Chương 2302 Năm tháng vong tình
Không thể ngờ được, lần tụ họp gia đình này còn thuận lợi hơn cả mong muốn của Triệu Ngọc!Trong nhà hàng mái vòm Sofitel, tiếng nói tiếng cười của một nhà Miêu Anh vang lên, không khí vô cùng hài hòa, nhẹ nhàng.
Triệu Ngọc cũng thật không ngờ, người mẹ vợ có biệt hiệu “Tiên Nhân Chưởng” này lúc nói chuyện với mình luôn luôn châm chọc, không ngờ lúc này lại hoàn toàn thay đổi, giống như đã biến thành người khác vậy, lúc cười có vẻ rất phóng khoáng dễ chịu!
Ở trên bàn cơm, bà hỏi tường tận Triệu Ngọc những chuyện lúc đính hôn, hơn nữa còn cường điệu chuyện Triệu Ngọc đại chiến với vua đấu vật – Sanger Rover.
Lúc này Triệu Ngọc mới biết hóa ra mẹ vợ giống hệt cha vợ, rất hứng thú với mấy chuyện đánh nhau kịch liệt, bởi vậy hỏi mọi chuyện rất là cẩn thận.
Xem ra nguyên nhân bà hối hận không có tham gia tiệc đính hôn của Triệu Ngọc và Miêu Anh không phải bản thân lễ đính hôn, mà là vì bỏ lỡ trận đấu “đặc sắc” kia.
Hơn nữa lúc mẹ vợ nghe nói Triệu Ngọc không đợi cho trận đấu bắt đầu, đã đấm Sanger Rover một cái, trận đấu phải tuyên bố dừng lại thì lại càng cười run rẩy hết cả người, suýt nữa đã phun luôn đồ ăn trong miệng ra…
Có điều, sau khi ổn định lại, bà lại không ngừng khen Triệu Ngọc trước mặt mọi người, nói Triệu Ngọc biết biến báo, biết xem xét thời thế, da mặt đủ dày, đây mới là tố chất mà một đặc công ưu tú nên có.
Triệu Ngọc tạm dừng ngạc nhiên, lập tức cảm khái nói đây là lần đầu tiên có người ca ngợi tố chất mặt dày! Nhưng rõ ràng là một câu khen ngợi, sao nghe cứ như đang mắng chửi người ta vậy?
Triệu Ngọc vừa dứt lời, mọi người lập tức cười vang…
Lý Kết dù sao cũng là một đứa bé, dù là sơn hào hải vị gì, không ăn được bao nhiêu đã no rồi. Vì thế, Hứa Cầm sắp xếp đặc công đưa cậu bé ra phía xa trong nhà hàng chơi mấy món đồ chơi của mình.
Sau khi nhìn thấy Lý Kết rời khỏi, người một nhà trước bàn ăn lại càng không còn ngăn cách, bắt đầu bàn luận về công việc của bọn họ.
Người một nhà đều là đặc công trong phòng Đặc Cần, lúc nói chuyện không cần để ý gì, cho nên trò chuyện rất là hợp ý.
Tuy Hứa Cầm đã biết lý lịch của Triệu Ngọc, nhưng vẫn cường điệu hỏi về những nhiệm vụ mà Triệu Ngọc từng hoàn thành trước kia.
Bắt đầu từ đảo Kỳ Tích, sau đó là ngôi nhà tội ác, rồi đến Seoul Hàn Quốc, du thuyền Uranus, cùng với vụ việc tấn công cao ốc Phú Hào lần này…
Triệu Ngọc kể rất chậm rãi, thỉnh thoảng còn dừng lại khoe khoang bản lãnh chẳng biết xấu hổ của mình một phen, khiến cho mọi người nghe tới mê mẩn, lại chọc mọi người không ngừng bật cười.
Vào lúc mấu chốt, cha vợ Miêu Khôn còn nhảy ra chọc cười, những lời dí dỏm tuôn ra không ngừng, khiến cho không khí càng thêm sôi động.
“Triệu Ngọc à” Hứa Cầm nói: “Tuy trước kia chúng ta chưa từng gặp mặt, nhưng mà tôi biết cậu là con rể tương lai của tôi, cho nên bất kể nói thế nào tôi cũng sẽ chú ý cậu rất nhiều!”
“Nói thật, từ đủ loại biểu hiện lúc cậu mới vừa gia nhập phòng Đặc Cần, đã không thể dùng hai chữ xuất sắc để hình dung nữa, nếu đổi thành người khác, đừng nói hoàn thành nhiệm vụ, có thể sống sót hay không cũng đã là vấn đề!” Hứa Cầm khen: “Thảo nào Miêu lão quỷ lại xem cậu như gà cưng, coi trọng cậu đến vậy!
“Theo tôi, bất kể là ngôi nhà tội ác, hay là vụ án ở Seoul Hàn Quốc, nếu không có Triệu Ngọc thì…” Hứa Cầm quay đầu nhìn về phía Miêu Khôn: “Chỉ sợ Miêu lão quỷ đã biến thành Miêu lão quỷ chân chính từ lâu rồi nhỉ?”
