Chương 2130 Tổ trưởng trở về
Mười giờ đêm khuya, trong văn phòng của Cục Cảnh sát Thừa Châu“Đây là…” Triệu Ngọc nhìn mấy chiếc bảng trắng chứa đầy tình tiết vụ án ở trong văn phòng, hỏi: “Là ai làm vậy? Xem ra đã sắp bằng tôi rồi đấy!”
“Đương nhiên là tôi làm rồi, sếp à” Thôi Lệ Châu nói đùa: “Tôi đã học được tinh hoa của anh, có phải có thể xuất sư rồi không?”
“Ừm… Không tệ, không tệ…” Triệu Ngọc chân thành khen ngợi, nói: “Những thứ khác thì tạm thời chưa nói đến, nhưng riêng độ mặt dày của cô thì tuyệt đối đã vượt qua tôi rồi!”
“Mẹ nó…” Thôi Lệ Châu khinh bỉ, sau đó nói: “Thân phận của cái gã Lưu Duy Nhất này vô cùng đặc biệt, xét thấy không có chứng cứ chứng minh được anh ta là kẻ tình nghi nên chúng ta không thể chính thức bắt anh ta! Chỉ có thể tạm thời giữ anh ta ở lại Cục Cảnh sát, hỗ trợ cảnh sát điều tra thôi…”
“Vậy thì… Vợ của anh ta thì sao?” Nhiễm Đào hỏi: “Không phải sếp cũng đang nghi ngờ vợ của anh ta có liên quan tới chuyện này à?”
“Chỉ sợ là… ừm…” Thôi Lệ Châu nói: “Vụ án này không có bất cứ quan hệ nào với vợ của anh ta, là chúng ta suy nghĩ nhiều mà thôi!”
“Vì sao vậy?” Nhiễm Đào vội hỏi.
“Chúng tôi đã điều tra tư liệu, vợ của Lưu Duy Nhất là Nhiếp Nhã, hiện tại là biên tập viên lâu năm của đài truyền hình” Thôi Lệ Châu giải thích: “Tính cách của người này cực kỳ hướng ngoại, đã từng biên tập rất nhiều chương trình cỡ lớn ở tỉnh Hà Dương, là một nhân vật có tiếng”
“Hơn nữa, tạm bỏ qua không nói tới tính cách của cô ta” Thôi Lệ Châu dừng một chút rồi nói: “Cân nặng của cô này chỉ mới 40,5kg, là một người phụ nữ trói gà không chặt!”
“Tôi điều tra được tư liệu, hồi đi học, thể trọng của cô ấy còn nhẹ hơn nữa, nghe nói ngay cả ắc quy của xe điện cũng không thể xách được… Kiểu người như thế làm sao có thể vứt bốn thi thể xuống hố rác thải, rồi lại còn đào một hố sâu hơn hai mét dưới cây đa cổ thụ như thế chứ?”
“Đúng vậy” Ngô Tú Mẫn nói: “Thông qua phân tích tư liệu bên ngoài, Nhiếp Nhã chắc không có hiềm nghi gì! Trừ khi… Chuyện này là hai vợ chồng bọn họ cùng nhau gây ra!”
“Nhưng mà tôi vừa mới hỏi thăm bạn học của họ” Ngô Tú Mẫn nói: “Bọn họ đã chứng thực lời nói của Lưu Duy Nhất là thật, vào năm thứ nhất và nửa học kỳ năm thứ hai, Lưu Duy Nhất và Nhiếp Nhã đúng thật đã xa cách nhau, thậm chí còn không nói chuyện với nhau!”
“Tôi cảm thấy…” Miêu Anh phân tích: “Mặc dù lời khai của Lưu Duy Nhất không có một sơ hở nào, nhưng mà chúng ta vẫn không có chứng cứ trăm phần trăm chứng minh rằng anh ta không phải hung thủ của vụ án!”
“Cho nên chúng ta vẫn đối đãi với Lưu Duy Nhất như một nghi phạm quan trọng nhất” Miêu Anh nói: “Chuyện bản thảo và tùy bút không chừng là anh ta bịa đặt! Anh ta cố ý dời sự chú ý của chúng ta ra khỏi người anh ta!”
