← Quay lại trang sách

Chương 2268 Nguy cơ

13000 điểm!Ôi trời… Trái tim bé nhỏ của tôi…

Nhìn điểm tích lũy cần tiêu hao để cường hóa thiết bị cản tín hiệu, Triệu Ngọc không khỏi cảm thấy đau lòng.

Giờ phút này, hắn vừa dẫn theo Amerola điên cuồng chạy trốn, vừa không quên cường hóa thiết bị cản tín hiệu.

Hắn biết, vào thời khắc mấu chốt thế này, hắn nhất định phải đảm bảo cả tòa cao ốc không thể truyền ra bất kỳ tín hiệu nào, nếu không, kẻ địch có thể sử dụng vũ khí đáng sợ kia bất cứ lúc nào.

Bởi vì Triệu Ngọc có thể nghe hiểu được tiếng địa phương Melaka, cho nên hắn vô cùng chắc chắn nhóm tên tội phạm áo tím đã lắp đặt vũ khí nào đó ở trong tòa cao ốc, tuyệt đối không phải là nói đùa.

Cho dù vũ khí này không phải là đạn hạt nhân nhưng uy lực tất nhiên cũng không thể nhỏ được.

Cho nên dù thế nào đi nữa, Triệu Ngọc cũng không thể để cho bọn chúng sử dụng thành công.

Thế nhưng diện tích tòa cao ốc lớn như thế, muốn thiết bị cản tín hiệu bao trùm cả tòa cao ốc thì đương nhiên là cần tốn rất nhiều điểm tích lũy mới được.

May mắn là điểm tích lũy của Triệu Ngọc cũng khá nhiều, mặc dù cần tiêu hao 13000 điểm, nhưng mà vẫn có thể gồng gánh nổi.

Có điều, thiết bị cản tín hiệu là một con dao hai lưỡi, nếu như bảo trì cản tín hiệu thì Triệu Ngọc cũng không thể nào liên lạc được với bên ngoài, nếu như bên ngoài không biết được tình hình bên trong thì chắc chắn sẽ không tùy tiện ra tay.

Cho nên hiện giờ Triệu Ngọc chỉ có thể chiến đấu một mình!

Mặt khác, một là hắn không biết được thứ có thể phá hủy cao ốc rốt cuộc là thứ gì, hai là không biết vật đó rốt cuộc ở đâu?

Nếu như muốn ngăn cản nguy cơ này thì chắc chắn sẽ vô cùng khó khăn.

Huống chi, hiện giờ mình còn đang bị truy sát!

Giờ phút này, Triệu Ngọc và Amerola đang chạy dọc theo cầu thang xuống phía dưới, bởi vì buổi tiệc tối từ thiện nên trên đường đi, bọn họ không nhìn thấy một người nào.

Trong tay cả ba tên tội phạm đều cầm theo dao găm, đuổi theo sát nút ở phía sau, mắt thấy đã sắp đuổi kịp.

“Amerola…” Triệu Ngọc chạy ở bên cạnh hỏi: “Cô tới đây một mình mà không có đồng bọn sao? Mau gọi một người ra hỗ trợ đi!”

“Không có, không có ai cả” Amerola lắc đầu: “Tôi chỉ đến đây một mình thôi…”

“Chờ đã…” Triệu Ngọc đột nhiên nghĩ tới một vấn đề: “Có phải cô theo dõi tôi nên mới tới đây không? Cô… rốt cuộc cô muốn làm gì?”

“Ai theo dõi anh chứ?” Amerola lại lắc đầu một lần nữa: “Tôi làm theo mệnh lệnh của tù trưởng đến điều tra Lý Phú Hào! Ừm… chuyện vừa rồi là sao vậy?”

“Ồ?” Triệu Ngọc bất ngờ, vội vàng truy hỏi: “Tại sao phải điều tra Lý Phú Hào? Rốt cuộc người này đã làm gì vậy?”

“Tù trưởng nói…” Amerola vừa nói ra miệng, lại bỗng nhiên ý thức được có điều gì đó bất thường, nhanh chóng đổi giọng: “Triệu Ngọc, đến lúc này rồi mà anh còn muốn moi tin tức từ tôi sao? Anh được lắm!”

