Chương 2346 Nghiệp của tôi
Hai mươi chín tết, trên đường sắt cao tốc đi về Tần SơnTriệu Ngọc cùng với Miêu Anh ngồi trên chỗ ngồi mềm mại thoải mái dễ chịu của khoang hạng nhất, nhưng lại nhìn nhau không nói gì.
Bởi vì ở bên cạnh Triệu Ngọc còn có một cô gái khác ngồi cạnh.
Mặc dù cô gái này tinh thần có chút tiều tụy, ăn mặc bình thường, nhưng vẫn là cực kỳ xuất chúng, nhất là dáng người gần như hoàn mỹ đó khiến người ta phải ngoảnh lại nhìn.
Cô gái này không phải ai khác, mà chính là con gái của Tịch Vĩ – Tịch Mộng Na!!!
Giờ phút này, Tịch Mộng Na đang gối lên cánh tay của mình, ghé vào trên ghế, ngồi không nhúc nhích, không biết là ngủ thiếp đi hay là nhắm mắt dưỡng thần.
Triệu Ngọc nhìn báu vật thế giới này nhưng lại cảm thấy một bụng nước đắng không chảy ngược ra được.
Miêu Anh cảm thấy sự bất đắc dĩ của Triệu Ngọc, đành phải gắt gao nắm lấy cánh tay rắn chắc của Triệu Ngọc, tựa đầu vào vai hắn, chìm vào trầm tư…
Haizz…
Đây cũng là nghiệp chướng của mình…
Nhớ lại trận cãi nhau lớn giữa hắn và cha vợ ở Ma Đô vào vài ngày trước, trong lòng Triệu Ngọc lại rối bời, cảm giác khó chịu.
“Lão Miêu, cha điên rồi sao?” Triệu Ngọc điên cuồng hô lên: “Phóng thích Tịch Mộng Na thì đã đành, tại sao, tại sao phải để cô ta đi cùng con vậy?”
“Cha uống nhầm thuốc, hay là đầu bị lừa đá rồi?” Triệu Ngọc tức hổn hển, còn túm lấy cổ áo của Miêu Khôn: “Cha cũng không thử nghĩ xem, Tịch Mộng Na vẫn cho là cái chết của cha cô ta có liên quan tới con, vậy mà giờ cha lại để cô ta về nhà ăn tết với con!”
“Cha không sợ cô ta ghi nhớ hết tất cả những cuộc trò chuyện hay tình hình trong nhà bọn con, sau đó dùng người nhà để báo thù con sao?”
“Triệu Ngọc” Miêu Khôn nói: “Cậu phải lấy đại cục làm trọng, chúng ta cũng đâu còn biện pháp nào khác, Tịch Mộng Na đã chính miệng nói rằng ở chỗ chúng ta, cô ta không có chỗ nương tựa, cậu là người bạn duy nhất của cô ta!”
“Mẹ nó, cô ta nói thì các người tin sao? Cô ta muốn nói cô ta là hoàng thượng thì các người lập tức đi mua long bào cho cô ta à?” Triệu Ngọc tức giận đến mức nói năng lộn xộn: “Con mặc kệ, các người thích xử trí như thế nào thì xử trí như thế ấy, đừng để cô ta đi theo con!”
“Mang theo quả bom hẹn giờ như thế thì con không thể nào ăn tết được!”
“Triệu Ngọc” Miêu Không khuyên nhủ: “Sở dĩ chúng tôi đưa ra quyết định như vậy cũng là đã trải qua suy nghĩ rất kỹ, cậu xem, hiện giờ đang đứng trước cửa ải cuối năm, người trong cuộc đều trở nên khẩn trương, nếu như để cho Tịch Mộng Na đi theo cậu thì chúng ta có thể tiết kiệm được rất nhiều tài nguyên!”
