← Quay lại trang sách

Chương 2123 Người cho vay tiền

“Sếp à, rốt cuộc anh đang làm gì vậy?” Trong phòng của cô gái nhảy lầu, Triệu Ngọc nghe cuộc gọi điện thoại của Thôi Lệ Châu: “Tôi có xem định vị, anh đang tản bộ ở chợ đồ cổ à?”“Nói cho anh biết, đồ cổ ở đó hầu như toàn đồ rởm, nếu như anh thật sự muốn tìm đồ tốt thì để tôi tư vấn cho anh một chút, tuyệt đối không nên ra tay bừa bãi đấy!”

“Được rồi, thôi đi” Triệu Ngọc thúc giục: “Tôi cũng chỉ đi tản bộ một lúc thôi, vừa rồi điện thoại để chế độ yên lặng, cho nên tôi không nghe thấy cuộc gọi của cô!”

“Nhanh thế, có phải vụ án nhật ký giết người có tin tức mới rồi không?”

“Đúng vậy” Thôi Lệ Châu nói: “Vị đại đội trưởng kia mời cao thủ ở bệnh viện tới, không điều tra được thân phận của bốn người bị hại thì chỉ có thể sử dụng kỹ thuật 3D để khôi phục chân dung thôi!”

“Chờ đến khi khôi phục được, chúng ta lại đăng thông báo tìm người, hoặc cho những người trong cuộc nhận dạng…”

Chuyện này Triệu Ngọc đã biết, nên nhanh chóng thúc giục: “Vậy còn tin tức nào khác không?”

“Còn nữa, thông qua số liệu đã phân tích được” Thôi Lệ Châu nói: “Chúng tôi đã tìm được kẻ tình nghi trọng điểm, chuẩn bị tiến hành tập trung thẩm vấn những người này, xem vài trang nhật ký kia rốt cuộc là của ai!”

“Bởi vì những người này đến từ khắp nơi trên đất nước, thậm chí còn có người di cư ra nước ngoài” Thôi Lệ Châu lại nói: “Cho nên, chúng tôi quyết định bắt đầu từ người ở gần nhất trước!”

“Vì đề phòng lỡ như, chị Miêu để mấy người chúng tôi cũng tham dự vào…”

“Được rồi” Triệu Ngọc dặn dò: “Tôi cảm thấy kẻ tình nghi rất có thể là người bản địa, gia đình có điều kiện, cho nên mới nghĩ tới việc lợi dụng ngày nghỉ ở ký túc xá để cầm tù và sát hại các cô gái!”

“Nếu không phải người bản địa, vậy thì gia đình hắn ta cũng nhất định từng xảy ra vấn đề nghiêm trọng, ví dụ như cha mẹ ly dị, hoặc là những chuyện bất hạnh như mất đi người thân, dẫn đến việc dù hắn ta được nghỉ học cũng không muốn về nhà”

“Hiểu rồi, hiểu rồi” Thôi Lệ Châu nói: “Những thứ mà anh nghĩ đến cũng không khác lắm so với chị Ngô, chị ấy đã viết hồ sơ tâm lý cho những kẻ tình nghi! Chờ một lúc nữa sẽ gửi cho anh!”

“Đúng rồi” Thôi Lệ Châu lại nói: “Còn có một tin tức rất quan trọng, Trương Bồi Bồi tìm được lông tóc và tế bào da không phải của người chết trong bọc đựng xác và băng dán, có khả năng đây là do hung thủ để lại!”

“Đúng!” Triệu Ngọc nói: “Lúc đó, kỹ thuật ADN vẫn chưa phổ biến, chắc hung thủ chỉ chú ý tới việc không để lại dấu vân tay mà không để ý tới tế bào da…”

“Họ vừa mới xét nghiệm được” Thôi Lệ Châu lại nói: “Hiện tại đang tiến hành so sánh với kho số liệu, nói cách khác, vụ án này có thể sẽ kết thúc nhanh thôi!”

“Chỉ cần điều tra ra ADN khả nghi là ai thì đã có thể khóa chặt hung thủ…”

“Giống như lúc điều tra phá án vụ án video giết người, hiện giờ tôi sợ là…” Thôi Lệ Châu nói: “Hung thủ đã không còn sống nữa! Nếu như tên này đã chết, vậy thì…”

“Chắc sinh mạng hắn ta không ngắn ngủi thế chứ?” Triệu Ngọc bấm ngón tay tính toán một chút, nói: “Người này hai mươi tuổi lên đại học, bây giờ đã qua hơn hai mươi năm thì chắc chưa đến năm mươi tuổi mà?”

“Ở trong ấn tượng của tôi, loại biến thái này bình thường sẽ chết rất sớm!” Thôi Lệ Châu nói: “Nói không chừng, hiện giờ người này còn ở trong bệnh viện tâm thần đó!”

“Được rồi!” Triệu Ngọc nói: “Gửi tất cả tư liệu mà tổ đang nắm giữ cho tôi, sau đó cứ dựa theo chỉ thị của Miêu Anh mà làm đi!”

“Tôi cũng cảm thấy, đừng nhìn vụ án đã qua hơn hai mươi năm, chắc có thể chân tướng sẽ lập tức nổi lên trên mặt nước!”

Sau khi cúp điện thoại, Triệu Ngọc đưa mắt nhìn vào căn phòng trước mặt, là căn phòng của cô gái nhảy lầu Cốc Hiểu Linh.

Phòng rất nhỏ, hoàn cảnh bình thường, bởi vì tọa lạc ở phía trên cửa hàng bán lẻ bên đường bán đồ cổ nên tiền thuê vô cùng rẻ.

