Chương 2204 Vĩnh viễn không nổi lên được
“Đừng đùa nữa! Đây không phải chuyện nhỏ đâu” Quan Tu Kiệt nói: “Cho dù ông đồng ý thì vợ ông không thể nào đồng ý! Ông coi bà ấy là cái gì hả?”“Hừ…” Hốc mắt Tôn Kim Kiện hãm sâu, vẻ mặt đờ đẫn: “Đúng, tôi coi bà ấy… thành cái gì? Mới đầu, bà ấy kiên quyết không đồng ý, nhưng sau khi tôi nói rõ tình huống, bà ấy nhận ra chúng tôi đã không còn con đường nào để đi, cuối cùng bà ấy… đành phải đồng ý!”
“Một lần rồi lại một lần, Chu Hỉ Thành không ngừng tổn thương tôi và vợ tôi, hắn ta cứ tưởng sau khi xảy ra loại chuyện trái với đạo đức này sẽ khiến cho tôi và vợ tôi sinh ra vết rách!”
“Nhưng mà chúng tôi không hề sinh ra vết rách, chỉ sinh ra thù hận!”
Nghe Tôn Kim Kiện kể lại, vẻ mặt mọi người phức tạp, trong lòng xúc động, không ai có thể ngờ được Chu Hỉ Thành thân là Chủ tịch của Tập đoàn Thiên Cần vậy mà lại làm ra chuyện dơ bẩn như vậy!
“Mới đầu, Chu Hỉ Thành thực hiện hứa hẹn” Tôn Kim Kiện tiếp tục nói: “Từng bước từng bước một kéo tôi thăng tiến, một viên kim cương màu hồng phấn 27 carat đến từ Nam Phi cũng được gửi đến tay vợ của tôi…”
“Nhưng mà rõ ràng hắn ta có nhiều tình nhân như vậy, lại giống như cố ý khiêu chiến giới hạn của tôi vậy, một lần lại một lần gọi điện thoại cho vợ tôi, nhìn vợ mình lên xe Rolls-Royce của hắn ta mà lòng tôi như bị dao cắt…”
“Tuy tim tôi đang nhỏ máu, nhưng tôi vẫn chỉ tự giày vò mình thôi, chưa từng có suy nghĩ gì khác! Mỗi ngày vẫn phải cố gắng làm việc, chuyện trò vui vẻ với các khách hàng, cổ vũ nhân viên làm việc cho tốt…”
“Tôi tự nhận là tôi đã vô cùng cố gắng làm việc, bất kể là kinh nghiệm, năng lực, hay là lời hứa hẹn của Chu Hỉ Thành, tôi vẫn là người có tư cách ngồi trên ngai vàng Tổng Giám đốc nhất!”
“Nhưng mà… Tên khốn Chu Hỉ Thành kia lại không thực hiện hứa hẹn của hắn ta” Tôn Kim Kiện nắm chặt tay nói: “Tôi không biết rốt cuộc là bởi vì sao, hắn ta bắt đầu tìm kiếm người cho vị trí Tổng Giám đốc của công ty, còn cố ý điều vài trợ thủ đắc lực nhất của tôi đi!”
“Tóm lại, đủ loại dấu hiệu cho thấy hắn ta đã thay đổi suy nghĩ, cho rằng tôi không còn đứng trong trận doanh của hắn ta nữa, hoặc là do tôi có dã tâm, hoặc là do hắn ta ly gián vợ chồng chúng tôi lâu như vậy nhưng phát hiện chúng tôi lại không bị chia rẽ…”
“Sau đó, lúc hắn ta vụng trộm với vợ tôi… “ Tôn Kim Kiện nói: “Vợ tôi không nhịn được hỏi hắn ta, sau khi Lôi Đại Thăng lui xuống, có phải tôi có thể thuận lợi lên làm Tổng Giám đốc hay không!”
“Kết quả, Chu Hỉ Thành để lộ bản tính tà ác của mình, lươn lẹo không thừa nhận lời hứa hẹn trước kia với chúng tôi!”