“Cậu yên tâm, hiện giờ cô gái này đã thay đổi triệt để, chuyện gia đều đã kiểm tra cho cô ta rồi, hơn nữa” Miêu Khôn khuyên nhủ: “Chúng tôi đã sắp xếp ở cạnh cậu nhiều đặc công như vậy, về phương diện an toàn thì tuyệt đối không cần lo lắng!”
“Cái này… Đây là vấn đề an toàn sao?” Triệu Ngọc nói: “Cái này… Cái này căn bản là hành vi ngớ ngẩn…”
“Con…” Hắn kích động chỉ vào bản thân: “Ý chí của con yếu đuối như vậy, cha để Tịch Mộng Na đi theo con, đây không phải là cố ý châm ngòi tình cảm giữa con và Miêu Miêu à?”
“Nếu như con với Miêu Miêu bởi vì cô gái này mà chia tay thì có đáng giá không?”
“Yên tâm” Miêu Khôn đã bình tĩnh, nói: “Tôi đã nói rõ với Miêu Miêu rồi, con bé đồng ý, con bé còn nhận lời sẽ giúp tôi quan sát Tịch Mộng Na, còn quan sát cả cậu nữa…”
“Mẹ nó…” Triệu Ngọc che mặt: “Trò đùa này của các người cũng quá mức rồi đấy? Con dẫn Tịch Mộng Na về nhà thì con phải giới thiệu với mọi người như thế nào đây?”
“Cứ nói đây là một người bạn ngoại quốc của cậu mà thôi” Miêu Khôn cười nhạt một tiếng: “Triệu Ngọc à, cậu nói cái gì cũng vô ích thôi, cấp trên đã quyết định rồi!”
“Mọi người nhất trí cho rằng để Tịch Mộng Na đi theo cậu là lựa chọn thích hợp nhất!”
“Con? Thích hợp nhất?” Triệu Ngọc phát điên: “Vì sao thế? Con thích hợp chỗ nào chứ?”
“Đương nhiên là cậu thích hợp rồi” Miêu Khôn nghiêm túc nói: “Không phải là cậu bắt cô ta lại sao? Đương nhiên là để cậu giám sát cô ta sẽ thích hợp nhất!”
“Thích hợp con bà nhà nó!” Triệu Ngọc vung quyền: “Con bắt cô ta trở về là vì ai chứ? Các người không thể bắt con chịu trách nhiệm chuyện này được!”
“Không sao, cậu không cần phải lo lắng đâu…” Miêu Khôn có vẻ hả hê, khuyên nhủ: “Chỉ là tết nhất mà thôi, khi nào hết năm, tất cả mọi người đều đi làm rồi, chúng ta sẽ sắp xếp cho Tịch Mộng Na một nơi tốt hơn”
“Hiện giờ cậu đành phải hao tâm tổn trí mà mang cô ta đi đi!” Miêu Khôn nói: “Cậu ngẫm lại xem, người ta là con gái, cha hay chị gái đều không còn, hiện giờ chỉ còn lại một mình lẻ loi hiu quạnh, cậu cứ xem như đang làm chuyện tốt đi!”
“Tôi tin tưởng cậu, cậu là một người chính trực, một người cao thượng, một người thoát ly khỏi sự hấp dẫn thấp kém, để cậu giám sát Tịch Mộng Na tất nhiên là có thể sử dụng sự chính trực ngay thẳng của cậu để cảm hóa cô ta, để cô ta tìm được phương hướng, tìm được ánh sáng…”
“Cha…” Triệu Ngọc nheo mắt lại: “Cha giống như thần côn ấy, con thật sự muốn đánh cha nằm bẹp dí ngay lập tức!!”
“Nào Triệu Ngọc” Miêu Khôn cười âm hiểm: “Nếu như cấp trên đã đưa ra quyết định thì cậu cứ xem như đây là một nhiệm vụ, cố gắng mà hoàn thành nó đi!”
