Cục Giao thông điều tra thử đi, xem bốn tháng trước, trên tuyến đường Lee Il Yeon về nhà có xảy ra sự cố gì lớn hay không”
“Nếu như không điều tra ra thì hai người lái xe dọc theo tuyến đường Lee Il Yeon về nhà, hỏi thăm từng chút một.
Nếu như nạn nhân không báo án thì rất có thể là Cục Giao thông cũng không có tư liệu liên quan đâu!”
“Vâng!” Hai người vội vàng đồng ý.
“Còn nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Các cậu cũng phải tiến hành điều tra theo thông lệ về những chuyện quanh chiếc xe ô tô của Lee Il Yeon nữa, tìm xem là xưởng nào đã sửa xe ô tô cho cô ta!”
“Hai người có thể điều tra từ nhật ký cuộc gọi của Lee Il Yeon hoặc là thông tin trên mạng, sau khi Lee Il Yeon xảy ra chuyện thì tất nhiên sẽ phải liên hệ với xưởng sửa xe, chắc sẽ dễ điều tra thôi!”
“Đã rõ!” Hai người cùng nhau đồng ý.
“Ngoài ra…” Triệu Ngọc suy nghĩ một chốc, lại nói: “Hai người tìm một bản ghi chép tỉ mỉ về hướng đi của Kwon Yoo Dong cho tôi, xem ông ta đã từng đến những nơi nào vào bốn tháng trước”
“Vâng!” Sau khi hai cảnh sát điều tra đồng ý, họ mới rời khỏi văn phòng.
“Anh rể à” Đinh Lam vội nói bằng tiếng Trung: “Ý của anh là vụ tai nạn giao thông này có thể cũng liên quan đến Kwon Yoo Dong sao? Hai người đó là vì chuyện này mà chết à?”
“Anh không biết nữa” Triệu Ngọc lắc đầu: “Chỉ có thể tạm suy đoán như vậy thôi, dẫu sao thì giữa vụ án của Lee Il Yeon và Kwon Yoo Dong chỉ cách nhau có một tháng, phù hợp với khoảng thời gian của vụ án con ngươi đen ở Yokohama”
“Được thôi!” Đinh Lam nhún vai: “Vậy tiếp theo, chúng ta cứ đợi tin là được rồi nhỉ?”
“Đương nhiên là không được rồi” Triệu Ngọc nói: “Hôm nay, anh phải điều tra cho rõ từng tư liệu về tất cả người thân của bảy nạn nhân trên chiếc xe buýt bị hỏa hoạn”
“Chúng ta còn phải kiểm tra cho rõ về tư liệu của hội hỗ trợ, xem người nào thường xuyên tiếp xúc với những người thân này, người nào khả nghi nhất trong giáo đường và hội hỗ trợ nữa”
“Wow!” Đinh Lam nhếch mép: “Lượng công việc lớn thế này, tối hôm nay anh cũng đừng mong mà ngủ được. Ôi trời…” Đinh Lam duỗi eo: “Như vậy đi, em chịu giúp anh một phần thế nào?”
“Không được!” Triệu Ngọc nói như đinh đóng cột: “Để điều tra rõ chân tướng, anh nhất định phải tự mình hiểu rõ tất cả thông tin, người khác không giúp anh được!”
“Này…” Đinh Lam đứng phía sau Triệu Ngọc, bóp bả vai cho hắn và cười nói: “Nếu vậy thì em chỉ có thể thực hiện tốt công tác hậu cần cho anh thôi!”
“Thế này đi, anh đưa tiền cho em, em đi mua vài món ăn khuya…”
“Em đang hôi của đấy à!” Triệu Ngọc nhíu mày: “Lương của em đâu thấp nhỉ?”
“Ha ha, đùa ấy mà…” Đinh Lam vẫy tay, đã đi đến cửa: “Dưa chua hay là hamburger, gà rán thì thế nào? Anh đã từng nghe về gà rán và bia chưa?”
“Được rồi, em xem thế nào rồi mua đi!” Triệu Ngọc nhìn chằm chằm vào bảng trắng, nói: “Có cái ăn là được…”
“Được thôi!” Nói xong, Đinh Lam vui vẻ biến mất ở cửa.
Cô em vợ…
Triệu Ngọc nhanh mồm nhỏ giọng nói một câu, cảm thấy có một cô em vợ vui tươi, hoạt bát còn có thể đánh nhau như Đinh Lam, thật sự là một điều may mắn…
Sau đó, Triệu Ngọc bắt đầu vứt bỏ những chuyện linh tinh, chuyên tâm nghiên cứu tình hình vụ án, nghiêm túc tra cứu những tư liệu này.
Nửa tiếng sau, Đinh Lam còn chưa quay về thì hắn đã nhận được cuộc điện thoại của Lee Jin Ju.
“Thần thám Triệu, anh lợi hại thật đấy” Vừa nhấn nghe thì Lee Jin Ju đã lên tiếng khen ngợi: “Sau khi điều tra ra hội hỗ trợ, vậy mà anh còn có tâm tư đi điều tra Lee Il Yeon, tôi thật sự khâm phục anh đấy!”
“Thế nào?” Triệu Ngọc cười nói: “Cô Jin Ju không phải là vì khen tôi nên mới đặc biệt gọi điện thoại cho tôi đấy chứ?”
“Ha ha, đương nhiên là không rồi” Lee Jin Ju mỉm cười, nói: “Tôi đã điều tra được rốt cuộc người tư vấn tâm lý cho người nhà của bảy nạn nhân đó là ai rồi!”
“Hả? Là ai thế?” Triệu Ngọc vội lấy tư liệu liên quan và chuẩn bị xong cả một cây bút.
“Là chuyên gia tâm lý Jin Sun Seok cao cấp nhất của Viện Tâm lý học Seoul hiện tại, còn nữa…” Lee Jin Ju nói: “Ông Maxon – Giáo chủ của giáo đường cũng tham gia vào, chỉ có hai người này thôi!”
“Hai người này bao nhiêu tuổi rồi?” Triệu Ngọc hỏi.
“Jin Sun Seok 71 tuổi, còn Maxon thì 69 tuổi…” Lee Jin Ju nói: “Sao thế, có phải anh muốn nói là tuổi của hai người này cũng là khoảng tuổi của Takaki Iwata không?”