Chương 2259 Anh rốt cuộc là ai?
“Anh… Anh rốt cuộc là ai?” Nhìn thấy sắc mặt tà dị mà dữ tợn của tên hề áo tím, Triệu Ngọc vô cùng kinh ngạcHiển nhiên, hắn không nghĩ tới đối phương sẽ nói ra những lời như vậy.
Có lúc, Triệu Ngọc đã từng để tay lên ngực tự hỏi, từ khi hắn xuyên không đến nay, hai tay đúng là đã dính không ít máu tươi, từ vụ Hồng Bát lúc ở phòng Đặc Cần, lại đến Thôi Tiểu Long bị mình bắn nổ đầu sau đó, lại đến mưa bom bão đạn ở Vaqueria, rồi đến vụ đột kích ác liệt ở trong ngôi nhà tội ác…
Nếu như tính toán tất cả thì người chết dưới tay Triệu Ngọc đúng là không phải số ít.
Vì thế, Triệu Ngọc suýt nữa đã phải đi khám bác sĩ tâm lý rồi, hóa ra, bệnh ù tai mà hắn bị khi ở Vaqueria, căn nguyên gốc rễ cũng là ở chỗ này.
Thế nhưng những rối ren ở trong lòng hắn lại rất ít người biết được.
Cho nên, hiện giờ tên hề áo tím này đột nhiên nhắc đến mối tơ vò ở trong lòng mình, điều này không khỏi khiến cho Triệu Ngọc cảm thấy vô cùng chấn động!
Chẳng lẽ… tên hề áo tím này là một người vô cùng hiểu rõ mình?
Hắn ta… rốt cuộc là ai?
“Anh lấy việc bắt ác ma giết người để nổi tiếng” Tên hề áo tím vẫn đang dùng tiếng Trung gà mờ để nói: “Thế nhưng anh đã từng nghĩ tới hay chưa, rằng anh mới là ác ma giết người lớn nhất?”
“Sai! Sai rồi…” Triệu Ngọc cắn răng nói: “Đúng là tôi đã từng giết không ít người, nhưng mà tất cả những tên đó đều là người xấu! Vì sao tôi lại không thể yên tâm thoải mái chứ?”
“Nghe kiểu nói này…” Triệu Ngọc nheo mắt, lạnh lùng nói: “Có phải anh cũng muốn chết trong tay tôi không? Nếu như anh muốn, thì cứ nói thẳng cho tôi biết là được rồi!”
“Dù sao tôi đã từng đưa tiễn nhiều người xấu như vậy, thêm một người là anh cũng đâu có sao!”
“Ha… Ha ha ha…” Tên hề áo tím lại uống thêm một hớp rượu vang, cười nói: “Cuồng thám quả nhiên là đủ cuồng, xem ra, từ trước đến nay, anh vẫn chưa biết chữ ‘chết’ được viết như thế nào!”
“Bản thân anh cảm thấy mình rất tốt đẹp đấy nhỉ, anh có nghĩ tới anh sẽ phải kết thúc ở trong tay tôi không?”
“Nếu như tôi giết chết anh thì tôi sẽ lập tức nổi tiếng rồi!”
Triệu Ngọc nghe ra giọng điệu của đối phương hơi bất thường, hắn vốn luôn chú ý áo chống đạn tàng hình cùng với máy cúp điện trên cột đạo cụ, nếu như tên hề này thật sự muốn giết chết mình thì mình sẽ lập tức lấy đạo cụ ra phản kích.
Có điều, tên hề áo tím dường như không có ý định ra tay với Triệu Ngọc, mà chỉ nâng cánh tay lên nói: “Thần thám Triệu, anh hỏi tôi là ai, vậy thì… Nếu như anh đã lợi hại như thế, tôi cũng muốn nghe suy luận của anh xem sao!”
“Anh có thể đoán được chúng tôi rốt cuộc là ai không? Còn nữa, mục đích của chúng tôi là vì cái gì?”