“Ôi trời, Amerola à” Triệu Ngọc bất đắc dĩ nói: “Đến lúc này rồi mà cô còn so đo với tôi những chuyện này làm gì? Tôi nói cho cô biết… Thực ra Lý Phú Hào đã…”

Kết quả, Triệu Ngọc còn chưa nói dứt lời thì bất ngờ nhìn thấy một vật thể hình bầu dục từ trên đỉnh đầu hạ xuống khiến hắn bị dọa, phải nhanh chóng kéo Amerola nằm úp sấp xuống đất.

Rầm rầm…

Thứ từ trên trời giáng xuống chính là một cái thùng rác nặng nề, là do tên tội phạm áo hoa ném từ trên cầu thang xuống.

Để tránh né thùng rác, Triệu Ngọc và Amerola ngã rạp xuống đất, không tiến lên nữa.

Nhân cơ hội này, ba tên tội phạm nhảy xuống dưới cầu thang, không nói lời nào, lập tức cầm dao đâm thẳng về phía hai người này…

Vào lúc này, thuốc bổ sung năng lượng của Triệu Ngọc đã biến mất, búa tay hay lá chắn cũng không còn, hơn nữa, do thuốc bổ sung năng lượng đã biến mất nên tác dụng phụ cũng bắt đầu úp tới.

Vì để giảm bớt tác dụng phụ, Triệu Ngọc đành phải lấy thuốc khôi phục thể lực ra sử dụng, đồng thời cường hóa đạo cụ lên mấy cấp, thế mới miễn cưỡng triệt tiêu được tác dụng phụ.

Thế nhưng, cho dù đối phương không được lợi hại như tên tội phạm áo tím, nhưng Triệu Ngọc và Amerola vẫn là lấy hai đấu ba, không thể đấu lại bọn chúng.

Sau khi giao thủ, hai bên tôi tới anh lui, đánh một trận túi bụi, Triệu Ngọc và Amerola rất nhanh đã bị trúng mấy nhát, cũng may phản ứng của bọn họ rất nhanh, nên vết thương không quá nghiêm trọng.

Trong lúc tình thế cấp bách, Triệu Ngọc quơ lấy thùng rác nặng nề, dùng sức ném về phía tên tội phạm áo đỏ, nhưng gã kia rất lợi hại, nhảy lên không trung rồi đá một cước, trực tiếp đạp thùng rác xuống dưới tầng.

Vù vù…

Khóa quấn kim loại của Amerola đánh vào mắt cá chân của tên tội phạm áo xanh, bởi vì trước đó tên tội phạm áo xanh đã bị thương nghiêm trọng, phản ứng rõ ràng bị chậm đi nửa nhịp nên không kịp né tránh.

Amerola kéo khóa quấn một cái, người này lập tức ngã phịch xuống dưới đất!

Thế nhưng tên tội phạm áo hoa vẫn không nhàn rỗi, đâm một nhát dao từ phía đối diện Amerola, mũi dao đâm thẳng về phía cánh tay của cô ta.

Amerola nhanh chóng xoay tròn một cái để né tránh, thế nhưng vì đối diện với kẻ địch đông đảo, cô ta chỉ có thể thu hồi dây xích, vật lộn với tên tội phạm áo hoa.

Thế nhưng Amerola cũng đã bị thương, cô ta căn bản không phải là đối thủ của tên tội phạm áo hoa, chỉ qua hai hiệp, cô ta lại bị tên tội phạm áo hoa đánh ngã xuống đất lần nữa.

Ngay sau đó, tên tội phạm áo hoa đâm dao từ trên xuống nhằm vào mặt Amerola, cô ta không còn cách nào né tránh, đành phải tung dây xích ra, cuốn lấy con dao của gã ta.

Xẻng!

Người kia dùng sức đâm dao xuống, Amerola thì ra sức giữ chặt dây xích, không để dao hạ xuống.

Thế nhưng rõ ràng là sức lực của Amerola nhỏ hơn, cho dù cô ta đã dùng hết toàn lực, nhưng con dao vẫn đâm thẳng về phía mặt cô ta!

