← Quay lại trang sách

Chương 2251 Đỉnh cao của nhân sinh

Không thể nào?Lại nghe thấy được một tiếng cô gái nào đó gọi mình, trên trán Triệu Ngọc cuối cùng cũng toát ra mồ hôi!

Hôm nay là ngày gì vậy, có phải là mình đã quên xem lịch Hoàng Đạo rồi không?

Tại sao lại đụng trúng một cô gái nữa thế?

Quay đầu nhìn lại, thấy người chào hỏi hắn lại là một cô gái đang ngồi trên xe lăn!

Cô gái mặc một bộ váy đỏ, mái tóc đen nhánh, trông cực kỳ tinh xảo xinh đẹp, rất giống minh tinh điện ảnh Maggie Q!

Ồ…

Nhìn thấy cô gái này xuất hiện, Triệu Ngọc lúc này mới thoáng thở ra nhẹ nhàng, hóa ra người này đúng là mục tiêu mà mình cần tiếp xúc, con gái của Lý Phú Hào – Lý Lệ Nhã!

“Cô… cô là…” Có điều, theo logic bình thường, lần trước Triệu Ngọc chỉ thoáng nhìn cô ta một cái, nên giờ phút này không thể biểu hiện quá mức quen thuộc, chỉ có thể giả vờ ngây ngốc.

“Đúng là anh rồi!” Lý Lệ Nhã vẫn hưng phấn nói: “Em còn tưởng cha em nói đùa em đấy! Ông ấy thật sự mời được anh tham gia tiệc tối từ thiện, tuyệt vời quá!”

“Oa, Lệ Nhã” Lý Thiến đứng ở một bên kinh ngạc nói: “Em làm sao vậy? Tại sao lại đột nhiên ngồi xe lăn? Em đừng làm chị sợ nhé!”

“A, hóa ra là chị Thiến, thật là ngại quá” Lý Lệ Nhã quả nhiên là quen biết Lý Thiến, lòng đầy áy náy nói: “Vừa rồi chị vẫn luôn đưa lưng về phía em, nên em không nhìn thấy!”

“Hai mắt của em…” Lý Thiến nghiền ngẫm nhìn Triệu Ngọc, trêu ghẹo nói: “Có phải đều bị soái ca họ Triệu này hấp dẫn rồi không?”

“Cái gì mà soái ca” Triệu Ngọc khiêm tốn nói: “Mỹ nam tử mới đúng, đẹp trai cũng được!”

“…” Lý Lệ Nhã nghẹn lời ba giây, vội vàng nói: “Không nghĩ tới hai người cũng quen biết nhau! Hôm nay vui quá đi mất!”

“Này” Lý Thiến quan tâm hỏi: “Em còn chưa nói cho chị biết em bị làm sao đấy!”

“À, hai người cũng quen biết sao?” Triệu Ngọc nhanh chóng giải thích: “Là thế này, hôm qua cô Lý bị tấn công, là tôi đứng ra làm anh hùng cứu mỹ nhân!”

“Oa…” Lý Thiến nhếch miệng: “Trạng thái này của cảnh sát Triệu, thật sự đúng là… không tệ nha!”

Ý ở ngoài lời của Lý Thiến chính là tại sao cảnh sát Triệu lại không biết xấu hổ đến vậy?

“Đúng vậy, em và cha em bị tấn công, là thần thám Triệu đã cứu cha con em!” Lý Lệ Nhã khẽ cười nói: “Em thật sự không ngờ, thần tượng thế mà lại biến thành ân nhân cứu mạng của em đấy!”

“Ừm… Không cần khách sáo đâu” Triệu Ngọc suy nghĩ nói: “Thực ra, nữ sát thủ kia muốn giết cha của cô, cho nên tôi chỉ có thể coi là ân nhân cứu mạng của cha cô mới đúng?”

“Cái này…” Lý Thiến choáng váng: “Sao mà kịch tính thế, không ngờ cảnh sát Triệu lại cứu được mạng của ngài Lý, lợi hại quá!”

