Chương 2221 Có thể là khả năng gì nữa?
Năm giờ chiều, khoảng cách thời gian tàu du lịch Uranus rời khỏi Nagasaki chỉ còn lại một tiếngTrên bến tàu đã có du khách du ngoạn lần lượt trở về tàu du lịch.
Mà giờ phút này, Triệu Ngọc vẫn đứng ở trong phòng của mình, chăm chú phân tích tình tiết vụ án.
Trước đó, phòng Đặc Cần lần lượt truyền về mấy tin tức, thế nhưng đối với tung tích kho báu của Tịch Vĩ thì vẫn không rõ.
Đầu tiên, Tiêu Hàng gọi điện thoại cho Triệu Ngọc, nói đặc công điều tra nguyên nhân cái chết của thuyền trưởng tiền nhiệm Kansavi đã trở về báo cáo.
Bọn họ đã điều tra kỹ càng vụ tai nạn xe cộ của Kansavi, cuối cùng có được kết luận, Kansavi xác thực đã chết bởi một vụ mưu sát.
Chỉ là có điều, sát thủ này vô cùng chuyên nghiệp, xử lý rất tỉ mỉ, bọn chúng dùng xe hàng trộm được để đâm chết Kansavi, không để lại bất cứ manh mối nào.
Sau đó, bọn chúng còn đổ rượu lên người Kansavi, giả tạo thành cảnh lái xe khi say rượu, mưu đồ lừa bịp cảnh sát nơi đó.
Những cảnh sát địa phương vẫn khám nghiệm thi thể, chứng thực rằng trước khi xảy ra chuyện, Kansavi không hề uống rượu.
Cho nên, hiện tại Triệu Ngọc có thể kết luận Kansavi chết bởi một vụ mưu sát.
Mà vụ mưu sát này liên quan tới hai chiếc xe buôn lậu hàng hóa trên Uranus.
Sau đó, đặc công ở Nagasaki cũng gửi tin tức cho Triệu ngọc, nói bọn họ đã chuyển Tịch Mộng Na đến nơi an toàn.
Mặc dù Tịch Mộng Na không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng sức khỏe vô cùng suy yếu, trước mắt vẫn chưa thể tiến hành thẩm vấn, sợ rằng phải chờ tới ngày mai mới được.
Cuối cùng, Miêu Anh phụ trách thẩm vấn đàn em của Yusuf cũng trở về báo cáo với Triệu Ngọc, sau khi thẩm vấn trong nhiều giờ liên tục, người nước ngoài kia đã khai ra sự thật, quả nhiên hắn ta là người thân bên ngoại của Yusuf!
Người này đã khai ra không ít chuyện liên quan tới Yusuf, thậm chí còn khai ra mấy điểm dừng chân của Yusuf ở Đông Á.
Triệu Ngọc đã sớm biết Yusuf căn bản không hề gọi điện thoại cho hắn từ quê hương Trung Đông, một ngày không tìm được kho báu của Tịch Vĩ thì ông ta không thể nào yên tâm ngày đó.
Cho nên, Triệu Ngọc đoán có lẽ Yusuf đang trên đường tiến về Nagasaki, y theo cá tính của ông ta, nếu đã phát hiện manh mối trọng yếu thì tuyệt đối sẽ đuổi theo tới cùng!
Đương nhiên, bên phía Lê Tịnh đã tiến hành điều tra tung tích của hai chiếc xe chở hàng từ lâu, nhưng mà số camera giám sát ở Nagasaki vốn không dày đặc, xung quanh có rất nhiều con đường dẫn về phía thôn trang đều là điểm mù.
Trước mắt, bọn họ chỉ có thể tìm được video quay cảnh xe chở hàng rời khỏi bến tàu, còn chuyện đã đi đâu sau đó thì vẫn đang trong quá trình điều tra.
Có điều, thông qua video, bọn họ phát hiện một vấn đề, đó chính là hai chiếc xe chở hàng ấy đều là xe bản địa Nagasaki!
Nói cách khác, trước khi di chuyển kho báu của Tịch Vĩ, hẳn là Tina đã chuẩn bị tỉ mỉ từ lâu.
Đương nhiên, cũng có lẽ là cô ta đã sớm hợp tác với Kansavi, đây đều là thao tác thông thường của bọn họ.
Mặt khác, vì đề phòng ngộ nhỡ, khi Tề Kiến Hoa dẫn Triệu Ngọc kiểm tra khoang chứa hàng của tàu du lịch, Triệu Ngọc đã lợi dụng máy dò xét kim loại cùng với máy nhìn xuyên thấu trong hệ thống đạo cụ để kiểm tra toàn diện nơi đó, nhưng không có phát hiện gì.
Thế là chuyện liên quan tới kho báu của Tịch Vĩ càng trở nên rõ ràng, còn về công việc tìm kiếm sau đó, cơ bản tất cả đều giao cho phòng Đặc Cần xử lý, không liên quan tới Triệu Ngọc nữa.
Cho nên, Triệu Ngọc hiện tại đang dốc lòng điều tra vụ án Chu Vận Địch bị hại, vì để cho tình tiết vụ án càng thêm sáng tỏ, hắn đã tìm mấy tờ giấy trắng lớn, bắt đầu phác họa tình tiết vụ án, ý định tìm được manh mối trọng yếu từ đó.
Thế nhưng, vụ án Chu Vận Địch đã vượt qua tưởng tượng của hắn, hắn nhìn lại một lượt tất cả những gì mà camera quay được và các bản ghi âm nghe trộm liên quan tới kẻ tình nghi, nhưng vẫn không có bất cứ phát hiện gì.
