← Quay lại trang sách

Chương 2254 Nhanh chóng đầu hàng

Mẹ nó!Nhìn thấy tên hề bỗng nhiên đứng dậy, trong lòng Triệu Ngọc trở nên phiền muộn, đại ca hệ thống à, đây là dùi cui điện rẻ rách gì của anh vậy? Tại sao ngay cả người cũng không bị điện giật? Làm hại ông đây mất trắng nhiều điểm tích lũy như thế!

Có điều, tình huống nguy cấp, Triệu Ngọc không kịp oán trách quá nhiều, mặc dù tên hề chưa hoàn toàn bình phục, nhưng sức lực của hắn ta rõ ràng mạnh hơn Triệu Ngọc một chút, sau khi nắm được hai tay Triệu Ngọc, cho dù Triệu Ngọc khống chế như thế nào cũng không thể bảo vệ được con dao găm trong tay.

Thế là hai người cấu xé một phen, con dao găm cuối cùng cũng tuột khỏi tay, văng vào trong khe hở ở phía dưới quầy bar.

Con bà nhà nó!

Triệu Ngọc nổi giận, giơ tay đấm về phía tên hề, nhưng lúc này đây tên hề đã có sự chuẩn bị, lập tức giơ cánh tay lên đón đỡ, cú đấm mạnh bạo của Triệu Ngọc sượt qua sát mặt hắn ta, vừa vặn trúng mặt nạ phòng độc trên mặt hắn ta!

Wow!

Thuốc màu ở trên mặt tên hề đã vặn vẹo biến dạng, trở nên vô cùng dữ tợn, đâu còn là tên hề khôi hài chọc cười trên sân khấu nữa, giờ đã biến thành con quỷ dữ tợn rồi!

Triệu Ngọc biết đạo lý “ra tay trước thì chiếm được lợi thế”, hắn nhận ra tên hề là cao thủ, nên lập tức nhảy ra, hai tay hung hăng bóp chặt yết hầu của tên hề.

Mục đích của Triệu Ngọc hết sức rõ ràng, hắn thừa dịp mùi khói của bom còn gay mũi để đánh cho đối phương không kịp trở tay, mau chóng khống chế hắn ta.

Thế nhưng giờ phút này, gần hết làn khói đã tán đi, phản ứng của tên hề lại vô cùng linh hoạt, Triệu Ngọc vừa ra tay thì tên hề lập tức thuận thế lộn một vòng, nhanh chóng ép Triệu Ngọc xuống dưới người.

Triệu Ngọc liều mạng giãy giụa, lại lộn một vòng, đè đối phương ở dưới thân.

Thế là hai người lăn lộn tại chỗ, liên tục đấu đá nhau.

Đùng!

Hai người lăn đến gần quầy bar, phía sau lưng Triệu Ngọc đập mạnh vào quầy, chén rượu trên quầy bar lập tức rơi xuống, đập vào hai người, mùi rượu lập tức tràn ngập!

A a a!

Triệu Ngọc nóng nảy, dang hai tay ra, sử dụng vương bát quyền đã bị thất truyền từ lâu trong giới võ lâm, đập liên tiếp vào mặt đối phương.

Dưới mưa nắm đấm dày đặc, cho dù đối phương cố gắng ngăn cản nhưng vẫn trúng không ít quyền, bị đánh đến mức rơi xuống thế hạ phong.

Có điều, kinh nghiệm của tên hề vô cùng phong phú, sau khi chịu đựng trận đòn nhừ tử của Triệu Ngọc, hắn ta đột nhiên ôm lấy eo của Triệu Ngọc, bế hẳn Triệu Ngọc lên!

Sau đó, hai người vùng dậy khỏi dưới đất, tên hề dùng sức lật một cái, quăng Triệu Ngọc qua quầy bar, đập thẳng vào bên trong quầy!

Rầm rầm… Trong quầy bar lập tức phát ra tiếng động lớn, ầm ĩ vang trời.

“A… A a…” Trong hỗn loạn còn truyền đến tiếng kêu thảm thiết của một người nào đó.

