Chương 2131 Sơn móng tay
Tại phòng khám nghiệm tử thi Cục Cảnh sát Thừa Châu“Căn cứ vào khám nghiệm, chúng tôi đã phân ra trình tự tử vong của bốn thi thể trước” Trương Bồi Bồi nói: “Thi thể số một là sớm nhất, thi thể số hai và số ba thuộc cùng một năm, hai thi thể này không hơn kém bao nhiêu, chắc hẳn khoảng thời gian vứt xác rất gần nhau…”
“Thời gian thi thể số bốn là trễ nhất, nhưng mà…” Trương Bồi Bồi nói: “Thi thể số năm được đào ra từ cây đa cổ thụ thì vẫn đang được khám nghiệm nên chúng tôi chưa thể xác định thi thể số bốn có thời gian trễ nhất!”
“Nhìn tình hình trước mắt mà nói, tính cả thi thể số năm thì người chết đều là cô gái trẻ tuổi, trước khi chết đều trong tình trạng không mảnh vải che thân, trên người không đeo bất cứ đồ trang sức nào, hung thủ… chắc đã tiến hành xử lý rất cẩn thận…”
“Còn nữa…” Trương Bồi Bồi chỉ vào một thi thể trên bàn khám nghiệm, nói: “Trên thi thể của các cô gái không có vết thương ngoài rõ ràng, chỉ có xương móng* bị bẻ gãy, cho nên, chúng tôi nghi ngờ nguyên nhân tử vong của các cô gái chắc là bị người ta dùng sức bóp chết!”
* Xương móng (hyoid bone): hình chữ U, phẳng, nằm ở phần trước của cổ. Xương móng không nối trực tiếp với bất cứ xương nào.
“Không phải là đội trưởng Mưu đã tìm chuyên gia làm hình ảnh 3D rồi à?” Triệu Ngọc hỏi một câu: “Họ đã tiến hành đến đâu rồi?”
“Bọn họ tìm tới những chuyên gia có chuyên môn khác nhau, tiến hành đồng thời phục hồi chân dung bốn thi thể” Trương Bồi Bồi nói: “Đoán chừng còn cần hai ngày nữa mới xong!”
“Tôi đã tới đó xem rồi, kỹ thuật khôi phục của bọn họ vẫn còn có chút chênh lệch so với bên phía học viện, nhưng nếu hiện giờ chúng ta lại đến thủ đô mời người thì cũng đồng nghĩa với chậm trễ thời gian!”
“Không sao” Triệu Ngọc nói: “Mặc kệ thời gian như thế nào đi nữa, chủ yếu vẫn là có thể hoàn toàn phục hồi tướng mạo ban đầu!”
“Bồi Bồi” Miêu Anh hỏi: “Trên bốn thi thể có những điểm đặc thù riêng biệt không? Ví dụ như răng, hoặc là đã từng làm phẫu thuật chỉnh hình nào đó?”
“Có” Trương Bồi Bồi gật đầu, chỉ vào thi thể và nói: “Trên thi thể số hai và số ba phát hiện răng giả, còn nữa, phía trên ngón chân của tất cả bốn bộ hài cốt đều tìm được thành phần sơn móng, chứng tỏ khi còn sống, các cô gái ấy đều từng sơn móng chân!”
“Ồ? Cả bốn người đều sơn à?” Trong lòng Triệu Ngọc bỗng rục rịch: “Vào thời kỳ đó, những cô gái thích sơn móng chân chắc không nhiều đâu nhỉ?”
“Có khi nào thật sự là những cô gái làm công việc đặc biệt kia không?”
“Không” Trương Bồi Bồi nói: “Ngược lại thì đúng hơn, năm đó chính là thời điểm lưu hành nhất, rất nhiều cô gái đều thích sơn móng tay, lúc ấy lại là mùa hè, cho nên nếu chỉ dựa vào sơn móng tay thì rất khó phán đoán được thân phận của người chết!”
