Chương 2181 Ứng nghiệm
Sau khi hỏi xong Lôi Đại Thăng thì đã hơn một tiếng trôi quaTrong thời gian đó, Lôi Đại Thăng kể lại tường tận từ đầu tới đuôi những gì xảy ra trong vụ án mất tích trên du thuyền năm đó cho Triệu Ngọc nghe.
Nhưng mà trừ sở thích kỳ quái của Chu Hỉ Thành ra, những điều khác đều giống những gì được ghi trong bản ghi chép vụ án như đúc, không có bất kỳ sai biệt nào.
Mà sau khi nói xong vụ án mất tích trên du thuyền, Lôi Đại Thăng lại nói những chuyện mà ông ta biết về Chu Vận Địch một cách đơn giản.
Tập đoàn Thiên Cần là xí nghiệp gia tộc, Chu Hỉ Thành là anh cả trong nhà, anh ta còn có một người em trai và một người em gái, tổng cộng là ba anh em, nhưng mà chuyện trong tập đoàn thường ngày do Chu Hỉ Thành và Chu Vận Địch xử lý.
Còn em trai của Chu Hỉ Thành lại là một vận động viên trượt tuyết chuyên nghiệp, sống ở châu Âu quanh năm, rất hiếm khi tham dự vào việc trong công ty, cũng rất ít khi qua lại với bọn họ.
Chu Vận Địch là một nữ doanh nhân vô cùng xuất sắc, vào lúc tuổi còn nhỏ đã đi chạy nghiệp vụ với cha và anh trai, sau khi Chu Hỉ Thành mất tích, cô ta thuận theo lẽ thường nắm tất cả quyền hành trong công ty vào tay mình.
Dưới sự quản lý của Chu Vận Địch, công ty chẳng những không thụt lùi mà càng ngày lại càng lớn mạnh thêm, thậm chí đã mở rộng đến lĩnh vực du thuyền.
Có điều, có được tất có mất, tuy Chu Vận Địch quản lý công ty ra hình ra dáng, nhưng mà trên phương diện cuộc sống gia đình thì lại không hoàn mỹ.
Mười năm trước, cô ta đã ly hôn với người chồng là luật sư, đứa con đi theo chồng cũ, mãi cho đến bây giờ vẫn là một vị quý tộc độc thân.
Có điều, theo cách nói của Lôi Đại Thăng thì có khả năng là do xu hướng tình dục của Chu Vận Địch có vấn đề!
Nghe nói cô ta có vài người bạn thân là nữ, hơn nữa, rõ ràng đã vượt qua phạm vi bạn bè bình thường.
Thật ra, vấn đề xu hướng tình dục của Chu Vận Địch đã không còn là bí mật gì nữa, trên các trang báo lá cải đã đăng tải các bài viết về chuyện này từ lâu.
Chẳng qua, tin tức lá cải như vậy chẳng có ảnh hưởng gì tới nữ doanh nhân này.
Sau khi Lôi Đại Thăng rời khỏi phòng, Triệu Ngọc còn chưa quyết định tìm ai nói chuyện thì Miêu Anh đã quay về phòng.
“Em đã liên lạc với bên Tổng cục Hình sự rồi” Miêu Anh nói: “Tất cả hồ sơ về vụ án mất tích trên du thuyền bốn năm trước sẽ được gửi đến máy tính của chúng ta sau năm phút nữa!”
“Còn nữa, Tổng cục Hình sự đã liên lạc với đội cảnh sát điều tra xử lý vụ án này năm đó, nhờ bọn họ phối hợp điều tra với chúng ta từ xa, nếu có chỗ nào không rõ ràng thì có thể liên lạc trực tiếp với bọn họ”
“Lúc trước, bởi vì không tìm được thi thể cho nên vụ án này do Cục Cảnh sát địa phương xử lý, không báo cáo lên Cục Cảnh sát tỉnh hoặc là Tổng cục Hình sự”
“À…” Triệu Ngọc hiểu, bởi vì không tìm thấy thi thể cho nên không thể thành lập một vụ án mạng trên du thuyền, chỉ có thể gọi là vụ án mất tích trên du thuyền.
“Còn nữa…” Miêu Anh lại nói: “Em đã tìm được mấy cảnh sát giao thông đang nghỉ phép ở trên thuyền! Sau khi trao đổi thì bọn họ đồng ý hỗ trợ chúng ta, cùng phía du thuyền điều tra theo dõi, em đã sắp xếp xong hết rồi!”
“Có bọn họ ở đây, chúng ta không phải sợ hành khách trên du thuyền có hành động bất chính nữa!”
“Được!” Triệu Ngọc gật đầu: “Như vậy, việc tìm kiếm trên biển được tiến hành thế nào rồi? Đã tìm được Chu Vận Địch chưa?”
“Chưa tìm được!” Miêu Anh lắc đầu: “Trước mắt vẫn chưa có tin tức gì, nhân viên tìm kiếm đã mở rộng phạm vi rồi!”
“Có điều, đêm qua gió lớn sóng xiết, tốc độ hải lưu rất nhanh, nhiệt độ lại thấp, nhân viên tìm kiếm nói rằng cơ hội Chu Vận Địch còn sống bằng không!”
“Cho dù là cơ hội tìm thấy thi thể cũng rất xa vời…”
“Haizzz! Hai anh em, vậy mà lại gặp phải sự cố giống nhau” Triệu Ngọc cảm khái nói: “Đây chẳng lẽ là vận mạng của nhà họ Chu sao?”
