← Quay lại trang sách

Chương 2249 Thi ân chớ nhìn báo đáp

“Chuẩn bị xong rồi” Chỉ lệnh của mẹ vợ A Cầm vang ra từ trong tai nghe: “Bọn họ đang tới, tốc độ của cậu không thay đổi là được!”“Có thể móc nối được hay không chỉ trông chờ vào cậu thôi, gián điệp quan trọng!”

“OK!”

Triệu Ngọc tràn đầy tự tin đi thẳng dọc theo hành lang, khi hắn đi ngang qua cửa thứ tư, Lý Phú Hào và hộ vệ của ông ta đang đi ra từ nơi đó.

Triệu Ngọc ngẩng đầu bước, cố ý đi qua trước mặt Lý Phú Hào, nhưng con mắt nhìn thẳng phía trước, dường như không có ý chào hỏi.

“Ủa?” Lý Phú Hào vẫn phát hiện ra Triệu Ngọc, nhanh chóng đưa tay nói: “Đây… Đây không phải là người kia sao? Này, này này, cậu từ từ đã…”

“Hả? Tôi sao?” Triệu Ngọc quay đầu lại, ra vẻ nghiêm túc nhìn Lý Phú Hào một cái rồi lập tức vui mừng nói: “A, hóa ra là ông! Tôi nhận ra ông, thường xuyên lên tivi, ông chính là đại phú hào…”

“Xin chào, xin chào…” Lý Phú Hào nhanh chóng tiến lên, nhiệt tình nắm tay Triệu Ngọc, cởi mở cười nói: “Ối, không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt rồi! Tôi còn đang nghĩ phải chiêu đãi cậu thật tốt để cảm ơn ân cứu mạng đấy!”

“Haizz, đừng khách sáo, đừng khách sáo” Triệu Ngọc nói: “Bản thân tôi là một nhân viên cảnh sát, gặp phải loại chuyện này, đương nhiên là không thể khoanh tay đứng nhìn rồi!”

“Cho dù là ông hay người khác đi chăng nữa, tôi cũng sẽ cứu thôi! Đúng rồi” Triệu Ngọc vội hỏi: “Con gái ông không sao chứ?”

“Không sao, không sao cả!” Lý Phú Hào vội vàng nói: “Trông thì đáng sợ thôi, nhưng mà bị thương không nghiêm trọng lắm, tôi đã cho con bé xuất viện rồi!”

“À, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…” Triệu Ngọc vô cùng tự nhiên hỏi: “Đúng rồi, tôi còn chưa biết tại sao cô gái kia lại muốn ám sát ông đấy? Có thù à? Hay là xảy ra chuyện gì?”

“Tôi cũng không biết nữa!” Lý Phú Hào vô tội nói: “Tôi còn không nhận ra cô ta là ai! Không chừng là một số kẻ có mưu đồ bất chính đã phái sát thủ tới!”

“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Tôi là nhà thám tử, nếu có cần tôi giúp ông điều tra thì ông cứ việc nói cho tôi biết nhé! Có lẽ tôi có thể giúp ông điều tra ra động cơ ám sát ông của cô ta đấy!”

“Không cần đâu” Lý Phú Hào nói: “Dù sao cô ta cũng đã bị cảnh sát bắt được, tôi đoán chừng nếu thẩm vấn thật kỹ thì cô ta cũng sẽ nhận tội thôi nhỉ?”

“À, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…” Triệu Ngọc khoát tay nói: “Nếu đã như vậy thì tôi không làm chậm trễ thời gian của một người bận rộn như ông nữa! Sau này chúng ta gặp lại nhé!”

Nói xong, Triệu Ngọc xoay người rời đi luôn.

“Ừm, đợi một chút, đợi một chút đã…” Lý Phú Hào nhanh chóng ngăn Triệu Ngọc lại, thành khẩn nói: “Quê hương của chúng tôi có câu ngạn ngữ, có ân không báo sẽ bị người phỉ nhổ, nếu cậu Triệu có thời gian, tôi mong cậu tới khách sạn Phú Hào ăn một bữa cơm, để cho tôi có một cơ hội cảm ơn trực tiếp!”

