Chương 2214 Ngoài ý muốn
Trước đó, Triệu Ngọc từng nghĩ đến đám người Yusuf tha thiết muốn có kho báu của Tịch Vĩ thì chắc chắn sẽ không bỏ qua đầu mối là con tàu du lịch này, họ cũng sẽ phái người lên tàu du lịch tìm kiếm một phenBởi vậy, lúc tiến hành điều tra camera trên tàu du lịch, Triệu Ngọc cố ý cho người lưu ý xem có tung tích của đàn em đám Yusuf hay không.
Nhưng mà Triệu Ngọc hoàn toàn không nghĩ tới Yusuf lại phái Tịch Mộng Na lên tàu du lịch.
Phải biết rằng Tịch Mộng Na bị Yusuf cưỡng ép cứu đi, theo lý thuyết, trong thời gian ngắn như vậy, chắc chắn Yusuf còn đề phòng cô ta, sao có thể phái cô ta chấp hành nhiệm vụ quan trọng như vậy?
Nếu người phụ nữ trước mắt là Amerola thì vẫn không tính là quá bất ngờ…
Có điều, chuyện này cũng khiến Triệu Ngọc cảnh giác hơn, nói không chừng, Amerola cũng có mặt trên tàu du lịch!
Giờ khắc này, Tịch Mộng Na dùng ánh mắt tràn đầy u oán nhìn chằm chằm vào Triệu Ngọc, giống như Triệu Ngọc đã làm gì cô ta vậy.
Chỉ thấy trên lỗ tai Tịch Mộng Na mang một cái tai nghe màu trắng, hiển nhiên người bỏ máy nghe lén vào túi quần của Tất Quốc Thắng chính là cô ta.
Triệu Ngọc sờ sờ người mình, bởi vì chấp hành nhiệm vụ đặc biệt cho nên hắn chỉ mang súng lục theo, không hề mang còng tay.
Nhưng mà ngay lúc Triệu Ngọc cân nhắc nên nói gì với Tịch Mộng Na thì trên hành lang bỗng nhiên có một người đàn ông mặc quần áo đầu bếp màu trắng chạy tới.
“Này, mấy người đang làm gì đó? Xảy ra chuyện gì?” Người đàn ông kia chạy rất nhanh, trong chớp mắt đã chạy tới trước mặt Triệu Ngọc, nhưng mà sau khi nhìn thấy trong tay Triệu Ngọc cầm súng thì lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Triệu Ngọc liếc mắt nhìn thì thấy người kia cũng là một người nước ngoài mũi cao, nhìn cách ăn mặc của anh ta thì hẳn là đầu bếp trên tàu du lịch.
“Hả… Anh… Anh thế này là…” Đầu bếp sợ tới mức nhếch miệng.
“Cút!” Triệu Ngọc nghiêng đầu, gọn gàng linh hoạt nói một chữ.
“Vâng vâng vâng!” Người nước ngoài đó sợ tới mức liên tục lau mồ hôi, vội chạy qua hành lang, chạy ra sau lưng Triệu Ngọc.
Hửm?
Ngay lúc người kia chạy đi, Triệu Ngọc vốn đang cảnh giác lại chợt phát hiện điều gì, lúc người da trắng kia vén quần lên, hắn thấy hắn ta đang đi một đôi giày da trên chân!
Không đúng?
Đầu bếp làm việc trong phòng bếp, thế mà lại đi giày da ư?
Không hay rồi!
Trong giây lát, Triệu Ngọc nhận ra điều gì, vội vàng thay đổi hướng của họng súng, ngắm vào người nước ngoài kia.
Ai ngờ, người nước ngoài kia lại xem xét đúng thời cơ ra tay, ôm lấy cổ Triệu Ngọc, hơn nữa còn đè súng lục của Triệu Ngọc lại!
Triệu Ngọc kinh hãi, vội vàng dùng sức vùng vẫy!
Mà cùng lúc đó, Tịch Mộng Na đột nhiên nhảy lên từ trên mặt đất, dùng chân dài của cô ta tấn công Triệu Ngọc!
