Chương 2231 Két sắt
Sáu ngày sau, trong tầng hầm nào đó tại tổng bộ cao ốc Thiên Cần ở Ma ĐôGiờ phút này đang là buổi trưa, nhưng trong tầng hầm u ám không thấy ánh mặt trời lại lộ vẻ âm trầm.
Người dẫn đường cho Triệu Ngọc ngoại trừ Tăng Khả và Thôi Lệ Châu ra, còn có mấy nhân viên quản lý của tòa cao ốc cùng với một nhân viên của Tập đoàn Thiên Cần.
“Anh đã xem phim ‘Người kiến’ chưa?” Trong lúc đi, Thôi Lệ Châu còn kể lại kỹ năng của mình cho Triệu Ngọc nghe: “Là anh ta nhắc nhở tôi nên áp dụng phương pháp phá vỡ siêu nhỏ rồi thêm nitơ lỏng, thế mới mở được két sắt!”
“Nitơ lỏng” Triệu Ngọc líu lưỡi: “Cái này mà gọi là mở ra sao? Cái này gọi là phá hoại mới đúng chứ? Tôi cũng thật tò mò, trên đời này còn có két sắt mà cha con vua trộm không mở được sao?”
“Có, có chứ!” Thôi Lệ Châu hậm hực nói: “Nếu như khóa nào cũng có thể mở được, vậy thì không phải gọi là vua trộm, mà là thần trộm!”
“Còn nữa, sếp à” Thôi Lệ Châu kéo cánh tay của Triệu Ngọc một cái: “Người ta đã sớm cải tà quy chính rồi, anh đừng mở miệng là một tiếng con gái của vua trộm có được không? Tôi cũng là tổ viên đầy công lao của tổ chúng ta, tôi cũng phải có mặt mũi chứ?”
“Được được được, có điều…” Triệu Ngọc thì thào nói: “Trong két sắt có một cái tay, thế này là…”
“Sao vậy…” Thôi Lệ Châu cười nói: “Anh không nghĩ tới vụ án chặt tay của anh một lần nữa đấy chứ? Tôi nghe nói vụ án chặt tay chính là vụ án khiến thần thám Triệu Ngọc anh thành danh đấy!”
“Thực ra…” Tăng Khả ở bên cạnh nhịn không được, nói: “Hẳn là không liên quan tới vụ án chặt tay, nói chính xác thì đó là nửa cánh tay! Bị chặt đứt từ khớp nối ở khuỷu tay…”
Trước đó, Triệu Ngọc đã nhìn qua ảnh chụp, sau khi Thôi Lệ Châu hao tổn hết sức lực mới mở được két sắt, vậy mà lại phát hiện nửa cánh tay bên trong két!
Có điều, bởi vì thời gian quá dài nên cánh tay kia đã biến thành xương, mà xương cốt đó có màu đen, nhìn qua tương đối giống người.
“Nửa cánh tay bên trong két sắt!” Triệu Ngọc chậc lưỡi nói: “Không ngờ trên đời này lại có chuyện như vậy, ai sẽ đem cánh tay của người khác để trong két sắt chứ?”
“Niên đại đã từ rất lâu rồi” Tăng Khả nói: “Pháp y đã đang khám nghiệm cánh tay, không ngờ thời gian có thể ngược lại tới ba mươi lăm năm trước!”
“Ba mươi năm trước sao?” Triệu Ngọc sững sờ: “Lúc đó đã có Tập đoàn Thiên Cần chưa?”
“Có rồi” Tăng Khả trả lời: “Nhưng không ở trong tòa cao ốc này, còn nữa, tòa cao ốc này cũng chỉ vẻn vẹn có mười lăm năm tuổi mà thôi!”
“Sếp à, trước đó tôi đã từng nghĩ” Thôi Lệ Châu nói: “Cánh tay này có thể là của chủ nhân két sắt! Sở dĩ bỏ vào két sắt là để làm kỷ niệm chăng?”
“…” Triệu Ngọc nghẹn lời.
