← Quay lại trang sách

Chương 2334 Thay đổi rất nhanh

“Hóa ra… lại phức tạp như vậy…”Ở trong hành lang văn phòng, Triệu Ngọc kể lại tất cả tình tiết liên quan tới vụ án gần đây cho Miêu Anh nghe.

Miêu Anh nghe xong cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc: “Nếu như phá được vụ án thì có thể cải biên thành kịch bản phim đấy! Két sắt đó được cất giữ trong kho nhiều năm như thế, vậy mà không có ai hỏi đến một tiếng sao?”

“Đúng vậy!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Cái này gọi là từ nơi sâu xa đã có ý trời, đợi đến khi Triệu đại thần anh xuất hiện đó!”

“Nếu như không phải là bởi vì chuyện của Chu Vận Địch, chúng ta sẽ không điều tra rõ cao ốc Thiên Cần, mà nếu như không điều tra rõ thì cũng sẽ không phát hiện ra chiếc két sắt này!”

“Nếu như không gặp anh thì đã không truy vấn ngọn nguồn như thế…”

“Nếu như thật sự có thể cải biên thành kịch bản phim thì anh nhất định là nam chính số một rồi…”

“Lại bắt đầu ảo tưởng kìa” Miêu Anh nói: “Mấu chốt là chúng ta phải phá được vụ án này đã! Hiện giờ, chúng ta chưa có chứng cứ để chứng minh vụ hỏa hoạn ở nhà Cao Siêu Lâm kia nhất định là đám cấp dưới của Trương Hảo Nhân làm ra!”

“Chờ đấy!” Triệu Ngọc chỉ vào trong phòng: “Lát nữa thẩm vấn tên họ Tô kia là biết ngay rồi!”

Giờ phút này, tất cả mọi người đều đang đợi thẩm vấn người tên là Tô Chính kia, người này đã bị áp giải đến Cục Cảnh sát Hiền Châu, phải tiến hành thẩm vấn lập tức.

Bên phía Triệu Ngọc có thể thông qua màn hình lớn ở văn phòng để nghe lén và chỉ huy toàn bộ quá trình.

“Đúng rồi” Triệu Ngọc nhìn xung quanh thấy không một bóng người mới hỏi Miêu Anh: “Lần này em trở về không phải là tâm huyết sôi trào, muốn trở lại thăm bạn cũ một lúc à?”

“Em đã chủ động yêu cầu như vậy thì có phải là bên kia đã cho em nghỉ không?”

“Nghỉ thì không” Miêu Anh trả lời: “Chỉ là trước mắt không có nhiệm vụ quan trọng gì thôi!”

“Ồ?” Triệu Ngọc khẽ nhíu mày, vội hỏi: “Nói như vậy thì chuyện ở cao ốc Phú Hào đã được xử lý xong rồi đúng không? Vậy bên phía Lý Lệ Nhã…”

Nghe đến lời này, Miêu Anh tiếc nuối lắc đầu, đáp: “Việc đàm phán lâm vào thế bí, bởi vì bọn em dựa theo manh mối cô ta cung cấp để đi điều tra, kết quả là không tìm được thứ gì, cho nên… ‘thẻ đánh bạc’ của Lý Lệ Nhã đã mất đi công hiệu rồi…”

“Ồ…” Triệu Ngọc chăm chú suy tư một chút, gật đầu nói: “Trước đó, anh cũng đã nghĩ đến điểm này rồi! Một khi đã biết Lý Lệ Nhã bị chúng ta bắt được thì Dạ Xoa và người thừa kế kia tất nhiên sẽ nhanh chóng hủy bỏ chứng cứ!

“Để Lý Lệ Nhã trở thành một quân cờ không có giá trị…”

“Đúng vậy!” Miêu Anh nói: “Bọn chúng biết Lý Lệ Nhã nắm rõ bao nhiêu thứ, nếu như không có cách nào giết cô ta để diệt khẩu thì dứt khoát khiến lời khai của cô ta không có tác dụng”

“Nếu đã như vậy…” Triệu Ngọc nói: “Giao dịch giữa chúng ta và Lý Lệ Nhã cũng chỉ có thể thất bại rồi nhỉ?”

“Cấp trên còn đang cân nhắc” Miêu Anh nói: “Nếu như việc đàm phán không có ý nghĩa thì phải dựa theo trình tự tư pháp của quốc tế, dẫn độ Lý Lệ Nhã về nước thôi…”

“Dẫn độ về nước, ha ha…” Triệu Ngọc lắc đầu: “Vậy thì chắc chắn Lý Lệ Nhã sẽ phải chết!”

“Cô gái này mặc dù còn trẻ tuổi, nhưng lại rất có tính toán” Miêu Anh nói: “Khi có người thẩm vấn cô ta, cô ta đã cố gắng nhấn mạnh nhiều lần rằng Dạ Xoa uy hiếp nhà họ Lý bọn họ, muốn giết chết gia tộc Lý thị đến mức một người cũng không để lại!”

“Cho nên, sau khi biết được tin tức này” Miêu Anh nói: “Bọn em đã liên hệ với đại sứ quán, nước họ thậm chí còn phái cả quân đội ra để bảo vệ!”

“Bởi vậy, nếu như giao cô ta ra thì em nghĩ, cô ta vẫn có năng lực tự vệ chứ?”

