Chương 2079 Nhìn rõ thù hận
“Mấy năm nay, tôi vẫn luôn làm nhân viên tình nguyện tại giáo đường” Matsumoto Yusaki tiếp tục nói: “Ở đây, tôi có thể nhìn thấu nội tâm của mọi người dễ dàng hơn”“Rất nhiều người tới giáo đường sám hối, tôi luôn thích nghe lén ở trong bóng tối, mà những người đến tham gia hội giúp đỡ để chữa trị tâm lý cũng đều có câu chuyện của riêng mình”
“Cho nên tôi đã lắp đặt máy nghe trộm trong hội giúp đỡ” Matsumoto Yusaki vẫn vô cùng tao nhã, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ ngoan cố: “Tôi lắng nghe câu chuyện của bọn họ, bên trong câu chuyện này, tôi có thể nhìn thấy sự hiểm ác của thế gian này!”
“Hừ! Giáo trình của giáo hội, còn có những chuyện gia tâm lý tới phụ đạo nữa, đều là sai lầm!” Matsumoto Yusaki cao giọng nói: “Dùng thiện lương để đánh đuổi tà ác vốn dĩ chính là dối người!”
“Đó chỉ là tự mình gạt mình, bịt tai trộm chuông, nó không có khả năng làm dịu nội tâm của những người đang bị tổn thương, những kẻ đã từng làm tổn thương bọn họ không phải chịu trừng phạt thì như thế nào mới có thể che đậy được vết thương?”
“Cho nên, tôi quyết định phải dùng phương pháp của mình để giúp đỡ bọn họ!”
“Cứ nghĩ tới việc tôi sẽ dùng con ngươi đen để trừng phạt những con người lạnh lùng vô tình này, trong tim tôi liền dâng lên nỗi kích động khó mà che giấu được, cảm giác cuộc sống lại trở nên có ý nghĩa một lần nữa, thật giống như Takaki Iwata lúc trước”
“Mặc dù ông ta bởi vì vụ án con ngươi đen phải nhảy núi mà chết, nhưng tôi tin rằng ông ta sẽ không hối hận!”
“Từ đó về sau, tôi bắt đầu thu thập tin tức, nghiên cứu các loại tri thức liên quan, vẽ ra kế hoạch tinh vi của mình, mọi chuyện đều giống như trở về quá khứ…”
Nghe Matsumoto Yusaki kể lại, Triệu Ngọc đã phát hiện ra tâm thái của người này sớm đã mất cân bằng, tư tưởng cực đoan của bà ta chính là triệu chứng bệnh điển hình.
Chỉ là có điều, mặc dù bà ta có tư tưởng cực đoan nhưng lại là một người vô cùng có năng lực.
Loại người này thường thường còn đáng sợ hơn tội phạm giương nanh múa vuốt rất nhiều.
“Thứ cuối cùng thúc đẩy tôi ra quyết định chính là vụ xe buýt bị cháy” Matsumoto Yusaki nói: “Ryoo Bul Seong vì hành lý của mình mà khiến cho bảy hành khách vốn có thể chạy trốn được phải chìm trong biển lửa, tội lỗi của ông ta tuyệt đối không thể được tha thứ!”
“Trong lúc nghe trộm hội giúp đỡ, tôi phát hiện ra những người như Choi Dong San và Ha Seong đều tỏ vẻ muốn tìm Ryoo Bul Seong để trả thù!”
“Cho dù dưới sự khuyên bảo của những chuyên gia tâm lý, bọn họ cuối cùng bày tỏ rằng mình đã giải thoát khỏi khúc mắc, từ bỏ ý định báo thù, nhưng trên thực tế, bọn họ vẫn chưa buông bỏ”
“Mà những thứ này thì chỉ có tôi có thể nhìn ra được” Matsumoto Yusaki hơi có vẻ tự đắc nói: “Nhắc tới chuyện này cũng thật kỳ quái, tôi chưa từng học những thứ liên quan tới tâm lý học, nhưng mà tôi cực kỳ mẫn cảm với lòng thù hận trong con người”
“Ánh mắt những người này giống như Takaki Iwata năm đó, tôi biết bọn họ cũng cần tôi giống như Takaki Iwata, tôi nên đi giúp đỡ bọn họ…”
“Cho nên…” Triệu Ngọc thuận theo suy nghĩ của bà ta, nói: “Bà đã tìm đoàn người Choi Dong San và thuyết phục bọn họ? Bà lợi dụng sự thù hận của bọn họ sao?”