“Đừng cười! Không phải tôi nói đùa đâu! Có căn cứ mà, anh xem” Tiểu Thôi nghiêm túc nói: “Chủ nhân của két sắt bởi vì ẩu đả hoặc là bị ép trả nợ mà bị người ta chém đứt cánh tay, cho nên đã bỏ cánh tay vào trong két sắt, hợp tình hợp lý không?”
Trong lúc nói chuyện, nhóm người Triệu Ngọc đã đi tới trước cửa phòng nhỏ bên trong cùng của tầng hầm, cửa phòng nhỏ được mở rộng ra, giấy niêm phong của cảnh sát vẫn được dán ở cửa.
Từ cửa có thể nhìn thấy diện tích của phòng không lớn, vẻn vẹn tầm mười mét vuông, bên trong chất đầy các loại đồ vật linh tinh cũ kỹ, tỏa ra một mùi nấm mốc ẩm ướt hư thối.
Sau khi đi vào, chỉ thấy chính giữa có đặt một chiếc két sắt cũ kỹ và nặng nề, vỏ ngoài của két sắt bị bong tróc, không nhìn ra được màu sắc ban đầu, thế nhưng mà toàn thân vốn không gỉ sét, hiển nhiên không phải là được chế tạo từ kim loại phổ thông.
Két sắt có kích thước trung bình, không tính là quá to, nhưng cũng không quá nhỏ, cao tầm một mét, hiển nhiên có thể cất được rất nhiều thứ!
Triệu Ngọc mở đèn pin, cẩn thận nhìn một cái, nhưng lại thấy bên trong không có vật gì. Cánh tay được phát hiện trước đó đã sớm được đưa cho Khoa Giám chứng của Cục Cảnh sát Ma Đô.
“Vào thời điểm phát hiện” Tăng Khả giới thiệu: “Bên trong chỉ có nửa cánh tay đó, không có bất cứ thứ gì khác!”
“Nói thật, em không quá đồng ý với phỏng đoán của Tiểu Thôi” Tăng Khả nói: “Nếu như quả thật là chủ nhân két sắt bị chặt tay, vậy thì tại sao không nhanh chóng đi tới bệnh viện để nối liền chứ?”
“Còn nữa, cứ coi như là có người muốn để lại làm kỷ niệm, vậy thì ít nhất phải dùng thứ gì đó để bọc lại chứ? Nhưng cánh tay được đặt bên trong vô cùng tùy ý!”
“Thôi đi, anh thì biết cái gì?” Thôi Lệ Châu nói: “Đó là ba mươi lăm năm trước đấy, thời điểm đó, điều kiện y học làm sao phát đạt như hiện tại, cánh tay đã bị chặt xuống như thế, nói nối liền thì lập tức có thể nối liền sao?”
“Còn nữa, anh không hiểu rõ các đại ca trên giang hồ đâu, bọn họ rất có cá tính đấy!” Thôi Lệ Châu giơ cánh tay của mình một cái: “Nhìn xem, chặt cánh tay này xuống, soạt một cái đã vứt vào két sắt, không phải sẽ trấn áp tất cả các đàn em sao?”
“Trấn cái gì mà trấn!” Tăng Khả lấy điện thoại di động của mình ra, nói: “Có phải là cô vẫn chưa nhìn thấy kết quả xét nghiệm không? Chủ nhân của cánh tay đó là nữ!”
“Hả?” Thôi Lệ Châu ngây ngẩn cả người: “Cái gì? Nữ… Nữ sao? Nữ đại ca à?”
“Haizz, tôi lười nói với cô!” Tăng Khả trực tiếp báo cáo với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, chủ nhân của cánh tay hẳn là một người phụ nữ trung niên!”
“Bồi Bồi đã đưa cho Khoa Mất tích để so sánh, nhưng không có được kết quả phù hợp!”
“Khoa Mất tích không được đâu” Thôi Lệ Châu kiên trì với ý của mình: “Đi so sánh với kho số liệu đi, chủ nhân của cánh tay rất có thể có tiền án đấy!”
