Chương 2342 Kết cục giống nhau
“Ngay từ đầu…” Trong siêu thị nhỏ, ông lão vẫn đang kể lại chuyện năm đó: “Anh ta vốn không định nói với tôi rốt cuộc trong két sắt có cái gì!”“Chúng tôi đều cho là ở trong đó chỉ có chút tài sản cùng với sổ sách mà thôi” Ông lão lắc đầu nói: “Hơn nữa, lúc ấy bởi vì không mở được nên kế hoạch ban đầu của chúng tôi là mang cả két sắt đi!”
“Thế nhưng trong cao ốc nhiều người phức tạp, ở cửa còn có bảo vệ, nếu như mang chiếc két sắt lớn như vậy ra ngoài thì thật sự là rất gây chú ý!”
“Bây giờ nghĩ lại, mới thấy lúc ấy đúng là nguy hiểm!” Ông lão nhớ lại, nói: “Vào ngày chúng tôi chuẩn bị chạy trốn, anh tôi cuối cùng cũng nghĩ ra một biện pháp, bảo tôi cùng anh ta giấu két sắt xuống tầng hầm”
“Chuyện két sắt tất nhiên là không thể nói với bọn Tô Chính, cho nên anh ta đã sớm cho bọn họ ít tiền, phân tán bọn họ!”
“Sau đó, hai anh em chúng tôi lập tức chuyển chiếc két sắt xuống tầng hầm…”
“Két sắt rất nặng, chúng tôi dùng một chiếc xe đẩy mới miễn cưỡng kéo được nó xuống lầu, sau đó mở đại một phòng chứa đồ dưới tầng hầm rồi giấu két sắt vào trong góc”
“Lúc đó” Ông lão mím môi một cái: “Tôi còn tưởng rằng những chuyện đó đều là tạm thời, không bao lâu nữa, tôi sẽ có thể đi theo anh trai trở về, sử dụng tiền tài ở trong két sắt để xây dựng lại từ đầu!”
“Thật sự không ngờ lần đi này… lại chính là cả đời!”
“Ông vừa mới nói là rất nguy hiểm!” Triệu Ngọc hỏi: “Cái gì nguy hiểm?”
“À…” Ông lão lúc này mới nhớ ra, vội vàng nói: “Tôi và anh ta giấu két sắt thật kỹ, sau khi đẩy xe về, vừa mới đi tới cửa thì đã thấy trong công ty bị người ta lục tung rồi!”
“Không cần phải nói cũng biến những người đó chắc chắn là cảnh sát mặc thường phục…”
“Nếu như chúng tôi chậm một bước, hoặc là không giấu két sắt đi thì nói không chừng… Lúc đó đã không thể chạy được rồi!”
“À…” Triệu Ngọc gật gật đầu, tiếp tục nói: “Vậy thì sau đó thế nào? Đã xảy ra chuyện gì? Anh trai của ông đâu?”
“Haizz!” Ông lão lại nặng nề thở dài một cái, buồn vô cớ nói: “Sau khi trốn được, tôi chỉ cho là chúng tôi tránh đi nơi khác một chút là được, thế nhưng… Anh ta lại liên hệ với người khác, chuẩn bị lén qua Tai O…”
“Lúc ấy tôi không muốn đi, nói trốn đi quá nguy hiểm, rời nhà cũng quá xa, không đến mức phải như thế!”
“Thế nhưng anh trai tôi lại vô cùng kiên quyết, nhất định phải trốn đi…”
“Sau đó, chúng tôi cãi nhau, định tách ra ở bến tàu khi chuẩn bị chạy trốn, anh ta không còn cách nào khác, lúc ấy mới nói ra chuyện anh ta giết người!”
“Sau khi nghe xong, cả người tôi đều choáng váng, lúc đó tôi mới biết được ở trong két sắt rốt cuộc có thứ gì!”
“Sau đó, anh ta lại khuyên tôi đi cùng anh ta, bên phía Tai O này có cơ hội phát triển, chờ tương lai có sự nghiệp rồi trở về cũng không muộn!”
“Lúc đó tôi vô cùng sợ hãi, từ nhỏ đến lớn, đó là lần đầu tiên tôi cảm giác được sự đáng sợ của anh ta…” Ông lão nói: “Anh ta là tội phạm giết người, tôi… tôi không còn dám đối nghịch anh ta nữa!”
“Tôi sợ anh ta tức giận, rồi sẽ giết luôn cả tôi… Cho nên, tôi không còn cách nào khác, đành cùng anh ta chạy trốn qua Tai O…”
“Ôi… Ôi trời ơi…” Nghe được lời tự thuật của ông lão, người thanh niên tên là Tiểu Minh kia kinh ngạc hô lên, cậu ta làm sao cũng không nghĩ ra được ông lão còn có một câu chuyện như vậy.
“Nhưng mà Tai O này và Ma Đô hoàn toàn là hai nơi khác nhau” Ông lão tiếp tục nói: “Hai anh em chúng tôi đã từng thử làm lại nghề cũ, nhưng kết quả đều không thành công!”
