Chương 2283 Thân phận của tên tội phạm
Xe chỉ huy chạy trên quốc lộ giữa đêm khuya yên tĩnh, vì phòng ngừa nguy hiểm nên phía sau còn có hai chiếc xe cảnh sát đi theo“Tìm được rồi!” Hứa Cầm giơ di động của mình lên, nói với Triệu Ngọc: “Tổ điều tra tìm được một con đường đi thông xuống dưới đất phía sau toà nhà, bọn họ đã đi vào thăm dò rồi, tính cả bên trong con đường đó và hệ thống thoát nước của cao ốc thì tổng cộng đến hơn một ngàn mét!”
“Hai người xem…” Bà đưa video clip trong điện thoại di động cho Triệu Ngọc và Đinh Lam xem, đồng thời kể: “Đội điều tra nói rằng cống thoát nước này được xây dựng rất rộng rãi, rõ ràng còn có mục đích sử dụng khác!”
“À…” Triệu Ngọc nhìn video clip, gật đầu nói: “Xem ra, Lý Phú Hào thật sự có vấn đề! Cống thoát nước này không phải dùng để vận chuyển hàng cấm thì là dùng để chạy trốn!”
“Đội điều tra tìm được một vài thiết bị chuyên nghiệp ở bên trong, cơ bản có thể chứng minh…” Hứa Cầm nói: “Bọn tội phạm đã tiến vào cao ốc bằng lối này!”
“Cho nên bọn chúng mới không sợ hãi gì” Đinh Lam nói: “Cho dù có phóng khí độc ra, bọn chúng cũng có đường lui!”
“Đúng” Triệu Ngọc lại gật đầu: “Lúc trao đổi với nhau, đám tội phạm cũng có nhắc tới tập hợp lui lại ở nơi nào đó, xem ra, đúng là chỗ này rồi!”
“Xem ra, một khi thực hiện được mưu kế thì chắc là bọn chúng muốn dẫn con đi cùng?”
“Đúng vậy” Lúc này Hứa Cầm mới thu điện thoại lại, nói: “Chúng ta vẫn nên tiếp tục đề tài vừa rồi của cậu đi, vì sao cậu lại nói mục tiêu chủ yếu của kẻ địch là cậu?”
Cốc cốc cốc…
Ngay lúc Hứa Cầm đặt câu hỏi thì có người gõ tấm chắn thùng xe của phòng điều khiển, ý là nhắc nhở Hứa Cầm rằng ô tô đã đến bệnh viện rồi.
“Nếu cậu có thể kiên trì thêm một lúc nữa” Hứa Cầm nói: “Tôi hy vọng cậu có thể nói cho rõ rồi chúng ta vào bệnh viện sau!”
“Được, không thành vấn đề!” Triệu Ngọc không sao cả: “Lúc tên đồ tím đó dùng di động của con ra điều kiện với mọi người, con có mặt tại hiện trường”
“Sau khi cúp điện thoại di động, hắn ta bắt đầu dùng tính mạng của Lý Lệ Nhã, vệ sĩ của Lý Lệ Nhã và nhân viên làm việc trong quán bar để uy hiếp con, muốn con nói cho hắn ta biết tình hình cụ thể về kho báu của Tịch Vĩ!
“Cho nên con có lý do phán định” Triệu Ngọc khẳng định: “Mục đích thật sự của bọn chúng là con!”
“Chắc chắn bọn chúng biết con là người tham dự toàn bộ hành trình tìm kiếm kho báu của Tịch Vĩ, từ Tịch Vĩ cho đến Lundy rồi đến du thuyền của Chu Vận Địch.
“Cho nên, điều mà bọn chúng muốn nhất là moi tình báo từ con!”
“À…” Đinh Lam nhíu mày: “Nói như vậy thì thật ra bọn chúng cũng không xác định chúng ta đã tìm được kho báu của Tịch Vĩ rồi à?”
“Đúng vậy” Triệu Ngọc gật đầu: “Hơn nữa, bọn chúng không biết tình hình cụ thể như thế nào, bao quát những chuyện xảy ra tại Hàn Quốc!”
“Chuyện này đúng là kỳ lạ” Hứa Cầm nhíu chặt mày: “Đám người này rốt cuộc đến từ đâu vậy?”
“Bọn chúng vô cùng chuyên nghiệp” Triệu Ngọc nói: “Chắc chắc đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp, vô cùng ghê gớm! Nhất là tên khốn đồ tím kia, thậm chí có thể đánh ngang tay với Lee Bon Seong đấy!”
“…” Đinh Lam nheo mắt lại, bởi vì cô thấy Triệu Ngọc có hiềm nghi nâng cao chính mình, khoe khoang chiến tích khi khoa trương kẻ địch như vậy.
“Lee Bon Seong…” Hứa Cầm nhớ lại một lúc, hơi phiền muộn nói: “Thật là một cái tên xa xôi… Ừm…”
Hứa Cầm nhận ra được mình thất thố, vội vàng nghiêm mặt hỏi: “Triệu Ngọc, cậu đã từng giao thủ với Lee Bon Seong à?”
“Ừm…” Triệu Ngọc nhếch miệng: “Xem ra, mẹ cũng không hoàn toàn biết về những biểu hiện ưu tú của con ở Hàn Quốc rồi!”
“Nếu cậu có thể đánh thắng Lee Bon Seong…” Ánh mắt Hứa Cầm lộ vẻ ngạc nhiên: “Vậy thì cậu là vua đặc công rồi!”
“Khụ khụ…” Đinh Lam vội ho khan, nhắc nhở hai người: “Mẹ nuôi, anh rể, con thấy chúng ta đừng nên nói xa chủ đề quá!”