Mà đúng lúc này, tên tội phạm áo xanh đã bò dậy từ dưới đất, chỉ cần gã ta xông lên đánh cho Amerola một quyền thì chắc chắn Amerola sẽ phải chết!

Càng hỏng bét chính là Triệu Ngọc đã bị tên tội phạm áo đỏ ngăn lại, nhất thời không có cách nào thoát thân!

Không được!

Triệu Ngọc nhìn thấy Amerola đang trong tình thế nguy hiểm, cho dù thế nào đi nữa, hắn tuyệt đối không thể để cho cô ta xảy ra chuyện.

Chỉ trong nháy mắt, Triệu Ngọc bùng nổ, hắn từ bỏ vật lộn với tên tội phạm áo đỏ, phóng thẳng về phía Amerola.

Tên tội phạm áo đỏ là kẻ giảo hoạt nhất, gã ta đã sớm nhìn thấy nhược điểm của Triệu Ngọc, cho nên Triệu Ngọc vừa mới chạy là gã đã lập tức đâm một nhát dao xuống, vừa vặn chém ngay một đường lên lưng của Triệu Ngọc.

Thế nhưng Triệu Ngọc căn bản không để ý đến đau đớn, trong đầu mở máy bật nhảy tàng hình ra, sải một bước lao tới, gần như bay sát mặt đất mà ôm lấy tên tội phạm áo hoa đang muốn đâm chết Amerola!

Tên tội phạm áo hoa không nghĩ tới Triệu Ngọc lại xông đến nhanh như vậy, nên chưa chuẩn bị gì đã lập tức bị Triệu Ngọc ôm lấy đánh tới từ phía sau.

Phía sau gã ta chính là cầu thang, Triệu Ngọc không hề nghĩ ngợi, trực tiếp ôm lấy gã ta mà lao xuống cầu thang.

“A a a…”

Tên tội phạm áo hoa kinh hãi vì bị dọa, liên tục la hét hoảng loạn.

Nhưng Triệu Ngọc đã không còn quan tâm, sau khi đụng trúng lan can, hắn dồn trọng tâm về phía trước, ôm lấy tên tội phạm áo hoa mà trườn ra ngoài lan can…

“Á!!!”

Nơi này chính là tầng mười mấy, nếu như từ đây rơi xuống, tất nhiên sẽ là thịt nát xương tan, phải chết chứ không còn gì nghi ngờ.

Tên tội phạm áo hoa kia bị dọa đến mức mặt cắt không còn giọt máu, hai tay liên tục khua loạn, không ngờ thật sự nắm được một góc lan can, treo lơ lửng giữa không trung.

“Đi chết đi!”

Nhưng Triệu Ngọc ôm chặt lấy người tên tội phạm áo hoa, không ngừng đẩy gã ta xuống.

“Đừng… Đừng đừng đừng…”

Tên tội phạm áo hoa nghẹn ngào kêu vì sợ hãi, nhưng cánh tay làm gì còn tóm được thứ gì, ngón tay buông lỏng, mắt thấy sắp rơi xuống tầng cùng với Triệu Ngọc.

Thế nhưng vào thời khắc mấu chốt, tên tội phạm áo xanh lại chui ra từ bên trong lan can, gã ta ra sức đánh một cái, hai tay xuyên qua lan can, vừa hay bắt được cánh tay phải của tên tội phạm áo hoa.

“A a a!!!”

Tên tội phạm áo hoa đã sợ đến mức không dám thở, vội vàng gắt gao bắt lấy hai tay của tên tội phạm áo xanh.

Đinh…

Tiếng kim loại vang lên, khóa quấn kim loại của Amerola quấn chặt lên cổ tên tội phạm áo xanh.

Xẻng…

Amerola nhanh chóng nắm chặt dây xích, muốn gắt gao ghìm chặt cổ người này.

Nhưng lúc này, tên tội phạm áo đỏ cũng lao đến, luồn từ dưới nách và đâm thẳng một nhát dao vào bụng dưới của Amerola…