Chương 2257 Thẻ đánh bạc đàm phán
VX…Triệu Ngọc không tìm hiểu về khí độc, trước kia chỉ từng nghe nói tới khí độc sarin hoặc là VR gì đó, còn về VX thì lại là lần đầu nghe thấy.
Thế mà có thể lấy được khí độc, những tên này…
Triệu Ngọc càng cảm thấy, mục đích của những tên hề này chưa chắc chỉ là vì tiền, có lẽ phía sau chuyện này còn có âm mưu lớn hơn nữa!
“Chỉ cần một chút thôi” Tên hề áo tím cười nói: “Bạn sẽ bị giết chết hoàn toàn! Khí độc sẽ ăn mòn trung khu thần kinh của bạn, đau đầu buồn nôn, ngừng hô hấp, trái tim suy kiệt… Tóm lại, các người sẽ chết rất khó coi đấy!”
Tiếng phổ thông của tên hề áo tím không hề lưu loát, nghe cực kỳ khó chịu.
À…
Triệu Ngọc cuối cùng cũng hiểu rõ một chuyện, vì sao trên mặt mỗi tên hề đều sẽ đeo một cái mặt nạ phòng độc.
Hóa ra bọn họ không chỉ để tránh bom khói vừa rồi hun phải, mà còn chuẩn bị phòng ngừa khí độc.
“Được rồi, sếp” Lúc này, có người cầm máy quay phim nhắc nhở tên hề áo tím, nói: “Anh có thể lên tivi rồi!”
“Thật sao? Ha ha ha…” Tên hề áo tím hưng phấn vuốt nhẹ bàn tay, nói về phía ống kính: “Bắt đầu đi, bắt đầu đi! Tôi đã không chờ được nữa rồi!”
Tên hề cầm camera ra hiệu OK một cái, tên hề áo tím nhanh chóng phất tay ra hiệu về phía ống kính: “Khục, xin chào các ngài cảnh sát đang chuẩn bị xông vào cao ốc!”
“Ừm… Tôi muốn nhắc nhở các người một câu, nếu như các người thật sự xông vào, cho dù là lấy hình thức nào đi nữa thì hơn 200 người ở trong đại sảnh rộng lớn này đều sẽ bị các người hại chết ngay lập tức!”
“Bởi vì chúng tôi đang chuẩn bị cho bọn họ một món quà tuyệt đẹp… Mời xem…” Camera nhanh chóng thay đổi ống kính, nhắm ngay vào bình khí độc đang được treo giữa không trung, tên hề âm trầm cười nói: “Đây chính là VX trong truyền thuyết, là vua khí độc có thể độc chết tất cả các sinh vật!”
“Chúng tôi đã lắp đặt thiết bị phát nổ trên bình khí độc, chỉ cần chúng tôi cho rằng gặp phải nguy hiểm, chúng tôi sẽ khiến chúng nó phát nổ, vậy là tất cả các vị khách quý tới quyên góp ở đây đều sẽ… A… A a…”
Tên hề áo tím bóp lấy cổ của mình, làm động tác giãy giụa vô cùng khoa trương, sau đó còn nhắm mắt lại giả chết.
Một hồi lâu sau, hắn ta mới đứng lên, lớn tiếng nói: “Tôi biết, tiếp theo khẳng định là các người sẽ phái nhân viên tới thương lượng với chúng tôi, hỏi xem chúng tôi muốn cái gì, đúng hay không?”
“Vậy thì… Được rồi, có thể… Tôi đồng ý…” Tên hề áo tím lải nhải: “Hiện giờ các người hãy ghi nhớ một dãy số điện thoại, một lúc nữa nếu như muốn đàm phán thì gọi vào số điện thoại này là được!”
Nói xong, hắn ta nhận lấy điện thoại mà đàn em đưa tới, nó là của Triệu Ngọc.
Sau khi nhận lấy, tên hề áo tím còn hung hăng trừng Triệu Ngọc một cái, sau đó giơ cánh tay lên lắc loạn xạ.
Con mẹ nó!
Triệu Ngọc thấy rõ ý của hắn ta, thầm mắng một tiếng, sau đó mới bất đắc dĩ nói ra số điện thoại của mình.
Sau khi tên hề áo tím nghe được thì đắc ý lớn tiếng nói về phía ống kính số điện thoại của Triệu Ngọc một lần nữa, sau đó nói: “Được rồi, tôi có thể chịu trách nhiệm mà nói cho các người biết, chúng tôi có chuẩn bị mới đến đây, tuyệt đối sẽ không chỉ đem theo hai bình khí độc VX thôi đâu!”
“Cho nên tôi khuyên các người đừng thử thủ đoạn cường ngạnh, ngay cả việc tới gần cao ốc cũng đừng nên nghĩ tới, bởi vì không chỉ có một điều khiển từ xa gây nổ mấy bình khí độc này đâu, cũng không chỉ một người có!”
“Được rồi, màn ra mắt đẹp trai của tôi cũng chỉ tới đó mà thôi! Tiếp theo đây, tôi còn có chuyện quan trọng phải làm đấy!”
Nói xong, tên hề lập tức đóng máy quay lại.
Tên hề áo tím lại càng khoan thai tự đắc nói: “Làm hề nhiều năm như vậy, thế mà đối mặt với ống kính vẫn còn cảm thấy khẩn trương, xem ra tôi thật sự không có thiên phú làm tên hề rồi!”
Giờ phút này, các khách quý bên trong đại sảnh đã hoàn toàn tỉnh lại, nhìn cảnh tượng nguy hiểm trước mắt, tất cả mọi người đều bị dọa sợ mặt cắt không còn một giọt máu, không dám lên tiếng.
