← Quay lại trang sách

Chương 2356 Tiền thuê rất thấp

Sáng sớm ngày hôm sau, tại một nhà hàng đối diện Cục Cảnh sát mang phong vị Nga rất đặc sắcTrên bàn bày bánh chiên giòn, bánh mì tròn, các loại đồ chiên giòn, còn có điểm tâm kiểu dáng đẹp mắt và cháo trắng.

Nhà hàng không quá náo nhiệt, nhưng cũng có vài bàn thực khách.

Trong nhà hàng đang phát bài hát “Đêm ngoại ô Moscow” tao nhã, không khí cực kỳ hài hòa.

“Chỉ mong từ nay về sau, bạn tôi đều không quên, đêm ngoại ô Moscow…”

Thôi Lệ Châu nhẹ nhàng ngâm nga theo âm nhạc, sau khi hát xong mới nói: “Trước đây lúc tôi theo cha tôi đến Mãn Châu, trong nhà hàng cũng đang phát bài hát này, không ngờ đã nhiều năm qua như vậy mà bài hát này vẫn còn chưa hết thời!”

“Kinh điển vĩnh viễn là kinh điển…” Nhiễm Đào hung hăng ngoạm một miếng bánh mì tròn thật to, vừa ăn vừa nói: “Tôi lạnh đến mức sắp tiêu đời luôn rồi, đêm qua chắc là dưới âm 40 độ đấy nhỉ?”

“Tôi có cảm giác mình như bị đông lạnh tới mức cặn cũng không rơi xuống được luôn!”

“Không thể nào? Rơi cặn?” Thôi Lệ Châu mở to mắt, ngạc nhiên thở dài: “Ý của anh tức là anh là tên cặn bã ấy hả?”

Phụt!

Tịch Mộng Na không nhịn được, phun một ngụm nước trái cây ra, sau khi phun xong còn không ngừng ho khan…

“Được rồi, được rồi, nghiêm túc một chút đi!” Triệu Ngọc nhìn đồng hồ: “Tăng Khả và đội pháp y sẽ đến nhanh thôi, hai người báo cáo đơn giản cho tôi ngay tại đây luôn đi!”

“Tối hôm qua, hai người đã điều tra được gì rồi?”

“Sếp à” Nhiễm Đào nói: “Chỗ này của bọn họ đúng là thiếu nhân thủ mà! Đội trưởng Cừu thậm chí còn gọi cả người bên đội giao thông qua đây hỗ trợ nữa!”

“Theo tôi thấy, không bằng để cho Tổng cục Hình sự Trung ương phái vài người chuyên nghiệp bên phía tỉnh lị qua đây giúp đi…”

“Đờ mờ!” Triệu Ngọc mắng một câu: “Tôi hỏi cậu, cậu đã điều tra được cái gì chưa?”

“Không có” Nhiễm Đào trả lời vô cùng chắc chắn: “Tối hôm qua, dựa theo mệnh lệnh của anh, tôi chủ yếu lục soát camera gần hiện trường vụ án thứ ba, tình hình thực sự không ổn!”

“Bởi vì thời tiết quá lạnh nên rất nhiều camera đã bị hư hỏng! Hơn nữa…” Anh ta lấy điện thoại di động ra, cho Triệu Ngọc xem mấy tấm ảnh: “Anh xem này, có rất nhiều camera chỉ vào mặt đất, đội trưởng Cừu nói, chắc là bị tuyết nặng quá đè cụp xuống!”

“Nói đùa hả?” Thôi Lệ Châu nói: “Camera chỉ có tí như vậy, sao có thể bị tuyết đè cụp xuống được?”

“Còn nữa…” Nhiễm Đào chỉ vào ảnh chụp, nói: “Anh xem lại này, bởi vì tuyết rất lớn nên rất nhiều video clip mơ hồ không rõ, bị tuyết trắng che mờ, toàn thế thôi…”

Triệu Ngọc nhìn kỹ một phen, phát hiện video clip đúng là rất mơ hồ.

“Anh đoán xem thế nào?” Nhiễm Đào lại mở một tấm ảnh khác: “Cảnh quay vào buổi tối còn rõ ràng hơn cảnh ban ngày đấy”

“Tôi nghĩ…” Miêu Anh nói: “Nếu hung thủ muốn giết người ở dưới gầm cầu, lại còn phải chạy xe trượt tuyết trên mặt băng rất xa thì… Để che giấu tai mắt người khác, hẳn là hắn ta hành động vào buổi tối nhỉ?”

“Ừm…” Nhiễm Đào gật đầu: “Tôi cũng nghĩ vậy, khả năng hành động vào buổi tối lớn hơn một chút, buổi tối lạnh như vậy, chắc chắn không có ai ra ngoài cả, cho nên hung thủ không cần lo lắng bị người ta phát hiện!”

“Tôi thì cảm thấy không hẳn” Triệu Ngọc nói: “Nếu là buổi tối, chỉ cần một chút ánh sáng thôi cũng sẽ bị người ta phát hiện ngay!”

“Hơn nữa, buổi tối lạnh như vậy, sẽ ảnh hưởng đến việc vận chuyển và treo nạn nhân lên”

“Chậc chậc chậc, dựa vào ánh sáng của tuyết là được!” Nhiễm Đào nói: “Sếp à, tối hôm qua tôi tự mình trải qua rồi! Vào buổi tối, có thể thấy rõ vài thứ trên nền tuyết đó…”

“À…” Triệu Ngọc nói: “Đào, vậy cậu hãy vất vả một phen nhé!”

“Hửm?” Nhiễm Đào giật thót mình, một dự cảm xấu dâng lên.

