← Quay lại trang sách

Chương 2292 Cậu muốn gặp ai?

Mặc dù Triệu Ngọc đã dẫn theo hai cấp trên tái hiện lại tuyến đường và những chuyện đã xảy ra tại cao ốc Phú Hào, nhưng sau đó, Triệu Ngọc lại nhờ Miêu Anh đẩy mình đi thăm dò toàn bộ hiện trường một lần nữaTừ đại sảnh bữa tiệc đầu tiên, lại đến quán bar Rừng Xanh, rồi tới phòng Tổng thống của Lý Phú Hào, cầu thang, thang máy, mãi cho tới bãi đậu xe ngầm và phòng thông gió sau cùng, hắn không bỏ sót dù chỉ một nơi.

Cùng với cảm giác trước kia, Triệu Ngọc cho rằng, thăm dò hiện trường một lần nữa là chuyện vô cùng cần thiết, có thể giúp hắn tìm ra được chi tiết đã bị bỏ sót trước đó.

Hắn vừa thăm dò hiện trường, vừa kết hợp với ký ức của mình, cố gắng nghĩ lại chi tiết ngay lúc đó, muốn tìm ra một việc không bình thường nào đó.

Chính bởi vì Triệu Ngọc thăm dò cẩn thận, lại thêm chuyện đi đứng không tiện, nên đến khi tra xét xong tất cả thì đã là ba tiếng sau.

Thế nhưng Triệu Ngọc vẫn chưa có ý định kết thúc, sau đó, hắn lại đi tới phòng giám sát của cao ốc, phòng quản lý, cùng với những nơi trọng yếu khác.

Sau đó, hắn còn tìm các nhân viên công tác đã trải qua vụ việc lần này để tiến hành hỏi thăm bọn họ.

Giống với những gì đã suy đoán, phòng giám sát từ khi mới bắt đầu đã bị kẻ địch chiếm lĩnh, cho nên toàn bộ hệ thống theo dõi của cao ốc hoàn toàn ở trong trạng thái tê liệt, không để lại bất cứ hình ảnh tư liệu hữu dụng nào.

Mà căn cứ vào lời khai của bảo vệ khách sạn, hơn mười tên tội phạm mặc đồng phục bảo vệ kia thế mà không phải là ngụy trang, bọn chúng thật sự chính là bảo vệ của cao ốc.

Chỉ có điều, ngoại trừ đội trưởng bảo vệ ra, những tên bảo vệ khác đều mới tới không lâu, nên không quá quen mặt.

Sau đó, Triệu Ngọc tìm được quản lý của khách sạn, thông qua những gì quản lý khách sạn biết được, sự phân công những bảo vệ mới này đều là một tay bản thân Lý Phú Hào sắp xếp.

Bởi vậy, Triệu Ngọc càng thêm nghi ngờ bản thân Lý Phú Hào cũng là một trong những người tham dự vào chuyện này, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà ông ta lại bị đồng bọn bán đứng, trở thành ma trước họng súng của tên tội phạm đồ tím.

Vụ việc tại cao ốc Phú Hào rất nghiêm trọng nên Hứa Cầm không dám giấu giếm Triệu Ngọc bất cứ điều gì, bà đã báo cáo những tin tức được xác nhận về Lý Phú Hào cho Triệu Ngọc biết.

Mặt khác, bà còn nói với Triệu Ngọc rằng tên nhân viên kỹ thuật may mắn còn sống kia mặc dù tinh thần hỗn loạn nhưng lại không hề đề cập tới lai lịch của mình, hiển nhiên cũng đã được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Muốn cạy mở miệng của người này, chỉ sợ là còn cần thêm một chút thời gian.

Cuối cùng, Hứa Cầm còn cung cấp báo cáo tuyệt mật cho Triệu Ngọc biết, những tư liệu này đều là về người tham gia buổi tiệc tối từ thiện tại đại sảnh hôm đó.

Đội chống khủng bố tìm trong số tư liệu của những người này, rút ra được hơn ba mươi nghi phạm để tiến hành điều tra kỹ càng bọn họ.

Những người này đều là những phú thương có quan hệ làm ăn với Lý Phú Hào, một số ít có quan hệ mật thiết với Lý Phú Hào, cũng có một số người từng có vết nhơ…

Hứa Cầm nghi ngờ, người mà Lý Phú Hào muốn lợi dụng vũ khí sinh học để giết chắc nằm trong số đó.

Cho nên Triệu Ngọc cần phải giải quyết mấy vấn đề, tại sao Lý Phú Hào lại muốn giết bọn họ?

Còn nữa, tại sao Lý Phú Hào lại bị giết?

Xem ra… Triệu Ngọc không thể không vì thế mà rơi vào trầm tư, vụ việc tại cao ốc Phú Hào lần này có thể còn phức tạp hơn rất nhiều so với những gì hắn tận mắt nhìn thấy!

Có lẽ còn có nhiều kẻ địch lợi hại hơn nữa đang trốn ở phía sau màn!

⚝ ✽ ⚝

Ý thức được tình thế phức tạp, Triệu Ngọc không thể không bắt đầu cân nhắc, hôm nay mình có nên gặp mặt Tịch Mộng Na một lần hay không?

Nếu như Tịch Mộng Na thật sự biết tin tức quan trọng thì có lẽ có thể giúp đỡ.

Thế nhưng…

Tịch Mộng Na…

Nghĩ tới cô gái này, Triệu Ngọc lại hít một hơi.

Đừng quên, trước đây không lâu mình đã cho cô ta một phát súng khi ở trên du thuyền, cô ta muốn gặp mình không vì mục đích gì khác đấy chứ?

