Chương 2232 Vụ án cánh tay trong két sắt
Trong phòng khám nghiệm tử thi của Cục Cảnh sát Ma ĐôỞ đây, Triệu Ngọc cuối cùng cũng được nhìn thấy nửa cánh tay bị khóa ở trong két sắt hơn ba mươi lăm năm qua.
Cánh tay đã biến thành hài cốt màu đen, trông khiến người ta không quá dễ chịu.
“Tổ trưởng, chúng tôi đã phát hiện ra một vài sợi quần áo ở trên cánh tay” Pháp y Trương Bồi Bồi nói: “Nhưng mà số lượng của những sợi đó rất ít, chứng tỏ khi cánh tay được bỏ vào, có người đã cởi áo ra khỏi cánh tay!”
“Nhưng mà…” Triệu Ngọc suy nghĩ rõ ràng: “Khi cánh tay bị chặt xuống thì có mặc áo đúng không?”
“Đúng vậy!” Trương Bồi Bồi gật đầu.
“Xem ra” Triệu Ngọc hỏi: “Khi cánh tay bị chặt xuống, hẳn là chủ nhân của cánh tay chưa hề chuẩn bị gì! Vậy thì… chúng ta có thể nhận ra cánh tay được chặt xuống từ người chết, hay là chặt xuống từ người sống không?”
“Cái này rất khó” Trương Bồi Bồi nói: “Một là do thời gian quá dài, hai là két sắt vốn không phải là chỗ đầu tiên để cánh tay bị chặt, chúng tôi đã kiếm tra vết máu còn lưu lại, phát hiện vết máu rất ít”
“Có khả năng có người đã vệ sinh cánh tay trước khi bỏ vào két sắt, ví dụ như khống chế huyết dịch lưu lại trong cánh tay, hoặc là lau qua gì đó…”
“Ồ…” Triệu Ngọc suy nghĩ một chút, lại hỏi: “Không phải cô nói là… trên cánh tay có đồng hồ à?”
“Đúng rồi” Trương Bồi Bồi lập tức mở ra một hộp vật chứng, đưa đồng hồ đặt ở trong đó cho Triệu Ngọc quan sát, đồng thời giải thích: “Khi phát hiện ra cánh tay, chiếc đồng hồ này vẫn ở nguyên trên cánh tay!”
Triệu ngọc cúi đầu xem xét, thấy đây là một chiếc đồng hồ có kiểu dáng tương đối cũ, mặc dù đồng hồ đã lộ ra vẻ gỉ sét, thế nhưng căn cứ vào kiểu dáng và tạo hình thì chắc hẳn không phải là một chiếc đồng hồ bình thường.
“Nó được khảm kim cương!” Quả nhiên, Trương Bồi Bồi nói: “Chúng tôi đã điều tra rồi, hiện giờ chiếc đồng hồ này đã không còn được bán nữa, tên của nó là Sint Norway, được làm tại Thụy Sĩ, lượng tiêu thụ rất ít, từ thập kỷ 90 của thế kỷ trước đã ngừng sản xuất, nhà máy cũng bị Richard Miller thu mua!”
“Khảm kim cương sao?” Triệu Ngọc âm thầm tặc lưỡi: “Cái đồng hồ này… Hẳn là rất đáng tiền nhỉ?”
Trong lúc nói chuyện, Triệu Ngọc xem kỹ một lượt, phát hiện kim đồng hồ đã ngừng hoạt động, thời gian rơi vào tầm ba giờ mười mấy phút.
“Giá trị cụ thể thì chúng tôi vẫn chưa điều tra được, bởi vì loại đồng hồ này tương đối đặc biệt, trước mắt không tìm được giá thị trường!” Trương Bồi Bồi nói: “Có điều, nếu như đã khảm kim cương thì có giá trị không nhỏ là điều chắc chắn!”
“Thật thú vị…” Triệu Ngọc nheo mắt lại: “Đồng hồ đáng tiền như thế mà người bỏ cánh tay vào két sắt không nghĩ tới chuyện đem đồng hồ đi bán sao?”