“Ừm… Lời này… Haizzz! Tôi sẽ xem như bà đang quan tâm tôi vậy!” Miêu Khôn tự nhấp một ngụm rượu, tự giễu nói: “Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đất nước rộng lớn nhiều nhân tài!”
“Có điều, thấy con rể của tôi có thần vận của tôi năm đó, có thể làm vai chính như thế này” Miêu Khôn khen: “Tôi cũng cảm thấy hết sức vui mừng, cảm thấy mỹ mãn lắm! Ha ha…”
Miêu Khôn nói vậy, lại khiến mọi người cười vang.
“Đừng có mà pha trò, bình thường toàn nói đùa thôi!” Triệu Ngọc cầm lấy ly rượu giơ giơ lên với cha vợ rồi uống một ngụm, nói: “Nhưng nói thật, cha vợ vẫn luôn là tấm gương của con!”
“Con đã học từ cha rất nhiều thứ, nếu không có cha dẫn dắt con lúc đầu thì cũng sẽ không có cuồng thám ưu tú như hôm nay! Nào… Hai anh em, à… Không, hai chúng ta cạn một ly nào!”
Nói xong, hai người chạm cốc, uống một hơi cạn sạch.
Hôm nay, bọn họ uống rượu vang, nhưng Triệu Ngọc không biết là nhãn hiệu gì, chỉ biết rượu mà cha vợ chuẩn bị, chắc chắn sẽ rất ngon.
“Có điều…” Hứa Cầm nhắc nhở: “Triệu Ngọc à, tuy thanh danh cuồng thám của cậu đã vang dội bên ngoài, nhưng làm mẹ vợ, tôi không thể không nhắc nhở cậu, sau này cậu vẫn phải chú ý tem tém lại, cẩn thận là trên hết!”
Triệu Ngọc hiểu rõ, mẹ vợ thật lòng muốn tốt cho mình, cho nên nhanh chóng chắp tay thi lễ: “Mẹ nói đúng, sau này con nhất định sẽ chú ý nhiều hơn!”
“Nếu vụ việc tấn công cao ốc lần này đúng là do băng Dạ Xoa chủ mưu…” Hứa Cầm lại nói: “Thì chúng ta phải tăng mạnh đề phòng, những người này rất giỏi về mảng ám sát!”
“Cậu giết nhiều người của bọn họ như vậy, chắc chắn đã bị liệt vào đối tượng trả thù trọng điểm rồi, cho nên tôi mới đề nghị cậu nên đưa Lý Kết trở về…”
“Có thêm một đối tượng cần bảo vệ, tức là có thêm một phần trách nhiệm!” Hứa Cầm nói: “Còn nữa, tôi đề nghị cậu mau chóng xin với cấp trên, tiến hành bí mật bảo vệ người nhà của cậu, để ngừa bất trắc!”
“Không thể nào?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Năm nay đã là lần thứ N phải bảo vệ người nhà của con rồi đó, có khi con chưa phiền thì bọn họ cũng đã thấy phiền rồi!”
“Không sao đâu” Miêu Khôn ở một bên nói: “Tôi đã sắp xếp rồi, trước mắt chỉ tiến hành bảo vệ một cách bí mật thôi, một khi phát hiện tình huống có gì không đúng, sẽ tăng mạnh cấp bậc bảo vệ!”
“Ài, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…” Triệu Ngọc lau mồ hôi, sau đó nói: “Xin hai vị cứ yên tâm! Về chuyện tên Dạ Xoa này cứ giao cho con xử lý!”
“Con biết cấp trên chỉ cho mọi người hai mươi bốn giờ đồng hồ” Triệu Ngọc đầy ngập tin tưởng nói: “Yên tâm, con nhất định sẽ làm rõ chuyện này!”
Thế là người một nhà trao đổi ý kiến về vụ việc tại cao ốc Phú Hào thêm một lúc, thấy đã đến giờ rồi, lần tụ họp gia đình vui vẻ này cũng nên kết thúc.
Đinh Lam dẫn dắt một tổ đặc công phụ trách an toàn của Lý Kết, tạm thời đưa Lý Kết về khách sạn nghỉ ngơi.
Mẹ vợ lại có lời muốn trò chuyện với con gái mình, cho nên mang Miêu Anh đi rồi.
Rất nhanh sau đó, trong nhà hàng mái vòm lớn chỉ còn sót lại hai người là cha vợ Miêu Khôn và Triệu Ngọc thôi.
Giờ phút này, hai gò má Miêu Khôn phiếm hồng, trạng thái như đã say, sau khi thấy tất cả những người khác đã rời khỏi, lúc này mới đặt tay lên vai Triệu Ngọc, nói lời thật lòng: “Triệu Ngọc à, ta thật sự phải nói tiếng cám ơn với con mới được! Lần họp mặt hôm nay cũng đã giải quyết một tâm nguyện nhiều năm của ta!”