“Vợ tôi nóng nảy, la hét ầm ĩ vài câu với hắn ta, nhưng mà Chu Hỉ Thành lại uy hiếp bà ấy rằng nếu không nghe theo sự sắp xếp của hắn ta thì hắn ta sẽ để lộ chuyện xấu xa giữa ba người chúng tôi ra, giống như Lý Cần vậy!”
Rắc rắc…
Nói tới đây, Lý Cần hung hăng nắm chặt nắm tay, xương cốt thậm chí còn phát ra tiếng, hiển nhiên, gã ta có cùng cảm nhận với Tôn Kim Kiện.
“Chu Hỉ Thành là quý tộc độc thân, có quyền thế, loại gièm pha này đối với hắn ta bình thường như cơm bữa, không ảnh hưởng gì, nhưng mà…” Tôn Kim Kiện tuyệt vọng nói: “Đối với hai vợ chồng chúng tôi mà nói, không khác gì tai nạn trời giáng!”
“Cuối cùng, chuyện chúng tôi lo lắng cũng xảy ra, trong lần đi du thuyền ấy, hắn ta phá lệ không mời tôi” Tôn Kim Kiện nói: “Chuyện này chứng minh hắn ta đã hoàn toàn bỏ mặc tôi! Chỉ dùng một viên kim cương màu hồng phấn là mua được vợ tôi suốt mấy năm trời!”
“Tôi không cam lòng, tôi hận hắn ta, cho nên mới hạ quyết tâm, muốn lợi dụng chuyến du thuyền ấy, hoàn toàn diệt trừ Chu Hỉ Thành, khiến hắn ta phải trả giá đắt cho hành vi hoang đường của mình!”
Haizzz…
Nghe thấy động cơ giết người của Tôn Kim Kiện, mọi người không ngừng thổn thức, nhất là Lôi Đại Thăng, ông ta liên tục lắc đầu, hiển nhiên rất khinh thường cách làm của Chu Hỉ Thành.
“Thần thám không hổ là thần thám” Tôn Kim Kiện nhìn thoáng qua Triệu Ngọc, dỡ lớp phòng bị trong lòng mình xuống, nói thẳng ra những gì ông ta đã làm năm đó: “Cậu đoán gần như hoàn toàn đúng, tôi thật không ngờ, đã có nhiều người điều tra vụ án này như vậy nhưng chỉ có mình cậu phát hiện bí ẩn trong trứng cá muối!”
“Đúng thế, trước đó tôi đã bảo vợ chuẩn bị sẵn một chiếc thuyền khác, để bà ấy đợi tôi trên bãi đá ngầm phía Đông đảo Sa Môn, còn tôi thì mang sẵn đồ đạc lẻn lên thuyền của Chu Hỉ Thành!”
“Chỗ mà tôi trốn cũng bị cậu nói trúng rồi, chẳng qua, tôi dùng mấy rương hàng hóa che giấu cho mình, bảo đảm Trương Mãnh Hải không phát hiện ra tôi!”
“Tôi đã từng lái du thuyền của Chu Hỉ Thành mấy chục lần, hiểu rõ cấu tạo của nó như lòng bàn tay, tôi xâm nhập hệ thống theo dõi, âm thầm quan sát biểu hiện của bọn họ, cuối cùng lợi dụng khe hở lúc Trương Mãnh Hải chế biến trứng cá muối, trộn thuốc ngủ được chuẩn bị sẵn vào đó!”
“Cậu nói rất đúng, sở dĩ lựa chọn trứng cá muối là vì hơi nước trong trứng cá muối rất nhiều, có thể khiến thuốc ngủ phát huy tác dụng, hơn nữa, bởi vì giá cả của nó rất đắt cho nên mọi người đều ăn!”
“Vả lại còn không thể nào nếm ra mùi vị khác thường…”
“Kế hoạch của tôi vô cùng thuận lợi, tất cả trình tự cũng hoàn toàn giống những gì vị thần thám này suy luận ra, chẳng qua…” Tôn Kim Kiện nói: “Tôi còn chuẩn bị một bao cát được làm từ một loại nguyên liệu đặc biệt, bởi vì Chu Hỉ Thành là kiện tướng bơi lội nên tôi phải đảm bảo nước biển có thể khiến hắn ta chết đuối!”
