Chương 2183 Nữ thư ký đáng nghi
Sau khi Hàn Ngạo Băng rời khỏi phòng, Miêu Anh vừa lúc xử lý xong chuyện mình được giao và tới gặp Triệu Ngọc“Sao rồi?” Miêu Anh chỉ ra ngoài cửa, nói: “Biểu hiện của người phụ nữ này như thế nào?”
“Vô cùng vững vàng, giống hệt như Lôi Đại Thăng” Triệu Ngọc nói: “Trả lời vô cùng cẩn thận! Gần như không khác một chữ nào trên hồ sơ!”
“Vậy sao? Bốn năm rồi…” Miêu Anh lời nói: “Nếu như khác thì hoặc là bọn họ không nói dối, hoặc là bọn họ đang cố hết sức giấu giếm điều gì đó!”
“Câu này của em nói cũng như không” Triệu Ngọc châm chước nói: “Anh cảm thấy chúng ta nên điều tra thêm về chồng của Hàn Ngạo Băng, hiện tại vợ chồng Hàn Ngạo Băng sống tại Ma Đô*, em giúp anh tìm người thích hợp điều tra đi!”
* Ma Đô là biệt danh của thành phố Thượng Hải.
“Không thể nào?” Miêu Anh bất ngờ: “Chồng của Hàn Ngạo Băng à?”
“Đúng, trên tài liệu có viết ông ta là luật sư!” Triệu Ngọc nói: “Để đề phòng có chuyện ngoài ý muốn, chúng ta vẫn phải điều tra một lần! Hàn Ngạo Băng nói, trước đó Chu Hỉ Thành luôn theo đuổi bà ta, vì thế mà không tiếc lợi dụng thủ đoạn buôn bán để ép Hàn Ngạo Băng đi vào khuôn khổ”
“Dù chồng bà ta là một luật sư danh tiếng cũng không có cách nào đối phó, chắc chắn trong lòng rất oán hận Chu Hỉ Thành”
“Nhưng mà…” Miêu Anh nói: “Lúc lên du thuyền, Hàn Ngạo Băng bị Chu Hỉ Thành lôi lên, cho dù chồng bà ta biết rõ cũng đâu thể đuổi theo du thuyền gây án được?”
“Cho dù ông ta thật sự sử dụng ca nô và tìm được thuyền của Chu Hỉ Thành đi nữa, nhưng ông ta làm cách nào để sử dụng thuốc ngủ khiến người trên du thuyền hôn mê chứ?”
“Ừm” Triệu Ngọc nói: “Lý lẽ thì đúng là như vậy, nhưng chuyện gì cũng có khả năng, lỡ như hai vợ chồng bọn họ cùng bày mưu tính kế, nội ứng ngoại hợp thì sao?”
“Vừa rồi Hàn Ngạo Băng có nói với anh rằng cho dù bà ta có phải hy sinh công ty cũng tuyệt đối không cho Chu Hỉ Thành được toại nguyện! Nói nghe hay như vậy, nhưng vì sao còn lên thuyền của Chu Hỉ Thành làm gì?”
“Chẳng lẽ anh hoài nghi…” Miêu Anh nói: “Hàn Ngạo Băng đã có chuẩn bị từ trước, cố ý lên thuyền, sau đó mê choáng mọi người, rồi gọi chồng của bà ta tới, cùng giết Chu Hỉ Thành?”
“Anh không dám xác định, nhưng mà… Lỡ như Hàn Ngạo Băng nói dối thì sao?” Triệu Ngọc nói: “Anh nghe Lôi Đại Thăng nói, Chu Hỉ Thành ỷ vào có tiền có thế, từng làm mấy chuyện cưỡng bức người ta, lợi dụng thuốc mê ra tay với những người mà anh ta nhìn trúng, không có lần nào không thành công cả!”
