← Quay lại trang sách

Chương 2105 Bị phá hủy bởi chấp niệm

Rạng sáng năm giờ, trên ban công ngoài trời của một căn phòng trong khách sạn, Triệu Ngọc đứng lặng trước lan can, ngẩng mặt lên nhìn màn đêm đen tối vô tận trên đầu, trong lòng cảm thấy sầu muộn vô hạnTrong đầu hắn đang nhớ lại những chuyện đã xảy ra không tính là cũ với Tịch Mộng Na trên đảo Kỳ Tích.

Dẫu sao hắn cũng không tiếp xúc gì nhiều với Tịch Mộng Na, ngoại trừ việc cùng thông qua thử thách của Grimm thì chỉ còn lại việc vạch trần việc Tịch Mộng Na mưu sát Molly thôi.

Hắn biết rõ rằng mối quan hệ giữa hắn và Tịch Mộng Na chỉ dừng lại ở việc hắn là thám tử còn cô ta là tội phạm.

Nhưng mà tối nay sao hắn lại không có cách nào nghĩ thoáng được kia chứ?

Là bởi vì nụ hôn mà cô ta “trừng phạt” hắn trên đảo Kỳ Tích?

Hay là hắn liều mạng cứu cô ta từ dưới nước lên?

Hoặc có lẽ là ánh mắt kiên quyết đoạn tuyệt mà cô ta lộ ra lúc đồng ý điều kiện của Yusuf vào vài tiếng trước?

Thật ra, kể từ lúc cô ta lộ ra ánh mắt đó thì Triệu Ngọc đã ý thức được gì đó rồi.

Bởi vì không có bất kỳ chấp niệm nào với kho báu của Tịch Vĩ, cho nên khi Triệu Ngọc nhìn nhận vấn đề cũng bình tĩnh hơn Lundy và Yusuf vài phần.

Từ rất lâu trước đây, hắn đã suy nghĩ về một vấn đề quan trọng là liệu kho báu của Tịch Vĩ có khi nào đã bị chuyển đi từ lâu rồi hay không?

Dẫu sao thì Tịch Vĩ cũng có hai cô con gái mà!

Hơn nữa, hắn đã từng gặp cả hai cô gái rồi, đặc biệt là lúc gặp cô chị Tina trong ngôi nhà tội ác, hắn thấy tính cách của Tina có vẻ như giống Tịch Vĩ hơn.

Nếu Tịch Vĩ chết rồi thì hẳn Tina sẽ là người đứng đầu của tập đoàn Tịch Vĩ, cho nên nếu Tịch Vĩ thật sự có kho báu thì tất nhiên là cô ta sẽ xử lý nó rồi.

Sau đó, khi Triệu Ngọc nhìn thấy Tina bị Lundy giết chết, hơn nữa còn làm thành một thi thể nữ không đầu thì đương nhiên sẽ hợp lẽ mà nghĩ rằng Lundy đã có được tất cả tin tức về Tịch Vĩ từ miệng của Tina rồi.

Nhưng chuyện không thể ngờ là Lundy vẫn cố chấp đi tìm manh mối về kho báu của Tịch Vĩ, cho nên tất cả những chuyện này đã trở nên không hợp lý.

Vì vậy, Triệu Ngọc có lý do để nghi ngờ rằng Tina có lẽ là đã khai ra rồi, nhưng cô ta không hề nói ra toàn bộ sự thật, chẳng qua chỉ kể cho Lundy nghe câu chuyện về hai khẩu súng lục đó thôi.

Mà Lundy đã bị thù hận làm choáng váng đầu óc nên đã giết chết ngay Tina. Hoặc có lẽ là vì không để cho Lundy thực hiện được ý đồ nên Tina đã lựa chọn tự sát…

Đương nhiên, đây chỉ là một suy luận mà thôi, Triệu Ngọc không có cách nào đưa ra một phán đoán chính xác.

