Chương 2248 Tôi là gián điệp
Mười giờ đêm, Triệu Ngọc kéo lấy thân thể mệt mỏi trở về khách sạnThế nhưng khi hắn vừa mới lấy chìa khóa ra chuẩn bị mở cửa thì cửa lại tự động mở.
“Tại sao… Tại sao lại là cô?” Triệu Ngọc nhìn thấy người mở cửa chính là Thôi Lệ Châu.
“Sếp à, cuối cùng anh cũng trở về rồi!” Thôi Lệ Châu còn buồn ngủ, nhưng vẫn quan tâm hỏi: “Mẹ vợ anh không làm gì anh chứ? Người phụ nữ đó thật sự là mẹ của chị Miêu à? Trông thật là bá đạo!”
“Cô…” Triệu Ngọc nhíu mày: “Muộn như vậy mà còn chạy đến phòng tôi chỉ vì muốn hóng mấy chuyện linh tinh này sao?”
“Người ta lo lắng cho anh mà, người phụ nữ đó không để anh lại qua đêm ở chỗ bọn họ sao?” Thôi Lệ Châu tràn ngập tò mò.
“Tiểu Thôi” Triệu Ngọc nghiêm túc cảnh cáo: “Tôi đã nói không chỉ một lần, cô hẳn phải biết thân phận của tôi bây giờ, tôi có một nửa là thuộc về phòng Đặc Cần, tính chất công việc ở nơi đó hoàn toàn khác biệt với Tổng cục Hình sự của chúng ta!”
“Cho nên tôi không thể, cũng sẽ không để lộ bất cứ tin tức liên quan nào cho cô biết!”
“Cô chỉ cần biết là tôi qua bên đó làm nhiệm vụ, còn vụ án cánh tay trong két sắt thì tôi sẽ để lại cho các cô xử lý, để tôi xem xem bản lĩnh của các cô đi!”
“Biết rồi, biết rồi…” Thôi Lệ Châu trừng đôi mắt ngập nước: “Chúng tôi rất chịu khó làm việc đấy! Anh cứ chờ xem, không có thần thám Triệu là anh, chúng tôi vẫn có thể điều tra vụ án rõ ràng!”
“Ừm…” Triệu Ngọc chỉ vào Thôi Lệ Châu: “Cô… Vừa rồi cô ngủ ở trong phòng tôi à? Cô mở như thế nào… À…”
Mới nói được một nữa, Triệu Ngọc mới nhớ ra mình đang nói nhảm, ở trong tòa cao ốc này không cánh cửa nào có thể cản được Thôi Lệ Châu.
“Tôi chỉ muốn xác định một điều” Thôi Lệ Châu nghiêm túc nói: “Đêm nay anh có trở về hay không! Được, nếu như anh đã trở về, vậy thì tôi cũng có thể yên tâm ngủ một giấc rồi!”
“Được rồi, đi đi!”
Nói xong, Thôi Lệ Châu sửa sang lại quần áo một chút, sau đó nghênh ngang rời khởi phòng của Triệu ngọc.
Cái cô bé này…
Nhìn bóng lưng của Thôi Lệ Châu đi xa, trong lòng Triệu Ngọc dâng lên một cảm giác ấm áp. Hiển nhiên là Thôi Lệ Châu không nói sai, ban ngày cô ta đã chứng kiến cảnh khảo nghiệm mà mẹ vợ “tặng” cho mình, trong lòng tất nhiên là đang lo lắng cho mình rồi.
Đóng cửa phòng lại, Triệu Ngọc đầu tiên là đi đến tủ rượu, rót cho mình một ly rượu vang, sau đó còn đi tới tủ lạnh lấy thêm vài viên đá.
Những chuyện gặp phải hôm nay, không thể không nói là hơi bực mình.
Hắn không nghĩ tới, lần đầu tiên mình và mẹ vợ gặp nhau lại bằng hình thức này.
Còn nữa, hắn càng không nghĩ tới là mình sẽ tham dự vào một vụ án chống khủng bố. Mặc dù cuối cùng mẹ vợ vẫn không nói hết toàn bộ, nhưng trong lòng Triệu Ngọc hiểu rõ nhiệm vụ lần này quan trọng đến mức nào.
