Chương 2164 Dỡ bỏ tội ác
Mười ngày sau, trong một trung tâm huấn luyện tán thủ nào đó ở Thừa ChâuLúc đầu, tuyển thủ trong trung tâm huấn luyện đông đảo, náo nhiệt lạ thường, nhưng lúc này, tất cả mọi người đều đang ngừng luyện tập, đi tới một trong số sân bãi gần đó.
Giờ phút này, ở trên sân bãi tán thủ chính quy này đang có một nam một nữ tiến hành vật lộn kịch liệt, nữ như mãnh hổ xuống núi, từng chiêu đều tàn nhẫn, nam thì như rồng vượt biển, ra tay độc ác.
Hai người vừa mới đấu hai mươi mấy hiệp đã thành công thu hút tất cả những tuyển thủ trong trung tâm, mọi người chưa từng nhìn thấy trận đấu long hổ nào hung ác đến thế!
Hai người đều đánh rất nhanh gọn, quyết liệt, hung mãnh phi thường, dường như khiến cho tất cả mọi người đều phải nhìn đến ngây người!
Bốp!
Trong lúc đó, cô gái tung ra một cú đá xoáy vô cùng uy lực, chàng trai dường như đã sớm có phòng bị, cú đá vừa lao tới, hắn đã nhanh chóng cúi đầu xoay người, đá vào mắt cá chân của đối phương, sau đó ôm lấy chân cô gái!
Đây là động tác mà hắn đã chuẩn bị tốt, vừa mới ôm lấy chân cô gái, hắn lập tức vật về phía trước, muốn quật ngã cô gái xuống mặt đất.
Nhưng mà cô gái kia lại có chiêu sau, thấy một chân mình bị người ta ôm lấy, lập tức thu lại cú đá ban nãy, kẹp cổ chàng trai.
Sau đó, hai tay cô bóp lấy cổ chàng trai, không ngờ trước khi té xuống đất lại thay đổi phương hướng, chân sau cưỡi lên cổ chàng trai.
Bịch!
Chàng trai ngã mạnh xuống đất nhưng không làm trọng thương được cô gái, ngược lại còn bị cô gái đè trên mặt đất không thể động đậy được!
Rào…
Tất cả tuyển thủ tại hiện trường đều thấy choáng, không thể kìm lòng được còn vỗ tay…
Nhưng vốn dĩ bọn họ cho rằng chàng trai nhất định sẽ thua, thế nhưng không biết chàng trai sử dụng mánh khóe quái quỷ gì, không ngờ lại có thể chui ra từ dưới chân cô gái, sau đó quăng ngay tại chỗ, đè cô gái xuống đất…
Thế nhưng cô gái kia cũng không hề ngồi yên, hai tay khẽ chụp lấy yết hầu của chàng trai, đôi chân dài xuyên qua cánh tay chàng trai, không ngờ lại kẹp cổ chàng trai dưới đùi một lần nữa…
⚝ ✽ ⚝
Cả căn phòng lại phát ra tiếng hô kinh ngạc một lần nữa…
Đúng thế, một nam một nữ này chính là Triệu Ngọc và Miêu Anh, vì để làm dịu áp lực trong lòng, bọn họ tìm một sân bãi chính quy như thế này để tiến hành so tài, hôm nay đã là lần thứ ba tới đây, hai lần trước vẫn chưa phân được thắng bại.
Đương nhiên, mục đích của hai người không phải ở chỗ đó, cho nên không phân được thắng bại cũng không quan trọng, chỉ là khiến những tuyển thủ ở đây được mở rộng tầm mắt thôi…
Ngay tại thời điểm Triệu Ngọc và Miêu Anh đại chiến, tong phòng khách phía ngoài trung tâm huấn luyện tán thủ có treo một chiếc tivi đang chiếu tin tức.
Màn hình đang phát tin tức mà Cục Cảnh sát Thừa Châu tuyên bố.
Bởi vì việc điều tra vụ án nhật ký giết người đã hoàn tất, để công chúng mau chóng hiểu rõ chân tướng vụ án, loại bỏ mặt trái của tin đồn, cảnh sát cuối cùng cũng tổ chức một buổi họp báo với quy mô long trọng vào ngày hôm nay.