Ai cũng không nghĩ tới, ở trong cao ốc Phú Hào này vậy mà lại có thể xảy ra vụ bắt cóc quy mô lớn như vậy!
“Được rồi” Tiếp theo, tên hề áo tím dặn nhóm đàn em của hắn ta và nói: “Bắt đầu công việc của các người đi! Nhớ kỹ một điều, đừng cho bọn chúng biết số tiền quyên góp của người khác, nếu như biết được thì trò chơi này sẽ không còn chút thú vị nào nữa!”
Tên hề áo tím vừa nói xong, đông đảo tên hề khác lập tức quay đi làm việc, bọn chúng lắp đặt laptop ở trên bàn phía bên phải sân khấu, sau đó còn bày ra rất nhiều thiết bị quẹt thẻ.
Xem ra bọn chúng muốn các khách quý ở hiện trường quyên tiền.
“Các vị” Tên hề áo tím nói với mọi người: “Tiền có thể quyết định địa vị của một người, cũng có thể quyết định sống chết của một người! Tôi hy vọng các người đừng vì keo kiệt mà đánh mất cơ hội sống!”
“À, đúng rồi, còn nữa… Tôi đang nói đến các khách quý quyên tiền ấy!” Tên hề áo tím chỉ vào một nhân viên phục vụ của khách sạn: “Còn những người này không bao gồm ở trong danh sách quyên tiền, tên hề cũng phải cướp của người giàu chia cho người nghèo chứ, chúng tôi chưa từng bắt nạt những người khổ cực bao giờ!”
“Được rồi, tôi đã lãng phí quá nhiều nước bọt rồi, tiếp theo, tôi còn phải làm chuyện quan trọng đấy!”
“Nơi này sẽ giao lại hết cho các cậu!” Tên hề áo tím gật đầu với một tên hề mặc áo vàng, dặn dò: “Nếu như cần thiết thì có thể giết một hai chú khỉ con trước!”
“Rõ!” Tên hề áo vàng dùng tiếng Anh trả lời, sau đó trực tiếp đi vào trong đám đông, đẩy một người đàn ông thân thể mập mạp đi ra, mọi người lập tức hét lên…
“Được rồi, đến ông!” Lúc này, tên hề áo tím lại không chú ý tới tình huống ở giữa sân, quay đầu lại nói với Lý Phú Hào một câu: “Ông định quyên góp bao nhiêu đây!”
“Tôi quyên, tôi quyên!” Lý Phú Hào bị dọa đến toàn thân run rẩy, nhanh chóng gật đầu nói: “Chỉ cần các anh không làm hại đến bạn bè và người nhà của tôi, dù có phải quyên góp tất cả tài sản của tôi cho các anh cũng được!”
“Hừ, ông đúng là hào phóng!” Tên hề áo tím lại ngửa cổ uống muốn hớp rượu vang lớn, sau đó nói: “Được rồi, ông đừng vội, tôi còn có chuyện quan trọng hơn muốn nói với ông đấy!”
“Đi thôi, chúng ta đến phòng Tổng thống của ông trò chuyện được không?”
Lý Phú Hào nào dám từ chối, nhanh chóng cúi đầu, nghe theo sự chỉ huy của đối phương.
“Còn có anh nữa” Tên hề áo tím chỉ vào Triệu Ngọc: “Tôi muốn cuồng thám này đi theo, cả tiểu thư Lý đang ngồi xe lăn kia nữa!”
“Còn nữa… Còn nữa…” Nói xong, hắn ta dời mắt tới Lý Thiến, sau đó lắc đầu nói: “Hay là thôi! Mang theo nhiều phụ nữ thì dễ làm ồn lắm, để cô ta ở lại nơi này quyên góp tiền cho chúng ta thì hơn!”
“…” Lý Thiến khẽ run rẩy, đã bị dọa đến mức không còn nói được lời nào.
Sau đó, tên hề áo tím cùng với ba tên đàn em vạm vỡ cùng áp giải Triệu Ngọc và cha con Lý Phú Hào đi vào thang máy.
Làm gì vậy…
Triệu Ngọc nhíu mày, không rõ rốt cuộc đối phương muốn làm gì.
Ai ngờ, bọn họ vừa mới đi vào thang máy thì điện thoại di động trong tay tên hề áo tím lập tức vang lên.
“Alo” Tên hề nhấn nút trả lời, kỳ quái hỏi một câu: “Ngài là ai vậy?”
“Nói đi, các người muốn làm gì?” Trong điện thoại truyền tới một giọng nói lạnh lùng của phụ nữ.
Cho dù không mở loa ngoài thì Triệu Ngọc cũng có thể nghe ra được, người gọi điện thoại tới chính là mẹ vợ của mình.
“Ha ha ha…” Tên hề áo tím hài hước nói: “Bà nói chuyện nghe nghiêm trọng thật! Đang tức giận đấy à?”
“Bớt nói nhảm đi” Mẹ vợ A Cầm nói: “Nếu như không phải các người đang tự sát thì tức là có điều kiện, nói đi, xem tôi có thể thỏa mãn được các người hay không!”
“Oa, tôi rất thích phụ nữ có tính cách giống như bà đấy! Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, vậy thì tôi sẽ nói thẳng!” Tên hề áo tím nhìn đồng đồ đeo tay một cái, sau đó nói: “Tôi cần bà đưa hai cô gái tới đây cho toi, một người chính là nữ sát thủ đã ám sát Lý Phú Hào vào ngày hôm qua!”
“Còn một người khác, tên của cô ta chính là Tịch Mộng Na, cô ta là… con gái của Tịch Vĩ!!!”