Chương 2247 Phần tử khủng bố?
Có lẽ do Triệu Ngọc nói được tiếng nước ngoài nên đã kéo lại khoảng cách giữa hắn và nữ sát thủ, từ đó về sau, nữ sát thủ không giữ lại điều gì nữa, nói ra hết tất cả ân oán giữa cô ta và Lý Phú HàoCó điều, quá trình lại không quá phức tạp.
Sau khi thoát ra khỏi tai họa ngập đầu, nữ sát thủ một lòng muốn tìm kiếm kẻ địch để báo thù! Lúc ấy, cô ta chỉ nhớ kỹ gương mặt của Lý Phú Hào, về sau mới biết được hóa ra người này chính là Lý Phú Hào danh tiếng vang vọng Đông Nam Á!
Thế là bắt đầu từ ngày đó, cô ta bắt đầu khổ luyện kỹ xảo ám sát, dò xét hành tung của Lý Phú Hào, tìm cơ hội báo thù.
Bây giờ, cuối cùng cô ta cũng tìm được cơ hội tuyệt vời, biết được Lý Phú Hào thường xuyên uống rượu ở quán bar tại cao ốc Phú Hào, cho nên đã ở đó chờ thời cơ.
Nhưng cô ta thật sự không ngờ mình trăm phương ngàn kế mới chờ được cơ hội, thế mà lại bị Triệu Ngọc quấy nhiễu!
Mặt khác, Triệu Ngọc thậm chí còn hỏi được tên của nữ sát thủ, cô ta có một cái tên dễ nghe là Haiya!
Lúc đầu, Triệu Ngọc còn muốn lảm nhảm thêm vài câu với cô ta, thế nhưng ở bên ngoài còn có người sắp chờ không nổi nữa, cho nên mới không tiếp tục.
Đợi đến khi Triệu Ngọc thẩm vấn hoàn tất và đi ra khỏi phòng bệnh, mẹ vợ đã đứng chờ ở bên ngoài từ lâu.
“Triệu Ngọc” Mẹ vợ bỗng nhiên thay đổi thái độ, nhiệt tình nói: “Đi thôi, tôi mời cậu đi ăn khuya!”
⚝ ✽ ⚝
Mấy phút sau, trên xe chỉ huy ở ngoài bệnh viện, Triệu Ngọc cầm lấy một hộp bánh ngọt Hải Đường, tức giận nói: “Mẹ vợ, sao mẹ keo kiệt thế?”
“Không phải mẹ nói muốn mời con ăn khuya à? Dù chúng ta không đi ăn ở cửa hàng thì con cũng sẽ không chê bai, nhưng bánh ngọt Hải Đường này là sao chứ, cái này có thể tính là ăn khuya sao? Đây là đồ ăn vặt mà! Thế này thì thà mẹ cho con nắm hạt dưa cắn chơi còn hơn!”
“Nói chuyện chính sự xong xuôi đã” Mẹ vợ híp mắt lại, nói: “Triệu ngọc à, cậu thật đúng là thần kỳ, vấn đề mà cảnh sát chuyên nghiệp chúng tôi đều không giải quyết được, thế mà cậu lại có thể nhẹ nhàng giải quyết như vậy, có phải là cậu… đã lén cho cô gái kia uống thuốc gì đó không?”
“Mẹ đừng nói linh tinh chứ” Triệu Ngọc nói: “Con là một người chính trực, không bao giờ dùng tới thủ đoạn hèn hạ, mẹ vợ, chẳng lẽ mẹ không biết đây chính là mị lực của con người sao?”
“Ha…” Mẹ vợ buồn cười, suýt nữa đã nôn ra.
“…” Triệu Ngọc cũng híp mắt lườm một cái, lúc này mới nói tới vấn đề chính: “Con cảm thấy, đội của mẹ hãy mau chóng chuyển nữ sát thủ đó sang chỗ khác đi! Nếu như Lý Phú Hào biết được cô ta là nhân chứng quan trọng, chỉ sợ là sẽ diệt khẩu cô ta đấy!”
