← Quay lại trang sách

Chương 2084 Con ngươi đen biến mất

“Năm đó…” Hiyama Masako đứng trong một góc sân, vừa nhìn các nhân viên kỹ thuật đang bận rộn làm công tác thu thập và điều tra, vừa nói với Triệu Ngọc bên cạnh: “Sau khi xông vào nhà Takaki Iwata, cảnh sát tìm được vật chứng liên quan đến vụ án con ngươi đen nhưng không tìm được dấu vân tay của ông ta trên vật chứng”“Có thể do lúc đó họ đều đeo găng tay”

“Nhưng…” Triệu Ngọc nói, “Cảnh sát chỉ nghĩ đến tất cả mọi chuyện đều do một mình Takaki Iwata gây nên, cho nên mới buông lỏng cảnh giác, không tra ra Matsumoto Yusaki”

“Đúng thế” Hiyama Masako nói: “Tôi nghĩ, tuy Takaki Iwata bơi rất giỏi nhưng vào ban đêm tối đen như vậy, nhảy xuống từ vách núi cao trăm mét thì chắc… vẫn không sống được”

“Có lẽ thế hệ này của chúng ta đã xem quá nhiều phim truyền hình rồi” Hiyama Masako nghiêm túc nói: “Tôi luôn nghĩ rằng vụ án này mang màu sắc truyền kỳ, một ngày nào đó, Takaki Iwata sẽ xuất hiện trở lại”

“Nhưng trên thực tế, chắc ông ta đã chết rồi, thầy tôi từng mời chuyên gia Hải Dương học cẩn thận nghiên cứu dòng hải lưu dưới sườn núi Yokohama F. Marinos, nếu có người rơi xuống biển, thi thể sẽ theo dòng hải lưu cuốn ra mấy cây số ngoài biển sâu, không dễ tìm được”

“Hơn nữa, bốn mươi lăm năm đã qua rồi, nếu ông ta thật sự còn sống thì chắc sẽ đi tìm Matsumoto Yusaki chứ nhỉ?”

“Thật không ngờ” Triệu Ngọc lắc đầu: “Takaki Iwata lại không phải sát thủ con ngươi đen, cha của ông ta cũng không phải hung thủ sát hại hai cô gái”

“Hai cha con đều bị người đời hiểu lầm mấy chục năm, thật là đáng thương…”

“Được rồi” Hai người đang nói chuyện thì Lee Jin Ju đi từ cửa vào và nói với họ: “Matsumoto Yusaki được đưa vào viện đúng lúc, giờ đang được cấp cứu”

“Theo lời bác sĩ thì bệnh của bà ta. vô cùng nghiêm trọng, có thể sẽ phải tiến hành phẫu thuật bắc cầu, trong thời gian ngắn, chúng ta không thể tiến hành thẩm vấn bà ta”

“Hình như…” Hiyama Masako nói: “Chúng ta còn rất nhiều vấn đề chưa làm sáng tỏ, tuyệt đối phải cứu sống bà ta”

“Ừ, chúng tôi sẽ cố hết sức. Ôi…” Lee Jin Ju và Triệu Ngọc thì lại khác, hoàn toàn là trạng thái thả lỏng: “Giờ ổn rồi, chẳng những giải quyết được vụ án của chúng ta mà còn làm rõ được chân tướng của vụ án bốn mươi lăm năm trước”

“Lần này, tất cả những người bị hại đều có thể yên nghỉ rồi. Hửm…”

Nói xong, Lee Jin Ju mới chú ý đến sự khác thường của Triệu Ngọc, vội vàng hỏi: “Sao vậy thần thám Triệu, trông sắc mặt anh không tốt lắm”

Lee Jin Ju ngoài miệng hỏi vậy, trong lòng lại hết sức tò mò. Vì nếu nói vụ án này không liên quan quá lớn đến Lee Jin Ju thì lại chẳng có chút liên quan gì đến Triệu Ngọc.

Nếu vụ án đã được phá thì Hiyama Masako có lẽ sẽ cảm khái muôn vàn, nhưng Triệu Ngọc thì nên cảm thấy hưng phấn và vui mừng mới đúng.

Nhưng Triệu Ngọc cau mày, vẫn luôn xụ mặt.

“Vụ án này…” Triệu Ngọc tặc lưỡi nói: “Vẫn chưa chấm dứt hoàn toàn đâu”

“Hả?” Lee Jin Ju trợn tròn mắt: “Vì sao? Khẩu cung của Matsumoto Yusaki còn chưa đủ rõ ràng à?”

“Tôi cảm thấy… hình như vẫn còn sơ sót ở chỗ nào” Triệu Ngọc nói: “Ví dụ… Succinylcholine ở đâu ra?”

“Đúng thế” Hiyama Masako gật đầu: “Tôi cũng đang muốn nói chuyện này đây.

Chỉ dựa vào điều kiện kinh tế và khả năng của Matsumoto Yusaki không thể lấy được loại thuốc nhạy cảm như Succinylcholine”

“Trong những người tham gia vào vụ án con ngươi đen, dường như cũng không có ai có thể lấy được…”

“Đúng thế” Triệu Ngọc phụ họa: “Không ai có thể tiếp xúc với loại thuốc này, giờ Matsumoto Yusaki cũng không phải bác sĩ, trừ phi bà ta trộm được”

“Nhưng anh đã quên rằng…” Triệu Ngọc nhắc nhở Lee Jin Ju: “Chúng ta đã tra tất cả các con đường ở Seoul, chắc sẽ không bỏ sót dấu vết đâu nhỉ?”

