← Quay lại trang sách

Chương 2086 Đệ tử luận và hiện tượng mạng tiêu cực

Tám giờ sáng, tại văn phòng Sở Cảnh sát SeoulTriệu Ngọc, Lee Jin Ju, Hiyama Masako và một nhóm cảnh sát ngồi đối diện nhau, sắc mặt của tất cả mọi người đều là một màu xanh xám, trên đầu cũng giống như Tôn Ngộ Không mang theo vòng kim cô vậy.

“Được rồi” Vẫn là Triệu Ngọc mở miệng nói trước: “Chuyện tôi lo lắng nhất đã xảy ra rồi! Chỉ là có điều, tôi không nghĩ tới… cái gậy này lại đánh xa như vậy!”

“Tại sao lại có thể như vậy chứ?” Lee Jin Ju khoanh tay lại, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi: “Matsumoto Yusaki đã… đã nhận tội rồi, vì sao… vẫn còn có sát thủ con ngươi đen ở bên ngoài chứ?”

“Người này là ai thế?”

“Vì sao Matsumoto Yusaki chưa hề nói tới?”

“Phù…” Triệu Ngọc thở mạnh một hơi nói: “Lúc đầu, tôi nghĩ tới việc lập tức đi máy bay trở về xem xét, nhưng mà nghĩ lại, căn nguyên vẫn còn đang ở Seoul, cho nên tôi đã bàn giao lại vụ án cho đồng sự của chúng tôi!”

“Nhưng mà để phối hợp điều tra” Triệu Ngọc trịnh trọng nói với Lee Jin Ju: “Tôi cần gửi tất cả những tài liệu liên quan tới vụ án con ngươi đen cho bọn họ!”

“Không thành vấn đề!” Lee Jin Ju rộng rãi nhận lời: “Chỉ là yêu cầu vẫn vậy, không được lộ chuyện cho cánh truyền thông!”

“Ừm…” Triệu Ngọc gật đầu, sau đó nói: “Căn cứ vào tình huống này mà xem xét thì nói không chừng Matsumoto Yusaki đã… nhận đồ đệ rồi!”

“Bà ta biết mình yếu bệnh nhiều, tuổi tác đã cao, vì có thể tiếp tục lưu truyền tay nghề con ngươi đen nên đã nhận đệ tử!”

“Mà đệ tử này… có khả năng không phải người Hàn Quốc!”

“Nếu vụ án con ngươi đen đã xuất hiện ở nước anh” Hiyama Masako vô cùng lo lắng nói: “Nếu chúng ta không thể nhanh chóng ngăn lại thì rất có thể sẽ còn xuất hiện ở nhiều nơi khác, bao gồm cả nước chúng tôi nữa!”

“Cho nên mới nói” Triệu Ngọc nói: “Chỗ lợi hại nhất của Matsumoto Yusaki không chỉ là sát thủ con ngươi đen mà bà ta còn là một người truyền bá tư tưởng con ngươi đen! Đây mới là chuyện đáng sợ nhất!”

Ting ting… Ting ting…

Mới nói được đến đây, điện thoại di động của Triệu Ngọc chợt vang lên, Miêu Anh gọi điện cho hắn.

“Triệu Ngọc, bây giờ em đang trên đường đi tới Tịnh Hải, em đã xin Tổng cục Hình sự để tổ chúng ta phụ trách vụ án này rồi” Miêu Anh nói: “Nhóm Tăng Khả đã xuất phát rồi!”

“Tốt lắm!” Triệu Ngọc nói: “Vậy anh vẫn ở lại Seoul, chúng ta hai bên đồng thời điều tra! Đúng rồi, tiền tuyến đã phản hồi gì chưa? Bọn anh cần mau chóng xác định tính chất của vụ án!”

“Ừm, em đã lấy được liên hệ rồi” Miêu Anh nói: “Em sẽ gửi ảnh chụp hiện trường cho anh! Nhưng nếu muốn điều tra ra thân phận của nạn nhân thì chỉ sợ còn cần một chút thời gian!”

“Được rồi” Triệu Ngọc dặn dò: “Mặc dù vụ án con ngươi đen khó khăn, nhưng bên trong vẫn có logic rõ ràng, cho nên một khi điều tra ra thân phận người chết thì lập tức bắt đầu điều tra xem hắn ta đã từng làm chuyện gì xấu!”

“Những chuyện này có liên quan tới việc lạnh nhạt hay coi thường mạng sống…”

“Còn nữa, anh cũng sẽ mau chóng gửi tất cả tư liệu của vụ án con ngươi đen cho em!”

“Được rồi!” Miêu Anh trả lời: “Bọn em sẽ mau chóng điều tra ra tình hình cụ thể…”

Sau khi cúp điện thoại, ảnh chụp hiện trường mà Miêu Anh gửi cho Triệu Ngọc cũng đã được truyền tới điện thoại di động của hắn.

Triệu Ngọc đồng bộ điện thoại di động với màn hình lớn, ảnh chụp hiện trường vụ án hiện ra trên màn hình lớn.

“Hả!?” Ai ngờ, chỉ nhìn thoáng qua là Hiyama Masako đã đứng lên nói: “Thủ đoạn thô bỉ cẩu thả này hoàn toàn không giống cách làm của Matsumoto Yusaki!”

Thực ra, Triệu Ngọc chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đã phát hiện ra vấn đề.

Bởi vì trên tấm ảnh đã biểu hiện vô cùng rõ ràng, mặc dù con mắt người chết cũng bị đổi thành con ngươi đen nhưng ở xung quanh hốc mắt lại rịn ra vài vết máu, trông vô cùng tà dị và kinh khủng!