“Anh hoài nghi Hàn Ngạo Băng nói dối, thật ra, bà ta đã trúng thuốc mê của Chu Hỉ Thành từ lâu, bị Chu Hỉ Thành thành công rồi! Có thể là Chu Hỉ Thành có chụp ảnh, hoặc là bắt lấy nhược điểm gì đó của Hàn Ngạo Băng, cho nên Hàn Ngạo Băng mới phải giết anh ta bằng mọi giá!”
“Hơn nữa cũng dùng thuốc ngủ, ăn miếng trả miếng?” Miêu Anh cố gắng suy nghĩ, cảm thấy suy đoán này của Triệu Ngọc cũng khá có lý.
Nếu có thể ép một người phải giết người, như vậy chắc chắn phải có một lý do nguyên vẹn.
“Được, để em đi điều tra! Có điều…” Miêu Anh hỏi: “Nếu phỏng đoán của anh thành lập, như vậy Chu Vận Địch thì sao? Giữa Hàn Ngạo Băng và Chu Vận Địch có mâu thuẫn gì sao?”
“Hàn Ngạo Băng nói rằng bà ta đã chán ngán mấy hoạt động trên du thuyền từ lâu, đêm qua bà ta vẫn luôn ở trong phòng của mình, chưa từng ra ngoài!” Triệu Ngọc trả lời.
“À…” Miêu Anh gật đầu: “Như vậy chỉ cần xem camera là có thể chứng minh rồi”
“Còn nữa…” Triệu Ngọc nói: “Tạm chưa nói tới việc mang ơn, bình luận của đa số mọi người về Chu Vận Địch đều rất tốt, nói rằng cô ta đã mang lại ích lợi cho tập đoàn, ưu tú không kém gì anh trai của cô ta!”
“Thái độ cô ta đối đãi với mấy vị nguyên lão của công ty cũng không tệ lắm”
“Nhưng mà chỉ riêng Hàn Ngạo Băng là có ý kiến với cô ta, cho rằng thủ đoạn trên thương trường của cô ta quá đê tiện.
Haizz!” Triệu Ngọc bóp bóp trán: “Xem ra anh còn phải làm rất nhiều chuyện nữa, phải điều tra thêm về tình hình tài sản của Tập đoàn Thiên Cần này, còn có công ty Lôi Âu nữa…”
“Không sao cả, ngài thám tử, những chuyện này cứ giao cho em đi!” Miêu Anh nói: “Chúng ta có thể liên lạc với Tăng Khả, bảo cậu ta trợ giúp chúng ta từ xa!”
“Ừm…” Triệu Ngọc hỏi: “Như vậy… Về bản vẽ du thuyền, em lấy được không?”
“Em chưa lấy được” Miêu Anh nói: “Người tên Tất Thắng Quốc kia đang đến phòng thuyền trưởng và mang đến đây nhanh thôi! Ông ta nói, tuy thiết kế của khu khách quý du thuyền rất xa hoa, nhưng bất kể là hệ thống thông gió hay là những ống dẫn khác, người thành niên chắc chắn không thể vào được!”
“Ồ… Bên ngoài vào không được, bên trong cũng không được” Triệu Ngọc nói: “Như vậy… Chỉ có thể đi vào thông qua cửa chính thôi à?”
“Chuyện này đúng là vô cùng kỳ lạ!” Triệu Ngọc nói: “Em nghĩ thử xem, đêm hôm khuya khoắt, Chu Vận Địch trở về phòng, nếu như một trong sáu người bị tình nghi gõ cửa phòng của cô ta thì liệu cô ta có mở cửa cho bọn họ không?”
“Đừng quên, lần này cô ta đang nhằm vào sáu người này, sao có thể không đề phòng như vậy được?”
“Bất kể là ai đi nữa, hơn nửa đêm còn gọi cửa thì chắc Chu Vận Địch cũng không thể không chút phòng bị mà mở cửa cho người đó chứ?”