“Ừm, e rằng còn phải điều tra nhà máy dược phẩm nữa” Hiyama Masako nói: “Theo tôi được biết, Seoul có hai nhà máy dược phẩm có thể sản xuất ra thuốc này, chi bằng điều tra lại?”

“Không phải chứ?” Lee Jin Ju bĩu môi: “Còn phải tra nữa à? Giờ đã bắt được hung thủ rồi, chờ phẫu thuật xong, để bà ta tự khai rõ đi”

“Ngay cả chân tướng từ bốn mươi lăm năm trước cũng đã khai báo rồi, còn sợ bà ta không chịu nói ra những tình tiết này sao?”

“Không phải” Triệu Ngọc nói: “Điều tôi lo lắng không phải chuyện này”

“Hả?” Lee Jin Ju vò đầu: “Còn chuyện gì nữa?”

“Năm đó, sau khi Takaki Iwata nhảy vực” Triệu Ngọc nói: “Cảnh sát tìm được một lượng lớn vật chứng và tài liệu có liên quan đến vụ án con ngươi đen trong nhà Takaki Iwata, nhưng chỉ có hai vật là không thấy”

“Một…” Hắn giơ một ngón tay lên: “Con mắt người chết bị móc ra. Tất nhiên những con mắt là bộ phận không tiện lưu trữ lại, có lẽ đã bị vứt đi hoặc chôn lấp, cảnh sát sẽ không truy xét đến cùng”

“Mà thứ hai…” Hắn lại giơ ngón tay thứ hai lên: “Đó là không tìm được viên đá chế tạo con ngươi đen, hoặc là không tìm được con ngươi đen đã được làm ra từ tảng đá”

“Hả!?” Lời vừa nói ra, Hiyama Masako lập tức sợ hãi toát mồ hôi lạnh: “Đúng thế!”

“Chúng ta đã chứng minh trên người Lee Il Yeon, Kwon Yoo Dong và Ryoo Bul Seong có sáu con ngươi đen, chẳng những được tạo ra từ cùng chất liệu đá với vụ án Yokohama mà còn… mà còn…”

“Mà còn được tạo ra từ cùng một lô” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Điều này chứng tỏ lúc đó Hiyama Masako đã chế tạo ra rất nhiều con ngươi đen”

“Nhưng cảnh sát lại không tìm ra được…”

“Chuyện này…” Lee Jin Ju cố gắng đuổi kịp mạch suy luận của hai người, nói: “Nếu vậy, kết quả không phải rất rõ ràng sao?”

“Con ngươi đen đã được chế tạo bị Matsumoto Yusaki giấu đi, sau đó bị đưa đến Seoul, sau đó gây ra ba vụ án con ngươi đen hiện tại?”

“Nhưng…” Triệu Ngọc và Hiyama Masako gần như là đồng thanh: “Còn lại đâu rồi?”

“Còn lại?” Lee Jin Ju hơi hiểu ra, không nói thêm gì nữa.

“Hiện tại” Triệu Ngọc chỉ vào nhân viên thu thập vật chứng, nói: “Chúng ta tìm được con mắt của người bị hại trong nhà Matsumoto Yusaki, nhưng… hình như vẫn chưa tìm được con ngươi đen còn lại mà?”

“Thế à?” Lee Jin Ju kinh ngạc, sau đó giải thích: “Có phải đúng lúc dùng hết rồi không?”

“Không thể” Triệu Ngọc lắc đầu: “Lúc chúng ta vừa vọt vào, Matsumoto Yusaki đã nói với chúng ta một câu”

“Bà ta nói rằng chúng ta đã tới sớm hơn mong đợi”

“Bà ta nói vậy là ý gì?” Triệu Ngọc nghiêm túc lạ thường nói: “Có phải bà ta còn muốn giết ai nữa không?”

“Hả?” Lee Jin Ju há hốc miệng: “Chắc không nghiêm trọng vậy đâu? Bà ta đã bị chúng ta bắt được, sao có thể chứ?”

“Nhưng…” Triệu Ngọc nói: “Con ngươi đen đâu? Sao lại không tìm thấy?”

“Được, được…” Lee Jin Ju vội nói: “Tôi sẽ bảo nhân viên kỹ thuật kiểm tra lại lần nữa”

“Cô… cô tốt nhất nên đi thông báo với bác sĩ phẫu thuật của Matsumoto Yusaki” Hiyama Masako cho ý kiến: “Một khi Matsumoto Yusaki tỉnh lại thì hỏi bà ta ngay, xem con ngươi đen chạy đi đâu”

“Đây… đây tuyệt đối không phải chuyện nhỏ” Hiyama Masako nhận thấy sự việc nghiêm trọng, vội vàng nói với Lee Jin Ju: “Con ngươi đen mà Matsumoto Yusaki chế tạo ra chắc vẫn còn không ít, nếu không tìm được thì nói không chừng sẽ xảy ra phiền toái lớn đấy”

“À… À…” Lee Jin Ju vội vàng gật đầu, sau đó gọi điện cho cấp dưới của mình.