“Không, cái này không gọi là lợi dụng!” Matsumoto Yusaki sửa lời: “Tôi thật lòng thật ý muốn trợ giúp bọn họ, tôi không cần được báo đáp, cho nên không thể gọi là lợi dụng được!”
“Nhưng mà…” Triệu Ngọc không hiểu: “Bà nói chuyện với bọn họ, tất cả bọn họ đều nghe theo bà đúng không?”
“Cũng không khác gì mấy!” Matsumoto Yusaki nhếch khóe miệng nói: “Tôi không cố gắng đi kích thích bọn họ, chỉ là thẳng thắn đưa ra phương án của tôi, nhưng mà bọn họ đều không có ý kiến, tất cả đều đồng ý!”
“Choi Dong San, vợ chồng Ha Seong và Park Yu Shun sao?” Triệu Ngọc hỏi: “Ngoại trừ bốn người này, còn có người nào khác tham dự hay không?”
“Không có” Matsumoto Yusaki lắc đầu nói: “Tôi nhìn người rất chuẩn, chỉ có bốn người bọn họ bị tổn thương sâu đậm nhất, thậm chí bọn họ đã sinh ra suy nghĩ coi thường mạng sống của mình, bọn họ nhất định sẽ đồng ý mà không chút do dự!”
“Là kế hoạch của tôi đã giúp bọn họ giành lấy cuộc sống mới!”
“Vậy…” Nhìn thấy Matsumoto Yusaki trả lời câu hỏi của mình, Triệu Ngọc lại hỏi: “Yoo Wan Jin thì sao? Anh ta cũng đồng ý sao?”
“Đương nhiên…” Matsumoto Yusaki cười trả lời: “Yoo Wan Jin sám hối, bị tôi nghe được không sót một chữ, tôi chẳng những có thể xác định được anh ta sẽ liều lĩnh báo thù vì người vợ và đứa con trong bụng đã chết của mình mà tôi còn vô cùng chắc chắn rằng anh ta đã biết kẻ thù của mình là ai!”
“Bà biết…” Triệu Ngọc đã cảm nhận được sâu sắc sự đáng sợ của người phụ nữ này, bèn hỏi: “Sự hận thù của nhóm người Choi Dong San cùng Ryoo Bul Seong đã quá mức rõ ràng, bà quyết định để bọn họ tiến hành trao đổi giết người sao?”
“Cái gì mà trao đổi giết người?” Matsumoto Yusaki lại lộ ra ý cười tà mị một lần nữa: “Người giết người vẫn luôn là tôi, sao lại là trao đổi?”
“Cái này…” Triệu Ngọc nghẹn lời, bị Matsumoto Yusaki chặn họng.
Có điều, lời nói này thật sự đúng là không hề sai.
“Tôi chỉ bảo bọn họ làm trợ thủ của tôi mà thôi, cũng giống như Takaki Iwata năm đó vậy!” Matsumoto Yusaki vô cùng tự nhiên nói: “Huống hồ, tuổi của tôi đã cao, dù sao cũng cần trợ thủ”
“Mặc dù bọn họ không thể tự tay giết chết kẻ thù của mình, nhưng mà bởi vì tôi sử dụng phương thức con ngươi đen nên sau khi hoàn thành, trong lòng của bọn họ đều vô cùng thỏa mãn!”
“Bọn họ chẳng những cảm ơn tôi mà còn quỳ gối thề trước mặt tôi, cho dù bọn họ bị cảnh sát bắt được cũng sẽ tuyệt đối không khai tôi ra!”
