Chương 2077 Không hợp logic
“Hả?” Triệu Ngọc bỗng nhiên giật mình, run giọng hỏi: “Bà… Bà rốt cuộc là ai?”Bỗng nhiên, một cảnh tượng kỳ quái bất ngờ hiện lên trong đầu Triệu Ngọc.
Vào ban đêm tại biệt thự bãi biển Yokohama bốn mươi lăm năm trước, cảnh sát phát hiện ra Takaki Iwata chính là kẻ tình nghi lớn nhất của vụ án con ngươi đen, truy xét một đường tới nhà thẩm phán, lại trùng hợp bắt gặp hiện trường giết người của Takaki Iwata!
Sau đó, Takaki Iwata bỏ trốn, cuối cùng nhảy từ trên vách đá cao trăm mét xuống biển sâu, từ đó không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Thế nhưng Triệu Ngọc cảm nhận được trong khung cảnh đó, hiện trường gây án ở nhà thẩm phán vẫn còn ẩn giấu một tên hung thủ khác, chính là khi Takaki Iwata chạy trốn, ông ta đã dẫn theo tất cả nhân viên cảnh sát.
Còn bà ta thì… lặng lẽ lấy một con mắt đã bị lấy ra của thẩm phán, rồi rút lui vào bóng tối âm u…
Mặc dù đây chỉ là phán đoán chợt lóe lên trong ý nghĩ của Triệu Ngọc, nhưng khung cảnh này lại đáng sợ hơn bất cứ một bộ phim kinh dị kinh điển nào!
Chẳng… Chẳng lẽ…
Bốn mươi lăm năm qua, mọi người vẫn nhầm lẫn sao? Takaki Iwata vẫn còn đồng bọn!? Hay là sát thủ con ngươi đen vốn dĩ không phải ông ta!?
“Tôi là ai à?” Matsumoto Yusaki ngồi ngay ngắn lại, tư thái tao nhã nói: “Tôi chính là chúa cứu thế trừng phạt thế nhân độc ác!”
“Thế giới của chúng ta đã chìm đắm vào vực sâu của đạo đức, rất nhiều người vì lợi ích riêng mà lạnh lùng vô tình, coi thường mạng sống, chưa từng trải nghiệm sự khó khăn và đau khổ của người khác, thậm chí còn trơ mắt nhìn sinh mạng của người khác bị vô tình tước đoạt, nhưng vẫn thờ ơ…”
“Loại người này, nên để bọn chúng nếm thử mùi vị bị mất đi con mắt, loại người này không xứng đáng được sống trên cuộc đời!”
“Mười bảy con mắt…” Triệu Ngọc nuốt ngụm nước bọt, sợ hãi nói: “Có mười một viên, đều là người bị hại trong vụ án con ngươi đen ở Yokohama sao? Bao gồm cả… Vị thẩm phán bị mất đi một con mắt!?”
“Hừ…” Matsumoto Yusaki nhướng khóe miệng lên một cái, lộ ra ý cười đáng sợ: “Chỉ e là mọi người đều cho rằng con mắt của viên thẩm phán đó đã bị Takaki Iwata mang xuống vách đá rồi nhỉ?”
“Takaki Iwata…” Triệu Ngọc hỏi lại lần nữa: “Bà và Takaki Iwata rốt cuộc có mối quan hệ như thế nào?”
“Takaki Iwata…” Matsumoto Yusaki nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, nói: “Đây chính là một câu chuyện xưa!”
“Không sao” Triệu Ngọc trấn tĩnh nói: “Bà cứ từ từ nói, tôi rất bằng lòng lắng nghe!”
“Đồ ngốc này…” Matsumoto Yusaki nói: “Năm đó, sau khi cha của Takaki Iwata bị tòa án phán quyết tử hình, ông ta thế mà lại ngốc nghếch định đi tìm hai cô gái rồi giết chết, đồng thời phân thây bọn họ…”
Thịch…
Tim Triệu Ngọc giật thót, lời nói của Matsumoto hoàn toàn nằm ngoài dự tính của hắn, không ngờ lại trực tiếp nhắc tới vụ án hai cô gái bị hại.
