← Quay lại trang sách

Chương 2344 Chờ tôi

Nửa đêm, Cục Cảnh sát Tai O, bên trong phòng làm việc tạm thờiTriệu Ngọc vừa uống cà phê, vừa tra xét nhiệm vụ Kỳ Ngộ vừa mới hoàn thành, thu được 56 đạo cụ mới.

Lần này, độ hoàn thành Kỳ Ngộ của hắn đạt đến 998%, mặc dù không phải là cao nhất trong lịch sử, nhưng mà đối với một quẻ “Cấn Chấn” bình thường mà nói thì hiển nhiên là không ít.

Bởi vì trước đó khu gieo quẻ bị đóng băng 100 ngày, Triệu Ngọc đã không còn ỷ lại với việc gieo quẻ nữa, cho nên bình thường cũng không chú ý giống như trước đây.

Lần này, sau khi mở ra quẻ “Cấn Chấn”, thế mà mãi cho đến khi hắn điều tra ra chân tướng vụ án cánh tay trong két sắt thì mới tuyên bố kết thúc, điều này cũng là rất ít gặp trước đây.

Có điều mặc dù thời gian kéo dài quẻ văn rất dài, nhưng lại thu hoạch được nhiều hơn so với trước đây.

Triệu Ngọc kiểm tra một hồi 56 kiện đạo cụ vừa mới lấy được, cơ bản đều là đạo cụ mà hiện giờ hắn tương đối cần, ví dụ như thuốc cầm máu tàng hình đã hết sạch, thiết bị phiên dịch đồng thanh bởi vì nhiệm vụ quốc tế mà không còn lấy một cái, vân vân…

Đương nhiên, hắn cũng lấy được không ít công cụ mang tính công kích như gậy điện tàng hình, thuốc gây nôn tàng hình, chỉ là có điều, đây đều là những đạo cụ trung cấp, không có lấy một cái đặc cấp hay đỉnh cấp.

Đối với kết quả này, Triệu Ngọc đã vô cùng thỏa mãn, bởi vì trước đây ròng rã 100 ngày, hắn đều tiêu hao đạo cụ, hiện giờ cuối cùng cũng có thể bổ sung, trong lòng tự nhiên đã yên tâm rất nhiều.

Mặt khác, về phương diện điểm tích lũy, Triệu Ngọc thu hoạch được cũng không ít, thế mà sau khi thăng cấp, lại được gần đến 100 nghìn.

Hắn kiểm tra cột điểm tích lũy một hồi, phát hiện ra mức giới hạn để thăng cấp hệ thống lần tiếp theo là một triệu, cứ theo tốc độ này, chỉ sợ là không đến một năm, mình lại có thể thăng cấp hệ thống một lần nữa.

Không biết hệ thống còn có thể thăng cấp như thế nào?

Sau khi tra xét đạo cụ và điểm tích lũy xong, Triệu Ngọc lại liếc nhìn thanh kỹ năng, cảm giác nhiệm vụ phá án lần này cũng không cho mình cơ hồi sử dụng kỹ năng.

Ngẫm lại cũng đúng, dù sao thì nhiệm vụ phá án cũng không giống như nhiệm vụ đặc công, mình là đội trưởng tổ điều tra đặc biệt, có cấp dưới cũng tức là có tài nguyên, có rất nhiều việc căn bản không cần đến mình ra tay.

Xem ra, sau này, chỉ có thể chờ đợi đến khi cần hoàn thành nhiệm vụ của Phòng Đặc Cần thì mới sử dụng đến những đạo cụ này…

“Cảnh sát Triệu” Lúc này, một nhân viên cảnh sát ở đây đi tới bên cạnh Triệu Ngọc, báo cáo với Triệu ngọc: “Chúng tôi vừa mới xác nhận rồi, hơn hai mươi năm trước, đúng là ở trong khu công nghiệp Mễ Điền đã xảy ra một vụ nhà máy bỏ hoang bị sụp đổ!”