Cho nên, sau khi Triệu Ngọc bị Yusuf khống chế, hắn trông có vẻ là một kẻ vô hại, nhưng thực tế không hề nhàn rỗi chút nào.

Trước hết, ngay khi nhảy lên trực thăng, hắn đã dùng băng dính tàng hình dán một trong những chiếc điện thoại của mình lên thân trực thăng, hơn nữa còn mở camera lên.

Đồng thời, hắn còn sử dụng một đạo cụ tên là máy phục chế camera, như vậy là đã có thể trực tiếp truyền những hình ảnh mà chiếc điện thoại này quay được vào trong đầu.

Ngay sau đó, hắn lại thực hiện y như vậy vào lúc Amerola kéo hắn lên trực thăng, hắn dán máy nghe trộm mini đã chuẩn bị xong từ trước lên lưng của Amerola.

Thế là lúc nào trong đầu của hắn cũng có thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào mà Amerola nghe thấy.

Thật ra cũng không phải là do Yusuf bất cẩn, người của ông ta vẫn luôn mang theo thiết bị làm nhiễu sóng. Cho nên, bọn họ vốn không e ngại thiết bị định vị trên người của Triệu Ngọc.

Cho nên, họ chỉ lục soát đơn giản vũ khí của Triệu Ngọc mà thôi, chứ không phải tìm được tất cả mọi thứ.

Hơn nữa, Yusuf đã tính toán thời gian từ sớm, dù Ban Tình báo Quốc gia có thể định vị được vị trí của Triệu Ngọc thì chắc chắn cũng không kịp ngăn bọn họ.

Lúc đầu, quả thật kế hoạch của Triệu Ngọc là ngăn cản đám người Yusuf.

Tuy rằng Yusuf có rất nhiều người, trong tay lại có súng, ngoài ra còn có một quý cô Amerola rất giỏi đánh nhau.

Nhưng mà thực sự là đạo cụ của Triệu Ngọc quá nhiều, dùng đại vài cái là gần như có thể ngăn cản đám người Yusuf lại rồi.

Nhưng mà cuối cùng hắn không làm như vậy, bởi vì hắn luôn cảm thấy lý do của Yusuf có phần khiên cưỡng, cho nên hắn nghi rằng sau lưng của Yusuf vẫn còn nhân vật lợi hại hơn nữa.

Hoặc có lẽ là Yusuf thật sự có mối liên quan nào đó với Miêu Khôn…

Cho nên, cuối cùng hắn không gắng sức động thủ mà để mặc cho Yusuf thoải mái rời đi. Sau đó lại thông qua camera và máy nghe trộm mà hắn bí mật cài vào để quan sát động tĩnh của ông ta.

Bọn họ có thiết bị làm nhiễu sóng, nhưng Triệu Ngọc lại có một cái máy tăng sóng rất mạnh, cho nên vốn không cần phải lo lắng việc không nhận được tín hiệu.

Ngoài ra, chuyện Tịch Mộng Na đột nhiên thay đổi thái độ, đồng ý hợp tác với Yusuf ngay trước mặt Triệu Ngọc, chuyện này cũng đã dấy lên nghi ngờ của Triệu Ngọc thêm lần nữa.

Từ trong ánh mắt quyết tuyệt của Tịch Mộng Na, hắn đã hiểu ý định của cô ta, hắn cảm thấy sự chuyển biến của Tịch Mộng Na hơi bất thường.

Cô ta thông minh như vậy nên chắc chắn biết rõ rằng chỉ cần nói ra mật mã thì cô ta không còn giá trị nữa, sao lại có thể dễ dàng đồng ý với đề nghị của Yusuf như vậy được chứ?

Chẳng lẽ… Cô ta làm như vậy là có mục đích khác sao?

Cho nên, Triệu Ngọc đề nghị hôn tạm biệt Tịch Mộng Na là có dụng ý khác.