Đầu tiên, mặc dù phòng Đặc Cần lấy được kho báu của Tịch Vĩ, nhưng cũng không nắm được những tin tình báo của Tịch Vĩ.
Tiếp theo, tên của Lý Phú Hào lặp đi lặp lại ở trong tin tình báo, không biết rốt cuộc người này đóng vai nhân vật gì trong đó? Lão cùng một bọn với Lundy, hay là cùng một bọn với Tịch Vĩ, hay đều là kẻ địch của hai người này?
Tiếp theo, kho hàng tư nhân của Lý Phú Hào có giao dịch phi pháp, mà tất cả người tham gia giao dịch ấy đều bị người ta sát hại tại chỗ, chuyện này vừa lớn vừa nhỏ.
Ai cũng không biết rốt cuộc bọn họ đã giao dịch thứ gì?
Sau đó, chính là về nữ sát thủ, chuyện Haiya lên án Lý Phú Hào phải chăng cũng đã chứng minh cô ta không hề nói dối, việc cô ta ám sát phải chăng đơn thuần chỉ là báo thù, những thứ này đều phải nhanh chóng điều tra.
Cuối cùng, đó chính là chuyện làm nội gián của mình, cho dù mình cứu được Lý Phú Hào một mạng, đồng thời nhận được sự tín nhiệm của lão.
Thế nhưng mà tín nhiệm cũng không đại biểu cho việc mình có thể tiếp cận Lý Phú Hào, càng không có nghĩa là mình có thể điều tra rõ ràng lai lịch của lão.
Ngày mai, mẹ vợ đặc biệt sắp xếp một buổi gặp mặt giữa mình và Lý Phú Hào, đến lúc đó, cảnh sát sẽ yêu cầu Lý Phú Hào tới Cục Cảnh sát nói chuyện, đồng thời sẽ gọi người trong cuộc là Triệu Ngọc lên.
Như vậy là bọn họ đã có thể thuận theo mà gặp mặt.
Thế nhưng Triệu Ngọc lành nghề chuyện phá án, còn chuyện gián điệp này lại tiếp xúc rất ít.
Không biết mình có thể thuận lợi hoàn thành hay không?
Một ly rượu vang vào trong bụng, Triệu Ngọc đã cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Trước đó, mẹ vợ không thất hứa, bà thật sự mang đồ ăn khuya tới cho mình, chỉ có điều, đồ ăn khuya lại toàn là McDonald, một chút tình cảm cũng không có.
Phù…
Hắn hít sâu một cái, sau đó tới trước bàn làm việc, bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ của mình.
Đây cũng là thói quen Triệu Ngọc đã làm trong nhiều năm qua, hắn muốn sắp xếp mỗi sự kiện thành một trật tự, như vậy mới có thể nghĩ được rất nhiều chuyện mà trước kia hắn chưa từng nghĩ tới.
Trong lúc sắp xếp, hắn bắt đầu dự đoán xem ngày mai sẽ có tình huống gì ngoài ý muốn, mình phải chuẩn bị thật sớm, thậm chí, hắn cũng đã nghĩ đến đạo cụ nào có thể phát huy được tác dụng, những đạo cụ nào cần cường hóa, vân vân…
Không thể không nói, nhiệm vụ gián điệp này tương đối rộng mở, ngoại trừ cảm thấy mới lạ ra, Triệu Ngọc còn cảm thấy có chút hưng phấn.
Thực ra, hắn vốn định liên lạc với cha vợ, muốn xin ý kiến của ông, nhưng cuối cùng vẫn nén ý nghĩ đó xuống, bởi vì dù sao quan hệ giữa cha vợ và mẹ vợ tương đối đặc biệt, lỡ như không xử lý thỏa đáng được thì tương lại chỉ sợ sẽ dẫn đến hiểu lầm.
