Chương 2090 Người bị hại
“Trước mắt chúng tôi vẫn chưa phát hiện ra” Trong bộ đàm, cảnh sát phụ trách điều tra máy vi tính của giáo đường đang báo cáo với Lee Jin Ju: “Thưa sếp, máy tính của giáo đường cũng không nhiều, loại email đời cũ này giờ rất ít người sử dụng!”“Nếu như có vết tích đã sử dụng thì chắc phải rất rõ ràng mới đúng, nhưng trước mắt chúng tôi lại không phát hiện ra…”
“Cẩn thận tìm xem” Lee Jin Ju ra lệnh: “Không chỉ là email mà còn có các loại file, lịch sử tìm kiếm, những mục tiêu mà Matsumoto Yusaki lựa chọn chắc đều đã được lên tin tức điểm nóng!”
“Nếu có thể tìm được lịch sử tìm kiếm của bà ta thì chúng ta có thể ngăn cản nhiều vụ án xảy ra hơn nữa!”
“Rõ!” Cảnh sát nhanh chóng làm theo.
Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Lee Jin Ju trở nên cực kỳ khó coi, hơi bất an nói với Triệu Ngọc và Hiyama Masako: “Chỉ sợ chuyện chúng ta lo lắng nhất đã xảy ra rồi!”
“Vụ án con ngươi đen vốn chính là một vụ án giàu sắc thái truyền kỳ, hiện tại không những xuất hiện ở nước tôi mà còn liên quan tới những nơi xa hơn nữa”
“Hai người chắc hiểu rõ truyền thông của chúng tôi rồi đấy, vụ án này…” Lee Jin Ju bất đắc dĩ lắc đầu: “Khẳng định là không thể ép xuống được! Hãy chờ xem, trang đầu bài báo ngày mai chắc chắn sẽ đưa tin về vụ án này đấy…”
“Đến lúc đó…” Hiyama Masako nuốt ngụm nước bọt, nghiêm túc nói: “Sợ rằng sẽ gây ra một cuộc tranh luận lớn trong xã hội nhỉ? Đạo đức, tội ác và vô tâm, mọi người sẽ vây quanh cái đề tài này mà triển khai một cuộc tranh luận kịch liệt!”
“Nhưng mà…” Lee Jin Ju nhíu mày nói: “Điều làm người ta lo lắng nhất chính là có người bắt chước! Vậy coi như… xong đời thật rồi!”
“Cho nên…” Triệu Ngọc nói: “Chúng ta phải tìm về những con ngươi đen mà Matsumoto Yusaki đã gửi ra ngoài trước khi vụ án này trở nên nghiêm trọng hơn!”
“Nếu như bị lộ ra ánh sáng, đồng thời để chân tướng rõ ràng khắp thiên hạ, thì có lẽ ảnh hưởng trái chiều vẫn chưa đến tình trạng không thể cứu vãn!”
“Chỉ cần có thể khống chế được vụ án xảy ra, vậy thì khi thông qua truyền thông lộ ra ngoài sẽ tăng thêm thiện ý, chắc… vẫn có thể cứu vãn!”
“Nhưng nói thì dễ, làm mới khó…” Hiyama Masako nói: “Nếu bên giáo đường không có tiến triển thì chúng ta đâu còn biện pháp nào khác để tìm được những con ngươi đen đã mất?”
“Chẳng lẽ thật sự phải tung tin tức để đi thăm dò sao?”
Ting ting… Ting ting…
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lee Jin Ju vang lên, là cảnh sát ở Jeonju gọi tới.
“Thưa sếp” Cảnh sát báo cáo Lee Jin Ju: “Chúng tôi… Chúng tôi đã bắt được hung thủ rồi, hung thủ chính là Song Won Gook! Nhưng mà… Khi chúng tôi đến nơi thì đã hơi trễ…”
Sau khi nghe thấy viên cảnh sát nói chuyện, trong lòng Triệu Ngọc và Hiyama Masako bỗng trở nên căng thẳng.
“Sao vậy?” Lee Jin Ju vội hỏi: “Song Won Gook cũng xảy ra chuyện rồi sao?”
“Phải!” Cảnh sát tiếc nuối nói: “Sau khi chúng tôi xông vào nhà Song Won Gook, phát hiện Song Won Gook đã cắt cổ tay tự sát, hắn ta còn ôm ảnh vợ và con gái mình vào lòng…”
“…” Nghe được tin tức này, Triệu Ngọc và Hiyama Masako bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ thất vọng, hiển nhiên đây là kết quả bọn họ không muốn thấy nhất.
“Trong tay Song Won Gook còn nắm chặt dao phẫu thuật, giống con dao được phát hiện trong nhà Matsumoto Yusaki như đúc…”
“Còn nữa, chúng tôi đã tìm được tài liệu chi tiết liên quan tới hai người bị hại trong nhà của Song Won Gook cùng với kế hoạch gây án được Song Won Gook ghi chép lại và rất nhiều kim tiêm, dược phẩm…”
“Hiện tại, chúng tôi đang kiểm tra điện thoại di động và máy tính của hắn ta, xem có khả năng tìm được phương thức liên lạc giữa hắn ta và Matsumoto Yusaki hay không…”
“Vậy…” Lee Jin Ju vội hỏi: “Bên tòa án có tiến triển gì không? Có thể tìm được mối quan hệ giữa Song Won Gook và Succinylcholine không?”
“Ừm…” Cảnh sát trả lời: “Chúng tôi đã phái người đi tìm, trước mắt vẫn đang trong quá trình xác nhận.