“Cái này…” Triệu Ngọc vội vàng khoát tay: “Ngài Lý không cần phải khách sáo như thế, quê hương của chúng tôi cũng có một câu ngạn ngữ, thi ân chớ nhìn báo đáp, nhìn báo đáp chớ thi ân, tôi cứu ông đâu phải là muốn được hồi báo gì, ha ha…”

Nói xong, Triệu Ngọc quay người, lại muốn đi luôn.

“Không không không” Lý Phú Hào lại ngăn cản một lần nữa, cung kính khom người nói: “Phẩm đức của cậu Triệu thật khiến người ta kính nể, xin cậu đừng hiểu lầm, ngoại trừ muốn cảm ơn cậu ra, tôi còn thật lòng muốn kết bạn với cậu nữa!”

“À… Đúng rồi, có thể cậu không biết” Ông ta kích động nói: “Con gái của tôi vốn là fan hâm mộ của cậu đấy! Hôm qua, tôi có đề cập với con bé rằng người cứu tôi một mạng chính là thần thám Triệu Ngọc nổi tiếng lẫy lừng, con bé hưng phấn lắm đấy!”

“Oa, fan hâm mộ…” Triệu Ngọc không nhịn được mà đắc ý một phen, điều này thì không cần làm giả: “Điều này… có chút mới mẻ đấy! Tôi chưa bao giờ nghe nói mình còn có fan hâm mộ!”

“Đúng vậy, đúng vậy” Lý Phú Hào vội vàng nói: “Con bé thậm chí còn biết được vụ án giết người hàng loạt Kuman Thong được phá cũng có công lao của cậu, còn là công lao không thể bỏ qua được nữa chứ!”

“Oa!” Triệu Ngọc ra vẻ kinh ngạc: “Việc này… Việc này mà cô ấy cũng biết sao?”

“Đúng vậy, con bé cảm thấy rất hứng thú với thám tử kể từ khi biết đến thần thám Triệu” Lý Phú Hào nói rất khoa trương: “Con bé đã không còn xem cái gì mà Sherlock Holmes nữa!”

“Cái này… Thật đúng là ngại quá… Ha ha…” Triệu Ngọc xấu hổ vò đầu.

“Như vậy đi! Buổi tối hôm nay” Lý Phú Hào hưng phấn nói: “Khách sạn Phú Hào có một buổi tiệc tối từ thiện, tôi chân thành mời cậu tới tham gia!”

“Ừm…” Ông ta quay người nói với vệ sĩ: “Cậu thông báo với khách sạn, nhất định phải chuẩn bị cho cậu Triệu Ngọc đây một tấm vé mời khách quý cao cấp nhất!”

“Ha ha ha…” Lý Phú Hào quay người cúi đầu, gần như năn nỉ mà nói: “Cậu Triệu Ngọc à, cậu nhất định phải nể mặt mà tham gia đấy!”

“Nếu như cậu có thể đến thì con gái tôi nhất định sẽ vô cùng vui vẻ!”

“Cái gì?” Triệu Ngọc: “Con gái của ngài… vết thương của cô ấy…”

“Không thành vấn đề, không thành vấn đề” Lý Phú Hào khoát tay nói: “Con gái tôi cũng sẽ tham gia, tôi đã sắp xếp bác sĩ tư nhân cho con bé, vết thương của con bé không có gì đáng ngại, không đáng ngại, ha ha…”

“À, nếu đã như vậy thì…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Thịnh tình không thể chối từ, vậy thì tôi cung kính không bằng tuân mệnh! Đêm nay tôi nhất định sẽ tham gia đúng giờ!”