“Biết rồi, cái này còn cần cô nói nữa sao?” Tăng Khả mất kiên nhẫn nói: “Hôm qua tôi đã đưa đi rồi! Hiện giờ chắc hẳn đã điều tra xong rồi thì phải?”
“Nếu như vẫn chưa trả lời chúng ta thì tức là cũng không tìm được kết quả phù hợp nhỉ?”
“Những thứ này…” Triệu Ngọc chỉ vào két sắt, nói: “Đều là của Tập đoàn Thiên Cần sao? Là anh em Chu thị à?”
“Không, ngược lại mới đúng!” Tăng Khả vội vàng giải thích: “Bọn em đã điều tra lai lịch rồi, sau khi tòa cao ốc được xây xong đã từng cho trên trăm công ty thuê”
“Mỗi lần có sự đổi mới thì đều sẽ có một ít tạp vật không cần đến bị thanh lý xuống tầng hầm này, những vật phẩm này không được ghi chép lại, cho nên nếu muốn biết được két sắt này rốt cuộc là của ai thì cần thêm chút thời gian!”
“Nói như vậy thì…” Triệu Ngọc nói: “Nếu như đã không có liên quan tới Tập đoàn Thiên Cần, vậy thì liên quan gì tới tổ điều tra đặc biệt chúng ta chứ?”
“Thậm chí…” Triệu Ngọc chỉ vào két sắt: “Nếu như bị Tiểu Thôi nói trúng, vậy thì thậm chí ngay cả một vụ mưu sát cũng không tính!”
“Đúng vậy, tôi đã sớm nói với bọn họ rồi!” Thôi Lệ Châu cố ý khẽ dựa vào vai của Triệu Ngọc, bày một tạo hình cao ngạo nói: “Sếp của chúng ta hiện tại là thần thám hàng đầu trong nước, loại vụ án nhỏ này bảo sếp chúng ta đến điều tra, không phải rất mất mặt sao?”
“Có điều…” Triệu Ngọc xoa cằm, nói một cách đầy thâm thúy: “Cánh tay được cất giữ ba mươi lăm năm trong két sắt này, điều tra chơi một chút cũng hay!”
“Đậu xanh rau má nhà nó” Thôi Lệ Châu suýt chút nữa ngã quỵ: “Sếp à, tôi nâng anh lên cao, anh lại quẳng tôi đi! Hay là anh mời tôi đi chơi công viên Disney, vụ án nhỏ này giao cho Tăng Khả xử lý là được mà?”
“Cô…” Tăng Khả không nói nên lời.
Nhưng mà Triệu Ngọc vẫn không để ý tới Thôi Lệ Châu mà chỉ vào một dấu vết kéo dài ở phía sau két sắt, hỏi: “Két sắt này được kéo từ góc tường ra đây sao?”
“Đúng, đúng thế!” Thôi Lệ Châu nhanh chóng trả lời: “Để tiện cho tôi mở khóa ấy mà!”
“Không phải tôi đã bảo các cậu kiểm toán sao?” Triệu Ngọc quay đầu lại hỏi Tăng Khả: “Tại sao còn có thể điều tra ra được nơi ẩn nấp như thế này?”
“Bọn em… Bọn em ban đầu không biết những thứ này không liên quan tới Tập đoàn Thiên Cần” Tăng Khả nói: “Em cho là ở nơi ẩn nấp thì có thể tìm được tài liệu quan trọng nào đó!”
“Cho nên em đã lập tức bảo các cảnh sát cẩn thận lục soát tòa cao ốc một lượt, sau đó thì tìm ra được nơi này…”
“Két sắt mà!” Tăng Khả chỉ vào két sắt, nói: “Bên trong đương nhiên là phải cất đồ quan trọng đúng không? Thật sự không nghĩ tới… lại là một nửa cánh tay!”
“Thật thú vị…” Triệu Ngọc lại nhìn kỹ két sắt một cái, gật đầu nói: “Xem ra, cái két sắt và cánh tay này hẳn là có câu chuyện nhỉ?”
“Vậy được rồi, bản thám tử đang lúc rảnh rỗi, vậy thì hãy thử xem chuyện gì đã xảy ra!”