Có điều, nhìn từ quan hệ nghề nghiệp cho thấy Song Won Gook có hiềm nghi rất lớn!”
“Bởi vì hắn ta là nhân viên quản lý cao cấp của cảnh sát tòa án, có quyền hạn quản lý dược phẩm, nếu hắn ta muốn trộm Succinylcholine thì vô cùng có khả năng!”
“Tốt lắm, các cậu nhanh chóng đi xác nhận đi!” Lee Jin Ju nói: “Nếu thuốc của Matsumoto Yusaki đều do hắn ta cung cấp thì tên Song Won Gook này có thể là người bị xúi giục rất quan trọng của Matsumoto Yusaki!”
“Nói không chừng, chúng ta có thể tìm được những con ngươi đen khác từ nhà của hắn ta đấy…”
“Rõ!” Cảnh sát trả lời: “Chúng tôi đang tiến hành điều tra toàn diện căn nhà và văn phòng của Song Won Gook, nếu có tin gì mới thì tôi sẽ lập tức báo cáo cho ngài!”
“Tốt lắm!”
Lee Jin Ju gật đầu đồng ý, nhưng cô ta vừa định cúp điện thoại thì cảnh sát kia lại nhớ đến điều gì đó, vội vàng nói ngay: “Đúng rồi, còn một chuyện nữa quên chưa báo cáo với ngài, bên pháp y vừa mới đưa tới một bản báo cáo tử vong ngắn gọn” Cảnh sát nói: “Trên báo cáo viết hai nạn nhân ở Jeonju không phải bị sát hại vào ban ngày mà là vào đêm khuya hôm qua!”
“Chỉ có điều, bởi vì hai nạn nhân nằm trong xe ủi đất, mãi cho tới khi có người đến kiểm tra xe ủi đất thì mới phát hiện ra họ”
“À…” Lee Jin Ju gật đầu: “Nói như vậy thì việc Song Won Gook tự sát cũng không phải vừa mới xảy ra đúng không?”
“Đúng vậy!” Cảnh sát trả lời: “Khi chúng tôi chạy tới nơi thì Song Won Gook đã chết từ lâu, thi thể đã lạnh ngắt, đoán chừng chắc sau khi hắn ta gây án xong đã về nhà tự sát!”
“Còn nữa, chúng tôi vừa mới điều tra được, từ khi hạ táng vợ con, Song Won Gook đã cho làm ba ngôi mộ, hai ngôi để hạ táng vợ con hắn ta, còn một ngôi ở giữa thì để lại cho chính hắn…”
Cảnh sát nói thì có vẻ bình tĩnh, nhưng khi nhóm người Triệu Ngọc nghe thấy vậy lại cảm thấy vô cùng chói tai.
Lúc đầu rõ ràng là một nhà ba người đang vô cùng hạnh phúc lại rơi vào thảm cảnh chỉ có thể gặp nhau tại mộ huyệt, thật sự là khiến người ta phải thổn thức cảm thán!
Trên thế giới có rất nhiều loại quan hệ nhân quả, nhưng mà trong vụ án nhấp nhô trập trùng này, Triệu Ngọc vẫn không thể nhìn thấu được những người trong cuộc này là loại quan hệ nhân quả nào?
Nó mang đến cho hắn cảm giác trong vụ án này, tất cả đều là người bị hại! Mà tất cả mọi người, tất cả lại đều là… hung thủ giết người!!!
Sự vô tâm và đau khổ trong thế gian đã được biểu hiện một cách vô cùng tinh tế trong vụ án này!
Ai đúng? Ai sai?
Ai đáng thương? Ai đáng trách?
Ai là kẻ yếu? Ai là kẻ mạnh?
Người bị hại là hung thủ, hung thủ cũng là người bị hại…
Ting ting… Ting ting…
Khi một hồi chuông điện thoại di động vang lên, Triệu Ngọc đang trách trời thương dân thì bị ngắt quãng, hắn cầm điện thoại di động lên xem xét thì thấy là Miêu Anh ở Tịnh Hải gọi tới.
“Alo…” Sau khi kết nối, Miêu Anh nói với Triệu Ngọc: “Triệu Ngọc, cho anh biết một tin tức quan trọng, khi bọn em tra hỏi Bạch Bình Tân thì đã lấy được một chi tiết!”
“Căn cứ vào lời nói của Bạch Bình Tân thì lúc ông ta gặp mặt Matsumoto Yusaki, bà ta đã có một chiếc laptop màu xám bạc!”
“Ông ta nghi ngờ email của Matsumoto Yusaki chắc được viết và gửi đi thông qua chiếc laptop đó!”
“Hả?” Sau khi nghe được tin tức này, Triệu Ngọc nhìn Lee Jin Ju một cái rồi lắc đầu nói: “Bọn anh đã lục soát nhà của Matsumoto Yusaki rất kỹ, nhưng đâu nhìn thấy chiếc laptop nào?”
“Đúng thế!” Hiyama Masako hiểu tiếng Trung nên phụ họa nói: “Trước đó tôi cũng thấy kỳ lạ, Matsumoto Yusaki quay lén để điều tra hội giúp đỡ thì chắc chắn phải có một thiết bị phát chứ nhỉ?”
“Trên điện thoại di động của bà ta lại không có gì cả, vậy tất nhiên phải có máy tính…”
“Laptop…” Lee Jin Ju chậc lưỡi nói: “Nếu tìm được chiếc laptop này thì chúng ta lập tức có thể biết được rốt cuộc Matsumoto Yusaki đã đưa con ngươi đen cho người nào!”
“Nhưng…” Ngay sau đó, cô ta lại nhíu mày: “Laptop… đang ở đâu?”