“Bên này có bảo hộ miễn thuế, bọn họ căn bản không cần làm giả sổ sách, việc rửa tiền càng không cần đến chúng tôi, đều đã có tập đoàn chuyên nghiệp hơn làm”
“Thế là chúng tôi chỉ có thể đổi nghề, làm rất nhiều việc kinh doanh, thế nhưng cuối cùng vẫn không thành công…”
“Dần dần, tôi không chịu nổi nữa, tôi đã có ý định rời khỏi nơi này để về nhà, thế nhưng không có cửa!” Ông lão nói: “Mà lúc đó, trạng thái của anh trai tôi cũng không quá ổn định, không chỉ là buôn bán thất bại mà trong lòng anh ta còn bị dằn vặt…”
“Anh ta nói với tôi là anh ta không hối hận vì đã giết hai vợ chồng người phụ nữ ác độc cùng con trai của cô ta, nhưng mà đối với con gái của bọn họ thì vẫn thấy áy náy, cảm thấy không nên giết chết cô bé vô tội đó…”
“Anh ta còn nói là thường xuyên nằm mơ thấy Du Nhiên, mơ thấy Du Nhiên tới tìm anh ta…”
“Thực ra, lúc đó tôi đã nhận ra tinh thần của anh ta có vấn đề nghiêm trọng, nhưng mà tôi cũng không có cách nào khác, tôi cũng không dám khuyên anh ta…”
“Kết quả, vào buổi tối một hôm nào đó, anh trai tôi trèo lên một tòa cao ốc bỏ hoang, nhảy từ trên mái nhà xuống, anh ấy đã… đã lựa chọn kết cục giống như Du Nhiên năm đó…”
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc nhíu chặt mày, ồ một tiếng, không ngờ Trương Hạo Nhân đã nhảy lầu!
“Nói thật” Ông lão nói: “Sau khi biết được tin tức anh trai tôi nhảy lầu, tôi lại thấy thả lỏng rất nhiều! Đúng, anh ta là anh trai tôi, chúng tôi lớn lên cùng nhau, thế nhưng từ sau khi tôi biết được anh ta là tội phạm giết người thì tất cả đều đã thay đổi!”
“Đối với tôi mà nói thì anh ta chỉ còn là sự sợ hãi mà thôi!”
“Đối với chính anh ta và cả tôi thì cái chết của anh ta đều là một loại giải thoát!”
“Lúc đầu” Ông lão tiếp tục nói: “Sau khi anh trai tôi nhảy lầu, tôi lập tức bắt đầu lên kế hoạch về nhà, thế nhưng… Sau đó lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn!”
“Trong lúc buôn lậu, tôi đã bị cảnh sát biển phát hiện, suýt chút nữa đã bị bắt được…”
“May mắn là khả năng bơi của tôi tương đối tốt, nên đã tránh thoát được sự vây bắt của bọn họ, sau đó… sau đó thì mọi thứ cứ diễn ra giống như trong phim truyền hình vậy, tôi bơi đến nơi này, lúc đó, đây chỉ là một làng chài nhỏ!”
“Người ở làng chài vô cùng thân thiết, họ đã chứa tôi”
“Hơn nữa… Hơn nữa…” Ông ta nhìn Tiểu Minh một cái: “Tôi đã quen biết mẹ của nó ở đây!”
“Không… Không thể nào?” Tiểu Minh toàn thân run rẩy, trừng to mắt: “Cha… cha để con gọi cha là cha, cha… cha…”
“Yên tâm” Ông lão nói: “Con không phải con ruột của cha! Khi cha biết mẹ của con, con đã được ba tuổi rồi, cha ruột của con chết bởi một tai nạn trên biển, mẹ của con thấy cha là người thành thật, cho nên đã đi theo cha…”
“Sau đó, cha mẹ cùng nhau mở siêu thị này… Chỉ tiếc là mẹ của con đi quá sớm…”
Mẹ của nó…
Triệu Ngọc nhìn cậu thanh niên một cái, cảm giác thật sự đúng là không khác gì phim truyền hình.
“Trước khi đi, mẹ con đã giao con cho cha” Ông lão nói: “Cho nên, mặc dù có thể rời khỏi Tai O, nhưng cha đã không còn muốn về nhà nữa, bởi vì trong nhà đã không còn người thân, trở về còn không bằng ở đây, càng có cảm giác có nhà hơn…”
“Nhưng mà…” Ông lão nhìn Triệu Ngọc một cái, buồn vô cớ nói: “Hiện giờ, cho dù cha có muốn trở về hay không thì cũng đều phải về, ha ha…”
“Cả một đời trôi qua thật nhanh…”
“Cha ơi… Hu hu…” Nói đến đây, cậu thanh niên thế mà òa khóc lên: “Con không xa cha được, hu hu, cha là người tốt…”
“Anh cảnh sát” Cậu thanh niên nói với Triệu Ngọc: “Hung thủ giết người không phải cha tôi, cũng đã qua nhiều năm như vậy rồi, ông ấy sẽ không phải ngồi tù đấy chứ?”
“Cha…” Cậu thanh niên lại kéo tay của ông lão, nói: “Cha yên tâm, hiện giờ đã khác trước kia, cho dù cha có phải trở về thì con cũng sẽ trở về với cha, con còn phải chăm sóc cha nữa…”
“Haizz!” Ai ngờ, ngay lúc này, Triệu Ngọc lại ngửa mặt lên trời thở dài một cái.
Sau đó, hắn đến gần ông lão, lạnh lùng nói: “Ông có biết chúng tôi tìm được nơi này như thế nào không?”
“Ừm…” Ông lão hơi run rẩy một chút, hỏi: “Tôi không biết… tôi còn tưởng rằng ngày này vĩnh viễn sẽ không tới chứ!”
“Thứ chúng tôi phát hiện ra đầu tiên chính là cánh tay trong két sắt kia!” Triệu Ngọc trầm giọng nói: “Có kỹ thuật ADN, việc này rốt cuộc không thể nào giả được!”
“A… D… ADN…” Ông lão dường như đã ý thức được điều gì đó, bờ môi lập tức trở nên trắng bệch.
“Có lẽ ông không biết tôi là ai nhỉ!” Triệu Ngọc cười nhạt một tiếng, nói: “Ông không phải là người em trai, mà là… người anh!!!”