Có điều, tất cả công việc chủ trì buổi họp báo đều do cảnh sát Thừa Châu phụ trách, hiện trường không có một thành viên nào của tổ điều tra đặc biệt tham gia.
Việc này không những là quyết định của Triệu Ngọc và Miêu Anh mà còn là yêu cầu của phòng Đặc Cần.
Cho đến hôm nay, bởi vì thân phận của Triệu Ngọc và Miêu Anh ngày càng trở nên nhạy cảm, bọn không thể xuất đầu lộ diện quá mức, chỉ có thể đi làm anh hùng phía sau.
Cho nên họ mới giao nhiệm vụ họp báo này cho cảnh sát địa phương xử lý.
Có điều, trong buổi họp báo, đội trưởng Mưu Vĩnh Ân vẫn có nhắc tới, lần này có thể kịp thời phá vụ án nhật ký giết người đều nhờ công lao của tổ điều tra đặc biệt.
Sau đó, đội trưởng Mưu giới thiệu với truyền thông về toàn bộ quá trình phá án, đồng thời tuyên bố với truyền thông rằng thông qua sự cố gắng không ngừng của cảnh sát, trong năm cô gái bị hại của vụ án, cảnh sát đã điều tra được thân phận của bốn cô gái.
Trước mắt, chỉ còn lại một người cuối cùng, họ cũng đã tìm được manh mối cực kỳ quan trọng, chắc không bao lâu nữa sẽ điều tra rõ ràng.
Mặt khác, trong buổi họp báo, cảnh sát công bố ảnh chụp và tài liệu có liên quan tới năm người bị hại một lần nữa, đồng thời tìm kiếm trợ giúp của đông đảo người dân, hy vọng mọi người có thể giúp những cô gái bất hạnh này tìm được người thân của bọn họ…
Sau đó, cảnh sát còn bày tỏ, họ đã liên hợp với Bộ Dân chính, bắt đầu chuẩn bị công việc an táng người chết, nhất định sẽ giúp những người bị hại đáng thương mồ yên mả đẹp…
Liên quan tới hung thủ, cảnh sát cũng bày tỏ, bởi vì hung thủ có vấn đề tâm lý lớn nên vụ án vẫn còn một bước xử lý thẩm tra, nếu lại có phát hiện mới thì nhất định sẽ kịp thời tuyên bố với truyền thông.
Trong cả buổi họp báo, cảnh sát không hề đề cập tới bất cứ vấn đề gì liên quan tới tập đoàn cho vay bất hợp phát, đây cũng là vì bảo vệ đời tư của những cô gái đã bị tập đoàn cho vay lợi dụng.
Nhưng Triệu Ngọc biết rõ, chuyện tập đoàn cho vay bất hợp pháp không chỉ có một nhà hai nhà, ngoại trừ Tân Lãng ra, còn có rất nhiều tập đoàn phạm pháp tương tự, bọn họ chuyên nhằm vào những cô gái vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm sống.
Cho nên, việc cảnh sát cần phải làm còn rất nhiều, không chỉ phải toàn lực đả kích những phần tử ngoài vòng pháp luật mà hơn nữa còn phải tuyên truyền mạnh mẽ, để những cô gái hiểu được việc giữ mình trong sạch, không nên ganh đua so sánh hám làm giàu, không nên bị người xấu lợi dụng, bằng không, thứ mất đi không chỉ có tiền tài mà còn cả tương lai tươi sáng của mình…
Sau khi buổi họp báo kết thúc, trận so tài giữa Triệu Ngọc và Miêu Anh cũng đã kết thúc, giống như mấy lần trước, hai người cuối cùng vẫn không phân được thắng bại.
