← Quay lại trang sách

Chương 2267 Hai đấu ba

“A a…”Chỉ sau một hiệp, Amerola đã bị cắm một con dao găm trên cánh tay trái, còn bị đạp trở về.

Triệu Ngọc đỡ lấy cô ta một lần nữa, vẻ mặt cũng đầy kinh ngạc.

“Mẹ nó” Amerola ảo não nói: “Đám người này là ai vậy?”

“Không sao, không sao…” Triệu Ngọc chỉ vào cánh tay phải của mình và an ủi: “Vừa rồi tôi cũng bị đâm vào tay phải, còn không mang dao về được đâu!”

Một câu này khiến cho Amerola lập tức sụp đổ trong nháy mắt.

“Còn cô nữa…” Triệu Ngọc lập tức oán trách: “Không phải cô đi đến đâu cũng mang theo súng à? Súng đâu?”

“Nói nhảm” Amerola nói lớn: “Tôi chỉ đến đây để đánh cắp tin tình báo, đây chính là ở trong nước các anh, làm sao có thể tùy tiện mang theo súng chứ?”

Hai người chỉ nói vẻn vẹn hai câu, đám tội phạm đã không nhịn nổi mà vọt lên một lần nữa.

Dưới tình thế cấp bách, Triệu Ngọc nói với Amerola một câu “đừng nhúc nhích”, rồi rút con dao găm trên cánh tay trái của cô ta ra.

“A…” Amerola đau khổ hét to một tiếng: “Anh đúng là cái đồ khốn kiếp mà!!”

Đương nhiên là Triệu Ngọc không thể chỉ nhổ lấy dao, sau khi rút dao ra, hắn còn đồng thời sử dụng thành công thuốc cầm máu cho Amerola.

Sau khi rút dao, Triệu Ngọc nắm chặt dao, anh dũng phóng về phía kẻ địch.

Triệu Ngọc vốn cho rằng sau khi hắn cùng Amerola liên thủ thì chí ít có thể đánh nhau với kẻ địch một lúc, hoặc tốt nhất là có thể chiến thắng đối phương, ép hỏi bọn họ nói ra thứ có thể hủy diệt tòa cao ốc kia.

Thế nhưng hiển nhiên là hắn đã quá coi trọng thực lực của Amerola, cũng đánh giá thấp thực lực của đối thủ.

Nếu là trước đó, cho dù là những lính đặc chủng có kinh nghiệm chiến đấu cũng tuyệt đối không thể chịu được công kích của thuốc bổ sung năng lượng và búa tay tàng hình của mình!

Thế nhưng mấy tên tội phạm này lại có thể chống cự được, điều này đủ chứng minh mình đã đụng phải cao thủ trong cao thủ rồi.

Trái lại, thực lực của Amerola cũng chỉ là hòa với mình mà thôi, cho nên dù hai người cộng lại cũng rất khó chiến thắng được đối thủ.

Sự thật cũng giống như dự đoán của Triệu Ngọc, sau khi hắn cầm dao găm xông lên, chỉ đánh được mấy hiệp với đối phương, không những không thể đâm trúng đối phương mà con dao găm còn bị văng ra khỏi tay.

Tên tội phạm áo tím cầm đầu kia vẫn là lợi hại nhất, mặc dù máu trên cổ hắn ta vẫn không ngừng chảy, phải dùng tay đè chặt lại, nhưng cho dù như thế, hắn ta vẫn là người có lực công kích mạnh nhất, quả thực đến mức xuất quỷ nhập thần, quét chân một cái đã có thể quật ngã Triệu Ngọc xuống mặt đất rồi.

Thực ra, bị Triệu Ngọc đánh lại một đòn phản kích không thể nào tưởng tượng được như vậy, trong lồng ngực tên tội phạm áo tím ngoại trừ sự tức giận ra, còn có chút hoảng loạn.

Bởi vì cách phản kích của Triệu Ngọc thực sự quá kỳ lạ, liên tiếp xảy ra những hiện tượng mà khoa học không có cách nào giải thích được:

Trong không khí đột nhiên có mùi thối sặc chết người, lực lượng của Triệu Ngọc đột nhiên biến hóa, kinh khủng đến mức có thể dùng một tay đã đánh bay người khác, đương nhiên còn cả chuyện đột ngột mất điện, Triệu Ngọc có thể dùng tay không để cản dao vân vân…

Cho nên trong lòng tên tội phạm áo tím dường như không nắm chắc, hắn ta không thể không nghi ngờ rằng mình đã trúng vào cái bẫy của Triệu Ngọc, rất nhanh sẽ có một lực lượng quân đội hùng hậu tới đây tiếp ứng!

Nếu thật sự còn có mai phục thì coi như mình thua hoàn toàn rồi.

Bởi vậy hiện giờ hắn ta vô cùng sốt ruột, muốn nhanh chóng khống chế được Triệu Ngọc để tra hỏi rõ ràng xem sao, cho dù bản thân thật sự lọt vào vòng vây thì vẫn có thể dùng Triệu Ngọc làm con tin!

Thế là hắn ta không để ý tới vết thương trên cổ nữa, vận dụng toàn bộ sức lực, thi triển hết các mánh khóe mình học được.

Triệu Ngọc bị đánh đến mức liên tục lùi lại, lộn nhào ở trên mặt đất.

Tên tội phạm áo đỏ cũng tương đối khôn khéo, hắn ta thừa dịp Triệu Ngọc quay người đi, lập tức đâm dao từ phía sau.

Nhưng dao vừa mới đâm tới thì tiếng kim loại va chạm bỗng vang lên, khóa kim loại của Amerola lại quấn lấy cổ tay của hắn ta một lần nữa.