“Tôi tin tưởng bọn họ đã ôm quyết tâm quyết tử” Matsumoto Yusaki nhìn về phía Triệu Ngọc: “Cho nên, các anh có thể tìm được tôi không phải bởi vì bọn họ đúng không?”
Mẹ nó…
Triệu Ngọc hít sâu một hơi, trên người nổi da gà, không nghĩ tới sức phán đoán của người phụ nữ này lại mạnh như thế, dường như bà ta thật sự có thể nhìn thấu được lòng người!
“Tôi biết” Matsumoto Yusaki tiếp tục nói: “Cho dù bọn họ không khai tôi ra, các anh cũng sẽ không tin tưởng bọn họ!”
“Mặc dù tôi để bọn họ trao đổi nhưng vẫn tồn tại rất nhiều sơ hở, chỉ cần các anh có thể điều tra ra mối quan hệ hận thù của Yoo Wan Jin với Lee Il Yeon và Kwon Yoo Dong thì rất có khả năng điều tra được tới đây!”
“Cho dù là xác suất rất nhỏ nhưng nhìn này…” Matsumoto Yusaki cười một tiếng: “Các anh thật sự thành công rồi! Nếu đã như vậy thì tôi cũng nên nhận, cứ thế đi…”
Nói xong, Matsumoto Yusaki đưa hai tay đang đeo còng tay của bà ta ra, tỏ vẻ “Bắt tôi đi”.
“Tôi còn có một chút hiếu kỳ” Triệu Ngọc còn rất nhiều vấn đề nên không vội vàng ra tay, lại hỏi: “Sau khi nhóm người Choi Dong San và Yoo Wan Jin biết được kế hoạch của bà thì hẳn phải biết bà chính là sát thủ của vụ án con ngươi đen nổi tiếng rồi chứ?”
“Lúc ấy… Bọn họ phản ứng như thế nào?”
“Câu hỏi của cậu thật đặc biệt” Matsumoto Yusaki nói: “Đến một ngày nào đó, cậu cũng bởi vì sự vô tâm của ai đó mà mất đi cốt nhục yêu thương nhất, cậu sẽ hiểu được nếu so sánh với kẻ thù của cậu thì lai lịch của tôi vốn dĩ không đáng nhắc tới!”
“Nói cho cậu biết, sau khi những người kia biết tôi chính là sát thủ con ngươi đen thì bọn họ chẳng có bất cứ phản ứng gì, nếu có thì cũng chỉ là hưng phấn mà thôi, mà còn là loại hưng phấn khi nhìn thấy hy vọng có thể báo thù rửa hận nữa!”
Chậc chậc…
Triệu Ngọc chậc lưỡi cảm thán, sức phán đoán và sức quan sát của người phụ nữ này đều khác hẳn người thường, thông qua lần nói chuyện này, hắn đã có thể xác nhận sát thủ con ngươi đen chính là bà ta!
Nhìn thấy Matsumoto không định tiếp tục nói nữa, Triệu Ngọc đành phải đứng dậy, muốn cảnh sát đưa bà ta đến Cục Cảnh sát.
Ai ngờ, đúng lúc này, cửa phòng lại đột nhiên bị mở ra, Hiyama Masako bỗng nhiên chạy vào phòng, vội vã hỏi Matsumoto Yusaki.
“Nếu bà đã xác định rằng cha của Takaki Iwata bị oan uổng thì có phải bà đã biết chân tướng của vụ án hai cô gái bị hại hay không?” Hiyama Masako cúi đầu hỏi Matsumoto Yusaki: “Mong bà hãy nói cho tôi biết, rốt cuộc là ai đã sát hại hai cô gái đó!?”
⚝ ✽ ⚝
Nghe thấy Hiyama Masako hỏi vậy, Matsumoto Yusaki bất ngờ lộ ra biểu cảm kinh ngạc, vừa mới đứng dậy đã lập tức cứng đờ người, ngồi phịch xuống…