Nhưng mà ngay dưới thế công ấy, chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra, cho dù người nước ngoài đã đè súng lục của Triệu Ngọc lại, nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể bóp cò.
Kết quả, sau tiếng súng vang, viên đạn xạ kích nháy mắt bắn trúng bụng dưới của Tịch Mộng Na!
“Á!” Tịch Mộng Na kinh ngạc hô to một tiếng, nhất thời sụp xuống, ngã trên mặt đất.
“Hả?” Triệu Ngọc và người nước ngoài sau lưng hắn đồng thời hô lên, người nước ngoài kia vội kéo Triệu Ngọc, muốn ép Triệu Ngọc đổi hướng của họng súng.
Tịch Mộng Na là nhân chứng quan trọng, đương nhiên Triệu Ngọc không muốn nổ súng bắn chết cô ta, nhìn thấy người nước ngoài kéo mình, Triệu Ngọc thuận thế đập lưng mình vào vách tường hành lang thật mạnh.
Sau một tiếng vang trầm đục, người nước ngoài kia va mạnh vào tường, nhưng hiển nhiên người kia đã trải qua huấn luyện, bị đòn nghiêm trọng như vậy nhưng vẫn không bị ảnh hưởng gì, hắn ta vẫn kẹp lấy Triệu Ngọc rất chặt.
Sức của người nước ngoài kia rất lớn, sau khi ôm Triệu Ngọc quay vài vòng thì muốn cướp súng lục của Triệu Ngọc đi.
“Này, dừng tay, mau dừng tay!” Chính vào lúc này, một chuyện ngoài ý muốn khác đã xảy ra, chỉ thấy thuyền trưởng Tất Quốc Thắng đã đi vào hành lang bên kia, đột nhiên đi mà quay lại, chỉ vào người nước ngoài sau lưng Triệu Ngọc mà hô to: “Anh điên rồi à? Mau dừng tay đi!”
Hóa ra, Tất Quốc Thắng nhìn thấy người nước ngoài kia mặc quần áo của đầu bếp, còn tưởng rằng hắn ta là đầu bếp trên tàu thật! Cho nên vội vàng chạy về, ra lệnh cho hắn ta dừng tay.
Kết quả, người nước ngoài dùng sức nhấn súng lục một cái, súng lục lại bắn đạn ra, trùng hợp bắn trúng vách khoang thuyền bên cạnh Tất Quốc Thắng!
“Ôi Thượng Đế của tôi ơi!” Tất Quốc Thắng sợ tới mức nhảy lên tại chỗ, gấp gáp xoay người chạy trốn.
Nhưng mà đạn lại liên tục bắn ra, sau khi liên tiếp bắn vào vách tường của khoang thuyền thì cuối cùng cũng có một viên đạn bắn ngược ra ngoài, trúng vào mông của Tất Quốc Thắng!
“A…” Tất Quốc Thắng ngã với tư thế chó ăn “shit”, kêu lên đau đớn…
“Hả? Đậu xanh rau má nhà nó!” Triệu Ngọc nhìn thấy Tất Quốc Thắng trúng đạn, nhất thời buồn bực hét lớn một tiếng, lại dùng sức quăng người nước ngoài sau lưng mình vào vách tường.
Nhưng mà người nước ngoài kia hiển nhiên là một cao thủ, ngay lúc Triệu Ngọc dùng hết sức, hắn ta đột nhiên buông tay ra sau đó quay người thật nhanh, để cho sau lưng của Triệu Ngọc đập thật mạnh vào vách tường!
Cùng lúc đó, hắn ta bay lên tung một cước, đá vào hông Triệu Ngọc.
“Mẹ nó!” Triệu Ngọc nhận ra ác ý của đối phương, lập tức khống chế cơ thể, đồng thời dùng cánh tay cản một phen.