“Oa” Lý Lệ Nhã tràn đầy sùng bái nói: “Thần thám Triệu quả không hổ là thám tử làm việc nghiêm cẩn, có cá tính thật!”

“Lệ Nhã, ừm…” Lý Thiến quan tâm hỏi: “Em bị thương ở chỗ nào vậy? Tại sao phải ngồi xe lăn? Em không sao chứ?”

“Không sao, không sao đâu, dao chỉ làm tổn thương đến phổi của em thôi” Lý Lệ Nhã nói: “Bác sĩ nói không có gì đáng ngại, chỉ là không thể vận động quá mức, cần phải tĩnh dưỡng!”

“Ai ôi, đã nói cần phải tĩnh dưỡng rồi” Lý Thiến oán giận nói: “Vậy tại sao em còn không trở về nhà nghỉ ngơi đi?”

“Như vậy sao được chứ?” Lý Lệ Nhã ẩn ý đưa tình nhìn Triệu Ngọc nói: “Biết được thần tượng của em sẽ tới đây, dù sao em cũng muốn qua chào hỏi một câu chứ!”

“Thần tượng?” Lý Thiến nhìn Triệu Ngọc một cái: “Cảnh sát Triệu là thần tượng của em à?”

“Đúng vậy!” Lý Lệ Nhã dùng sức gật đầu: “Chị biết không? Vụ án giết người hàng loạt nổi tiếng khắp thế giới Kuman Thong cũng là do thần thám Triệu chỉ đạo phá án đấy!”

“Nếu như không có anh ấy, mọi người căn bản không bắt được sát thủ Kuman Thong đâu!”

“Ku… Kuman Thong?” Lý Thiến nhíu mày: “Là chuyện nuôi búp bê sao?”

“Haizz, chỉ nói một câu hai câu với chị thì không rõ ràng đâu” Lý Lệ Nhã lại nói với Triệu Ngọc: “Ngài thám tử Triệu, hôm nay em đặc biệt tới vì anh, thứ nhất là muốn cảm ơn ân cứu mạng của anh, thứ hai là muốn phỏng vấn anh!”

“Hãy kể cho em nghe câu chuyện thám tử của anh được không?”

“Oa, lợi hại quá!” Lý Thiến trừng to mắt nhìn Triệu Ngọc, nói: “Cảnh sát Triệu, cuộc đời của anh đã sắp lên tới đỉnh cao đấy! Không ngờ đại tiểu thư của nhà họ Lý lại trở thành fan hâm mộ của anh, thật sự là quá lợi hại! Bội phục, bội phục!”

“Ừm…” Triệu Ngọc vò đầu nói: “Chuyện nghề nghiệp của tôi có rất nhiều thứ đều là tuyệt mật, không thể nói ra ngoài đâu!”

“Không sao” Lý Lệ Nhã cười nói: “Có thể nói bao nhiêu thì nói bấy nhiêu vậy!”

Trong lúc Lý Lệ Nhã nói chuyện, ở trên sân khấu giữa đại sảnh của bữa tiệc lại có rất nhiều chú hề xuất hiện, bọn họ mở màn làm nóng người, biểu diễn xiếc cho các khách quý.

Có người ném cầu, có người giẫm ống, còn có người tấu hài, lập tức hấp dẫn ánh mắt của các khách quý, đồng thời đưa tới tiếng khen hay ngập cả sảnh đường.

“Ừm… Nơi này ồn quá!” Lý Lệ Nhã đề nghị: “Thần thám Triệu, không bằng chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh để nói chuyện đi!”

“Còn hơn một tiếng nữa, bữa tiệc mới chính thức bắt đầu đấy!”

“Được!” Triệu Ngọc cầu còn không được, hỏi: “Vậy chúng ta đi đâu đây?”

“Nơi này là sân nhà của em” Lý Lệ Nhã mỉm cười: “Đi theo em là được!”