“Vậy… em mới vừa nói là móng chân” Miêu Anh hỏi: “Vậy thì móng tay thì sao?”
“Không có” Trương Bồi Bồi trả lời: “Em đã cố ý xét nghiệm, kết quả trên ngón tay của bốn bộ hài cốt đều không có dấu vết sơn móng tay nào!”
“Điều này thật kỳ quái” Miêu Anh khó hiểu: “Một cô gái sơn móng chân nhưng trên tay lại không sơn sao? Chẳng lẽ… Bởi vì đặc thù công việc?”
“Không thể nào? Các cô gái ấy chính là sinh viên mà? Hình như sinh viên đâu được phép sơn móng tay?”
“Có vẻ cậu chưa từng học đại học…” Miêu Anh lắc đầu.
“Trong trường đại học không có loại quy định này đâu!” Trương Bồi Bồi giải thích: “Nhưng mà bốn bộ hài cốt đều sơn móng chân, nhưng lại không sơn móng tay, chúng ta có thể suy đoán thế này, công việc của bốn cô gái này có lẽ đều giống nhau!”
“Vậy…” Triệu Ngọc hiếu kỳ phán đoán: “Y tá? Giáo viên? Bán thực phẩm chín?”
“Kỳ lạ…” Miêu Anh cũng nhíu chặt chân mày: “Anh không cảm thấy nếu trong khoảng thời gian hai năm ngắn ngủi, liên tiếp có những cô gái có ngành nghề giống nhau mất tích, chẳng lẽ không làm mọi người chú ý sao?”
“Chí ít cũng phải có người từng đi báo án chứ?”
“Cũng đúng…” Triệu Ngọc bất đắc dĩ: “Nếu Thôi Lệ Châu ở đây, chỉ sợ sẽ nhắc tới vụ án quan tài treo cho mà xem, có khi những thi thể bị phát hiện ở hố rác thải vốn là do hung thủ lấy từ nhà tang lễ hoặc đào dưới mộ lên đấy!”
“Hiện giờ em đã biết được…” Miêu Anh nheo mắt lại: “Vì sao bệnh ở tai anh không lành nổi rồi! Bây giờ chắc anh sắp tẩu hỏa nhập ma đấy nhỉ?”
“Dù sao cũng đã hơn hai mươi năm rồi” Trương Bồi Bồi tiếp tục nói: “Dựa vào xương cốt còn sót lại để phán đoán thì chúng ta rất khó xác định được khi còn sống, có phải người chết đã từng bị ngược đãi hay xâm hại hay không…”
“Có thể xác nhận được tuổi tác cụ thể của bọn họ không?” Triệu Ngọc hỏi.
“Có thể, bốn người bị hại đều khoảng chừng hai mươi tuổi” Trương Bồi Bồi nói: “Có điều, trong đó có một cô gái, thông qua kiểm tra xương chậu thì chúng tôi phát hiện ra cô ta đã từng sinh con!”
“Hoặc là… Chí ít đã từng mang thai bảy tháng trở lên…”
“Cái gì?” Triệu Ngọc và Miêu Anh lần đầu tiên nghe được tin tức này, bỗng cảm thấy vô cùng bất ngờ: “Đã từng sinh con sao? Chỉ khoảng hai mươi tuổi?”
“Đúng vậy” Trương Bồi Bồi nói: “Còn nữa, dựa vào tình hình phát triển của xương chậu thì thời điểm cô ấy mang thai trước lúc bị sát hại tầm hai năm, hoặc ba năm!”
“Nói cách khác…” Miêu Anh kinh hãi nói: “Cô ta vừa mới trưởng thành đã sinh con rồi à? Việc này…”
“Cũng có khả năng là…” Trương Bồi Bồi nói: “Cô ấy còn chưa đầy mười tám tuổi đâu!”
“Không ngờ… lại thế này…” Triệu Ngọc trừng to mắt: “Có thể có con sớm như vậy thì hoặc là cô gái nông thôn kết hôn sớm, hoặc là cô gái đã lỡ sa chân!”