Có điều, dù cho hắn có rất nhiều nghi ngờ thì cũng không ngắt lời đối phương.
Bởi vì, hắn đã phát hiện ra Matsumoto Yusaki lúc này đã sa vào hồi ức ngày xưa.
“Cậu nói xem, như thế có phải quá ngu ngốc không?” Matsumoto Yusaki trừng to mắt, lộ ra vẻ mặt buồn vui thất thường, nói: “Ông ta còn tưởng rằng chỉ cần dùng phương pháp tương tự để giết chết thêm hai cô gái nữa thì có thể chứng minh rằng sát thủ tàn sát các cô gái không phải là cha của ông ta!”
“Vậy thì tòa án sẽ phán quyết lại một lần nữa, tha cho cha của ông ta!”
“Thật sự là… Quá ngây thơ…”
Ting ting…
Ngay khi Matsumoto Yusaki đang kể chuyện, điện thoại của Triệu Ngọc có tiếng chuông vang lên, Hiyama Masako gửi một tin nhắn cho hắn: “Thần thám Triệu, tôi biết Matsumoto Yusaki là ai, bà ta là bạn thân của Takaki Iwata, từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau”
“Chuyện này được ghi chép trong hồ sơ, tôi đã từng đọc thông tin về bà ta rồi, tôi cũng đã từng nghi ngờ bà ta là bạn gái của Takaki Iwata. Nhưng mà bởi vì quan hệ không quá rõ ràng, mà bản thân bà ta lại khăng khăng phủ nhận, cho nên cuối cùng đã loại bỏ”
“Thần thám Triệu, tôi sẽ lập tức đi điều tra tin tức của bà ta một cách cụ thể hơn, sau khi điều tra được thì tôi sẽ lập tức báo cho anh…”
“Anh đang ở trong thời khắc thẩm vấn quan trọng, tôi không thể tới hiện trường được!”
À…
Biểu hiện của Hiyama Masako khiến Triệu Ngọc vô cùng hài lòng.
Sở dĩ hắn bảo Lee Jin Ju gọi Hiyama Masako tới là muốn nhờ Hiyama Masako hỗ trợ điều tra lai lịch của kẻ tình nghi quan trọng này.
“Cho nên…” Để dẫn dắt Matsumoto Yusaki nói ra tình hình thực tế, Triệu Ngọc đi theo ý nghĩ của bà ta: “Bà ngăn cản ông ta?”
“Đúng vậy” Matsumoto Yusaki nói: “Cảnh sát vẫn luôn chú ý tới ông ta, nếu như ông ta đi giết người thì thực sự không thể chạy thoát được. Chẳng những không thể cứu người mà ngược lại còn hại chính mình!”
“Lúc ấy, vì để cứu cha của ông ta, ông ta thậm chí còn năn nỉ tôi, muốn tôi giúp ông ta tìm ra hai cô gái để ông ta giết chết… Làm sao tôi có thể làm ra loại chuyện này chứ?”
“Thực sự là… Tẩu hỏa nhập ma rồi!”
“Ừm à…” Kinh nghiệm nói cho Triệu Ngọc biết, lúc này tuyệt đối không thể xen bừa vào, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Quả nhiên, Matsumoto Yusaki lập tức bộc phát tâm tình, tiếp tục nói: “May mắn là chuyện tôi lo lắng đã không xảy ra, ông ta không ngốc đến mức thật sự đi giết người!”
“Nhưng mà vào lúc đó… Chính là sau khi cha của Takaki Iwata bị xử tử hình, Takaki Iwata đã hoàn toàn thay đổi!”