“Anh rể, anh đã nói mục đích chủ yếu của tên tội phạm là anh! Như vậy… Vì sao anh lại vào cao ốc vậy?”
“Đúng, vừa rồi anh đang suy nghĩ chuyện này đấy!” Triệu Ngọc nói: “Là Lý Phú Hào mời anh vào!”
“Vậy thì đúng rồi” Đinh Lam gật đầu: “Xét đến cùng, vẫn là tên Lý Phú Hào này có vấn đề! Tuy ông ta đã chết, nhưng mà chúng ta vẫn phải triển khai điều tra xung quanh ông ta!”
“Có điều…” Triệu Ngọc xoa xoa đầu nói: “Thực ra thì chuyện này cũng khá trùng hợp, lúc ấy…” Hắn chỉ vào mẹ vợ, nói: “Con nhận nhiệm vụ do cấp trên cắt cử, đang chuẩn bị tiếp cận Lý Phú Hào, dò hỏi tin tức!”
“Sau đó, con trùng hợp gặp phải sát thủ định ám sát Lý Phú Hào, sau đó nhận được lời mời của Lý Phú Hào… Chuyện này… Chậc chậc…”
Triệu Ngọc rơi vào trầm tư.
“Ý… Ý của anh là…” Đinh Lam suy đoán nói: “Chẳng lẽ chuyện sát thủ ám sát cũng là một phần của kế hoạch? Là vì dẫn anh mắc câu?”
“Không!” Hình như Triệu Ngọc nghĩ đến chuyện gì đó vô cùng quan trọng, ánh mắt nghiền ngẫm, vừa suy nghĩ vừa lắc đầu: “Lúc ấy… anh bị nữ sát thủ đó thu hút, cho nên mới…”
“Đúng!” Hứa Cầm gật đầu: “Lúc ấy, đúng là cậu chủ động tiếp cận người phụ nữ đó!”
“Lúc ấy…” Triệu Ngọc nhíu chặt mày nhớ lại: “Con bị chiếc đồng hồ mà người phụ đó mang trên cổ tay thu hút sự chú ý…”
“Nhưng nếu đó là mưu kế… Thì thâm sâu quá rồi nhỉ? Ít nhất bọn chúng phải biết con đang điều tra vụ án cánh tay trong két sắt!”
“Vụ án cánh tay trong két sắt…” Đinh Lam không rõ chân tướng, bất đắc dĩ nhún vai.
“Có phải cậu muốn nói là…” Hứa Cầm cũng nghĩ tới một tầng sâu hơn: “Nội bộ chúng ta xảy ra vấn đề, có kẻ để lộ tin tức chúng ta sắp lợi dụng cậu tiếp cận Lý Phú Hào, cho nên bọn chúng mới bày ra một âm mưu như vậy không?”
“Không! Không không không… Không đúng…” Triệu Ngọc nhanh chóng suy nghĩ những mối liên hệ trong đó, dần dần rõ ràng, hắn mở to mắt nói với Hứa Cầm: “Mẹ vợ, lúc bến tàu tư nhân đánh mất vũ khí sinh học, chúng ta đều không có mặt ở Ma Đô!”
“Cho nên phỏng đoán trước đó của con có thể không đúng!”
“Có lẽ, mục đích chân chính của bọn chúng không hoàn toàn là vì con! Nhưng mà con trùng hợp tham dự vào, cho nên bọn chúng mới tương kế tựu kế, muốn thông qua con tìm hiểu tình hình về kho báu của Tịch Vĩ, còn kế hoạch tấn công bằng vũ khí sinh học này vốn đã được bày ra từ sớm!”
“Vậy…” Hứa Cầm nghe mà chỉ thấy hồ đồ: “Vậy rốt cuộc mục đích của bọn chúng là gì?”
“Ôi đậu xanh rau má nhà nó!” Bỗng nhiên, Triệu Ngọc nghĩ tới một cách giải thích hợp lý, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kích động: “Lúc ấy, tên tội phạm đồ tím đó đã kéo bình virus tới bãi đỗ xe rồi, hắn ta vốn dĩ có thể thả virus ra ở đó, nhưng hắn ta lại cứ muốn kéo bình virus tới đại sảnh chuyên tổ chức tiệc…”
“Con hiểu rồi!” Triệu Ngọc vỗ đùi: “Trong đại sảnh tổ chức tiệc có người mà bọn chúng thực sự muốn giết chết!”
“Ừm… Cậu…” Hứa Cầm hoảng sợ, không khép được miệng: “Suy luận này của cậu có phải đã hơi… hơi miễn cưỡng rồi không?”
“Em cảm thấy…” Đinh Lam cũng mở to mắt nói: “Bất kể suy đoán của anh có đúng hay không, chúng ta vẫn phải điều tra cho rõ!
“Nếu bọn chúng thực sự muốn thông qua chuyện này giải quyết một người nào đấy, hoặc là một vài người nào đó thì phương pháp sử dụng virus như vậy hiển nhiên có vẻ hợp lý hơn!”
“Làm như vậy thì chúng ta sẽ cho rằng những người đó chết trong một vụ khủng bố tập kích!”
“Được, được…” Hứa Cầm nhận ra chuyện này rất nghiêm trọng, lập tức quơ lấy điện thoại di động và nói: “Tôi sẽ lập tức phái người đi thăm dò…”
“Nếu có thể biết được những người này là ai…” Triệu Ngọc nghiêm túc nói: “Thì chúng ta có thể biết được thân phận của những tên tội phạm này rồi!”