Thế là Triệu Ngọc liên tục nghiên cứu tới nửa đêm mười giờ, rồi mới rửa mặt qua loa một cái, cuối cùng cũng tiến vào mộng đẹp…
Giống như trước đây, đêm nay, Triệu Ngọc lại nằm mơ, cuối cùng còn mơ thấy cánh tay ở trong két sắt…
Lúc thì lại mơ thấy mình lăng nhăng với Haiya, cô gái kia vô cùng phóng khoáng, vậy mà lại cởi quần áo ở trên đường…
Lúc thì lại mơ thấy Lý Phú Hào phóng khí độc về phía mình, lão có đeo mặt nạ phòng độc, nhưng mình vẫn có thể nhìn thấy gương mặt dữ tợn đó…
⚝ ✽ ⚝
Sáng sớm hôm sau, ánh nắng chói chang chiếu xuống.
Không biết đây là lần thứ bao nhiêu Triệu Ngọc tỉnh lại trong phòng khách sạn xa lạ.
⚝ ✽ ⚝
Hắn dùng sức duỗi lưng một cái, cho dù tối hôm qua ngủ được rất ít, nhưng lại cảm thấy tinh thần khôi phục rất tốt.
Lại là một ngày mới, hắn không nhịn được mà nhìn qua hệ thống Kỳ Ngộ trong đầu, chỉ còn một ngày nữa là đến lúc hệ thống khôi phục chức năng gieo quẻ.
Điểm tích lũy Kỳ Ngộ của mình hiện giờ đã đến hơn 120000, chỉ chờ đến khi khu mở quẻ hoạt động là có thể thăng cấp hệ thống một lần nữa.
Không biết đợi đến khi thăng cấp xong, hệ thống có chức năng nào mới hay không.
Đến lúc đó, mình chẳng khác gì hổ mọc thêm cánh!
Nghĩ đến đây, tâm tình của Triệu Ngọc trở nên cực tốt, vừa rời giường đã lắc lư trước gương, từ hôm nay trở đi, thần thám Triệu Ngọc này lại có thêm một thân phận, đó chính là gián điệp, gián điệp quan trọng, gián điệp quan trọng đóng vai trò chủ chốt!
Ha ha ha…
Khách sạn cách Cục Cảnh sát Ma Đô rất gần, mặc dù cách thời gian hẹn mẹ vợ còn sớm, nhưng hắn đã đi ăn sáng, xong đến Cục Cảnh sát luôn.
Thú vị là giờ phút này tổ điều tra đặc biệt cũng đang làm việc ở Cục Cảnh sát, chỉ là khác tầng lầu.
Triệu Ngọc không muốn để các đồng nghiệp tổ điều tra đặc biệt nhìn thấy mình, cho nên cẩn thận từng li từng tí mà đi tới chỗ hẹn với mẹ vợ.
Ai ngờ, mẹ vợ là một người cuồng công việc, cho dù Triệu Ngọc tới rất sớm, nhưng mẹ vợ đã chờ ở đó rồi.
“Triệu Ngọc” Vừa nhìn thấy mặt, mẹ vợ đã gọi Triệu Ngọc sang một bên, nói với hắn tình huống mới nhất: “Thông qua xác minh tối hôm qua của chúng ta thì lời của nữ sát thủ nói có thể là sự thật!”
“Chúng tôi điều tra được, năm năm trước, ở trên một hải đảo phía Đông tỉnh Contra tại Indonesia, đúng là đã từng xảy ra chuyện giống như nữ sát thủ miêu tả, phía chính quyền nói là ở trên đảo có tổng cộng hơn sáu mươi người dân trong thôn chết bởi dịch bệnh!”
“Oa, chết nhiều người như vậy sao?” Triệu Ngọc sợ hãi thán phục: “Nói là dịch bệnh, nhưng trên thực tế là chết bởi khí độc… Nếu thật sự là Lý Phú Hào làm, vậy thì người này đúng là vô đạo đức!”
“Nhưng mà…” Mẹ vợ cẩn thận nói: “Chúng tôi vẫn đang điều tra tin tức kỹ càng hơn, hiện giờ vẫn chưa có cách nào chứng minh được nữ sát thủ đó cũng là người ở trong thôn!”
“Cho nên chúng ta vẫn chưa thể dễ dàng tin cô gái kia được…”
“Con biết” Triệu Ngọc híp mắt lại: “Yên tâm đi mẹ vợ, con nhất định sẽ điều tra rõ ràng chân tướng, trở thành gián điệp quan trọng chủ chốt, cao nhất của mọi người!!! Ha ha ha…”