Chương 2113 Đừng đặt bàn ở nhà hàng, đặt vé máy bay đi
Thủ đô, tại Tổng bộ Tổng cục Hình sự, trong văn phòng của Sở trưởng“Rất tốt, rất tốt, Triệu Ngọc à…” Sở trưởng Tiêu tràn đầy vui mừng nói với Triệu Ngọc: “Từ vụ án giếng nước đến vụ án Quỷ vương, lại đến hồi ký giết người và sau đó là vụ án con ngươi đen, những vụ án này, cậu đều xử lý vô cùng tốt!”
“Quá khen, quá khen rồi” Triệu Ngọc ôm quyền: “Đây đều là do anh minh lãnh đạo, à không, lãnh đạo anh minh…”
“Từ lúc nào mà cậu đã học được cách nịnh hót rồi?” Sở trưởng Tiêu vừa cười vừa nói: “Trong lòng cậu và tôi đều hiểu rõ rằng, nếu không có đại thần thám Triệu Ngọc như cậu, chỉ sợ là không thể kết thúc những vụ án này nhanh như vậy được!”
“Triệu Ngọc à, tổ điều tra đặc biệt vẫn không thể không có cậu! Tôi thật sự không nỡ để cậu bị phòng Đặc Cần cướp đi…”
“Chị yên tâm đi” Triệu Ngọc nói: “Mặc dù tôi vô cùng quý hiếm, cũng được phòng Đặc Cần đặt kỳ vọng cao, nhưng mà tình cảm giữa hai chị em chúng ta còn cần phải nói sao?”
“Chị yên tâm đi, chỉ cần có vụ án khó xử lý là Triệu Ngọc tôi tuyệt đối sẽ không từ chối!”
“Thật ư? Câu này của cậu thật sự làm tôi rất cảm động…” Sở trưởng Tiêu kích động nắm lấy tay Triệu Ngọc và nói: “Anh rể của cậu đã nói với tôi rất nhiều lần, muốn cậu với Miêu Anh đến nhà tôi làm khách, mời các cậu một bữa đấy!”
“Nếu không có cậu ở Vaqueria lần đó thì hai chúng tôi đã phải âm dương cách biệt rồi…”
“Dễ thôi, dễ thôi…” Triệu Ngọc cười nói: “Hôm nay cũng được, chị mời tôi ăn cái gì?”
“Ừm… Haizz!” Ai ngờ, Sở trưởng Tiêu lại thở dài, lắc đầu nói: “Chỉ tiếc là anh rể cậu không ở nhà, lại đi Talstein rồi…”
“Không thể nào?” Triệu Ngọc lập tức sinh lòng kính nể: “Anh rể cũng thật là kính nghiệp, tại sao lại đi vậy?”
“Không có cách nào khác…” Sở trưởng Tiêu nói: “Hạng mục vẫn chưa làm xong, nếu phái người khác đi thì anh ấy lại không yên lòng… Có điều, sự an toàn lần này không có vấn đề gì, sau khi trải qua sự việc lần trước thì bên phía Talstein đã tăng cường công tác bảo vệ, tuyệt đối sẽ không xảy ra những chuyện tương tự nữa!”
“Nhưng đúng là…” Triệu Ngọc nói: “Lần trước những người chống đối ngu muội ở Vaqueria đã bắt anh rể đi vì dầu hỏa!”
“Nhưng trên thực tế, anh rể thuộc đội khảo sát, căn bản không phải người trong nghề…”
“Không sao, không sao đâu” Sở trưởng Tiêu thở dài một tiếng và nói với Triệu Ngọc: “Anh rể cậu không ở nhà cũng có khác gì đâu, tôi mời cậu cũng giống nhau mà, buổi tối hôm nay, tôi đã đặt trước ở nhà hàng để mời các cậu một bữa rồi, không riêng gì cậu mà toàn bộ tổ điều tra đặc biệt các cậu nữa!”
“Những ngày qua vất vả cho mọi người rồi!”
“Oa, chị thật là hào sảng!” Triệu Ngọc cười nói: “Đâu có lãnh đạo nào lại mời cấp dưới chứ, tôi thấy vẫn là tôi làm chủ đi! Mời cả những bạn bè trong Tổng cục Hình sự chúng ta nữa, có được không?”
“Ừm… Tôi thấy đừng nên mở rộng phạm vi” Sở trưởng Tiêu nói: “Hãy để tôi mời đội các cậu đi!”
