← Quay lại trang sách

Chương 2269 Không phải lên Thiên đường

Á!!!Á!!!

Á!!!

Trong hành lang chật hẹp, từ trong ra ngoài đều vọng lại tiếng kêu thảm thiết.

Triệu Ngọc ôm lấy tên tội phạm áo hoa ở giữa không trung, tên tội phạm áo xanh nằm rạp trên mặt đất bắt lấy cánh tay của tên tội phạm áo hoa, Amerola dùng khóa quấn kim loại quấn lấy cổ tên tội phạm áo xanh, mà tên tội phạm áo đỏ thì cầm dao găm đâm vào bụng dưới của Amerola…

“Hự…”

Chỉ trong nháy mắt, khóe miệng Amerola chảy máu, nhưng hai tay của cô ta vẫn không buông lỏng, vẫn gắt gao kéo lấy khóa quấn.

“Đi chết đi!”

Tên tội phạm áo đỏ sốt ruột đi cứu người, rút mạnh dao găm ra.

Phụt…

Amerola phun một ngụm máu tươi ra, đã bị thương nặng, thế nhưng cô nàng vẫn cố chấp trừng mắt nhìn tên tội phạm áo đỏ, khóa quấn trong tay vẫn không buông lỏng một chút nào.

Lúc này, cổ tên tội phạm áo xanh cũng túa ra máu tươi, hiển nhiên là sắp không thể kiên trì được nữa.

Trong mắt tên tội phạm áo đỏ lộ ra vẻ tàn nhẫn, nâng con dao găm sắc bén lên, đâm thẳng vào cổ họng Amerola.

Nhưng mà ngay lúc gã ta giơ dao lên đâm, lại đột nhiên cảm thấy phía sau bỗng vang một tiếng xé gió.

Vì là cao thủ nên gã ta lập tức ý thức được phía sau có nguy hiểm, thế nhưng bởi vì luồng gió xảy ra quá mức đột ngột, gã ta không kịp làm ra bất cứ phản ứng nào.

Bốp!

Gã ta chỉ cảm thấy phía sau gáy bị thứ gì đó đánh trúng, sau đó trời đất quay cuồng, không thể đứng vững được.

Sau đó, gã ta lại cảm thấy thân thể trở nên nhẹ bẫng, không ngờ còn chậm rãi bay lên không trung.

A…

Thế này là… sắp lên Thiên đường à?

Không, không đúng…

Một giây sau, cuối cùng gã ta cũng tỉnh táo lại, hiểu rõ tình cảnh của mình.

Hóa ra, gã ta bị người ta đánh ngất xỉu rồi nâng lên, thân thể lơ lửng ở giữa không trung.

Còn nữa, gã ta còn đang chậm rãi tới gần lan can, rất rõ ràng người nâng mình lên muốn ném gã ta từ trên tầng xuống.

À…

Xem ra, không phải là mình được lên Thiên đường, mà là phải xuống Địa ngục!

Khi bị người ta nâng ra ngoài lan can, hai tay gã ta vung loạn theo bản năng, đồng thời quan sát phía dưới, vừa nhìn thì hồn lập tức muốn bay lên trời.

Gã ta phát hiện, đồng bọn áo hoa của mình cũng đang giãy giụa giữa không trung, thế nhưng không nhìn thấy tên Triệu Ngọc vốn đang bám vào tên tội phạm áo hoa trước đó đâu cả!

Gã ta nhanh chóng nhìn lại dưới chân mình, lúc này mới kinh hãi phát hiện ra kẻ đánh lén mình, đồng thời giơ mình lên cao không phải là ai khác, mà chính là tên cuồng thám… Triệu Ngọc!!!

Không… Không không không… Không thể nào!

Gã ta phát ra tiếng hét kinh hãi, làm sao cũng không thể tin được những gì xảy ra trước mắt.

“Này” Lúc này, gã ta nghe thấy Triệu Ngọc nói với mình một câu: “Nắm chặt nhé!”