Hai người so tài xong, chuẩn bị trở về phòng thay quần áo, còn những khán giả vẫn chưa thỏa mãn kia đều nhường đường sang hai bên, ánh mắt lộ vẻ kính nể…
Mà khi hai người đi qua tivi, trong tivi đang chiếu một bài diễn thuyết, họ nghe thấy giọng nói của người chủ trì: “Thưa khán giả, đài chúng tôi vừa nhận được tin tức mới nhất, bởi vì trường Đại học Sư phạm Hà Dương xảy ra vụ án giết người chấn động gây ảnh hưởng nghiêm trọng nên sau khi được Bộ Giáo dục tỉnh phê chuẩn, lãnh đạo trường Đại học Sư phạm Hà Dương quyết định dỡ bỏ tòa nhà Chí Trăn sau khi công việc xử lý thẩm tra vụ án kết thúc…”
“Tòa nhà Chí Trăn đã có lịch sử trăm năm, chứng kiến quá trình phát triển của trường đại học, rất nhiều người có thể sẽ cảm thấy nuối tiếc, nhưng vì tòa nhà đã trải qua tang thương, trải qua vụ án giết người, nên bên phía trường học không thể tiếp tục lưu giữ được…”
“Bởi vậy, sau khi tin tức được công bố, giữa thầy trò trường Đại học Sư phạm Hà Dương, giữa đông đảo bộ phận quần chúng đã dấy lên xôn xao…”
“Trần chu trắc bạn thiên phàm quá, bệnh thụ tiền đầu vạn mộc xuân*…” Đối mặt với ống kính tivi, tiểu thư Miêu đột nhiên đọc một câu thơ: “Thứ dỡ bỏ không phải là tòa nhà mà là tội ác xảy ra bên trong tòa nhà, chỉ hy vọng những tội ác này đều có thể theo tòa nhà này mà đi về nơi xa…”
* Trầm chu trắc bạn thiên phàm quá, bệnh thụ tiền đầu vạn mộc xuân: vẫn còn hàng ngàn chiếc thuyền lướt qua con tàu bị lật, và hàng ngàn cây cối cũng đang sinh sôi nảy nở trước cây khô héo. Đề cập đến những điều mới phải đánh bại những điều cũ.
⚝ ✽ ⚝
Ngay lúc tiểu thư Miêu xem tivi cảm khái thì trên sân thượng của một khu chung cư nào đó ở thành phố Thừa Châu đang bốc lên ánh lửa bừng bừng.
Lưu Duy Nhất hít một hơi thuốc lá, sau đó mới mở cái rương mình đã giữ gìn nhiều năm, lấy những quyển sổ bên trong ra.
Những gì được viết trong mấy quyển sổ này đều là bản thảo tiểu thuyết mà anh ta viết năm đó, nhật ký giết người chẳng qua chỉ là một trong rất nhiều quyển tiểu thuyết giết người mà anh ta từng viết thôi!
“Haizz…” Lưu Duy Nhất thở dài một tiếng, vứt từng quyển sổ này vào đống lửa, bởi vì ngọn lửa tán loạn, còn làm bỏng đến tay anh ta, điếu thuốc lá cũng rơi vào trong lửa…
⚝ ✽ ⚝
Mà cùng lúc đó, trong phòng học của trường Đại học Sư phạm Hà Dương, các sinh viên trong lớp tự học cũng đều đang bàn luận về những chuyện liên quan tới vụ án giết người trong tòa nhà Chí Trăn…
“Này… Này…” Lúc này, một nữ sinh viên thầm thọc một cái vào Hà Ninh Ninh đang xem điện thoại di động, nói: “Hà Ninh Ninh, bây giờ cậu đã trở thành nhân vật nổi tiếng trong trường chúng ta rồi đấy! Nếu hôm đó cậu không dũng mãnh phi thường thì vụ án này đã không có khả năng bị vạch trần rồi!”
“Đúng rồi, chắc có rất nhiều người từng hỏi cậu câu này rồi nhỉ?” Nữ sinh viên tò mò hỏi: “Hôm ấy, cậu thật sự chỉ đọc được một trang giấy, sau đó tin chắc rằng ở dưới hố rác thải có thi thể à?”
“Còn nữa, tòa nhà Chí Trăn có tận hai hố rác thải, sao cậu lại có thể chọn trúng thế?”
“Ừm…” Nghe thấy câu hỏi của nữ sinh viên, Hà Ninh Ninh cũng hơi do dự một lúc, sau đó nhỏ giọng nói: “Tôi nói thật với cậu nhé, những gì mà người khác nói không phải là tin đồn đâu! Tôi thật sự… Thật sự có hơi… Có hơi… Không nhớ rõ… Tôi cũng không biết… Lúc ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nữa…”
Nghe thấy câu này, vẻ mặt của nữ sinh viên khựng lại trong nháy mắt, sau lưng bỗng trở nên lạnh toát…