Ting ting ting…
Lúc này, điện thoại làm việc của Sở trưởng Tiêu bỗng nhiên vang lên.
Triệu Ngọc thấy thế, vội vàng gật đầu nói: “Vậy được rồi, nếu đã như vậy thì cứ nghe theo sự sắp xếp của chị nhé! Chúng tôi ăn cái gì cũng được…”
Nói xong, Triệu Ngọc khoa tay ra hiệu rời khỏi.
Nhưng mà Sở trưởng Tiêu không có ý để Triệu Ngọc rời đi, lập tức khoát tay ra hiệu bảo Triệu Ngọc chờ ở đó.
“Alo, đúng vậy, thế nào?” Sở trưởng Tiêu cầm điện thoại lên, ngồi vào vị trí, gật đầu nói: “Tỉnh Hà Dương sao? À… Ừm… Lại là vụ án cũ năm xưa?”
Vừa nghe đến mấy chữ này, Triệu Ngọc lập tức mở to hai mắt nhìn, không hề nghi ngờ rằng đã có vụ án mới.
Triệu Ngọc biết những vụ án cần Tổng cục Hình sự xử lý, bình thường đều sẽ giao cho Tổng cục Hình sự đầu tiên, sau đó lại căn cứ vào tình hình của từng vụ án mà tiến hành phân phối tới từng tổ điều tra đặc biệt.
Nếu có thể báo lên tới phòng của Sở trưởng Tiêu thì chỉ có loại vụ án khẩn cấp, hoặc là vụ án có sức ảnh hưởng tương đối lớn.
Nên cuộc điện thoại gọi tới cho Sở trưởng Tiêu lúc này, không thể nghi ngờ rằng lại có vụ án xuất hiện, còn nữa, nơi xuất hiện vụ án này có khả năng ở tỉnh Hà Dương.
Tỉnh Hà Dương ở giữa tỉnh Tấn An và tỉnh Lũng Tây, nằm ở vùng trung tâm của khu vực Trung Nguyên. Dù khoảng cách gần nhưng Triệu Ngọc chưa đến đó bao giờ.
“Trường Đại học Sư phạm à?” Sở trưởng Tiêu lộ ra vẻ nghi ngờ: “Phát hiện thi thể trong trường đại học, hơn nữa… hơn nữa còn là thi thể từ vài thập niên trước?”
“Ừm… À… Tôi biết rồi… Nhưng mà…” Sở trưởng Tiêu nghiêm túc nói: “Nếu là trường học thì mặc kệ bao nhiêu năm đi nữa thì chí ít vẫn phải có manh mối để điều tra, giao loại chuyện này cho Cục Cảnh sát ở địa phương xử lý không được sao?”
Trong lúc nói chuyện, Sở trưởng Tiêu bất giác nhìn Triệu Ngọc một cái, ánh mắt Triệu Ngọc tỏ ra bình tĩnh, lâm vào trầm tư, hiển nhiên đã bị Sở trưởng Tiêu hấp dẫn.
“Được, tôi biết rồi, để tôi xem có tổ nào hiện giờ đang rảnh không! Cậu đợi tin tức của tôi, cứ để bên kia điều tra trước đi…”
Sau khi nói xong, Sở trưởng Tiêu mới cúp điện thoại.
“Làm sao vậy?” Triệu Ngọc thuận miệng hỏi một câu: “Lại có vụ án mới à?”
“Đúng vậy” Sở trưởng Tiêu lắc đầu nói: “Là một vụ án cũ năm xưa, trường Đại học Sư phạm tiến hành xử lý một tòa nhà cũ thì đột nhiên phát hiện ra thi thể đã chôn nhiều năm, còn nữa, xem ra không chỉ có một người thôi đâu…”
“Trường Đại học Sư phạm…” Triệu Ngọc khẽ nhíu mày, hiển nhiên là đã sinh ra hứng thú: “Cho dù là tòa nhà cũ thì sao có thể giấu thi thể ở đó chứ?”
“Thi thể đã biến thành hài cốt, đoán chừng đã được giấu vài thập niên rồi… Haizz…” Sở trưởng Tiêu chậc lưỡi thở dài: “Năm nay, vụ án quái đản thật sự là vô cùng nhiều…”
“Thật đúng là…” Triệu Ngọc phụ họa: “Thật đúng là không ít!”