Thế là vụ án này dường như lại trở về điểm xuất phát ban đầu, Triệu Ngọc rất muốn tìm ra xem người trốn trong phòng Chu Vận Địch và đẩy Chu Vận Địch xuống biển rốt cuộc là ai?
“Triệu Ngọc…” Ngay khi Triệu Ngọc đang cố gắng suy tư, Miêu Anh quay về phòng, nói với Triệu Ngọc: “Anh thật sự muốn tự tiện quyết định, thả người kia sao?”
“Đúng!” Trong mắt Triệu Ngọc lúc này tràn ngập giấy trắng ghi tình tiết vụ án, cũng không quay đầu lại mà nói: “Nói lời giữ lời, đây là căn bản khi Triệu Ngọc anh đặt chân vào giới đặc công!”
“Thế nhưng …” Miêu Anh nói: “Hắn ta không những giam cầm phi pháp Tề Kiến Hoa, hơn nữa còn nổ súng bắn thuyền trưởng Tất Quốc Thắng, chỉ sợ việc thả hắn ta không thích hợp!”
“Miêu Miêu à!” Triệu Ngọc lúc này mới nghiêng đầu sang chỗ khác, thấm thía nói với Miêu Anh: “Nguyên tắc làm việc của phòng Đặc Cần khác với Tổng cục Hình sự, có đôi khi, cần nắm bắt linh hoạt!”
“Giống như cha của em vậy, không thể cứ níu lấy một điểm, đến chết cũng không thả, cần phải có cái nhìn đại cục mới được!”
“Nghe anh” Triệu Ngọc nói: “Mau chóng thả người đi! Cũng đừng lắp đặt máy theo dõi, hoặc là phái người theo dõi, chúng ta phải thành tín!”
“Thật sao?” Tiểu thư Miêu nheo mắt lại, trong ánh mắt lộ rõ vẻ không tin tưởng: “Anh cũng đừng quên, khi anh ở Hàn Quốc, suýt nữa anh đã bị tù trưởng kia giết chết đấy!”
“Yên tâm đi!” Triệu Ngọc nói: “Tù trưởng luôn có nguyên tắc, hơn nữa, người này tin tức nhạy bén, khéo léo, anh còn phải lợi dụng ông ta nữa!”
“Anh liều lĩnh thật! Được rồi” Miêu Anh lặp lại một lần nữa: “Anh chắc chắn thả người sao? Thật sự không cần báo cáo lại với cấp trên à?”
“Thả đi, thả đi!” Triệu Ngọc khoát tay.
“Được, nghe anh! Ai bảo anh là sếp cơ chứ?” Nói xong, Miêu Anh rời khỏi phòng.
Phù…
Lần này, Triệu Ngọc không nhảy mũi mà chỉ nặng nề thở ra một hơi, suy nghĩ lại tình tiết trong vụ án Chu Vận Địch.
Có lẽ bởi vì tư tưởng tập trung, cũng có lẽ bởi vì trước đó đã uống thuốc nên tóm lại, Triệu Ngọc cảm thấy dễ chịu hơn so với trước đó rất nhiều, dường như nhiệt độ cơ thể cũng khôi phục lại bình thường.
Hiện tại, Triệu Ngọc chăm chú nhìn mấy cái tên, trong đó có Quan Tu Kiệt, Tôn Kim Kiện, Tề Kiến Hoa, Tất Quốc Thắng, cùng với thư ký của Chu Vận Địch là Phan Tố Xuyến.
Bởi vì trải qua vô số lần cân nhắc, Triệu Ngọc cho rằng khả năng có kẻ tình nghi gây án khác đã trở nên rất nhỏ.
Cho nên, hắn mới đem trọng điểm đặt lên mấy người này, cho dù, thông qua mấy ngày ở chung, Triệu Ngọc đã loại bỏ khả năng gây án của mấy người này.
Thế nhưng hắn cũng không thể bài trừ hoàn toàn khả năng mấy người này không liên quan tới việc Chu Vận Địch rơi xuống biển, có lẽ, hắn vẫn có thể đào móc được đầu mối gì đó hữu dụng từ họ.
Bởi vậy, Triệu Ngọc viết kế hoạch lên laptop, dự định trong một đoạn thời gian sau này sẽ tiến hành thẩm vấn mấy người đó một lần nữa, xem có phát hiện gì mới hay không?
Kỳ quái, đúng là quá kỳ quái!
Triệu Ngọc vốn cho rằng vụ án Chu Vận Địch cũng không khó khăn, thế nhưng làm sao cũng không nghĩ ra, mãi cho tới bây giờ, ngay cả kẻ tình nghi cũng không thể xác định.
Không lẽ… mình đã bỏ lỡ điều gì sao?
Căn phòng của Chu Vận Địch bị người ta lật tung, cho nên, hắn đã có thể bài trừ khả năng Chu Vận Địch bị rơi xuống biển bởi vì gặp chuyện ngoài ý muốn.
Thế nhưng, thông qua manh mối đang nắm giữ được trước mắt, dường như hung thủ thật sự không ở bên trong những du khách ở khu khách VIP, vậy thì… còn có thể là khả năng gì nữa?
Chẳng lẽ… Là camera giám sát khu khách VIP có vấn đề?
Có người đã xử lý video theo dõi?
Hay là… Có công nghệ cao gì đó có thể né được camera giám sát?
Hay là…
Bỗng nhiên, mắt Triệu Ngọc sáng lên, không ngờ lại nghĩ đến một khả năng!