Amerola lập tức nắm chặt dây xích, tên tội phạm áo đỏ đau đến mức phải buông lỏng tay ra, con dao găm rơi xuống đất.

Thế nhưng Amerola chưa kịp cúi xuống nhặt thì tên tội phạm áo hoa đã nhào tới gần, đánh với Amerola một trận.

Trong tình thế nguy hiểm, Amerola chỉ có thể buông lỏng dây xích, đối địch với tên tội phạm áo hoa.

Ngay sau đó, Triệu Ngọc ngáng chân tên tội phạm áo hoa, nhưng bản thân hắn cũng bị tên tội phạm áo đỏ đá trúng…

Thế là trận đấu hai đấu ba này kéo dài tầm 50 giây, Triệu Ngọc và Amerola lại thua trận một lần nữa, chân trái của Triệu Ngọc trúng một nhát dao, Amerola cũng bị đánh đến mức liên tục hộc máu, trên trán còn bị dao rạch một đường…

Đúng lúc này, cửa phòng Tổng thống bỗng bị mở ra, tên tội phạm áo xanh trước đó lảo đảo đi ra.

Mẹ nó!

Triệu Ngọc lập tức trợn tròn mắt, tên này trước đó đã bị trúng búa tay của mình, bị ngã thảm hại như vậy, mà vẫn có thể đứng lên nhanh như thế, tại sao có thể…

Đương nhiên, điều tồi tệ hơn nữa chính là máy cúp điện của Triệu Ngọc cũng đã đến lúc kết thúc, nếu đèn ở đây sáng lên, sau khi đối phương nhìn rõ ràng hơn thì chỉ sợ là không còn cách nào ngăn cản được.

Được rồi!

Nhìn thấy tình hình không ổn, Triệu Ngọc quyết định chạy trốn một lần nữa.

Thế nhưng mình chỉ có một cái pháo sáng tàng hình, vừa rồi đã sử dụng rồi thì… Bây giờ nên làm như thế nào đây?

“Triệu Ngọc!” Amerola lại bị đánh một cái, lập tức quát lớn về phía Triệu Ngọc: “Đánh không lại đâu, nhanh chạy đi!”

Chị gái à, Triệu Ngọc ảo não, tôi cũng muốn chạy đó, thế nhưng chạy như thế nào mới được?

Rõ ràng là đám tội phạm này muốn đẩy mình vào chỗ chết, nên đã chặn đứng đường hai bên từ lâu, căn bản không thể chạy ra được…

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay trong lúc Triệu Ngọc đang phiền muộn, hắn lại bị tên tội phạm áo tím đá trúng một cái, lăn xuống đất, vừa lúc rơi đúng dưới chân Amerola.

“Triệu Ngọc” Amerola một phát bắt được Triệu Ngọc, một tay khác bất ngờ ném ra một vật.

Đó là một quả bóng tennis, Amerola dùng sức ném quả bóng này xuống mặt đất, trên mặt đất vậy mà bất ngờ bốc lên một trận lửa lớn.

Nhân lúc lửa nổi lên, Amerola nhanh chóng kéo lấy Triệu Ngọc, hai người cùng nhau chạy về phía hành lang sau lưng.

“Nhanh! Nhanh lên!” Tên tội phạm áo tím nhìn thấy thế thì khẩn trương, nhanh chóng ra lệnh cho mấy tên tội phạm đuổi theo.

Ba tên tội phạm áo đỏ, hoa, xanh nhanh chóng quơ lấy vũ khí của mình, đuổi theo Triệu Ngọc và Amerola.

Mà sau khi ba người rời đi, tên tội phạm áo tím đột nhiên cảm thấy choáng váng, lúc này mới dựa vào vách tường rồi ngồi phịch xuống đất.

Chắc chắn là bởi vì mất máu quá nhiều mà dẫn tới hôn mê.

Bình rượu nát của Triệu Ngọc đâm trúng động mạch cổ của gã ta, mặc dù gã ta luôn bịt lại, nhưng vẫn có một lượng lớn máu chảy ra.

Lại thêm vừa rồi gã ta không chăm chú tĩnh dưỡng mà tiến hành vận động, tiêu hao rất nhiều thể lực, cho nên giờ phút này không thể kiên trì được nữa.

Bịch bịch bịch…

Ngay lúc gã ta dựa vào vách tường ngồi xuống, điện đột nhiên sáng trở lại.

Tất cả đèn điện trong nháy mắt đã khôi phục trở lại, toàn bộ hành lang lại trở nên sáng tỏ.

Thấy thế, tên tội phạm áo tím nhanh chóng lấy bộ đàm ra, muốn liên lạc với đàn em của gã ta.

Thế nhưng sau khi bộ đàm được mở ra thì lại toàn báo bận, không ngờ là không có chút tín hiệu nào…

“Đáng chết!” Gã ta tức giận mắng một câu, lại lấy điện thoại ra, thế nhưng điện thoại cũng không có tín hiệu.

“Mẹ nó…” Gã ta tức giận đến mức sắp phát điên, đành phải cố nén cơn choáng, muốn đứng dậy từ dưới đất lên.

Thế nhưng gã ta cố gắng mấy lần, vẫn phải đặt mông ngồi lại.

Cộp… Cộp… Cộp…

Đúng lúc này, gã ta nghe thấy vài tiếng giày cao gót đang bước tới.

Ngẩng đầu nhìn lại, một cô gái đi ra từ phòng Tổng thống, trong tay cầm một hộp sơ cứu, bước tới trước mặt tên tội phạm áo tím…