“Hiện giờ tôi càng ngày càng nghi ngờ các cô gái ấy làm loại nghề nghiệp kia!”
“Chậc chậc…” Miêu Anh chậc lưỡi phụ họa: “Hoàn toàn chính xác, tôi cũng có chút đồng cảm, cô gái lỡ sa chân, chưa kết hôn mà đã có con, bị người thân đuổi ra khỏi nhà!”
“Sau đó hãm sâu vào bùn, bị ép làm nghề đó nhưng lại bị tên sát thủ biến thái này để mắt tới… Haizzz…”
“Cho nên…” Triệu Ngọc nói: “Không tìm được ADN của các cô gái đó ở trong kho số liệu người mất tích là vì người thân của các cô gái ấy đã hoàn toàn từ bỏ bọn họ rồi!”
“Đều là cốt nhục mình sinh ra…” Miêu Anh cảm khái thở dài: “Chẳng lẽ có thể nhẫn tâm đến vậy sao?”
“Vào năm đó có nhiều chuyện như vậy xảy ra lắm” Trương Bồi Bồi nói: “Trong nhà có nhiều con cái lại nghèo túng, ngay cả ấm no cơ bản cũng không thể giải quyết, làm sao còn nói tới tình người chứ?”
“Xem ra…” Triệu Ngọc nói: “Chúng ta còn phải chuyển đổi mạch suy nghĩ, đi theo phương hướng này xem sao, lên phố tìm kiếm những nhóm tài xế cũ, xem có thể nghe ngóng được tin tức năm đó hay không!”
“Vậy…” Miêu Anh lại hỏi Trương Bồi Bồi: “Những tế bào da được phát hiện ở trên băng dán đều là thuộc về cùng một người sao?”
“Đúng vậy!” Trương Bồi Bồi khẳng định: “Mà rất có thể là do hung thủ không cẩn thận để lại! Chúng tôi lần lượt rút ra được một lượng nhỏ tế bào da trên bọc đựng xác và băng dán của thi thể số một và số bốn!”
“Căn cứ vào đặc thù của những tế bào da được lưu lại này, chúng tôi đã làm thí nghiệm lặp đi lặp lại mấy lần, cuối cùng phát hiện ra những tế bào da này rất có thể đã bị rơi xuống cùng với mồ hôi khi hung thủ xử lý thi thể!”
“Hả? Mồ hôi?” Triệu Ngọc trừng to mắt.
“Đúng vậy!” Trương Bồi Bồi nói: “Chúng tôi khám nghiệm ra được thành phần của mồ hôi trong tế bào da, nghi ngờ rằng khi hung thủ xử lý thi thể đã không cẩn thận làm rơi mồ hôi xuống, trong đó có mấy giọt trùng hợp dính chặt lên băng dán, được giữ lại vô cùng rõ ràng!”
“Mồ hôi trượt xuống từ trên làn da của hung thủ, bên trong mang theo tế bào da của hắn ta…”
“Cái này gọi là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt” Triệu Ngọc hưng phấn vỗ tay: “Vậy thì xem ra những giọt mồ hôi này vô cùng quan trọng rồi!”
“Nhưng mà…” Trương Bồi Bồi lại nói: “Chúng tôi đã so sánh thông qua kho số liệu nhưng vẫn không tìm được người tương xứng! Điều này cho thấy hung thủ hẳn là chưa từng có tiền án gì cả!”
“Không sao” Miêu Anh nói: “Dựa theo quy tắc cũ, chúng ta đi làm phân tích tổ hợp gen, xem ADN của kẻ tình nghi gần nhất với người nào!”
“Ừm…” Triệu Ngọc dùng sức gật đầu. Trong lòng nghĩ giống như trước đây, hắn cảm giác được chẳng mấy chốc nữa, vụ án nhật ký giết người này sẽ có chân tướng rõ ràng!