“Có rất nhiều khả năng” Miêu Anh lắc đầu nói: “Trong hành lang không có camera, chúng ta không thể biết được tình hình ở cửa phòng của Chu Vận Địch”
“Trước kia em có để ý trước cửa phòng của cô ta có một cái tủ điện, tủ điện lõm vào trong, nơi đó hoàn toàn có thể giấu người!”
“Có khi nào hung thủ đã nấp sẵn trong đó, đợi đến lúc Chu Vận Địch mở cửa thì vọt thẳng vào?”
“Em vừa mới đi kiểm tra” Miêu Anh bất đắc dĩ nói: “Chỗ đó phủ kín thảm, không để lại bất kỳ dấu chân nào…”
“Em nói đúng” Triệu Ngọc nhíu mày lời nói: “Có quá nhiều khả năng, cũng có thể là hung thủ đã núp trong căn phòng của cô ta từ đầu!”
“Em có hỏi nhân viên làm việc trên du thuyền” Miêu Anh nói: “Cửa phòng của khu khách quý sử dụng loại khóa khách sạn, cần có thẻ phòng mới vào được”
“Người phục vụ đúng là có chìa khóa vạn năng, nhưng mà nếu muốn mở phòng đã thuê thì phải được sự đồng ý của khách hàng, hơn nữa cũng phải ghi chép lại!”
“Loại khóa này rất khó cạy, thẻ phòng chỉ có một cái, nằm trong tay Chu Vận Địch. Nếu hung thủ muốn đi vào thì e là chỉ có thể mua chuộc phục vụ thôi…”
Trong lúc nói chuyện, Miêu Anh ghi chép lại chi tiết này lên điện thoại di động, định quay đầu hỏi người phục vụ cầm chìa khóa vạn năng.
“Anh… Ừm…” Triệu Ngọc cân nhắc nói: “Miêu Miêu, em gửi ảnh chụp căn phòng Chu Vận Địch cho anh, anh xem kỹ lại một lần!”
“Điều tra hai vụ án, cùng một lúc đúng là không dễ dàng chút nào!”
“Đúng đó!” Miêu Anh vừa gửi ảnh chụp cho Triệu Ngọc, vừa nói: “Khó khăn nhất là chúng ta không biết vụ án Chu Hỉ Thành mất tích bốn năm trước có liên quan gì tới vụ án Chu Vận Địch mất tích hiện tại hay không!”
“Nếu như có thể xác định điều này, vậy thì chúng ta có thể thu nhỏ phạm vi điều tra rồi!”
“Nói thì đơn giản, nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như vậy chứ?” Triệu Ngọc thở dài, hỏi: “Nữ thư ký của Chu Vận Địch bây giờ đến chỗ nào rồi? Vì sao còn chưa trở về?”
“Cô thư ký này là nhân vật quan trọng đấy!”
“Em đã thông báo cho đội tìm kiếm rồi” Miêu Anh nói: “Bọn họ vốn đi tìm kiếm bằng máy bay trực thăng, trước mắt đang trở về địa điểm xuất phát, còn… Ừm… Còn nửa giờ nữa là về đến nơi rồi!
“Có điều, ừm…” Miêu Anh nghĩ nghĩ, nói: “Em quên nói cho anh biết, Tề Kiến Hoa cũng rất hoài nghi cô thư ký này, cho nên đã kiểm tra những camera ghi lại hình ảnh của cô ta đầu tiên!”
“Nhưng mà cô thư ký đó không ở khu khách quý mà ở tầng dưới của khu này, thông qua camera thì tối hôm qua cô thư ký này vốn không hề đi lên khu khách quý!”
“Chẳng qua là mới sáng sớm hôm nay, cô ta có đi đến khu khách quý…”
“Nghĩa là sao?” Không biết vì cái gì, cho dù kết quả đã rõ ràng như vậy, nhưng Triệu Ngọc vẫn cảm thấy nữ thư ký này có thể có vấn đề!