Hóa ra, sau khi Triệu Ngọc và tên hề ngã xuống, đúng lúc nện trúng người nhân viên pha chế! Nhân viên pha chế kia đã bị trúng bom khói trước đó, vốn đã lâm vào hôn mê, nhưng giờ phút này đột nhiên bị hai người từ trên trời rơi xuống nện trúng nên lập tức tỉnh lại, còn hét lên rất thảm thiết!

Bốp!

Tên hề nhấc cùi chỏ lên, đấm thẳng vào mặt của nhân viên pha chế, anh ta lập tức ngất đi, cuối cùng cũng không còn phát ra âm thanh nào nữa…

Triệu Ngọc lại may mắn quơ được ly pha chế rượu, đập bốp một phát vào trán của tên hề!

Ly pha chế rượu được làm từ kim loại, vô cùng rắn chắc, lại cộng thêm uy lực ném ra của Triệu Ngọc, sức lực này không thể khinh thường được, lập tức khiến tên hề choáng váng đến mức mắt nổ đom đóm, trán cũng chảy máu tươi, ảnh hưởng đến tầm nhìn của hắn ta!

Tao xông lên đây cái chân thối nhà mày!

Triệu Ngọc cũng không khách sáo, lại ném một ly pha chế rượu ra, còn ngắm đúng trán!

Chiêu này đúng là ngoan độc đến cực điểm, cả hai lần đều đánh trúng vào cùng một chỗ, tất nhiên sẽ khiến đối phương đau đến chết đi sống lại.

Nhưng mà tên hề đã bị đánh một lần, làm sao có thể chịu đến lần thứ hai, hắn ta nhanh chóng lách mình tránh né, khó khăn lắm mới có thể tránh được.

Triệu Ngọc vung mạnh một phát, tên hề lại đột ngột ra tay trước, gần như đánh ra cùng lúc với Triệu Ngọc.

Lần này, tên hề sử dụng toàn bộ sức lực, dây dưa cấu xé Triệu Ngọc, hai người cứ lăn lộn trong không gian nhỏ hẹp của quầy bar, vô cùng náo nhiệt.

Bịch…

Giá rượu bị đập trúng, rất nhiều bình rượu quý báu lập tức rơi xuống đất, mảnh vụn thủy tinh la liệt khắp nơi.

Triệu Ngọc đáng thương bởi vì trước đó đã lấy giày da làm dùi cui điện nên giờ chân trần giẫm phải mảnh vụn thủy tinh, đau đến mức gào khóc thảm thiết, phát ra cả âm thanh giống như thái giám đẻ được trứng!

Dựa theo logic bình thường mà nói thì giờ phút này, Triệu Ngọc nên sử dụng búa tay, hoặc là thuốc bổ sung năng lượng để cường hóa võ lực của mình từ lâu!

Thế nhưng Triệu Ngọc là một con lừa bướng bỉnh, hắn đánh nhau với tên hề bất phân thắng bại, càng đánh càng có sức, vậy thì nhất định phải huênh hoang dùng năng lực của mình đi đọ sức với hắn ta mới được!

Thế là Triệu Ngọc tàn bạo xông lên, cầm ly pha chế rượu trong tay rồi ném thẳng vào mặt tên hề, tên hề nhanh chóng cúi đầu né tránh, Triệu Ngọc thừa cơ nhảy lên đạp một cước, cuối cùng cũng đá bay tên hề ra bên ngoài!

Bịch!

Tên hề bị đá đến quầy bar, đâm vào máy quay đĩa ở bên ngoài quầy.

Trùng hợp chính là hắn ta lại làm gãy chốt mở của máy quay đĩa, máy quay đĩa lập tức mở một ca khúc cũ của Singapore “Người đang đi chung đường”!

“Xưa nay không oán, vận mệnh lỗi lầm, không sợ đường đi nhiều long đong…”

“Á!” Tên hề bị đau rú thảm một tiếng, rồi lập tức cầm lấy chiếc ghế trước máy quay đĩa, ném mạnh về phía Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc lại nhảy lên, trực tiếp đạp bay ghế, sau đó hét lớn một tiếng, lập tức bổ nhào về phía tên hề!