Kết quả, bàn chân của người nước ngoài kia xếch lên, vậy mà đá chính xác vào cổ tay Triệu Ngọc, cổ tay Triệu Ngọc buông lỏng, súng lục bị đá bay ra ngoài…
Lạch cạch…
Súng lục trùng hợp rơi xuống ngay bên cạnh Tịch Mộng Na…
“Hả?” Triệu Ngọc kinh hãi, gấp gáp ra sức đuổi theo, nhưng người nước ngoài đâu dễ gì cho Triệu Ngọc thành công, hắn ta lập tức vọt lên triền đấu với Triệu Ngọc.
“Á!!!” Giờ phút này, bụng dưới của Tịch Mộng Na đã bị máu tươi tẩm đỏ một mảnh, cô ta đang bất lực ấn miệng vết thương lại, không ngờ rằng súng lục của Triệu Ngọc sẽ đột nhiên bay đến bên cạnh mình.
Dưới tình thế cấp bách, cô ta vẫn cố sức nhấc người, nhặt súng lục lên, hơn nữa còn liếc về phía Triệu Ngọc đang chiến đấu với người nước ngoài.
Nhưng khi súng lục ngắm vào Triệu Ngọc, cô ta lại không tài nào bóp nổi cò súng.
“Mau, mau nổ súng đi!” Người nước ngoài thấy thế, cố sức tách khỏi Triệu Ngọc một chút, muốn Tịch Mộng Na bắn chết Triệu Ngọc.
Nhưng mà hiển nhiên Tịch Mộng Na đã do dự, cầm súng một hồi lâu nhưng lại không bắn ra được viên đạn nào.
“A!” Triệu Ngọc bất chấp tất cả, hắn đã sớm sử dụng một chiếc áo chống đạn tàng hình, bất kể Tịch Mộng Na có nổ súng hay không, lập tức dùng chiêu trâu đâm tường mà đánh tới chỗ người nước ngoài!
Lần này, rõ ràng người nước ngoài có hơi chột dạ, cho dù võ thuật của hắn ta hơi thắng Triệu Ngọc một bậc, nhưng mà tình thế trước mắt rõ ràng đang gây bất lợi cho hắn ta.
Vì thế, sau khi triền đấu mấy hiệp với Triệu Ngọc, hắn ta không dám ham chiến, quay đầu lao ra phía ngoài hành lang.
Đương nhiên Triệu Ngọc không thể để cho hắn ta chạy thoát, cũng mặc kệ Tịch Mộng Na và súng lục, lập tức đuổi theo người nước ngoài.
Kết quả, lại có một chuyện ngoài ý muốn nữa xảy ra.
Người nước ngoài vừa mới vọt tới đầu hành lang, mắt thấy sắp sửa lao ra khỏi hành lang để chạy vào trong boong tàu, nhưng ngay trong nháy mắt hắn ta sắp lao ra khỏi hành lang thì một cái chân dài đột ngột xuất hiện, đá vào lồng ngực hắn nhanh như gió xoáy!
“Á!” Người nước ngoài kêu thảm một tiếng, nhất thời ngửa mặt ngã xuống đất, khóe miệng thậm chí hộc máu tươi.
Có điều, người kia đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp, cho dù bị thương nhưng vẫn quay một vòng ngay tại chỗ, xoay người đứng lên.
Sau khi đứng lên, hắn ta mới nhìn thấy đầu hành lang có một cô gái xinh đẹp đang đứng với tư thế oai hùng hiên ngang, đúng là Miêu Anh!
Cùng lúc đó, Triệu Ngọc cũng đã đuổi đến sau lưng người kia, cùng Miêu Anh một trước một sau, chặn người kia trong hành lang.
“Hả?”
Người nước ngoài căng thẳng, sau khi thấy mình đã cùng đường thì mới giơ quả đấm lên, có vẻ muốn liều mạng với Triệu Ngọc và Miêu Anh.
Có điều, tư thế này vừa mới giữ được hai, ba giây thì hắn ta đã phải ngoan ngoãn dùng hai tay ôm đầu, ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Bởi vì Miêu Anh không hề chiến đấu một mình, trên người cô cũng có một khẩu súng, lập tức nhắm họng súng đen ngòm vào người kia…