← Quay lại trang sách

Chương 2146 Sơn móng tay màu đỏ

“Sao vậy?” Tăng Khả nhìn thấy Triệu Ngọc có vẻ bất thường, vội vàng quay đầu xem xét: “Anh… anh đang xem…”Trên màn hình vi tính đều là những tấm ảnh chụp tự sướng của những cô gái đi vay tiền, mỗi một tấm đều vô cùng trần trụi, khiến cho Tăng Khả không khỏi xấu hổ.

Nhưng mà Triệu Ngọc lại là dáng vẻ khiếp sợ, chỉ vào ảnh chụp trên màn hình, nói với Tăng Khả: “Tăng Khả, cậu nhìn xem, cậu xem chân của cô gái này…”

“Chân?” Theo hướng ngón tay Triệu Ngọc chỉ, Tăng Khả nhìn về phía chân của cô gái, sau đó không hiểu hỏi: “Là chân trần! Sao vậy?”

“Đồ ngốc, cậu nhìn kỹ xem!” Triệu Ngọc nói: “Trên ngón chân của cô ta có thoa sơn đỏ đó!”

“Hả?” Tăng Khả cẩn thận xem xét, giờ mới hiểu ý của Triệu Ngọc, cậu ta thấy trên ngón chân của cô gái kia quả nhiên là sơn móng chân màu đỏ.

“Thế nhưng…” Triệu Ngọc phóng đại ảnh lên, chỉ vào tay của cô gái nói: “Cậu nhìn tay của cô ta xem, không hề sơn móng tay!”

“Cái này…”

Bỗng nhiên, Triệu Ngọc nhớ tới báo cáo khám nghiệm tử thi của năm cô gái bị hại, trong báo cáo có nói trên chân của năm cô gái đều có vết tích của sơn móng, thế nhưng trên móng tay của tất cả các cô gái lại đều không sơn.

“Tăng Khả…” Triệu Ngọc nuốt một ngụm nước bọt, vừa bấm con chuột vừa nói với Tăng Khả: “Một lần có thể là ngẫu nhiên, nhưng mà hai lần, ba lần thì không phải là ngẫu nhiên rồi đúng không?”

Khi Triệu Ngọc lật qua lật lại hình ảnh, Tăng Khả bỗng dưng ngây người, tuyệt đối không ngờ được trong những tấm ảnh tự sướng liên tiếp phía sau, tất cả những cô gái đi vay dường như đều không ngoại lệ mà cùng sơn màu đỏ lên móng chân!

Loại màu đỏ kia không giống nhau, có màu đỏ nhạt, có màu đỏ sậm, còn có màu hồng, thậm chí là màu đỏ thuần, nhìn qua đều tương đối tự nhiên, lại đều ở chân, cho nên, người bình thường sẽ không chú ý tới.

Thế nhưng, Triệu Ngọc chỉ lật nhìn có vài lần đã lập tức bị móng chân của những cô gái này hấp dẫn.

“Tổ… tổ trưởng…” Tăng Khả run giọng nói: “Có phải chúng ta đã tiếp cận với chân tướng của nhật ký giết người rồi không? Những cô gái này đều bôi lên móng chân một màu sơn, lẽ nào… là bị người nào đó chỉ thị ư?”

“Chắc chắn…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Người chỉ thị các cô gái nhất định là người cho vay tiền!”

Trong lúc nói chuyện, Triệu Ngọc đóng lại file ảnh chụp, mở một tập ảnh khác trong tư liệu.

Nhưng mà các cô gái trong những tấm ảnh ở tư liệu mới này lại không có lớp sơn màu đỏ trên móng chân.

“Hả?” Tăng Khả bất ngờ: “Tại sao những người này lại không có?”

Triệu Ngọc nhanh chóng lật xem những file ảnh chụp khác, những cô gái xuất hiện trong những tấm ảnh đó đều không sơn móng chân…

“Nói như vậy…” Triệu Ngọc lật lại tập tư liệu đầu tiên và suy đoán: “Chỉ có file ảnh chụp này là sơn móng chân!”

Trong lúc nói chuyện, hắn kiểm tra số lượng một lúc, có hơn 200 tấm.

Lại xem xét thời gian chụp ảnh, tất cả đều không hoàn toàn giống nhau, xa nhất thậm chí có thể tới sáu, bảy năm trước…

“Tổ trưởng, nhìn này…” Tăng Khả chỉ vào tên của file tư liệu và nói: “Nhóm ảnh chụp này bị người ta đánh dấu, còn biểu thị chữ FW!”

“FW?” Triệu Ngọc hiếu kỳ: “Là radio à?”

“Radio là FM” Tăng Khả nói: “Em cảm thấy FW có thể là viết tắt của cụm từ Fine works!”

“Fine works?” Triệu Ngọc không hiểu tiếng Anh, vội hỏi: “Có ý gì?”

“Có nghĩa là tinh hoa!” Tăng Khả đáp: “Nếu anh thường xuyên xem web người lớn thì sẽ lưu ý đến hai chữ này, tinh phẩm, tinh hoa… Chỉ có hội viên VIP mới xem được!”