“Dù thế nào đi nữa” Miêu Anh nói: “Dựa theo trình tự, chúng ta phải thông báo cho người nhà của cô ấy, trước mắt, người nhà của cô ấy chỉ còn lại người anh thứ ở châu Âu xa xôi thôi!”
“Còn nữa, Tập đoàn Thiên Cần là xí nghiệp nổi tiếng trong nước, Chu Vận Địch lại là chủ tịch đương nhiệm, chuyện cô ấy mất tích không phải chuyện nhỏ đâu!”
“Công việc xử lý kế tiếp chắc chắn không dễ dàng!”
“À đúng rồi” Miêu Anh chỉ vào di động của mình: “Em đã báo cáo với Tổng cục Hình sự rồi, bọn họ sẽ ủng hộ chúng ta”
“Nhưng mà Sở trưởng Tiêu nói, về chân tướng Chu Vận Địch bị hại thì vẫn nên điều tra rõ càng sớm càng tốt! Nếu để thời gian lâu khó tránh sinh biến!”
“Ừm!” Triệu Ngọc gật đầu, dặn dò: “Nhưng dù thế nào đi nữa, vì tránh cho du thuyền xuất hiện khủng hoảng, tạm thời vẫn phải phong tỏa tin tức”
“Ừm, yên tâm đi, những người mà em tìm tuyệt đối đáng tin cậy, Tề Kiến Hoa và Tất Quốc Thắng cũng đã đảm bảo với chúng ta rằng sẽ không loan tin trong nội bộ các thuyền viên rồi!”
“Nhưng mà…” Miêu Anh chỉ ra bên ngoài: “Những người của Tập đoàn Thiên Cần đó thì em chịu! Phải biết rằng chúng ta không thể yêu cầu họ không liên lạc với bên ngoài, cho nên chắc chắn tin tức đã truyền ra ngoài rồi!”
“Không sao cả” Triệu Ngọc đã định liệu trước, nói: “Thần thám Triệu anh đây không phải hư danh đâu, anh nhất định sẽ điều tra rõ ràng vụ án trước khi du thuyền trở về địa điểm xuất phát!”
“Sao rồi?” Miêu Anh cũng chỉ ra ngoài cửa, hỏi: “Ông già kia nói gì vậy? Vừa rồi em nghe nói ông ta có dẫn trợ lý theo, người đó có thể chứng minh ông ta ở trong phòng suốt đêm hôm qua!”
“Đúng thế” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Đêm qua, anh có thấy ông ta dẫn theo trợ lý của mình đi dạo trên du thuyền!”
“Vừa rồi lúc thẩm vấn, những câu trả lời của ông ta cũng hết sức bình thường, hiềm nghi của ông ta đúng là rất nhỏ!”
“Triệu Ngọc” Miêu Anh nói: “Như vậy… Kế tiếp, chúng ta tiếp tục thẩm vấn à?”
“Ừm, thẩm vấn thì đương nhiên phải tiếp tục, có điều…” Triệu Ngọc nói: “Phiền em đi giúp anh một chuyến, anh muốn có bản đồ cấu tạo du thuyền, anh muốn xem giữa các căn phòng VIP của bọn họ có con đường nào đi thông nhau hay không!
“Em có thể đi hỏi ông già người nước ngoài kia, nhưng mà đừng tin hẳn, vẫn nên xem bản vẽ thì hơn!”
“Được!” Miêu Anh gật đầu đồng ý.
“Còn nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Lúc đó chẳng phải Chu Vận Địch có một nữ thư ký à? Sao giờ lại không thấy đâu cả?”
“À” Miêu Anh nhanh nhẹn trả lời: “Tề Kiến Hoa nói rằng sau khi xảy ra chuyện, nữ thư ký đã rất sốt ruột, kiên trì ra biển tìm kiếm Chu Vận Địch với đội tìm kiếm của du thuyền rồi!”
“Tức là sao?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Chớ quên đây cũng là một nghi phạm quan trọng đấy! Anh thấy em hãy liên lạc với bên đội tìm kiếm một phen, bảo cô ta về đây đi!”
“Cho dù cô ta không liên quan tới vụ án thì cũng biết rất nhiều tin tức nội bộ về Chu Vận Địch, có trợ giúp cho việc điều tra vụ án!”
“Được!” Miêu Anh gật đầu: “Em đi làm ngay!”
“Ừm…” Triệu Ngọc hơi có vẻ xấu hổ: “Miêu Miêu, lần này, vất vả cho em rồi!”
“Sao anh khách sáo quá thế? Chuyện này thì có gì mà vất vả?” Miêu Anh mỉm cười: “Anh là tổ trưởng, em là tổ phó, tổ phó đương nhiên phải nghe tổ trưởng chỉ huy rồi!”
“Nhưng mà trước kia dưới tay em còn có các thành viên khác nữa, còn bây giờ…” Triệu Ngọc quan tâm hỏi một câu: “Em nhớ uống thuốc đấy! Bệnh của em mới vừa đỡ hơn, đừng để tái phát nhé!”
“Anh yên tâm đi” Miêu Anh mỉm cười: “Em không yếu đuối đến thế đâu! Triệu Ngọc ơi Triệu Ngọc, anh có còn nhớ lúc chúng ta mới lên thuyền, em nói anh như thế nào không?”
“Lúc mới lên thuyền?” Triệu Ngọc sửng sốt: “Em nói cái gì cơ?”
“Em nói, thần thám Triệu anh đi đến đâu thì ở đó sẽ xảy ra chuyện không may!” Tiểu thư Miêu lắc đầu nói: “Anh coi, bây giờ ứng nghiệm rồi còn gì?”