Chương 2149 Nốt ruồi màu tím
Đêm khuya, tại Cục Cảnh sát Thừa Châu“Đúng vậy, không thể sai được!” Bởi vì uống rượu mà mặt Lưu Duy Nhất đỏ bừng, anh ta nói với nhóm Triệu Ngọc: “Không chỉ có tôi mà mấy người bạn học khác đều nhớ rất kỹ trên cổ của chủ tiệm thuê sách đúng là có một nốt ruồi to màu tím!”
“À…” Anh ta đưa tay chỉ vào bên trái cổ một cái: “Đại khái là chỗ này!”
Triệu Ngọc nhìn thoáng qua, vị trí đó gần giống như Mai An Ni nói.
“Anh có biết vì sao tôi lại có ấn tượng sâu như vậy không?” Lưu Duy Nhất nói: “Bởi vì ở lớp bên cạnh chúng tôi có mấy nữ sinh đã từng trêu đùa chuyện này trong lúc ăn cơm tại căn tin đấy!”
“Sau đó, tôi đã cố ý đi xem thế nào, quả nhiên…” Lưu Duy Nhất ở bên cạnh vừa khoa tay ra hiệu vừa nói: “Nốt ruồi đó có hình bầu dục, khi thoáng nhìn qua đúng thật là màu tím…”
“Sau này có bộ phim tên là gì nhỉ? Nói có người bởi vì không kịp xóa nốt ruồi này nên mắc phải bệnh nan y…” Lưu Duy Nhất say vui vẻ nói: “Lúc ấy xem bộ phim đó, tôi còn từng nghĩ tới chủ tiệm thuê sách cơ!”
“Tôi nói với Nhiếp Nhã rằng nếu chủ tiệm thuê sách xem bộ phim này thì chắc chắn phải đi bệnh viện khám cái nốt ruồi của mình xem thế nào nhỉ?”
“Chủ tiệm thuê sách…” Triệu Ngọc mặt đen lại hỏi: “Rốt cuộc bề ngoài trông dài ngắn như thế nào?”
“Ừm…” Lưu Duy Nhất ngẫm nghĩ rồi nói: “Cái này thì tôi thật sự không nhớ được, chỉ nhớ rõ là tóc rất dài, rất trẻ, bình thường không hay trò chuyện, là loại người không giỏi nói chuyện phiếm, hầu như chỉ ru rú ở nhà!”
“Lúc ấy, đúng lúc là thời đại tiểu thuyết tình cảm tràn lan, trong tiệm sách hay hết sạch sách như thế, trong trường cũng không có những tiệm sách khác, cảm giác nó nổi tiếng lắm…”
“Tên là gì vậy?” Mặc dù đã biết đáp án, nhưng Triệu Ngọc vẫn hỏi một câu.
“Cái này thì tôi không biết!” Lưu Duy Nhất nói: “Như vậy đi anh cảnh sát, hay tôi lại hỏi nhóm chat của lớp, xem những bạn học khác có biết không?”
“Không!” Triệu Ngọc nhanh chóng khoát tay: “Tạm thời không nên làm lớn chuyện này ra! Địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng, nếu bị hắn ta nghe ngóng được gì thì không ổn rồi!”
“À, được rồi… Vậy thì tôi…” Lưu Duy Nhất chỉ ra cửa, ý là có thể đi về được chưa?
Triệu Ngọc thấy thế, đành phải khoát tay, bảo một cảnh sát tiễn Lưu Duy Nhất.
Lưu Duy Nhất vừa đi là Tăng Khả lập tức nói với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, người này chắc không phải là Lệ Minh Viễn đâu! Em vừa điều tra ảnh chụp trên WeChat và mạng xã hội của Lệ Minh Viễn rồi, trên cổ của anh ta không có gì cả, hơn nữa, em đã điều tra ghi chép chữa bệnh của anh ta, cũng rất sạch sẽ, mười năm gần đây dường như chưa từng phải vào bệnh viện…”
Triệu Ngọc nói: “Nếu đã như vậy thì lập tức nói với Tiểu Thôi, không nên gây ra động tĩnh gì!”
“Còn nữa…” Tăng Khả lại báo cáo: “Đội trưởng Mưu vừa mới gọi điện thoại, anh ta thẩm vấn một cô gái khác cũng sơn móng chân, tình huống của cô gái này dường như giống hệt Mai An Ni!”
“Địa điểm khách sạn cũng là Shangrila, người đàn ông đeo mặt nạ, trên cổ cũng có một nốt ruồi, những thứ khác như dây thừng, trói chặt, đều hoàn toàn tương tự!”
“Chỉ có điều, tiền là hơn hai mươi nghìn tệ, gấp đôi Mai An Ni…”
“Xem ra…” Lông mày Triệu Ngọc siết chặt, mắng: “Thằng cháu này cho tiền cũng là tùy tâm trạng! Phục vụ tốt thì cho nhiều à?”
“Tổ trưởng” Tăng Khả nuốt ngụm nước bọt: “Như vậy xem ra, kẻ tình nghi này khẳng định rất giàu có! Anh nói xem… sẽ là chủ tiệm thuê sách ư?”
“Lúc này mới chỉ có…” Tăng Khả tính toán một chút: “Chỉ có hai chục năm thôi, mà hắn ta đã kiếm được nhiều tiền như thế cơ à?”
“Cái này cũng khó nói” Triệu Ngọc nói: “Lỡ như trúng số thì sao? Hơn nữa, chủ tiệm thuê sách hiểu rõ tâm lý sinh viên, nói không chừng, mạng lưới cho vay bất hợp pháp cũng là do hắn ta nghĩ ra đấy!”