Vốn dĩ hắn muốn lợi dụng cơ hội tiếp xúc gần gũi với Tịch Mộng Na để sử dụng thuốc gây nôn và thuốc giả chết tàng hình cho cô ta, khiến Tịch Mộng Na “chết” ngay tại chỗ.

Chỉ cần Tịch Mộng Na chết thì Yusuf cũng sẽ tạch hoàn toàn!

Hơn nữa, Triệu Ngọc phát giác ra Tịch Mộng Na đã có vẻ coi rẻ mạng sống, nên cũng muốn thừa dịp này để cứu cô ta.

Nhưng mà vào thời khắc quan trọng thì Yusuf không bị mắc lừa, không cho Triệu Ngọc có cơ hội tiếp xúc với Tịch Mộng Na.

Lúc ấy, Triệu Ngọc đã đấu tranh tư tưởng quyết liệt với chính mình, chỉ cần hắn dùng một viên thuốc bổ sung năng lượng là đã có thể thoát khỏi sợi dây thừng, sau đó bắt đầu bất ngờ tấn công.

Nhưng nếu làm như vậy thì sẽ mất đi cơ hội tìm ra tên trùm đứng sau Yusuf và cả việc điều tra rõ chân tướng kho báu của Tịch Vĩ nữa.

Cho nên cuối cùng, hắn vẫn từ bỏ, cứ trơ mắt nhìn Tịch Mộng Na đi theo Yusuf như vậy.

Haizz…

Triệu Ngọc thở dài, cảm thấy hơi hối hận.

Sau đó, hắn thông qua thiết bị nghe trộm thì biết được suy đoán của hắn là chính xác, sau khi Yusuf tìm thấy cái kho trống rỗng của Tịch Vĩ thì hắn biết rằng có thể Tịch Mộng Na sẽ không sống được nữa rồi!

Nhưng vào lúc đó, tất cả đã quá muộn màng…

Nếu bọn họ thật sự tìm thấy kho báu của Tịch Vĩ thì chắc chắn Triệu Ngọc sẽ dẫn Lee Jin Ju và Miêu Khôn đi chặn bọn họ lại.

Nhưng nếu như kho báu trống rỗng, vậy thì hiển nhiên Triệu Ngọc không cần phải làm gì thêm nữa. Tuy rằng kho báu của Tịch Vĩ đã vĩnh viễn trở thành một bí ẩn, nhưng như chính hắn đã nói, ít nhất thì kết quả này đối với họ cũng không tệ cho lắm!

Hơn nữa, Yusuf đã thành công trở thành kẻ chết thay, Triệu Ngọc thà thả ông ta chạy còn hơn là dẫn người đi bắt ông ta.

Kể từ bây giờ, tất cả mọi người đều sẽ nghĩ rằng Yusuf đã có được kho báu của Tịch Vĩ và tin tình báo trong đó, sẽ nghĩ hết mọi cách để đi tìm ông ta!

Cuộc đời của tù trưởng còn chưa phất lên được thì từ nay đã phải trải qua những ngày tháng trốn chạy nơi xứ người, phiêu bạt khắp chốn, sợ rằng còn chẳng dám quay trở về nhà của mình…

Cho nên, thà làm vậy còn hơn là bắt ông ta, có như vậy thì mới xứng đáng với ông ta…

Thế này gọi là tự tạo nghiệt không thể sống, mọi hậu quả đều là do Yusuf tự mình lựa chọn.

Theo Triệu Ngọc, dù là Tịch Vĩ hay Lundy cũng vậy, và cả vị tù trưởng này nữa, bọn họ trông thì có vẻ là thông minh đấy, nhưng đều bị phá hủy bởi chấp niệm.

Ba người vốn dĩ đã có của cải giàu nhất nước rồi, nhưng lại vẫn cứ vì chấp niệm mà chó cùng rứt giậu, cuối cùng, không chỉ không chiếm được gì mà còn hủy diệt tất cả mọi thứ của mình…