“Đậu xanh rau má” Triệu Ngọc nhếch miệng: “Không sợ lưu manh xem trang web, chỉ sợ lưu manh hiểu tiếng Anh!”

“Tổ trưởng” Tăng Khả nuốt ngụm nước bọt, nói: “Anh có phát hiện ra không? Những cô gái bị bôi sơn móng chân màu đỏ đều tương đối xinh đẹp!”

“Ừm…” Triệu Ngọc nhanh chóng mở ra cẩn thận xem xét, lập tức “lau mắt” mà nhìn Tăng Khả, tán thưởng nói: “Thằng nhóc cậu, tôi đúng là đánh giá thấp cậu rồi đấy!”

“Đúng nhỉ… Đúng là xinh đẹp hơn so với những cô gái đi vay khác, mà dáng người cũng đều là loại trong trăm có một…”

“Tinh phẩm! Chỉ có tinh phẩm mới bị yêu cầu sơn móng chân màu đỏ…” Tăng Khả phỏng đoán nói: “Vậy có phải chỉ cần chúng ta điều tra được rốt cuộc là ai yêu cầu những cô gái này sơn móng chân thì người này… Người này…”

“Người này…” Triệu Ngọc cắn răng nói: “Rất có khả năng là… Hung thủ của vụ án nhật ký giết người!!!”

Triệu Ngọc nói xong, hiện trường lâm vào mười giây đồng hồ trầm mặc, sau đó, Triệu Ngọc mới kích động thở dài: “Con bà nhà nó, cái tên này, thật đúng là đậu xanh rau má đồ biến thái! Không ngờ… Không ngờ còn phân cấp cho những cô gái đi vay, tại sao? Hắn ta muốn tổ chức cuộc thi hoa hậu à?”

“Hay là để chấm điểm? Những cô gái được xếp giá trị càng cao thì cho vay càng nhiều? Hay là cô gái càng xinh đẹp thì càng có thể kiếm tiền cho bọn chúng? Càng là đối tượng trọng điểm để bọn chúng chăm sóc?”

“Quá tàn ác!” Tăng Khả đầy căm phẫn phụ họa một câu, lại đột nhiên ý thức được tình hình không ổn, nhanh chóng nói với Triệu Ngọc: “Hỏng rồi tổ trưởng!

“Nếu… Nếu người yêu cầu những cô gái này sơn móng chân chụp ảnh chính là hung thủ của vụ án nhật ký giết người, vậy thì những cô gái đó… Hiện tại như thế nào!?”

“Đừng nói là… Đừng nói là…” Tăng Khả càng nghĩ càng thấy đáng sợ, nhanh chóng phóng to một tấm ảnh chụp trong đó và nói: “May mà những cô gái này cầm thẻ căn cước trong tay, em có thể điều tra được tung tích của các cô gái một cách nhanh chóng!”

Nói xong, cậu ta dùng tốc độ nhanh nhất nhớ kỹ số căn cước của một cô gái trong số đó, sau đó mở máy tính của mình ra để điều tra.

Vẻn vẹn không tới một phút, Tăng Khả lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: “Phù… Không sao… Không sao cả… Không có tin tức báo án mất tích của cô gái này!”

“Em sẽ… Em sẽ đi định vị số điện thoại của cô gái này xem sao” Tăng Khả không yên lòng nói: “Đảm bảo cô ấy không gặp chuyện!”

Phù…

Triệu Ngọc cũng thở ra nhẹ nhõm, trong tư liệu có ảnh chụp của hơn 200 cô gái, nếu hung thủ lựa chọn giết người thì thật sự không ổn rồi!

Xem ra, hẳn là hung thủ không tiếp tục hành vi giết người, chỉ là khiến những cô gái này chụp ảnh… Ừm…

Bỗng dưng, Triệu Ngọc lại nghĩ tới một vấn đề, căn cứ vào chuyện cô gái nhảy lầu Cốc Hiểu Linh, Triệu Ngọc phán đoán, đối với những cô gái bị liệt vào hàng tinh phẩm thì những kẻ cho vay bất hợp pháp chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha!

Chẳng lẽ… Những cô gái này cũng sẽ giống như Cốc Hiểu Linh, bị ép đi hiến thân sao?

Hiến thân…

Hiến thân…

Hiến cho ai đây?

Nghĩ tới đây, Triệu Ngọc phút chốc nổi da gà cả người, có khi nào… Người mà những cô gái này hiến thân chính là… chính là hung thủ thật sự của vụ án nhật ký giết người không?

Nói cách khác… Chỉ cần tìm được những cô gái này, hỏi những chuyện mà cô ta gặp phải, có lẽ… có lẽ có thể tìm được người kia?

Có thể không?

“Tổ trưởng” Hiển nhiên, Tăng Khả cũng suy nghĩ giống Triệu Ngọc, bèn nói với hắn: “Em cảm thấy nếu có thể yêu cầu những cô gái này bôi sơn móng chân, vậy chẳng phải chứng tỏ người này chính là kẻ cầm đầu tập đoàn cho vay bất hợp pháp à?”

“Anh nói xem, có lẽ nào người này chính là Lệ Minh Viễn không!!?”