“Xem ra, kẻ này tất nhiên là người không thiếu tiền rồi!”
“Trước mắt…” Trương Bồi Bồi nói: “Chúng tôi chỉ kiểm tra được ADN của cánh tay ở trong két sắt, không phát hiện được thứ khác”
“Vậy…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Các cô so sánh với bên số liệu đã có tin tức gì chưa?”
“Chưa có” Trương Bồi Bồi lắc đầu: “Trong số những người mất tích cũng không có, kho số liệu cũng không, muốn tìm được chủ nhân của cánh tay này, chỉ sợ là phải mời chuyên gia di truyền học rời núi, xem xem có thể xác định được mục tiêu từ trên bản đồ gen hay không!”
“ADN tương tự thì sao?” Triệu Ngọc hỏi: “Trong vụ án Quỷ Vương, không phải chúng ta cũng từng làm rồi sao? Nếu như có thể tìm được họ hàng gần của chủ nhân cánh tay thì chẳng phải là có thể điều tra ra thân phận à?”
“Điều tra rồi” Trương Bồi Bồi bất đắc dĩ nói: “Cũng không tìm được họ hàng gần của chủ nhân cánh tay, những gì tôi có thể tìm thấy đều nằm ngoài số liệu, bởi vì số lượng quá mức khổng lồ nên chỉ sợ khó mà làm được!”
“Ha ha, điều này thú vị đây…” Triệu Ngọc sờ lên trán: “Xem ra, vụ án này đúng thật là có chút khó!”
“Tổ trưởng” Trương Bồi Bồi nói: “Chúng tôi đã kiểm tra thời gian của cánh tay rồi, ước chừng được bỏ vào két sắt từ ba mươi lăm năm trước, vụ án này chắc chắn là không dễ dàng điều tra đâu, anh nói xem… Vụ án này, chúng ta có nên tiếp tục điều tra nữa hay không?”
Triệu Ngọc hiểu rõ ý của Trương Bồi Bồi, tổ điều tra đặc biệt bình thường đều được Tổng cục Hình sự phân công, chuyên môn xử lý những vụ án trọng yếu, loại vụ án như cánh tay trong két sắt này vốn không ở trong phạm trù tiếp nhận của bọn họ.
Lần này, nếu như không phải Tăng Khả phái người điều tra Tập đoàn Thiên Cần thì đã không điều tra được két sắt và cánh tay này.
“Bên phía Ma Đô không bàn bạc với anh sao?” Trương Bồi Bồi nói: “Mặc dù vụ án này có niên đại từ lâu, nhưng bây giờ chỉ sợ còn không thể xác định được người liên quan tới vụ án!”
“Trước mắt, vẫn chưa có người nào tìm tôi để nói chuyện” Triệu Ngọc nói: “Có điều, vì vụ án Chu Vận Địch nên dù sao chúng ta cũng phải ở Ma Đô mười ngày nửa tháng, cứ đối phó với vụ án này để điều hòa một chút vậy!”
“Lỡ như là một vụ án mưu sát thì sao?”
“Được rồi, anh là tổ trưởng, nghe anh vậy!” Trương Bồi Bồi nói: “Nếu đã như vậy thì tôi sẽ lập tức liên lạc với thầy của tôi, sau đó giao ADN cho ông ấy, để bọn họ phân tích tư liệu vậy!”
“Được rồi, nhưng mà…” Triệu Ngọc nói: “Mặc dù vụ án này có niên đại từ lâu, nhưng bây giờ chúng ta ngoại trừ ADN và bản đồ gen ra thì còn có ba phương hướng có thể tìm tòi xem sao đấy!”
“Thứ nhất” Triệu Ngọc quay người nói với Tăng Khả: “Điều tra lai lịch của két sắt, két sắt sẽ không tự sinh ra đâu, lại chỉ có duy nhất một cái, chỉ cần tìm được két sắt là của ai thì có thể tìm được manh mối trọng yếu!”