“Thật sao?” Mẹ vợ bỗng nhiên lấy một điếu thuốc ra hút, sau đó buồn vô cớ nói: “Thực ra, căn bản không cần lo lắng tới Lý Phú Hào đâu, cô gái này chỉ từng gặp ông ta một lần mà thôi, điều này không thể chứng minh được gì!”
“Huống hồ, sự việc xảy ra ở Indonesia, Lý Phú Hào đâu xúc phạm tới luật pháp của chúng ta!”
“Không có à? Bảo vệ của tòa cao ốc đó đều mang súng đấy, đội của mẹ không thấy được à?” Triệu Ngọc vội hỏi.
“Đó cũng là hợp pháp” Mẹ vợ giải thích: “Bọn họ được miễn quyền ngoại giao, tòa cao ốc là do bọn họ xây, là khu vực tư nhân, ông ta có được quyền lợi cầm súng”
“Mẹ nó, còn có chuyện này sao…” Triệu Ngọc nhíu mày, sau đó nói: “Hay là mẹ xem làm thế này có được không? Chúng ta có thể lợi dụng nữ sát thủ này để làm một vài chuyện, cố ý để lộ ra thông tin cô ta khống cáo Lý Phú Hào, Lý Phú Hào mà sợ hãi thì nhất định sẽ muốn giết người diệt khẩu, sau đó, đội của mẹ bắt ông ta là vừa vặn!”
“Cậu nghĩ về Lý Phú Hào quá đơn giản rồi” Mẹ vợ nói: “Nếu như không phải thông tin của ông ta xuất hiện trên tài liệu trong kho báu của Tịch Vĩ thì chúng tôi cũng sẽ không liệt ông ta vào đối tượng cần chú ý trọng điểm đâu!”
“Đừng nói đến chuyện ông ta sẽ không bị mắc lừa, dù có bị mắc lừa thì cũng sẽ không đích thân ra tay!”
“Thật sao?” Triệu Ngọc trầm tư một lát, lại hỏi: “Có chuyện này con nghĩ mãi mà không rõ, nếu như tên của Lý Phú Hào đã xuất hiện ở trong tài liệu của kho báu Tịch Vĩ thì… đây không phải là chứng cứ sao?”
“Vì sao đội của mẹ không nhanh chóng giải mã tài liệu đó, chỉ cần giải mã ra thì chẳng phải đã có thể biết được rốt cuộc Lý Phú Hào là cái gì rồi ư?”
“Ừm…” Ai ngờ, vừa nhắc tới vấn đề này, mẹ vợ bỗng nhiên do dự.
“Ừm…” Mặc dù chỉ là sự do dự ngắn ngủi, nhưng Triệu Ngọc lại có thể bắt được điều gì đó, vội vàng hỏi: “Mẹ… Không lẽ mẹ muốn nói những thứ đó… Những tài liệu đó…”
“Đúng vậy!” Mẹ vợ nói: “Không biết là Tịch Vĩ phòng ngừa chu đáo, hay là Tina giở trò mà tất cả tình báo chúng tôi lấy được đều đã từng bị phá hỏng rồi!”
“Nhân viên kỹ thuật của chúng tôi đã dốc hết sức bình sinh, nhưng cũng chỉ có thể bắt được một vài số liệu ít ỏi…”
“Không ngờ… Không ngờ lại như vậy…” Triệu Ngọc vô cùng thất vọng nói: “Tại sao đội của mẹ không nói sớm hơn?”
“Tôi còn chưa hiểu rõ cậu” Mẹ vợ nói thẳng: “Không thể vừa gặp đã nói thật toàn bộ cho cậu biết được! Cậu cũng biết là Miêu Miêu không liên lạc với cậu vài ngày rồi đúng không?”
“Nó cũng đang tham dự vào việc này, tình hình còn kém hơn tưởng tượng của chúng ta rất nhiều!”