Nói xong, hắn ta đột nhiên quơ lấy một khẩu súng lục, nhắm ngay vào đầu Lý Phú Hào!
“Á!” Lý Phú Hào bị dọa đến mức toàn thân run rẩy, Lý Lệ Nhã cũng lập tức hét lên vì kinh sợ.
“Nào” Tên hề áo tím nói với Triệu Ngọc: “Để tôi được chứng kiến bản lĩnh của anh, nếu như đoán sai, chậc chậc… Vậy thì coi như anh đành có lỗi với ông chủ Lý của chúng ta rồi!”
“Chờ… Chờ đã…” Lý Phú Hào cầu khẩn nói: “Không phải các anh muốn tiền sao? Tiền thì tôi có rất nhiều, chúng ta… chúng ta đừng đùa kiểu này nữa có được không?”
“Nếu như… Nếu như tôi chết rồi, các anh sẽ không lấy được tiền đâu!”
Nhưng mà tên hề áo tím căn bản không để ý tới lời cầu khẩn của ông chủ Lý, vẫn nói với Triệu Ngọc: “Cuồng thám đại nhân, anh chỉ có một cơ hội này thôi, tuyệt đối đừng đoán sai nhé!”
“Hừ!” Triệu Ngọc hừ lạnh một tiếng, nói: “Khẩu khí của anh như vậy, tôi cảm thấy vô cùng quen thuộc! Năm đó có một ông trùm giàu có nhất thế giới cũng đã từng nói với tôi câu nói này, chỉ tiếc là… sau đó ông ta chết rất thảm…”
“Anh đang nói đến Lundy à?” Tên hề áo tím mỉm cười: “Anh đang… thăm dò tôi, dùng việc này để phán đoán có đúng không?”
“Xem ra, những lời giang hồ đồn thổi đều là sự thật, nếu muốn đối phó với anh thì tuyệt đối không được qua loa một chút nào!”
“Yêu cầu vừa nãy của anh với bên ngoài là anh muốn gặp con gái của Tịch Vĩ” Triệu Ngọc nói: “Cho nên nếu anh không liên quan tới Tịch Vĩ thì tức là có quan hệ với Lundy?”
“Hừ…” Tên hề áo tím nhướng khóe miệng lên, hơi lộ ra vẻ đắc ý.
“Mục đích của các anh thì… Không phải là muốn giết con gái của Tịch Vĩ thì là muốn cứu con gái của Tịch Vĩ?” Triệu Ngọc lại nói.
Thực ra, câu trả lời của hắn lập lờ nước đôi, nói mà giống như không nói.
“Được rồi!” Dường như tên hề áo tím nhìn ra sự đối phó của Triệu Ngọc, lập tức lấy súng lục dí vào trán Lý Phú Hào, nói: “Xem ra, anh cũng thích đả mã hầu nhãn!”
“Là đả mã hổ nhãn!” Triệu Ngọc sửa chữa.
“Vậy thì đành xin lỗi rồi, ông chủ Lý” Tên hề áo tím lên đạn, hiển nhiên là muốn một súng bắn chết Lý Phú Hào.
Lý Phú Hào bị dọa đến mặt trắng bệch, suýt nữa quỳ xuống đất…
“Được rồi, được rồi…” Triệu Ngọc khoát tay nói: “Thật sự muốn tôi nói thật sao?”
“Hừ, con người anh đúng là thú vị” Tên hề áo tím bị trêu tức, nói: “Có phải anh cho rằng tôi không dám nổ súng hay không?”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc lại đột nhiên gật đầu nói: “Các người căn bản đều là cùng một bọn, tại sao anh lại phải nổ súng chứ?”
Bộp!
Lời vừa nói ra, không khí hiện trường đột nhiên biến đổi.
Tên hề áo tím, Lý Phú Hào, Lý Lệ Nhã cùng với những tên hề khác ở đây đều sững sờ.