“Chị cũng đi, chị cũng đi” Lý Thiến đứng sau lưng Lý Lệ Nhã, hai tay nắm lấy xe lăn của cô ta: “Chị cũng muốn nghe kể chuyện thám tử của cảnh sát Triệu…”

“Được! Đi thôi…” Lý Lệ Nhã chỉ vào thang máy ở phía xa, nói: “Chúng ta đi lên trên tầng đi!”

Thế là ba người cùng nhau đi về phía thang máy, đương nhiên, Lý Lệ Nhã là đối tượng được bảo vệ trọng điểm, có ba vệ vĩ chuyên nghiệp vẫn luôn đi sau, cách xa hơn hai mét, luôn luôn cảnh giác.

“Con rể của tôi, cậu thật là có mị lực!” Mẹ vợ nói ở trong tai nghe bluetooth: “Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ khó mà ra tay được cơ! Không ngờ tới lại dễ dàng như vậy!”

“Lát nữa, cậu nhớ kỹ nên hỏi về Lý Phú Hào đấy…”

Trong lúc ở trong thang máy, ba người cũng không hề nhàn rỗi, hai cô gái tò mò một chốc lại hỏi Triệu Ngọc cái này, một chốc lại hỏi cái kia, quả nhiên đã coi Triệu Ngọc thành bảo bối.

Thang máy đi thẳng tới tầng mười lăm, trong lòng Triệu Ngọc lập tức hiểu ra Lý Lệ Nhã muốn dẫn mình tới nơi nào.

Quả nhiên, mới một ngày trôi qua, Triệu Ngọc lại đi tới quán bar Rừng Xanh một lần nữa!

Hôm qua, chính ở chỗ này, hắn đã ngăn cản hành động ám sát của nữ sát thủ Haiya, cứu được tính mạng của Lý Phú Hào.

“Em cùng cha em đều thích nơi này, bởi vì nơi này có một loại yên tĩnh của quê nhà” Lý Lệ Nhã nói: “Em nghĩ, nữ sát thủ kia cũng hiểu rõ thói quen của cha con em nên mới lựa chọn ám sát ở chỗ này!”

“Đúng rồi, cảnh sát Triệu, cha em vẫn luôn không nói cho em biết” Lý Lệ Nhã tò mò hỏi: “Rốt cuộc là nữ sát thủ kia có lai lịch gì? Cô ta đã nhận tiền của ai mới đến ám sát cha của em thế?”

“Em đang hỏi nhầm người rồi” Triệu Ngọc nhún vai nói: “Mặc dù anh là thám tử, nhưng vụ án của cha em không thuộc quyền xử lý của anh, hiện tại hình như là có Sở Ngoại vụ tiếp nhận xử lý điều tra!”

“Vậy…” Lý Lệ Nhã lại hỏi: “Nếu như Sở Ngoại vụ xử lý điều tra, vậy thì nhất định sẽ thông báo cho đại sứ quán nhỉ? Vậy thì… chí ít anh phải biết được nữ sát thủ kia là người nước nào chứ?”

“Anh cũng không biết được” Triệu Ngọc nói dối: “Hôm qua anh cũng hỏi bọn họ rồi, nhưng tên phụ trách vụ án này rất ngang bướng, ngay cả anh cũng không chịu tiết lộ!”

“Anh thấy, có lẽ tính chất của chuyện này đã vượt qua quyền hạn điều tra của thám tử bọn anh thì phải? Cho dù thế nào đi nữa thì cấp trên dường như cực kỳ coi trọng, anh đoán chừng, chắc sẽ nhanh chóng đưa ra một câu trả lời hợp lý khiến em hài lòng đấy!”

“À… Như vậy à!” Lý Lệ Nhã hiển nhiên hơi không hài lòng lắm đối với lời giải thích của Triệu Ngọc.

Mà lúc này, ba người đã đi tới trước mặt một bàn ăn yên tĩnh.

“Nào” Lý Lệ Nhã cười nói: “Em mời hai người thưởng thức các món ăn cùng với cocktail sở trường nhất tại đây!”