“Ông ta không còn cảm thấy hứng thú hay yêu quý cuộc sống, ngày nào cũng ngơ ngơ ngác ngác, giống như một cái xác không hồn vậy, thấy ông ta đáng thương như thế, tôi thật sự vô cùng đau lòng, cho nên…”
“Cho nên vì để cổ vũ ông ta, để ông ta vực dậy tinh thần lại một lần nữa, tôi đã đưa ra ý kiến giết người báo thù với ông ta!”
“Tôi nói với ông ta” Matsumoto Yusaki vẫn tao nhã nói: “Là những bồi thẩm viên đó hại chết cha của ông ta, một phiếu, chỉ thiếu một phiếu!”
“Nếu như trong số những người viết phiếu đồng ý, nếu có một người bỏ phiếu chống thì chú Takaki đã không chết!”
“Cho nên đến cuối cùng, kẻ hại chết chú Takaki Kotobuki chính là những bồi thẩm viên bỏ phiếu đồng ý đó, đương nhiên, còn có luật sư biện hộ của đối phương và tên thẩm phán ghê tởm nữa!”
“Những kẻ này đều phải chịu trách nhiệm cho cái chết của chú Takaki, cho nên tôi khuyên Takaki Iwata giết chết những người này, như vậy là có thể hóa giải nỗi hận thù của ông ta, ông ta sẽ không phải sống một cách mụ mị nữa…”
Mẹ nó…
Triệu Ngọc thần mắng trong lòng, đây là logic quái quỷ gì vậy?
Takaki Iwata bởi vì cái chết của cha mà bị đả kích, việc tư duy khác hẳn với người thường có lẽ còn có thể lý giải được, nhưng tư tưởng của người phụ nữ này chẳng phải vô cùng biến thái ư?
Vào trường hợp đó, nếu như bà ta thật sự quan tâm tới Takaki Iwata thì nên khuyên giải ông ta một chút mà?
Đây là cái gì? Dùng giết chóc để hóa giải hận thù sao?
Tại sao bà ta lại đưa ra ý kiến ác độc mà âm hiểm như thế này?
“Ông ta đã đồng ý” Matsumoto Yusaki cười tà dị một tiếng: “Quả nhiên đúng như tôi nói, thấy được hy vọng báo thù, ông ta đã tỉnh táo lại!”
“Tôi lại đưa ra một đề nghị cho ông ta, rằng những bồi thẩm viên đó có mắt không tròng, rõ ràng chú Takaki Kotobuki oan uổng nhưng bọn chúng vẫn bỏ phiếu đồng ý, cho nên chúng tôi không thể để bọn họ chết đơn giản như vậy được!”
“Tôi đề nghị…” Trong mắt Matsumoto Yusaki lộ ra ánh mắt khát máu: “Tốt nhất là chúng tôi móc mắt bọn chúng, sau đó đổi thành viên đá màu đen!”
“Quê hương của tôi ở Hokkaido, trong gia đình có một truyền thuyết xa xưa, sau khi tộc nhân giết chết kẻ địch, vì để phòng ngừa kẻ địch biến thành ma quay lại báo thù, họ sẽ dùng một loại đá màu đen, che đi hai mắt của bọn họ!”
“Mà tôi cảm thấy” Matsumoto Yusaki giống như đang kể một câu chuyện vô cùng bình thường: “Nếu như chúng tôi cũng đổi cho những người hại chết chú Takaki thành con mắt màu đen thì có thể khiến người đời hiểu rằng bọn chúng đã từng gây ra chuyện sai trái!”
“Hai mắt của bọn họ đều là màu đen!”
Ừng ực…
Nghe thấy lời này, Triệu Ngọc lại nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn càng ngày càng cảm thấy tâm lý của người phụ nữ trước mặt này không bình thường.
“Còn nữa…” Matsumoto Yusaki lại nói: “Tôi biết có một phương thuốc làm giãn cơ bắp, có thể khiến cho đối phương không thể động đậy, nhưng vẫn có ý thức!”
“Như vậy là bọn chúng có thể tự mình cảm nhận được quá trình con mắt của mình bị chúng tôi móc xuống!”