Lúc đầu, Cốc Hiểu Linh có một bạn gái cùng thuê, nhưng mà gần đây người bạn đó đã đi phía Nam du lịch, chỉ có một mình Cốc Hiểu Linh ở.

Cốc Hiểu Linh có tướng mạo xuất chúng, dáng người lại đẹp, hoàn cảnh gia đình cũng không phải loại quá kém cỏi, Triệu Ngọc thật sự không thể tưởng tượng nổi vì sao mà một cô gái như vậy lại dễ dàng sa vào cái bẫy của những người cho vay tiền phi pháp chứ!?

Chẳng lẽ, chỉ bởi vì lòng hư vinh thôi sao? Chỉ bởi vì nhìn thấy các bạn học mua túi xách xinh đẹp và đồ trang điểm?

Việc vay tiền như vậy nguy hiểm như thế nào, hậu hoạn vô tận ra sao, chẳng lẽ Cốc Hiểu Linh thật sự không hiểu rõ ư? Cô ta chính là sinh viên nhận được giáo dục đại học cơ mà? Tại sao ngay cả một chút đạo lý như vậy cũng không hiểu chứ?

Lúc này, nhân viên cảnh sát Vương Soái đã mở máy tính Cốc Hiểu Linh ra, thông qua chức năng khôi phục website cùng mật mã mà Cốc Hiểu Linh cung cấp, cậu ta nhanh chóng mở được ảnh chụp và video khiếm nhã trong hộp thư của Cốc Hiểu Linh.

“Lại còn làm mờ cho người đàn ông kia nữa!” Vương Soái lắc đầu, tức giận nói: “Cốc Hiểu Linh nói, mấy lần bọn cho vay tiền để Cốc Hiểu Linh hiến thân đều thực hiện trong phòng của Cốc Hiểu Linh, ngay cả tiền thuê phòng cũng không chịu chi!”

“Thật sự là quá hèn hạ, cái này rõ ràng là bắt chẹt, thậm chí có thể tố cáo hắn ta bạo hành…”

Nhìn thấy tình hình ở đây, Triệu Ngọc không phát biểu ý kiến gì mà ngồi xuống trước mặt máy tính, sau đó bắt đầu nghiêm túc gõ bàn phím.

“Cảnh sát Triệu” Vương Soái nói: “Anh muốn điều tra địa chỉ gửi video à? Mặc dù là gửi thư đi nhưng loại người này bình thường đều khá cẩn thận, chỉ sợ là phải gọi chuyên gia bên an ninh mạng tới thì mới có thể tra được!”

Ai ngờ, Vương Soái vừa dứt lời thì Triệu Ngọc đã điều tra được một địa chỉ, hắn dùng bản đồ điện tử trên điện thoại mở địa chỉ này ra, nhanh chóng điều tra được vị trí cụ thể.

“Oa, không hổ danh là tay già đời, à… Không hổ danh là thần thám!” Vương Soái không biết Triệu Ngọc có mệnh lệnh hacker, tất nhiên là cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

“Hình như ở ngoại thành nhỉ?” Triệu Ngọc đưa địa chỉ cho Vương Soái xem.

“Đúng vậy, hình như là khu chung cư Tam Lý!” Vương Soái nói: “Nơi đó toàn là tòa nhà đổ nát!”

“Xem ra…” Triệu Ngọc nói: “Đoàn người này vẫn là có tổ chức, tôi thích, chúng ta đi xử lý bọn chúng nhé?”

“Ừm…” Vương Soái trợn tròn mắt: “Thần thám Triệu, việc bắt bọn chúng đã vượt khỏi quyền hạn của tôi, tôi phải báo cáo với cấp trên, xin giấp phép! Còn nữa… Hả? A a a…”

Ai ngờ, Vương Soái vẫn chưa nói xong thì đã bị Triệu Ngọc lôi đi…

Hai giờ sau, trong khu chung cư Tam Lý vùng ngoại ô phía Bắc thành phố Thừa Châu.

Triệu Ngọc và Vương Soái ngồi ở trong xe cảnh sát, radio trong xe đang phát một đoạn tấu nói, nhưng từ lâu Vương Soái đã đứng ngồi không yên.

“Thần thám Triệu, chi viện mà anh xin rốt cuộc đã tới chưa?” Vương Soái nhìn ra bên ngoài xe, nói: “Thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, tại sao vẫn chưa tới nhỉ?”

“Đừng có gấp” Triệu Ngọc chỉ vào một tòa nhà ở phía xa vẫn chưa quét vôi xong, nói: “Đoàn người này có tính cảnh giác rất cao, vị trí tòa nhà bọn chúng lựa chọn có thể quan sát toàn bộ khu chung cư từ nơi đó, cho dù chúng ta có xông vào từ phía nào thì đều bị bọn chúng phát hiện ra!”

“Còn nữa, trên lầu có một chiếc cầu nối, có thể đi vừa một người, dễ dàng cho bọn chúng chạy trốn…”

“Ồ…” Vương Soái gật đầu: “Không lẽ ý của anh là muốn chờ tới trời tối mới hành động à? Vậy thì cần phải chờ lâu đó!”

“Yên tâm đi” Triệu Ngọc mỉm cười, nhìn đồng hồ nói: “Đến lúc thích hợp rồi!”

Quả nhiên, giống như biết tiên tri vậy, Triệu Ngọc vừa nói xong thì điện thoại lại đột nhiên vang lên.

“Tổ trưởng Triệu” Trong điện thoại truyền tới giọng nói của đội trưởng Mưu: “Chúng tôi đã bắt được hết rồi, quả nhiên nơi này là hang ổ của bọn cho vay tiền phi pháp!”

“Anh có thể lên được rồi…”