“Chị Miêu” Ai ngờ, Miêu Anh vừa dứt lời thì Trương Bồi Bồi vừa mới tiến vào văn phòng bỗng nhiên nói: “Nghe thì giống như cố ý, nhưng mà thông qua xét nghiệm, hiềm nghi của Lưu Duy Nhất đã được loại bỏ!”
“Trải qua xét nghiệm, tế bào da mà bọn em phát hiện được trong bọc đựng xác và băng dán không tương xứng với Lưu Duy Nhất, cho nên hung thủ thật sự chắc không phải là anh ta!”
“Ồ…”
Nghe Trương Bồi Bồi nói vậy, căn phòng trở nên trầm mặc. Xem ra hung thủ thật sự của vụ án nhật ký giết người vẫn đang ở ngoài kia!
“Nhưng mà…” Nhiễm Đào bỗng nhiên đưa ra ý kiến phản đối: “Nếu như… Lưu Duy Nhất cũng giống như Hàn Khoan, là cao thủ hiểu rõ thủ đoạn phá án của cảnh sát thì sao?”
“Trước đó, Lưu Duy Nhất đã bảo vệ mình một cách tinh vi, không để lại bất cứ tin tức nào”
“Còn những mảnh da mà chúng ta tìm được kia, chỉ là trùng hợp bị người khác để lại, chứ không phải của chính hung thủ?”
“Anh nghĩ phức tạp quá rồi” Tăng Khả nói: “Vào năm đó, mặc dù kỹ thuật ADN đã được phát minh nhưng vẫn chưa được phổ cập ở nước ngoài thì đối với nước chúng ta, người biết được lại càng ít!”
“Việc này thì chưa chắc đâu” Nhiễm Đào kiên trì cách nhìn của anh ta: “Ít hiểu biết nhưng không có nghĩa là không có! Lỡ như Lưu Duy Nhất đã tính trước thì sao!”
“Anh ta xác định chúng ta không tìm thấy thứ có thể định tội anh ta, cho nên mới biên soạn ra một câu chuyện như vậy…”
“Tôi đã cẩn thận lưu ý Lưu Duy Nhất” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhưng không hề nhìn thấy bất cứ sơ hở nào, nếu người này thật sự nói dối thì anh ta nhất định là một cao thủ tâm lý tuyệt đỉnh, thậm chí còn lợi hại hơn cả đặc công chuyên nghiệp đã được huấn luyện!”
Ngô Tú Mẫn đột nhiên nhắc tới việc nói dối, Triệu Ngọc lập tức nghĩ tới máy phát hiện nói dối tàng hình đầu tiên, chỉ tiếc là cái cuối cùng đã sử dụng lần trước rồi, hiện tại đã không còn máy phát hiện nói dối nữa.
Còn nữa, hắn cảm thấy suy nghĩ của mình giống Ngô Tú Mẫn, hắn cũng cho rằng, Lưu Duy Nhất không giống Hàn Khoan, cũng không có lòng dạ sâu như vậy, cho nên, chắc anh ta không nói dối!
“Như vậy đi!” Triệu Ngọc nói: “So với việc tiến hành suy đoán không có ý nghĩa, không bằng để sự thật nói chuyện đi! Tiếp theo, chúng ta chia ra hành động, lấy bản lĩnh thật sự ra!”
“Thôi Lệ Châu” Triệu Ngọc nói với Thôi Lệ Châu đầu tiên: “Cô phụ trách điều tra quá khứ của Lưu Duy Nhất, xem anh ta có thật sự không tới trường học vào mùa hè năm đó hay không!”
“Còn nữa, cũng điều tra cả vợ của anh ta là Nhiếp Nhã một chút, khai quật tài liệu cặn kẽ của hai người này!”
“Rõ!” Thôi Lệ Châu kiên định quả quyết gật đầu.