“Bởi vì, thi thể đã lâu năm cho nên…” Sở trưởng Tiêu tiếp tục nói: “Bên phía tỉnh Hà Dương hy vọng Tổng cục Hình sự có thể phái tổ chuyên án tiến hành điều tra!”
“Không phải bọn họ không xử lý được, chỉ là cân nhắc tới tính chất của vụ án này, cho nên vẫn hy vọng chúng ta có thể phái người tới”
“Tính chất của vụ án?” Triệu Ngọc không hiểu: “Không phải chỉ là vụ án của năm xưa thôi sao? Điều tra rõ ràng thân phận của người chết, sau đó bắt lấy hung thủ là xong rồi! Cái gì mà tính chất không tính chất?”
“Không, không đơn giản như cậu nghĩ đâu, đây chính là Đại học Sư phạm Hà Dương đó!” Sở trưởng Tiêu nói: “Mặc dù đã là tử thi lâu đời, nhưng mà ảnh hưởng gây ra cho trường học lớn đến thế nào, cậu suy nghĩ một chút thì chắc cũng biết rồi nhỉ?”
“Ồ…” Triệu Ngọc lúc này mới hiểu ra: “Thật đúng nhỉ, trong trường học cất giấu nhiều thi thể như vậy, đối với sinh viên và các giảng viên mà nói thật đúng là khó xử…”
“Trước đó vài ngày, phía Nam xuất hiện một sự việc tương tự, cậu có xem tin tức không?” Sở trưởng Tiêu nói: “Thao trường đang được sửa chữa thì lại đào ra một thi thể, kết quả liên lụy tới vụ án của xã hội đen, gây ra ảnh hưởng rất lớn…”
“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu: “Bọn họ lo lắng vụ án này cũng có thế lực phía sau màn sao?”
“Khụ, xem tôi này, tôi nói với cậu nhiều như vậy làm gì?” Sở trưởng Tiêu bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, nhanh chóng nói với Triệu Ngọc: “Được rồi, Triệu Ngọc, cậu cũng đừng quan tâm làm gì!”
“Cậu vừa mới hoàn thành nhiệm vụ ở nước ngoài về, đang cần nghỉ ngơi, còn vụ án năm xưa này, tôi sẽ tìm người thích hợp đi xử lý!”
“Hiện tại tôi sẽ đặt bàn nhà hàng, buổi tối sẽ mời mọi người một bữa…”
“Ừm… Việc này sao…” Triệu Ngọc giống như bị làm phép vậy, làm thế nào cũng không di chuyển bước chân được, suy nghĩ tầm mười giây, lúc này mới nói với Sở trưởng Tiêu: “Chị à, hay là… vụ án này để cho tôi xử lý đi!”
“Cậu?” Sở trưởng Tiêu khó xử nói: “Cậu quá cực khổ rồi, tôi cảm thấy vụ án này mặc dù là vụ án từ năm xưa nhưng độ khó cũng đâu lớn? Cậu nên…”
“Tôi thấy chị đừng đặt nhà hàng, đặt vé máy bay đi!” Triệu Ngọc trực tiếp nói: “Nếu như vụ án đã có độ khó không lớn, vậy thì coi như giải sầu một chút đi!”
“Cậu… Haizz!” Sở trưởng Tiêu bất đắc dĩ nói: “Nếu cậu đã nói như vậy thì được rồi, vụ án này trông cậy vào cậu vậy… Tôi sẽ bảo Tiểu Trình đặt vé máy bay cho các cậu!”
“Được, tôi đi chuẩn bị một chút” Triệu Ngọc nói: “Lập tức xuất phát!”
Nói xong, Triệu Ngọc quay người đi ra khỏi văn phòng, triệu tập thành viên trong tổ của mình.
“Haizz…”
Sở trưởng Tiêu nhìn bóng lưng Triệu Ngọc đã đi xa, thở dài từ đáy lòng, sau đó mới sờ điện thoại, lộ ra vẻ đắc ý.
Hóa ra Sở trưởng Tiêu đã sớm biết vụ án này, bà ta đã muốn để Triệu Ngọc qua đó xử lý, nhưng lại sợ Triệu Ngọc không muốn đi nên mới diễn trò hay.
Không nghĩ tới, vở kịch vui này quả nhiên khơi lên hứng thú của Triệu Ngọc, chẳng những vui vẻ đi làm việc mà còn mua cho mình danh tốt…