“Cậu…” Lý Phú Hào lúc này mới kịp phản ứng, nhanh chóng nói với Triệu Ngọc: “Cậu không thể chơi như vậy được! Tôi… Tại sao tôi lại cùng một bọn với bọn chúng chứ?”
“Ha… Ha ha…” Tên hề áo tím bỗng nhiên thu súng lục lại, cười như không cười hỏi lại Triệu Ngọc: “Cuồng thám toàn nói những lời kinh người nhỉ! Vậy được rồi, nếu như anh đã nói tôi cùng một bọn với Lý Phú Hào thì nói cho tôi nghe xem anh đã suy đoán như thế nào đi!”
“Rất đơn giản” Triệu Ngọc nói: “Các anh cầm nhiều vũ khí như vậy, nhiều người như thế, nếu như không có người bảo đảm thì tại sao các anh có thể tiến vào cao ốc an toàn, còn thuận lợi tiến hành kế hoạch của các anh như vậy chứ?”
“Còn nữa, bến tàu tư nhân của ông chủ Lý vẫn luôn được bảo vệ nghiêm mật, nếu như có người tiến hành giao dịch phi pháp ở trong lãnh địa của ông ta, tại sao ông ta lại không biết chứ?”
“Cái gì?” Tên hề áo tím kinh hãi: “Chỉ… Chỉ bằng hai câu nói đơn giản như vậy mà anh đã có thể kết luận tôi cùng một bọn với Lý Phú Hào sao?”
“Vì sao không phải là tôi mua chuộc được đàn em của Lý Phú Hào chứ?”
“Còn nữa…” Tên hề áo tím chỉ vào Lý Phú Hào nói: “Nếu như chúng tôi là cùng một bọn, vậy thì tại sao lại làm ra chuyện này chứ?”
“Lý Phú Hào là một người khôn khéo” Triệu Ngọc hất cằm về phía Lý Phú Hào, nói: “Ông ta biết mình đã bị người ta để mắt tới, chẳng mấy chốc sẽ bị bại lộ, cho nên ông ta muốn cùng các anh diễn một màn kịch như vậy để nhân cơ hội rũ bỏ mọi hiềm nghi của mình!”
“Các anh làm ra thế trận lớn như thế, mục đích chỉ có một, đó chính là gặp được con gái của Tịch Vĩ, sau đó thông qua cô ta để tìm hiểu tình hình!”
“Còn nữa, tôi đã xem rất nhiều tư liệu liên quan tới cao ốc Phú Hào, buổi tiệc tối từ thiện của Lý Phú Hào lần này được tổ chức vô cùng vội vàng, hiện giờ lại không gặp phải thời điểm tại họa bệnh tật gì cả, buổi tiệc tối từ thiện được tổ chức lần này có phải là vô cùng trùng hợp không?”
“Cho nên tôi đã suy phán được” Triệu Ngọc trừng Lý Phú Hào một cái: “Là mấy người đang diễn kịch trước mặt tôi! Mấy người không giết tôi, có lẽ là muốn để tôi làm nhân chứng, chứng minh sự trong sạch của Lý Phú Hào chăng?”
Triệu Ngọc nói xong suy luận của mình, hiện trường lại lập tức chìm vào sự yên tĩnh hoàn toàn.
Sắc mặt Lý Phú Hào trở nên trắng bệch, mồ hôi lạnh túa ra, thế nhưng ông ta vẫn không nói được một lời nào, hai mắt không ngừng nhìn về phía tên hề áo tím, hiển nhiên là đang chột dạ.
“Ha ha, ha ha… Cuồng thám quả nhiên là danh bất hư truyền!” Tên hề áo tím lắc đầu nói: “Được rồi, nếu đã như vậy thì tôi đành phải tuyên bố đáp án vậy! Rất đáng tiếc, anh đoán sai rồi!”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt tên hề áo tím lộ ra vẻ hung ác, cánh tay nhẹ nhàng nhấc lên, súng lục có gắn dụng cụ giảm thanh nhanh chóng bắn ra, đột ngột bắn thẳng vào mặt Lý Phú Hào…