“Cho nên, tôi trói hắn ta vào bao cát, bên trong bao cát còn có một loại thức ăn mà cá ăn xác thối rất thích, sau khi chìm vào trong biển, hắn ta sẽ nhanh chóng bị sinh vật dưới đáy biển phân giải, vĩnh tuyệt hậu hoạn!”
“Chu Hỉ Thành thích nhất là chinh phục người khác thì tôi sẽ khiến hắn ta mãi mãi không nổi lên được, mãi mãi chìm dưới đáy biển!”
Tôn Kim Kiện nói xong, hiện trường lặng ngắt như tờ, mọi người bị lời nói của ông ta làm chấn động, ai cũng không thể ngờ, sau lưng vụ án mất tích trên du thuyền lại chứa ẩn tình khiến người ta áp lực như vậy!
Cuối cùng, Chu Hỉ Thành vẫn chết vì sở thích đặc biệt của mình, nếu lúc trước, hắn ta không cạn tình như vậy thì có lẽ sẽ không đưa tới họa sát thân.
Nhưng mà tội tại lòng người, nếu không phải Tôn Kim Kiện vì ích lợi vật chất, bằng lòng dâng vợ của mình lên thì ông ta cũng sẽ không lưu lạc tới tình trạng như hôm nay.
“Kế hoạch được thực hiện rất thuận lợi” Tôn Kim Kiện thì thào: “Sau khi được vợ tiếp ứng, tôi lập tức bỏ du thuyền lại trên biển, mặc kệ cho nó lưu lạc giữa hải dương rộng lớn, còn chúng tôi thì lái thuyền về nhà mình!”
“Thần thám, anh lại đoán đúng rồi, trong nhà bật đèn sáng, mở tivi, chính là để chế tạo chứng cứ không có mặt ở hiện trường” Tôn Kim Kiện nói: “Nhưng mà bởi vì kế hoạch trước đó của tôi không chê vào đâu được, cho nên không quá mức để ý việc cả đêm không tắt đèn cũng không tắt tivi!”
“Nhưng không ngờ tới, ở trong mắt cậu, tất cả những thứ này lại biến thành lỗ hổng của chúng tôi! Đúng là tâm phục khẩu phục…”
“Đừng nói như vậy” Triệu Ngọc “khiêm tốn” nói: “Vụ án như thế này đối với tôi mà nói chỉ là cơ bản thôi! Có điều, tôi không thể không thừa nhận, nếu không có máy nghe trộm của Chu Vận Địch thì tôi chỉ sợ không thể tập trung mục tiêu vào ông nhanh như vậy!”
“Bây giờ Chu Vận Địch bị người ta đẩy xuống biển, nhưng máy nghe trộm mà cô ta để lại vẫn giúp cô ta hoàn thành nguyện vọng của mình!”
“Lần này cho dù chết cũng xem như yên tâm nhắm mắt!”
“Cái gì? Từ… Từ từ đã…” Quan Tu Kiệt vò đầu nói: “Tôi nghe mà hồ đồ quá, thần thám à, ý của cậu là cái chết của Chu Vận Địch không liên quan tới Tôn Kim Kiện hả?”
“Không… Không phải chứ?”
“Đúng đấy!” Y Cầm nói: “Có phải bởi vì lo lắng Chu Vận Địch biết được manh mối gì, cho nên ông ta mới đẩy Chu Vận Địch xuống biển hay không?”
“Đương nhiên không phải” Triệu Ngọc híp mắt phẫn nộ nói: “Cuộc trò chuyện giữa ông ta với vợ mình đã chứng minh hai người họ không liên quan tới chuyện Chu Vận Địch rơi xuống biển!”
“Đúng vậy!” Hàn Ngạo Băng hoảng sợ nhìn mọi người, vô cùng lo lắng nói: “Nói như vậy thì hung thủ giết chết anh trai đã được tìm ra, nhưng người giết chết cô em gái thì vẫn còn… ở trong số chúng ta sao?”