Sau đó, Triệu Ngọc bắt lấy cánh tay của gã ta, sau đó dùng sức quăng gã ta xuống dưới tầng!

“Á!!!”

Tên tội phạm áo đỏ kêu rên thê thảm, thân thể nặng nề rơi xuống, đúng lúc nện trúng người tên tội phạm áo hoa.

“Á!!!”

Tên tội phạm áo hoa còn thảm hơn cả tên tội phạm áo đỏ, sau khi bị thứ nặng như vậy va phải, gã ta cuối cùng cũng không bắt được cổ tay của tên tội phạm áo xanh, lập tức rơi xuống cầu thang, dưới tác dụng của trọng lực tăng tốc, rất nhanh đã rơi xuống mấy tầng lầu, tiếng kêu thảm thiết cũng theo đó mà im bặt.

“Á!!!”

Lúc này, đến lượt tên tội phạm áo đỏ treo giữa không trung, gã ta gắt gao bám lấy cổ tay của Triệu Ngọc, bị dọa đến mức mặt cắt không còn một giọt máu.

“A…”

Cùng lúc đó, sau lưng Triệu ngọc vang lên tiếng rên rỉ yếu ớt của Amerola.

Triệu Ngọc quay đầu nhìn lại, mới thấy bụng dưới của Amerola đã chảy máu tươi ồ ồ, còn tên tội phạm áo xanh bị khóa quấn chặt lấy cổ, dĩ nhiên đã bỏ mình, không còn hơi thở nữa!

“Amerola…”

Triệu Ngọc ấn mở cột đạo cụ, lấy thuốc cầm máu tàng hình ra sử dụng cho Amerola.

Kết quả, hệ thống nhắc nhở Triệu Ngọc cần 4000 điểm tích lũy để cường hóa mới có hiệu lực.

Triệu Ngọc tất nhiên là không dám keo kiệt, nhanh chóng cường hóa đạo cụ, sử dụng thành công cho Amerola.

Thế là Triệu Ngọc yên tâm, bởi vì hệ thống hễ nhắc nhở cường hóa thì tức là vết thương của Amerola hoàn toàn không đủ để lấy mạng.

Chỉ cần cầm máu cho cô ta trước thì chắc chắn không ảnh hưởng tới tính mạng!

“Ôi… Ôi…” Nhưng mà Amerola không biết gì cả, cô ta chán nản ngã lên người tên tội phạm áo xanh, ánh mắt lộ ra vẻ buông xuôi và tuyệt vọng.

“Amerola… Cô hãy nghe tôi nói” Triệu Ngọc an ủi: “Cô không sao cả, nhất định phải chịu đựng! Hãy tin tôi…”

“Ôi…” Amerola thở dài một tiếng, hỏi: “Triệu Ngọc… Anh có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc các anh đã tìm thấy kho báu của Tịch Vĩ chưa?”

“Ừm…” Triệu Ngọc không nghĩ tới Amerola lại hỏi hắn câu ấy vào thời điểm này.

“Sao vậy…” Amerola oán thán nói: “Tôi đã sắp chết rồi, vậy mà vẫn không thể nghe được một câu nói thật của anh sao? Ôi…”

“Được, được, tôi sẽ nói cho cô biết!” Triệu Ngọc quay đầu nhìn về phía tên tội phạm áo đỏ đang lơ lửng giữa không trung, lạnh lùng nói: “Có điều, tôi phải xử lý tên này trước rồi nói sau!”

“Này… Này này này… Nắm lấy… Nắm lấy…” Lúc này, tên tội phạm áo đỏ nhìn thấy tình cảnh thảm hại của tên tội phạm áo hoa phía dưới, bị dọa đến mức mặt trắng bệch như tờ giấy trắng, toàn thân run rẩy.

“Triệu Ngọc này luôn giữ chữ tín” Triệu Ngọc nói: “Chỉ cần anh thành thật trả lời câu hỏi của tôi, tôi sẽ thả anh đi!”