Mà trong vụ án con ngươi đen lúc trước, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện vết máu rõ ràng như vậy.

“Rất rõ ràng…” Hiyama Masako nói: “Người này không học được bản lĩnh của Matsumoto Yusaki, khi hắn ta phẫu thuật thì vô cùng thô cứng, là cái kiểu phá hỏng rồi bỏ đi!”

“Đúng vậy” Lee Jin Ju cau mày, lắc đầu liên tục: “Vì sao lại chạy đến nơi xa như vậy chứ? Hung thủ và Matsumoto Yusaki đã thành lập quan hệ như thế nào vậy?”

“Tôi cảm thấy…” Cô ta nhìn Triệu Ngọc một cái rồi nói: “Chắc không phải thông qua giáo đường hoặc là hội giúp đỡ chứ?”

“Hay là… Lại…” Triệu Ngọc nghĩ tới điều gì đó, vội vàng nói: “Lại đi hỏi Yoo Wan Jin và Choi Dong San đi xem sao! Hỏi bọn họ xem ngoại trừ chính bọn họ ra, còn có ai tiếp xúc với Matsumoto Yusaki nữa không? Còn ai khác tham dự vào kế hoạch giết người của bọn họ nữa?”

“Được, được…” Lee Jin Ju vẫy tay một cái, một cảnh sát cấp dưới của cô ta lập tức rời phòng để thẩm vấn nhóm người Yoo Wan Jin…

“Cuộc phẫu thuật thì sao?” Hiyama Masako bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng hỏi: “Matsumoto Yusaki đã được mổ chưa? Nếu như vẫn chưa thì chúng ta mau nghĩ biện pháp để bà ta mở miệng đi!”

“Tôi cảm thấy hôm qua bà ta đã ý thức được sai lầm của mình, biết đâu nếu chúng ta hỏi bà ta thì bà ta sẽ nói ra hung thủ là ai?”

“Không được đâu…” Lee Jin Ju nói: “Bà ta đã vào phòng phẫu thuật rồi, phải chờ tới ba giờ chiều mới xong, hơn nữa, sau khi kết thúc, bác sĩ cần quan sát bà ta một thời gian mới có thể thẩm vấn!”

“Mặc dù đường xá xa xôi” Triệu Ngọc nói: “Nhưng thời gian lại quá nhanh! Tôi chỉ sợ… Người bị Matsumoto Yusaki tẩy não không chỉ có một người!”

Nghe Triệu Ngọc nói như vậy, tất cả cảnh sát tại đây đều run lên, không ai ngờ tới vụ án con ngươi đen điều tra được tới hiện giờ lại xuất hiện tình huống phức tạp như vậy!

“Đúng vậy… Việc này không thể coi thường…” Lee Jin Ju lo lắng nói: “Tôi phải lập tức báo cáo với lãnh đạo cấp cao, từ giờ trở đi, mức độ phong tỏa vụ án con ngươi đen phải cao hơn bất cứ tin tức nào!”

“Nếu không, một khi vụ án này bị truyền thông loan tin thì thật không biết sẽ có bao nhiêu người thử bắt chước, lúc ấy thì thật sự nguy to rồi…”

⚝ ✽ ⚝

Một giờ trưa, có cảnh sát mua cho nhóm người Triệu Ngọc cơm hộp.

Thế nhưng Triệu Ngọc chẳng có một chút khẩu vị nào, vẫn luôn nhìn vào tài liệu của vụ án con ngươi đen, muốn phân tích xem rốt cuộc Matsumoto Yusaki đã làm được như thế nào?

Tít tít tít…

Điện thoại di động kêu lên, Miêu Anh cuối cùng cũng gọi điện thoại cho hắn: “Triệu Ngọc, bọn em đã điều tra được thân phận của người chết rồi” Miêu Anh nói vô cùng gấp rút: “Hóa ra người này chính là một hiện tượng mạng tiêu cực!”

“Cái gì?” Triệu Ngọc không hiểu: “Hiện tượng mạng tiêu cực?”

“Đúng vậy!” Miêu Anh nói: “Vào tầm nửa năm trước, ở trên tầng thượng một tòa nhà ở thành phố Tịnh Hải, một cô gái chuẩn bị nhảy lầu tự sát!”

“Người này làm quần chúng vây xem, trong lúc hóng hớt, hắn ta ở trong đám người cao giọng la lên, thúc giục cô gái kia mau chóng nhảy xuống, đừng làm chậm trễ thời gian của hắn ta…”

“Kết quả, cô gái kia thật sự nhảy xuống, bỏ mạng ngay tại chỗ!”

“Thế nhưng, sau khi cô gái kia ngã chết, người này không những không cảm thấy hối hận vì lời nói của mình mà còn đứng tại chỗ gây sự, nói rất nhiều ngôn từ gây khó chịu, thậm chí còn cười ra tiếng…”

“Ai ngờ, hành vi của hắn ta đã bị người nào đó quay video lại, đồng thời tung lên mạng, kết quả bị phần lớn người dân lên án, trở thành hiện tượng mạng tiêu cực…”

“Quả nhiên… Quả nhiên là thế!” Triệu Ngọc cắn răng, vội vàng nói: “Nếu đã như vậy thì hung thủ khẳng định là người thân của cô gái nhảy lầu kia!”

“Đúng vậy!” Miêu Anh nói: “Bọn em đã điều tra được tin tức người nhà cô gái đó và đang phái người tiến hành bắt giữ! Chắc sẽ có kết quả nhanh thôi!”