“Ha ha, tốt quá, tốt quá rồi!” Lý Phú Hào nói: “Vậy thì tôi sẽ đợi cậu Triệu Ngọc đại giá quang lâm! Chúng ta… tối nay gặp nhé?”

“Được rồi, tối nay gặp lại nhé!” Triệu Ngọc cùng Lý Phú Hào bắt tay, rồi mới vui vẻ tạm biệt nhau.

Khi Lý Phú Hào cùng nhóm vệ sĩ của lão dần dần bước đi xa, Triệu Ngọc lúc này mới thở phào một tiếng thật dài, hắn hoàn toàn không nghĩ tới kế hoạch sẽ thuận lợi như vậy, Lý Phú Hào vậy mà lại chủ động mời hắn đi tham gia buổi tiệc từ thiện.

Trước đó, hắn còn suy nghĩ một loạt kế hoạch, làm sao mặt dày mặt dạn xin người ta đây!

“Rất tốt, rất tốt!” Trong tai nghe truyền tới tiếng tán dương của mẹ vợ: “Triệu Ngọc à, tôi thấy… cậu đúng là có thiên phú làm gián điệp chủ chốt quan trọng đấy!”

Cùng lúc đó, Lý Phú Hào còn chưa đi ra khỏi cao ốc Cục Cảnh sát đã không nhịn được mà hỏi một vệ sĩ: “Tôi đã bảo các cậu hỏi thăm tình hình, thế có nghe được gì hay không?”

“Khi gặp chuyện, tôi đã tận mắt nhìn thấy thằng nhóc Triệu Ngọc kia đang đi cùng với nữ sát thủ đó!”

“À, bọn em tìm hiểu được rồi ạ” Tên vệ sĩ nói: “Em đã hỏi nhân viên pha chế, người này có nghe được bọn họ nói chuyện, hóa ra Triệu Ngọc đang điều tra vụ án có liên quan tới một chiếc đồng hồ đeo tay, mà chiếc đồng hồ cô gái kia đeo giống hệt chiếc đồng hồ mà Triệu Ngọc muốn điều tra!”

“Cho nên Triệu Ngọc đang hỏi thăm cô gái về chuyện đồng hồ! Bọn họ không hề có quan hệ gì!”

“Ồ? Thật sao?” Lý Phú Hào nhíu mày: “Không phải là bọn chúng đang chơi cái gì mà tiên nhân khiêu*, muốn lấy được thứ gì từ trên người tôi đấy chứ?”

* Tiên nhân khiêu là một dạng lừa đảo có tổ chức.

“Chắc không phải đâu” Vệ sĩ nói: “Bọn em đã điều tra sơ bộ về Triệu Ngọc này, hắn thật sự là một cảnh sát của Tổng cục Hình sự, còn nữa, điều kiện kinh tế của hắn vô cùng tốt, chắc không phải nhằm vào tiền của anh đâu”

“Đúng đấy” Bên cạnh có người nói: “Cô ả kia bị giam ở Cục Cảnh sát, nếu như quả thật chơi tiên nhân khiêu thì cũng phải tìm một cơ hội đào tẩu rồi mới đúng, sao có thể bị cảnh sát bắt được như vậy?”

“À, cũng đúng!” Lý Phú Hào đột nhiên u ám lạnh mặt nói: “Thế tức là cô ả kia thật sự muốn giết tôi nhỉ? Các cậu đã điều tra được tin tức về cô ta hay chưa?”

Đám người cùng nhau lắc đầu, một người nói: “Cảnh sát đã phong tỏa rất nghiêm, bọn em không thể điều tra được! Đến bây giờ, ngay cả tên của cô ta là gì mà bọn em cũng không biết!”

“Hừ” Lý Phú Hào thì thào: “Được rồi, nếu như không điều tra được, vậy thì cũng đừng điều tra nữa! Tôi đã biết đại khái nó rốt cuộc là ai rồi!”

Trong lúc nói chuyện, khóe mắt Lý Phú Hào hiện lên vẻ tà ác…