“Vậy sao? Cha đừng khách sáo!” Triệu Ngọc rót đầy rượu vào ly của hai người: “Đều là người một nhà cả, đừng nói mấy câu khách sáo này làm gì!”
“Haizzzz” Miêu Khôn nói: “Năm đó ta ly hôn với Hứa Cầm, người chịu thiệt nhiều nhất chính là Miêu Miêu…”
“Trước kia ta từng nói rất nhiều lần, người một nhà ăn bữa cơm cùng nhau, nhưng mà… Quả cầu gai kia… Không chịu nghe lời của ta, cứ có cá tính như vậy đó…”
“Ừm…” Triệu Ngọc thử hỏi một câu: “Cha vợ à, lúc trước, sao cha lại kết hôn với mẹ vợ vậy? Cha cũng biết tính cách của bà ấy giống như quả cầu gai… Ừm… xương rồng chứ, sao cha còn…”
“Haizzz!” Miêu Khôn chua xót nhấp một ngụm rượu, nói: “Quá đẹp, đó là một kiểu xinh đẹp đến mức người ta có thể xem nhẹ tính cách của bà ấy, không biết… con có từng có loại cảm giác này hay không?”
“…” Triệu Ngọc nhìn ông, sau đó giơ ngón tay cái lên.
“Ta từng thử thích ứng” Miêu Khôn nói: “Nhưng mà lần nào quan điểm của hai người cũng trái ngược nhau, kết quả là lúc nào cũng cãi cọ”
“Đương nhiên, tính cách là một chuyện, công việc mới là nguyên nhân chủ yếu! Công việc đặc biệt của bọn ta đã quyết định bọn ta không thể có một gia đình yên ổn!”
“Ta thậm chí rất ít để cho Miêu Anh gặp mặt Đinh Lam, để cho hai đứa bé lớn lên ở hai chỗ khác nhau là vì sợ có nguy hiểm gì đó sẽ uy hiếp hai đứa cùng lúc…”
“Chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, cho nên sau này dần dần cảm thấy, tình cảm đã phai nhạt rồi, đây chỉ sợ là năm tháng vô tình trong truyền thuyết nhỉ?”
“Cho nên bây giờ chắc con cũng biết lúc trước vì sao ta kiên trì phản đối không chịu cho Miêu Anh gia nhập phòng Đặc Cần rồi đúng không?”
“Mẹ kiếp…” Triệu Ngọc nói: “Cha phản đối con gái của cha, mà sao lại khuyến khích con nhiệt tình quá vậy! Con thấy tổn thương lắm đấy!”
“Xuống địa ngục đi!” Miêu Khôn mắng ngược lại một câu: “Đó là ta tin tưởng con, tin tưởng con có bản lĩnh thật sự!”
“Không nói gạt con làm gì, chuyện mà ta lo lắng nhất bây giờ là con và Miêu Anh sẽ giẫm lên vết xe đổ của bọn ta, bởi vì công việc đặc biệt này mà không có cách nào xây dựng một gia đình bình thường…”
“Không riêng gì ta mà chắc chắn Hứa Cầm cũng lo lắng như vậy! Mà điều này cũng là…” Miêu Khôn do dự một chút, nói: “Một trong những nguyên nhân bọn ta không nóng lòng khuyến khích hai đứa kết hôn…”
“Ừm… Ừm…”
Triệu Ngọc nghiêm túc suy nghĩ về lời nói của cha vợ, cảm thấy lo lắng của cha vợ đúng là rất có lý, khiến hắn không có cách nào phản bác được.
Trên thực tế, trong vài lần hoàn thành nhiệm vụ lúc trước, Triệu Ngọc đã từng có cảm giác, quan hệ giữa hắn và Miêu Anh đã không còn khăng khít như xưa bởi vì nguyên nhân công việc.
Nhưng mà dù sao tuổi còn trẻ, hắn cũng không suy xét vấn đề này một cách sâu xa.
Nếu, bây giờ hắn và Miêu Anh vẫn còn là thành viên của tổ điều tra đặc biệt thuộc Tổng cục Hình sự, như vậy thì không khó làm được việc quan tâm cả công việc và gia đình.
Đúng là… Công việc trong phòng Đặc Cần thì khác hoàn toàn, nguy hiểm không nói, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều cũng là chuyện tất nhiên.
“Vậy…” Triệu Ngọc hỏi Miêu Khôn: “Ý của cha là?”
“Ta nghĩ mãi mà cũng chỉ có một cách thôi! Trên đời này không có cách nào vẹn cả đôi đường cả” Miêu Khôn nói rất nghiêm túc: “Nếu hai đứa thật sự muốn ở bên nhau, hơn nữa cũng muốn giữ gìn gia đình của mình tròn vẹn thì hai đứa chỉ còn một cách thôi – rời khỏi đây!”