“Chờ đến khi qua tết về đây, tôi sẽ ghi công cho cậu…”
⚝ ✽ ⚝
“Phù…”
Trên tàu cao tốc, Triệu Ngọc thở dốc một hơi, vừa nhẹ tay vuốt mái tóc của Miêu Anh, vừa nhìn cảnh vật nhanh chóng đảo ngược ngoài cửa sổ, lại chìm vào trong một nỗi trầm tư khác.
Từ sau khi cuộc điều tra vụ án cánh tay trong két sắt kết thúc, hắn vẫn luôn không dám gieo quẻ.
Dù sao thì cũng sắp đến tết, lỡ như mở được quẻ lớn như “Càn Khôn” thì ngày nghỉ của mình coi như tiêu tùng rồi.
Cho nên, vì có thể yên ổn vượt qua kỳ nghỉ đông này, hắn vẫn không mở quẻ ra.
Thế nhưng mặc dù không gieo quẻ thì cũng không ngăn cản được việc xảy ra Kỳ Ngộ, ví dụ như chuyện cấp trên yêu cầu mình dẫn theo Tịch Mộng Na về nhà ăn tết đã vô cùng đặc sắc rồi.
Chuyện gì thế này chứ?
Thực ra, đừng nhìn Triệu Ngọc vô cùng không tình nguyện, nhưng trong lòng hắn đã hiểu được ít nhiều.
Sở dĩ cấp trên yêu cầu mình dẫn theo Tịch Mộng Na chưa chắc đã là vì Miêu Khôn âm thầm giở trò, trong chuyện này tất nhiên đã có sự suy tính kín đáo của cấp trên.
Đầu tiên, bản thân mình tương đối hiểu Tịch Mộng Na, nếu để mình giám sát Tịch Mộng Na, cấp trên cũng tương đối yên tâm.
Thứ hai, Tịch Mộng Na chủ động đưa ra yêu cầu đi theo mình, điều này chứng tỏ Tịch Mộng Na ỷ lại vào mình, càng dễ dàng giám sát cô ta.
Thứ ba, có lẽ là cấp trên vẫn không yên lòng về lời khai không rõ thật giả của Tịch Mộng Na, để Tịch Mộng Na đi theo mình cũng là muốn để cho mình thăm dò cô ta xem cô ta đã thật sự hối cải hay chưa.
Mà điểm thứ tư, bởi vì vụ ở cao ốc Phú Hào nên Phòng Đặc Cần từ đầu đến cuối luôn áp dụng sự bảo hộ nghiêm mật nhất đối với mình, cho nên, để Tịch Mộng Na đi theo mình cũng coi như là một lựa chọn tốt.
Như vậy là vừa có thể đề phòng kẻ địch, lại vừa có thể giám sát Tịch Mộng Na.
Haizz…
Nghiệp chướng, nghiệp chướng!
Trong lòng Triệu Ngọc nhẹ nhàng thở ra, trước đây rất lâu, hắn đã có một dự cảm nào đó, cảm giác mình cùng với Tịch Mộng Na này sẽ dây dưa nhau.
Bây giờ nhìn lại, dự cảm quả nhiên đã thành sự thật, không biết việc dẫn theo một cô gái về nhà như thế sẽ xảy ra chuyện gì?
Người trong thôn sau khi thấy được cô ta thì sẽ có phản ứng như thế nào?
Còn nữa, mình vốn dĩ còn muốn tìm một cơ hội để gọi những người bạn cũ ở Tần Sơn họp mặt một buổi, nhưng bây giờ chỉ sợ là quá sức rồi!
Việc dẫn theo Tịch Mộng Na chắc chắn đã khiến bản thân hắn có rất nhiều cấm kỵ và lo lắng, bao gồm cả việc trò chuyện với nhóm bạn thân thiết, thậm chí việc gần gũi cùng bạn gái Miêu Anh cũng có thể bị ảnh hưởng đấy nhỉ?