Ừm… Sau khi cân nhắc đi cân nhắc lại, Triệu Ngọc cuối cùng cũng ra quyết định, đi tới Cục Cảnh sát Ma Đô gặp một người trước, sau đó hãy tính chuyện Tịch Mộng Na.

Thế là Triệu Ngọc để Miêu Anh đẩy mình trở lại xe, sau đó quay trở về Cục Cảnh sát Ma Đô.

Hứa Cầm là người khôn khéo, mặc dù bà còn có rất nhiều công việc, nhưng vẫn lên xe với Triệu Ngọc và cùng nhau quay trở về Cục Cảnh sát.

Miêu Khôn được xưng là lão quỷ vì khứu giác vô cùng nhanh lẹ, ông nhìn thấy Triệu Ngọc có vẻ nghiêm túc, trong mắt tỏa ánh sáng, nên cũng ngửi được “mùi” của đầu mối, lập tức đuổi theo sát xe của Triệu Ngọc…

Sau khi Triệu Ngọc đi tới Cục Cảnh sát Ma Đô, đầu tiên là nhờ mẹ vợ đưa mình đi tới phòng khám nghiệm tử thi.

Ở trong phòng khám nghiệm tử thi, hắn cẩn thận tra xét thi thể của những tên tội phạm cùng các vật phẩm mà đám tội phạm để lại.

Đương nhiên, bên trong những vật phẩm này không bao gồm món vũ khí sinh học kia.

Bởi vì vũ khí kia vô cùng nguy hiểm, hiện tại đã giao cho phòng sinh hóa, bảo quản nghiêm ngặt.

Ở trong phòng khám nghiệm tử thi, Triệu Ngọc tỉ mỉ tra xét một lần, sau đó còn nghe báo cáo của pháp y.

“Ừm, đây cũng là một con lai, tổ hợp Á Âu…” Pháp y chỉ vào thi thể tội phạm áo đỏ, nói: “Tuổi tác khoảng chừng 35 tuổi, giới tính nam, chí ít có 47 vết thương cũ trên người, trong đó có vết đạn ở tận hai nơi, một nơi ở cạnh ngoài chân bên phải, một nơi trên xương bả vai bên phải…”

“Còn nữa, người này không có vân tay, vì vân tay đã bị thứ có tính ăn mòn nào đó tẩy sạch…”

Vừa nghe báo cáo, Triệu Ngọc vừa quan sát thi thể tên tội phạm áo đỏ, những vết thương cũ trên thi thể đúng là vô cùng rõ ràng, có vài vết giống như bị đánh, có vài vết giống như dao chém…

“Đây cũng là một sát thủ…” Nhìn thi thể, mẹ vợ Hứa Cầm nói: “Từ khi có kỹ thuật ADN, hiện giờ rất ít người tốn công xóa vân tay đến vậy!”

“Đúng” Miêu Khôn đồng ý, nói: “Mọi người nhìn này, những vết thương cũ trên người hắn ta đều được lưu lại trong quá trình thi hành nhiệm vụ, hoặc là lúc huấn luyện!”

“Người này tuyệt đối là một cao thủ đã trải qua hàng trăm trận chiến!”

“Không…”

Ai ngờ, Triệu Ngọc cùng Hứa Cầm đồng thời nói không, trăm miệng một lời.

Hứa Cầm nhìn Triệu Ngọc một cái, sau đó nói trước: “Vị trí của những vết thương cũ được sắp xếp khá quy luật, điều này chứng tỏ có khả năng hắn ta đã từng bị tra tấn nghiêm trọng!”

“Đúng vậy!” Triệu Ngọc nhất trí với cách nhìn của Hứa Cầm: “Có người đã từng tra tấn hắn ta, xem ra, hắn ta đã từng bị người ta bắt giam!”

“À…” Miêu Khôn gật đầu, không lên tiếng nữa.

“Điều kỳ quái nhất chính là…” Hứa Cầm nói: “Trên hệ thống của chúng ta, vậy mà không tìm được người này, chuyện này chỉ có thể chứng tỏ hai điểm!”

“Thứ nhất” Triệu Ngọc nói: “Người này làm việc vô cùng cẩn thận, chưa từng phạm sai lầm, cho nên chưa từng tiến vào tầm mắt của cảnh sát!”

“Thứ hai” Hứa Cầm nói: “Có kẻ xóa đi ghi chép về hắn ta!”

“Cho nên…” Hứa Cầm lộ vẻ lo lắng, nói: “Đây cũng là một tổ chức vô cùng bí ẩn, tuyệt đối là một con cá lớn!”

“Ừm…” Miêu Khôn há to miệng, dường như muốn phát biểu một chút ý kiến, thế nhưng sau khi nhìn thấy biểu lộ của Hứa Cầm thì vẫn nhịn không nói nữa.

“Vậy thì…” Miêu Anh hỏi Triệu Ngọc: “Tiếp theo đây, có phải là anh muốn gặp Tịch Mộng Na không?”

“Không!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “So với Tịch Mộng Na, còn có một người dường như dễ tiếp xúc hơn!”

“Mẹ vợ” Triệu Ngọc vỗ tay với Hứa Cầm: “Mẹ hãy sắp xếp đi, con muốn gặp Amerola!”

“Ừm… Cậu…” Hứa Cầm có vẻ không theo kịp suy nghĩ của Triệu Ngọc: “Cậu nói là cậu muốn gặp cô gái Trung Đông kia sao?”

“Đúng vậy!” Triệu Ngọc tràn đầy tự tin nói: “Con tin là chúng ta sẽ biết được lai lịch thực sự của những tên tội phạm kia nhanh thôi!”