“Hả?” Lần này, cho dù là tên hề thân kinh bách chiến cũng bị khí thế của Triệu Ngọc dọa sợ, trong mắt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.

Mãi cho tới tận lúc này, hắn ta cuối cùng cũng hiểu ra tại sao Triệu Ngọc lại là “nhân vật nguy hiểm”?

Bịch!

Triệu Ngọc nhảy lên đạp một cước, đá trúng vào phần bụng tên hề một lần nữa, khiến hắn ta ngã xuống mặt đất, đồng thời, trong tay hắn đã nhặt một chai rượu vang bị vỡ một nửa từ lâu, nhanh chóng đập thẳng vào mặt tên hề!

Á!!!

Tên hề hét to một tiếng, nhanh chóng dùng hai tay bảo vệ mặt, chai rượu choang một tiếng, toàn bộ đều đập trúng cánh tay của hắn ta, thế là xuất hiện một cơn mưa mảnh vụn thủy tinh đâm vào da thịt!

“Á!!!” Tên hề lại rú thảm một tiếng, tình thế hỗn loạn, đã mất hết năng lực phản kích vốn có của mình.

Đi chết đi!

Triệu Ngọc giơ chân lên, chuẩn bị đạp cho tên hề một cước!

Nhưng mà hắn vừa nâng chân lên vị trí cao nhất thì bỗng nhiên có một tiếng xé gió truyền tới từ phía bên phải, chỉ nghe vù một tiếng, lại một ống kim đâm thẳng vào cổ của hắn!

Hả!?

Triệu Ngọc giật nảy mình, nhanh chóng đưa tay rút ống kim ra, sau đó thuận thế đâm vào đùi của tên hề!

Á!!!

Tên hề đau đến mức toàn thân run lên, liên tục rú thảm.

Nhưng mà thuốc trong ống kim đã được tiêm vào cơ thể Triệu Ngọc từ lúc bắn trúng, cho dù Triệu Ngọc dùng ống kim đâm vào tên hề thì kẻ địch cũng sẽ không bởi vậy mà mất đi tri giác.

Có điều, mặc dù Triệu Ngọc trúng thuốc, thế nhưng bởi vì thuốc giải độc tàng hình được sử dụng trước đó vẫn chưa mất đi hiệu lực, nên lần tiêm này hiển nhiên vẫn không gây ảnh hưởng lớn tới hắn!

Chỉ có điều, ống kim được bắn tới từ bên phải, điều này chứng tỏ nơi đó… có kẻ địch mới tới!

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc nhanh chóng lăn sang một bên, núp ở đằng sau quầy bar, đồng thời, hắn nhớ ra trước đó con dao găm đã bị trượt xuống phía dưới quầy, cho nên nhanh chóng đưa tay đi nhặt.

Nhưng mà ngay lúc này, làn khói đã tản đi, Triệu Ngọc thấy được bóng dáng của kẻ địch.

Làm sao có thể tưởng tượng được số lượng kẻ địch xuất hiện ở trước mặt hắn vốn không phải chỉ có một hay hai tên, mà là ba tên!

Trong đó, một tên đẩy xe lăn của Lý Lệ Nhã, kè một con dao găm lên cổ cô ta, còn có một tên vóc dáng cao lớn khiêng Lý Thiến trên vai! Cuối cùng, còn có một tên tương đối nhỏ gầy, dùng nỏ buộc ống kim nhắm vào Triệu Ngọc!

“Chơi đủ chưa, Triệu Ngọc?” Tên tội phạm dùng dao găm uy hiếp Lý Lệ Nhã, nói với Triệu Ngọc: “Bạn của mày đang nằm trong tay tao, nếu như không muốn nhìn thấy tao chặt đầu bọn nó ngay trước mặt mày thì nhanh chóng đầu hàng đi!!!”