“Vậy…” Tăng Khả lo lắng hỏi một câu: “Nếu tình tiết vụ án đã phát triển lớn như vậy thì bên phía chị Miêu, mình có nên… nên thông báo một tiếng không?”
“Không!” Triệu Ngọc nhanh chóng khoát tay nói: “Vất vả lắm cô ấy mới được nghỉ ngơi hôm nay, đừng quấy rầy cô ấy, cứ để cô ấy ngủ một giấc ngon rồi tính sau!”
“Chờ tới sáng sớm ngày mai, chúng ta sẽ nói với cô ấy…”
Tăng Khả gật đầu: “Vâng!”
“Tăng Khả” Triệu Ngọc lại hỏi: “Liên quan tới tin tức tài khoản của Lệ Minh Viễn, cậu đã điều tra đến đâu rồi?”
“Em đang định báo cáo với anh đây!” Tăng Khả nhanh chóng lấy ra một tập báo cáo phân tích và nói với Triệu Ngọc: “Trước đó, em đã tiến hành điều tra tài khoản tư nhân và cả công ty của Lệ Minh Viễn, hơn nữa còn phân tích quỹ tích hành động của anh ta cùng với các hợp đồng mà công ty bọn họ ký tên…”
“Sau đó, em phát hiện ra một vấn đề” Tăng Khả nói: “Hướng đi tài chính của công ty Minh Viễn đúng là có rất nhiều chỗ không bình thường, có hiềm nghi rửa tiền nghiêm trọng”
“Ồ?” Triệu Ngọc bất ngờ: “Rửa tiền?”
“Ở trong giới trinh sát hình sự quốc tế, cái này gọi là phương pháp nghiệm chứng đặc biệt Sores, thông qua hợp đồng được công ty ký tên, tập trung phân tích kết quả tin tức đường đi tài chính, chính là phương pháp điều tra rửa tiền lưu hành nhất hiện nay…” Tăng Khả nói một loạt thuật ngữ chuyên nghiệp, sau đó nói: “Thu nhập và chi tiêu của công ty Minh Viễn tồn tại điểm khác biệt to lớn, cho nên hiện tại em có thể cơ bản đánh giá được trong công ty Minh Viễn tồn tại nghi vấn rửa tiền nhất định!”
“Nếu như có thể tiến hành xâm nhập điều tra tài khoản của công ty này” Tăng Khả lại nói: “Có lẽ em sẽ tìm được chứng cứ…”
“Rửa tiền…” Triệu Ngọc nói: “Vậy chẳng phải là hoàn toàn đối lập với cho vay phi pháp ư?”
“Nghiêm khắc mà nói thì đây chỉ là giả thiết” Tăng Khả nghiêm túc nói: “Tổ trưởng, với quy mô và lượng công việc của công ty Minh Viễn thì đã được coi là một xí nghiệp cỡ lớn!”
“Thế nhưng công ty của bọn họ không có một cổ đông nào, cũng không tiến hành đầu tư bỏ vốn quá lớn, càng không nói tới việc lên sàn chứng khoán, trong chuyện này hẳn là có bí ẩn khá lớn!”
“Còn nữa…” Tăng Khả lại nói: “Em điều tra sơ yếu lý lịch của Lệ Minh Viễn, dựa vào lý lịch hay tài lực và năng lực của anh ta thì dường như khả năng biến một công ty văn hóa thành quy mô như hiện giờ, dường như… Hơi quá… Hơi quá…”
“Ồ?” Triệu Ngọc lập tức nghe hiểu ý của Tăng Khả, vội vàng hỏi: “Ý của cậu là Lệ Minh Viễn có lẽ cũng không phải kẻ đứng đầu thật sự của công ty Minh Viễn sao? Sau lưng của anh ta còn có người khác?”
“Đúng vậy! Em nghĩ như thế” Tăng Khả nói: “Công ty Văn hóa Minh Viễn tiền thân là Công ty Tinh Lãng, mà Công ty Tinh Lãng lập nghiệp từ một tiệm sách!”
“Em đang nghĩ trong chuyện này liệu có liên quan gì đến ông chủ cửa hàng cho thuê sách kia hay không!?”
“Lệ Minh Viễn… Chỉ là một ngụy trang, bởi vì anh ta tốt nghiệp từ trường Đại học Sư phạm Hà Dương…” Triệu Ngọc trừng to mắt nói: “Mà ông chủ tiệm sách này mới thật sự là kẻ đứng đầu!”
“Cũng có lẽ, hắn ta lập nghiệp dựa vào cho vay bất hợp pháp, cả Công ty Văn hóa và Lệ Minh Viễn đều là lớp ngụy trang của hắn ta!?”
“Tổ trưởng…” Tăng Khả nuốt một ngụm nước bọt, đi thẳng vào vấn đề mà nói: “Nếu suy đoán của chúng ta là thật, vậy thì sở dĩ Lệ Minh Viễn muốn tài trợ cải tạo tòa nhà Chí Trăn có khả năng là dụng ý của người này!”
“Cho nên… Cho nên…”
“Cho nên!” Triệu Ngọc tiếp tục nói: “Sau khi thi thể được lấy ra từ trong hố rác thải, có khả năng Lệ Minh Viễn đã biết được mục đích thật sự của ông chủ mình, biết được ông chủ của anh ta có thể chính là hung thủ giết người!”
“Cho nên…” Tăng Khả nói: “Có phải chúng ta có thể bắt giữ Lệ Minh Viễn rồi không!?”