“Nhưng mà chúng tôi đã điều tra hồ sơ rồi, trong vụ sụp đổ này không có thương vong”

“À…” Triệu Ngọc gật đầu: “Kẻ tình nghi Trương Hạo Nhân đã nói rồi, mặc dù ông ta cũng rơi xuống nhưng lại không bị ngã chết”

“Sau đó, ông ta đào được thi thể của người em ở trong đống phế tích, sau đó lại vùi lấp thi thể kia ngay tại chỗ…”

“Chúng tôi sẽ phái người đi điều tra…” Nhân viên cảnh sát vội vàng nói: “Hiện giờ khu công nghiệp Mễ Điền đã biến thành nhà máy xi măng, vừa rồi tôi đã kiểm tra bản vẽ rồi, may mắn là diện tích sửa lại của nhà máy không lớn, nếu như vị trí chính xác thì nói không chừng vẫn có thể tìm được thi thể!”

“Ngày mai, ừm..” Hắn ta nói với Triệu Ngọc: “Chúng tôi có thể dẫn kẻ tình nghi đi để ông ta xác nhận không?”

“Không thành vấn đề…”

Triệu Ngọc gật đầu, sau đó lại cùng nhân viên cảnh sát xử lý một vài công việc, rồi đối phương mới rời khỏi văn phòng.

“Nói cách khác…” Lúc này, Đinh Lam cũng cầm một ly cà phê tới gần: “Lúc trước, hai anh em họ không có nhà nên đã ở trong phòng nhỏ bên trong mái nhà của nhà máy, cho nên… mới xảy ra trận đánh nhau trên mái nhà, đồng thời khiến tòa nhà bị sụp đổ…”

“Anh rể, anh cho rằng Trương Hạo Nhân có đáng tin không?”

“Hẳn là có thể tin được” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Nếu như em trai của ông ta không phải là gặp chuyện ngoài ý muốn, mà là bị ông ta hại chết thì anh nghĩ ông ta không cần phải nói dối nữa!”

“Trương Hạo Nhân không giống với những tội phạm giết người mà anh đã từng bắt trước đây” Triệu Ngọc nói: “Ông ta đã không còn tâm tình cãi cọ với chúng ta…”

“Anh rể” Đinh Lam nhìn quanh bốn phía không có người, vội vàng hỏi: “Em rất muốn biết tại sao anh lại nhìn ra được ông lão kia không phải người em, mà là người anh chứ?”

“Anh nhìn ra được từ trên bức ảnh sao? Dù sao bọn họ cũng là anh em, dáng dấp tương tự nhau một chút hẳn là không có gì bất thường chứ?”

“Anh nói lúc ông ta kể lại đã xuất hiện sơ hở, thế nhưng tại sao em lại không nghe ra được?”

“Ha ha ha…” Triệu Ngọc cười nhạt một tiếng, nói: “Lời kể của ông lão đã xuất hiện sơ hở vô cùng rõ ràng trên tuyến thời gian”

“Vào mười ba năm trước, cậu của Trương Hạo Nhân đã nhận được một số tiền, bên trong đơn gửi tiền ghi rõ là muốn ông ta dùng số tiền đó xây lại mộ cho mẹ của Trương Hạo Nhân”

“Hơn nữa, số tiền đó được gửi từ Tai O, điều này chứng tỏ người gửi tiền hẳn là bản thân Trương Hạo Nhân”

“Thế nhưng nếu như dựa vào lời kể của ông lão kia thì sau khi bọn họ gặp trắc trở ở Tai O, Trương Hạo Nhân đã nhảy lầu tự sát thì Trương Hạo Nhân gửi tiền về quê quán như thế nào đây?”

“Điều này… sao mà đơn giản thế?” Đinh Lam trừng to mắt: “Chỉ dựa vào điều này thôi sao?”

“Quần cộc bén lửa – Đương nhiên rồi” Triệu Ngọc lanh lẹ nói: “Một thám tử lừng danh thế giới đã từng phá được nhiều vụ án quan trọng như anh là đã thành tinh rồi!”