“Thật… Thật sao? Thế nhưng…” Tên tội phạm áo đỏ khó xử nói: “Nếu như tôi trả lời câu hỏi của anh thì tôi cũng không thể sống tiếp được nữa!”

“Không sao” Triệu Ngọc nói: “Sau này anh có thể đi theo tôi, tôi có thể bảo đảm sự an toàn của anh!”

“Anh… Ừm…” Tên tội phạm áo đỏ trở nên do dự.

Triệu Ngọc cố ý duỗi tay về phía trước một cái, khiến tên tội phạm áo đỏ lập tức bị dọa, lại la hét rất to.

Thực ra, Triệu Ngọc đã sớm nhìn ra được tên tội phạm áo đỏ này là một người tương đối khôn khéo, loại người này bình thường sẽ tiếc tính mạng, cho dù là đặc công hay gián điệp đã từng được huấn luyện nghiêm ngặt, cũng khó có thể che giấu được bản năng muốn sống của gã ta!

Lúc đầu, Triệu Ngọc còn lo lắng loại người này trong miệng sẽ có thuốc tự sát, nên thậm chí còn chuẩn bị xong cả thuốc giải độc tàng hình, thế nhưng bây giờ nhìn lại thì hiển nhiên là không cần thiết nữa.

“Này, tôi đã không còn sức lực nữa rồi…” Triệu Ngọc nói: “Nếu như anh cần suy tính một lúc thì cứ đi xuống dưới cân nhắc đi!”

Nói xong, Triệu Ngọc lại nới lỏng tay về phía trước.

“A a a…” Tên tội phạm áo đỏ bị dọa sợ, vội vàng nói: “Được được được, anh hỏi đi, hỏi đi, nhanh lên đi… Nhanh lên đi…”

“Đệt…” Amerola bên cạnh giơ ngón giữa với Triệu Ngọc thì thào thở dài: “Quả nhiên đối với anh thì nhiệm vụ vẫn là quan trọng nhất, tôi sắp chết rồi… Thật sự là khiến bổn cô nương đau lòng…”

“Việc này…” Triệu Ngọc bất đắc dĩ, không để ý đến Amerola mà trực tiếp hỏi tên tội phạm áo đỏ: “Mau nói đi, rốt cuộc các người đã lắp đặt thứ gì ở trong tòa cao ốc này?”

“Anh… Anh thật sự không biết gì sao?” Tên tội phạm áo đỏ kinh ngạc: “Chuyện người chết trên bến tàu đã đánh mất thứ gì đâu phải là bí mật?”

“Anh con mẹ nó còn dám nói nhảm à?” Triệu Ngọc quát: “Tôi thật sự không còn sức nữa đâu!”

“Ấy tôi nói, tôi nói…” Tên tội phạm áo đỏ vội vàng nói: “Là vũ khí sinh học loại hai! Chính là loại dùng để phát tán virus, chỉ cần mở ra thì tất cả người trong cao ốc sẽ xong đời!”

“Mẹ nó!” Triệu Ngọc bỗng dưng giật mình, trong lòng suy nghĩ, thảo nào mấy tên tội phạm này lại mang theo mặt nạ phòng độc theo người!

Hóa ra không chỉ là để chống bom khói, mà còn để phòng ngừa virus xâm nhập…

“Thứ này đã bị các người đặt ở chỗ nào rồi?” Triệu Ngọc lại hỏi.

“Việc này… tôi thật sự không biết đâu!” Tên tội phạm áo đỏ lắc đầu nói: “Tôi chỉ biết là vật kia đã được hẹn giờ, sau khi bữa tiệc bắt đầu thì sẽ tự khởi động!”

“Bữa tiệc… Bữa tiệc bắt đầu…”

Triệu Ngọc nhìn đồng hồ đeo tay một cái, lúc này mới đột nhiên nhớ ra bữa tiệc bắt đầu vào đúng tám giờ tối, bây giờ chỉ còn lại không tới mười phút là đến tám giờ!