“Thứ hai” Triệu Ngọc duỗi hai ngón tay ra: “Đồng hồ được khảm kim cương từ ba mươi năm trước, đây không phải là thứ mà người bình thường có thể mua được! Còn nữa, đồng hồ đã ngừng sản xuất, có lẽ chúng ta có thể điều tra thêm về lai lịch của đồng hồ!”
Nói xong, Triệu Ngọc bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi.
“Ừm…” Trương Bồi Bồi tò mò: “Không phải anh nói có ba phương hướng sao?”
“Khụ khụ… Khụ khụ…” Triệu Ngọc ho khan: “Chờ tôi nghĩ được phương hướng thứ ba thì nhất định sẽ nói cho cô trước!”
“…” Trương Bồi Bồi cùng Tăng Khả cạn lời.
⚝ ✽ ⚝
Mười mấy phút sau, Cục Cảnh sát Ma Đô chuẩn bị cho Triệu Ngọc một văn phòng có thiết bị tiên tiến.
Đây là lần đầu tiên Triệu Ngọc tới Ma Đô, cảm giác rất mới mẻ.
Bởi vì vụ án con ngươi đen lần trước còn có một số công việc hậu kỳ nên Ngô Tú Mẫn ở lại Tịnh Hải, phải tới mấy ngày nữa mới có thể tới.
Mà Miêu Anh thì đã quay trở về tổng bộ của phòng Đặc Cần, tham gia xử lý công việc hậu kỳ của kho báu Tịch Vĩ.
Các cảnh sát liên tục làm việc, cuối cùng cũng lấy được khoang thuyền chống nước treo ở phía dưới tàu du lịch, sau khi mở ra, quả nhiên đã thấy một lượng lớn kỳ trân dị bảo, vàng bạc châu báu, cùng với tiền mặt của nhiều quốc gia.
Đương nhiên, bọn họ cũng phát hiện một lượng lớn tình báo tuyệt mật được chứa trong ổ cứng máy tính, chỉ là có điều, tất cả những tin tình báo kia đều dùng thủ đoạn mã hóa tiên tiến, muốn phá giải tình báo thì còn cần thời gian nhất định.
Mặt khác, bởi vì liên quan tới nhiều mặt nên Chu Vận Địch và Tịch Mộng Na cũng đều bị đưa về tổng bộ tiến hành thẩm vấn bí mật, hai người kia hiểu rõ hoạt động phi pháp của tập đoàn Tịch Vĩ, nhất định phải cẩn thận xử lý.
Còn nữa, liên quan tới vụ án vợ chồng Tôn Kim Kiện mưu hại Chu Hỉ Thành cũng đều được giao cho cảnh sát nơi đó xử lý, cơ bản không có chuyện gì liên quan tới tổ điều tra đặc biệt cả.
Bởi vậy, việc Triệu Ngọc tới Ma Đô làm việc cũng chỉ là một hình thức mà thôi, cho nên lúc này, hắn rảnh rỗi không có việc gì mới tiếp nhận vụ án két sắt.
Giờ phút này, ở trong phòng làm việc, Triệu Ngọc vừa bắt tréo chân, vừa thưởng thức cà phê.
Đối diện với hắn là một tấm bảng trắng được dựng thẳng, trên bảng trắng trước mắt chỉ viết mấy chữ: “Vụ án cánh tay trong két sắt”.
Loại cảm giác này mới là thứ Triệu Ngọc hài lòng nhất.
Trước đó, tất cả những gì xảy ra trên tàu du lịch đã thoát ly khỏi cách phá án quen thuộc ngày xưa của hắn, khiến hắn có chút không quá thoải mái. Lại bởi vì bị ốm mà cảm thấy vô cùng kiệt sức.
Hiện tại thì tốt rồi, cuối cùng lại về với tiết tấu quen thuộc của mình mà đi lên.
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc nhìn bảng trắng trống rỗng, trong lòng âm thầm cân nhắc, phía sau nửa cánh tay này rốt cuộc sẽ có câu chuyện gì đây?