“Không thể nào? Chí ít…” Triệu ngọc nói: “Chí ít cũng phải tìm được vài bảo bối đáng tiền chứ?”
“Đúng là có rất nhiều kỳ trân dị bảo, nhưng đại đa số đều không thuộc về chúng ta” Mẹ vợ nói: “Quốc gia của chúng ta rộng mênh mông, tuy từng vùng có phong tục riêng nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện cướp gà trộm chó, chờ tới khi giải quyết triệt để chuyện kho báu của Tịch Vĩ, chúng ta sẽ trả lại đủ số báu vật đó cho quốc gia!”
“Có chí khí” Triệu Ngọc giơ ngón tay cái lên, sau đó nói: “Hiện tại cuối cùng con cũng biết được tính chất của nhiệm vụ này là như thế nào rồi!”
“Yên tâm đi mẹ vợ, con nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, để xem rốt cuộc tên Lý Phú Hào kia có bí mật gì!”
“Triệu Ngọc” Mẹ vợ dặn dò: “Tai nghe thấy là giả, mắt nhìn thấy cũng không nhất định là thật! Có lẽ nữ sát thủ kia đang nói dối, có lẽ cô ta đã nhìn nhầm người, có lẽ… trên tài liệu của Tịch Vĩ chỉ là coi Lý Phú Hào như đối tượng điều tra hoặc là đối thủ!”
“Cho nên trước khi cậu còn chưa có chứng cứ xác thực thì tâm lý nhất định phải cân bằng, không thể làm việc theo cảm giác, như thế sẽ ảnh hướng tới năng lực phán đoán của cậu!”
“Vâng… Vâng…” Lời của mẹ vợ thật sự đã nhắc nhở Triệu ngọc.
Khi biết được Lý Phú Hào có thể là một kẻ giết người tàn bạo, Triệu Ngọc đã theo bản năng mà sinh ra sự đồng tình như thể cùng chung mối thù với nữ sát thủ Haiya.
Như vậy không đúng, giống như phá án vậy, trước khi có được chứng cứ xác thực, hắn nhất định phải giữ vững sự công chính, không thể mất cân bằng.
“À, cậu xem đoạn ghi hình này đi, nhà thám tử!” Nói xong, mẹ vợ lấy ra một chiếc laptop, nói với Triệu Ngọc: “Đây là video được cảnh sát của chúng tôi ghi lại khi lấy khẩu cung của Lý Phú Hào lúc trước!”
“Phát huy năng khiếu thám tử của cậu, giúp chúng tôi phân tích đi!”
Video được mở ra, quả nhiên là có cảnh sát đang tiến hành thẩm vấn Lý Phú Hào tại bệnh viện.
Có thể là đã biết được con gái Lý Lệ Nhã không nguy hiểm tới tính mạng, nên Lý Phú Hào đã trở nên thoải mái hơn nhiều.
“Tôi không biết đã có chuyện gì xảy ra, từ trước đến nay tôi chưa từng gặp cô gái đó!” Lý Phú Hào vô tội nói: “Nhưng mà tôi sẽ phái luật sư tiến hành khởi tố cô ta, cho dù cô ta có bệnh tâm thần hay không, hành vi của cô ta vẫn quá ghê tởm!”
“Ngài Lý” Cảnh sát hỏi: “Sắp đến lúc tổ chức hội từ thiện rồi, ngài cảm thấy sự kiện ám sát lần này liệu có liên quan tới hội từ thiện hay không?”
“Tôi không biết” Lý Phú Hào nghiêm túc nói: “Không phải cô gái kia đã bị các cậu bắt được rồi ư? Tại sao các cậu không thẩm vấn cô ta xem?”
“Còn nữa, cậu đang hỏi câu gì vậy? Hội từ thiện vốn chỉ làm việc từ thiện, có thể chọc tới ai chứ?”
“Nếu như hội từ thiện chọc phải cô gái kia thì chắc chắn cô ta là phần tử khủng bố rồi…”