“Chị Ngô” Triệu Ngọc lại ra lệnh với Ngô Tú Mẫn: “Chị hãy điều tra tình hình trong nhóm chat của lớp Lưu Duy Nhất, tìm ra người công bố tin tức nội bộ của cảnh sát, người này có khả năng có liên quan quan trọng tới vụ án!”
“Hiểu rồi!” Ngô Tú Mẫn gật đầu: “Tôi vẫn đang điều tra người này! Nghe nói là ba cô gái trong lớp bọn họ nghe được tin tức trên bàn rượu, hiện giờ tôi đang điều tra, đoán chừng sẽ tìm được đầu nguồn nhanh thôi!”
“Tốt lắm!” Triệu Ngọc gật đầu, lại nói với Nhiễm Đào và đội trưởng Mưu: “Đào, cậu cùng đội trưởng Mưu đi tìm bạn học của Lưu Duy Nhất, điều tra về lai lịch của từng người bọn họ, xem có người nào khớp với tế bào da được phát hiện trên băng dính hay không!”
“Nhớ kỹ, nắm giữ nguyên tắc từ gần đến xa!” Triệu Ngọc căn dặn: “Đầu tiên điều tra những người có quan hệ thân thiết với Lưu Duy Nhất, sau đó lại từ từ mở rộng phạm vi!”
“Hiểu rồi! Yên tâm đi!” Nhiễm Đào nhận lệnh.
“Tăng Khả” Triệu Ngọc lại nói với Tăng Khả: “Cậu xem hình ảnh 3D bên đó, sau khi nào làm xong thì lập tức gửi đi để tìm gợi ý!”
“Còn nữa, cậu cùng với pháp y Trương cùng nhau cẩn thận xem xét những thi thể này, nhiệm vụ chủ yếu nhất trước mắt chính là phải làm rõ thân phận người chết!”
“Giống như trước đây, mặc dù không tìm được người có ADN tương xứng, nhưng mà có thể tiến hành so sánh gen, đầu tiên là làm rõ ràng tình hình gen của người bị hại, xem người đó là ai…”
“Em hiểu rồi!” Tăng Khả gật đầu: “Giao cho em đi…”
Sau khi phân phối nhiệm vụ xong, Triệu Ngọc đầu tiên nhìn bảng trắng một cái, sau đó lại nói với đội trưởng Mưu: “Đội trưởng Mưu, nếu muốn cởi chuông thì phải bảo người buộc chuông làm, anh chăm chú quan sát tin tức bên phía trường học, để họ phối hợp điều tra với chúng ta!”
“Còn nữa, nếu ngày mai tình tiết vụ án không có tiến triển gì lớn thì anh giúp tôi tìm toàn bộ những người trong cuộc bên phía trường học, tôi muốn nói chuyện với bọn họ…”
“À, được, không có vấn đề!” Đội trưởng Mưu nhanh chóng nhận lệnh.
Sau khi dặn dò xong xuôi tất cả, Triệu Ngọc mới quay người nói với Miêu Anh: “Tổ phó Miêu, dựa theo quy tắc cũ, toàn bộ truyền thông và quan hệ xã hội đều do em canh chừng!”
“Vụ án đã bị truyền thông lộ ra ngoài ánh sáng, hiện giờ trường Đại học Sư phạm Hà Dương đã trở thành chủ đề nóng, cho nên có rất nhiều vấn đề chi tiết mà chúng ta phải cẩn thận xử lý, không có em là không được đâu!”
“Anh…” Tiểu thư Miêu bất đắc dĩ chỉ vào lỗ tai của Triệu Ngọc, sau đó nói: “Những việc này đều không thành vấn đề, nhưng mà anh phải chú ý tới sức khỏe của anh đấy!”
“Ha ha, yên tâm đi!” Triệu Ngọc thuận thế nắm lấy bả vai Miêu Anh: “Anh là cuồng thám được làm bằng sắt, chút chuyện nhỏ này chẳng hề gì đâu, cứ thế nhé…”
“Thi thể mới được phát hiện đã đưa tới rồi, chúng ta đi xem qua một chút đi…”