“Trong lúc ông lão kia kể lại mọi chuyện, ánh mắt cứ đảo loạn, nhưng chỉ cần nói đến nữ giúp việc kia là trong mắt của ông ta sẽ lập tức tỏa ánh sáng”

“Nhất là khi nói đến việc nữ giúp việc nhảy lầu, còn có khi Trương Hạo Nhân nghe lén được người phụ nữ độc ác nói ra chân tướng, vẻ mặt oán giận đó căn bản không thể nào che giấu được”

“Nếu như ông ta chỉ là em trai đứng ngoài mọi chuyện và đang kể lại chuyện cũ thì tại sao lại cảm động lây như vậy chứ?”

“Lúc đó anh đã nghi ngờ” Triệu Ngọc nói: “Hoặc là ông lão này chính là bản thân Trương Hạo Nhân; hoặc người yêu đương với nữ giúp việc không phải là người anh, mà chính là người em Trương Hưng Khuê!”

“Đương nhiên, cũng có khả năng vụ án này là do hai anh em bọn họ cùng nhau gây ra!”

“Oa… Không thể không nói” Đinh Lam bội phục nói: “Anh thật sự đúng là thành tinh rồi! Anh còn trẻ như vậy, nếu như chờ đến già thì chẳng phải sẽ biến thành lão yêu sao!?”

“Ha ha ha ha…” Triệu Ngọc cười ha ha một tiếng, nghĩ tới hệ thống cùng đạo cụ của mình thì lại nói: “Chắc là thế đấy, có khi không cần đợi đến khi anh già đi, hiện giờ anh cũng đã là lão yêu ngàn năm rồi, ha ha ha ha…”

“…” Đinh Lam im lặng mấy giây mới cảm thán nói: “Haizz! Thật sự là mỗi một vụ án đều có sơ hở sao?”

Nói xong, cô chỉ lên ảnh chụp két sắt trên màn hình lớn:

“Nếu như lúc trước, Trương Hạo Nhân không khăng khăng chặt tay Tôn Ngọc Kiều xuống, đồng thời để cánh tay ở trong két sắt thì…”

“Liệu có phải là vụ án này sẽ mãi mãi cũng không có ai biết được không? Mọi người sẽ chỉ cho rằng trận hỏa hoạn ở nhà Cao Siêu Lâm vào ba mươi năm trước chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn?”

“Ha ha…” Triệu Ngọc cười nhạt một tiếng, thấm thía nói: “Anh đã gặp phải không ít vụ án như vậy rồi!”

“Anh cũng đã từng hỏi bản thân câu hỏi này rất nhiều lần…”

“Phải làm như thế nào thì vụ án mới không bị người ta biết được…”

“Nhưng mà mỗi một lần có kết quả thì tất cả đều sẽ bày ra trước mắt! Cho nên…” Triệu Ngọc nói: “Từ nơi xâu sa, có lẽ đều đã có số mệnh rồi!”

“Lưới trời tuy thưa nhưng mà khó nọt, à không, nhưng mà khó lọt…”

“Người phạm phải sai lầm lớn thì cuối cùng vẫn phải chịu trách nhiệm cho tội của mình…”

“Trước đây em nghe anh thường nói, phía sau mỗi một vụ án đều có một lít nước mắt, trước đây em không tin, nhưng hiện giờ cuối cùng cũng đã hiểu ra rồi…” Đinh Lam nói: “Nếu như không phải người phụ nữ độc ác kia làm chuyện ác trước, khiến cho nữ giúp việc nhảy lầu thì cũng sẽ không có chuyện Trương Hạo Nhân báo thù…”

“Mà người vô tội nhất chính là em trai của Trương Hạo Nhân – Trương Hưng Khuê, vận mệnh của ông ta thật sự là đáng buồn!”

“Hai anh em họ, nữ giúp việc, còn có gia đình Cao Siêu Lâm nữa, ba gia đình cứ thế mà bị hủy hoại, thực sự là… khiến cho người ta phải tỉnh ngộ…”

“Đúng vậy!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Đây chính là nguyên nhân mà anh vẫn luôn không chịu từ bỏ công tác trinh sát hình sự, anh tin là vẫn còn có không ít những vụ án giống như vụ án cánh tay trong két sắt nữa!”

“Còn có rất nhiều tội phạm giết người ung dung ngoài vòng pháp luật đang chờ anh bắt đấy…”