“Ừm…” Triệu Ngọc chăm chú suy nghĩ một chút, nói: “Xem ra, Lý Lệ Nhã thật sự không có giá trị gì! Giữa chúng ta và người kế nhiệm Dạ Xoa kia chắc chắn là còn có rất nhiều trận đấu ác liệt phải đánh!”

“Chúng ta đã thả cô gái Trung Đông kia rồi!” Miêu Anh nói: “Là cha em ký tên, Đinh Lam tiễn tới sân bay, dựa theo quy tắc, bọn em không tiến hành theo dõi cô ta”

“Em không ngờ thế mà anh lại không đi tiễn cô ta, không phải là hai người rất thân ư?”

“Không cần thiết” Triệu Ngọc nói: “Tình cảm bền chặt cần để trong lòng, mà không phải nhìn ở bên ngoài!”

“Ha!” Miêu Anh cười rạng rỡ: “Em còn tưởng rằng anh định giải thích chuyện tại sao cô ta cứ muốn được anh hôn đó!”

“Ừm… Chuyện này ấy à…” Triệu Ngọc đảo mắt, lập tức biết mình nên nói cái gì: “Bạn gái của anh tin tưởng anh nhất! Căn bản không cần anh giải thích cái gì, đúng không?”

“Oa… Lợi hại lợi hại” Nụ cười của tiểu thư Miêu càng thêm rạng rỡ: “Thật sự không hổ là đại thần cuồng thám! Yên tâm đi anh yêu, em tin tưởng anh, em biết công việc ở phòng Đặc Cần nguy hiểm đến mức nào, nếu là công việc cần thì em sẽ không keo kiệt giống như mấy cô gái kia đâu!”

“Cứ dũng cảm, thoải mái mà làm đi! Em mãi mãi ủng hộ anh!”

“Ối chà chà” Triệu Ngọc nhẹ nhàng ôm lấy tiểu thư Miêu một cái: “Đời trước của anh nhất định là một nhà từ thiện! Làm bao nhiêu chuyện tốt thì kiếp này mới đổi lấy được tạo hóa tuyệt vời thế này chứ! Anh cảm động quá đi…”

Nói xong, Triệu Ngọc còn giả vờ lau nước mắt…

“Được rồi, đừng lừa người ta nữa!” Miêu Anh đẩy Triệu Ngọc ra, lại nói: “Chúng ta vẫn nên đi điều tra án đi!”

“Ừm… Chờ đã…” Triệu Ngọc lập tức nghĩ đến điều gì đó, vội hỏi: “Vậy Tịch Mộng Na thì sao? Không phải em áp giải cô ta tới đây à? Chẳng lẽ… không cần em áp giải cô ta đi nữa?”

“Việc này…” Miêu Anh hơi do dự, nói: “Về chuyện của Tịch Mộng Na… Ừm…”

Miêu Anh nhìn xung quanh một cái, dường như hơi khó nói.

“Sao vậy?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Cô ta lại gây ra chuyện gì rồi à?”

“Mấy ngày nay, bọn em đã tiến hành thẩm vấn Tịch Mộng Na, cô ta đã khai ra tất cả mọi chuyện mà cô ta biết rồi!” Miêu Anh giải thích: “Thật sự giống như những gì cô ta đã nói, những chuyện từ khi cô ta sinh ra, mãi cho đến khi bị chúng ta bắt được!”

“Cấp trên đã đánh giá toàn diện lời khai của cô ta, cuối cùng nhất trí nhận định rằng Tịch Mộng Na không nói dối, những chuyện liên quan tới Tịch Vĩ mà cô ta biết được thật sự có hạn!”

“Vậy…” Triệu Ngọc trừng to mắt: “Vậy thì phải làm sao?”

“Triệu Ngọc” Miêu Anh quyệt miệng nói: “Rất có thể là Tịch Mộng Na sẽ được thả ra! Hẳn là… sẽ không lâu nữa đâu!”

“Mẹ nó” Triệu Ngọc bất ngờ: “Thật sự phải thả sao?”

“Đúng vậy” Miêu Anh nói: “Cái tên ‘gừng già’ Yusuf này, ông ta đưa Tịch Mộng Na cho chúng ta là để lại một bài toán khó cho chúng ta đấy!”

“Đến lúc này rồi, chúng ta đâu thể trả lại cô ta cho phía Cơ quan An ninh MI5 được?”

“Oa, bánh trái thơm ngon biến thành gân gà… À không, biến thành quả trứng thối không ai muốn” Triệu Ngọc thở dài: “Cuộc đời của Tịch Mộng Na đúng thật là thay đổi rất nhanh!”

“Chúng ta biết được cô ta không chút giá trị, nhưng mà…” Miêu Anh nói: “Đối với người kế nhiệm của Lundy mà nói thì lại là chuyện khác!”

“Dù sao thì Tịch Mộng Na cũng là con gái của Tịch Vĩ, em nghĩ cho dù thế nào thì người kế nhiệm kia cũng sẽ không bỏ qua cho Tịch Mộng Na đâu đúng không?”

“Tổ trưởng, chị Miêu à…”

Kết quả, hai người còn chưa nói chuyện xong, Tăng Khả đã đột nhiên mở cửa văn phòng ra và gọi bọn họ: “Đã bắt đầu thẩm vấn rồi! Hai người tới đây đi!”