“Đêm nay cậu tìm người đến hiện trường làm thí nghiệm, cứ tìm đại một cây cầu nhỏ, sử dụng công cụ và thủ pháp của hung thủ để bắt chước một phen, thử xem có thể làm được hay không!”

“Anh…” Nhiễm Đào nhếch miệng: “Anh không sợ tôi bị lạnh chết sao?”

“Tôi thật sự không nói đùa” Triệu Ngọc nói: “Nhớ mặc ấm một chút, sau đó tìm vài người bản địa có kinh nghiệm hỗ trợ cho cậu một phen…”

“Tôi đệt…” Nhiễm Đào sắp tê liệt ngã xuống dưới cái bàn luôn, Thôi Lệ Châu thì lại sắp cười thành tiếng.

“Tiểu Thôi” Triệu Ngọc lại nghiêm mặt hỏi: “Ngày hôm qua cô điều tra được cái gì rồi?”

“À…” Thôi Lệ Châu nhanh chóng ngồi nghiêm chỉnh lại, báo cáo: “Dựa theo mệnh lệnh của anh, tối hôm qua tôi cũng chủ yếu điều tra bối cảnh của nạn nhân thứ ba Thu Kim Na, hơn nữa còn tự mình đi đến cửa hàng của cô ta xem thử”

“Cửa hàng đó có hai tầng, tầng một bán đồ, tầng hai cư trú, cô ta chủ yếu bán một số mặt hàng lông thú của Nga, còn có các loại thương phẩm như mũ và khăn lụa nữa…”

“Tôi tìm mấy người có quen với cô ta, hỏi cẩn thận một phen”

“Ấn tượng của những người này với Thu Kim Na vẫn không tệ lắm, nhưng mà mọi người không hẹn mà cùng nhắc tới một từ, nói Thu Kim Na có vẻ ‘phóng khoáng’, nhất là sau khi cô ta ly hôn, họ thường xuyên nhìn thấy có một vài người đàn ông lạ mặt ra vào cửa hàng của cô ta, lại hầu như là vào ban đêm!”

“Còn nữa, có lời đồn thế này, mỗi tháng Thu Kim Na chỉ giao tiền thuê tám trăm tệ, mà những cửa hàng khác thì tiền thuê tầm hai ngàn tệ. Cho nên hôm nay tôi định đi tìm chủ cho thuê nhà của Thu Kim Na, vốn định đi vào ngày hôm qua luôn, nhưng mà muộn quá!”

“Xem ra chủ cho thuê nhà…” Nhiễm Đào bĩu môi nói: “Có vấn đề gì đó với Thu Kim Na rồi…”

“Nói về chồng trước của cô ta đi!” Triệu Ngọc nuốt xuống một ngụm bánh giòn lớn rồi hỏi.

“Chồng trước của cô ta là người Tân Tân, mấy năm trước làm ăn buôn bán ở Mãn Châu” Thôi Lệ Châu nói: “Bây giờ đã quay về Tân Tân rồi, hai người không có con”

“Còn nữa, về việc buôn bán lông thú của Thu Kim Na, lúc trước là do chồng trước của cô ta bắt đầu, lúc ấy chỉ bày hàng vỉa hè mà thôi, sau đó mới thuê cửa hàng, vốn dĩ buôn bán rất tốt, nhưng hai người đột nhiên ly hôn, đoạn tuyệt quan hệ rồi!”

“Nói không chừng…” Nhiễm Đào nói: “Là vì Thu Kim Na quá phóng khoáng nhỉ?”

“Chuyện làm ăn của Thu Kim Na coi như không tệ” Thôi Lệ Châu nói: “Tuy cô ta thường xuyên đánh bài, nhưng mà chơi không lớn, cũng không nghe nói có nợ nần gì ai!”

“Tôi cũng có điều tra tình hình tài chính của Thu Kim Na” Ngô Tú Mẫn bổ sung thêm: “Cô ta không có thói quen sử dụng cạn kiệt thẻ tín dụng, số dư tài khoản rất nhiều, gần đây cũng không thấy sử dụng”

“Như vậy…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Tình hình gia đình thì sao? Cô ta có còn họ hàng nào khác tại Mãn Châu không?”

“Không có” Thôi Lệ Châu trả lời rất chắc chắn: “Cô ta tới Mãn Châu năm năm trước, tiếng Trung rất bình thường! Hàng xóm của cô ta nói rằng Thu Kim Na có mấy người bạn thân là nữ, nhưng mà không biết tên, sau này cần tiến hành điều tra thêm một bước nữa!”

“Còn nữa, sếp à” Thôi Lệ Châu bổ sung thêm: “Tôi có xem xét khu vực xung quanh phố thương mại, camera theo dõi nơi đó dày đặc, gần như là không có góc chết!”

“Tôi cảm thấy hung thủ sẽ không ra tay với Thu Kim Na ở đó!”

“Ừm…” Triệu Ngọc hài lòng gật gật đầu, lại nói: “Như vậy… Cô có phát hiện gì trong nhà của cô ta không?”

“Rất ít” Thôi Lệ Châu lắc đầu nói: “Không có những thứ có chứa tin tức như album hay di động gì đó, chỉ tìm được một vài quyển sổ sách thôi, trên đó đều là tiếng Nga…”

“Ừm…” Triệu Ngọc lại gật đầu, nhịn không được nhìn đồng hồ đeo tay một chút: “Bọn Tăng Khả sẽ đến đây rất nhanh thôi, đợi Tăng Khả tới, bảo cậu ta hiệp trợ cô điều tra, kiểm tra xem có thể mở WeChat, QQ và những tin tức Internet khác của nạn nhân không!”

“Sếp à” Thôi Lệ Châu nói: “Tôi cho những người quen biết với Thu Kim Na xem ảnh của hai nạn nhân trước đó, tất cả bọn họ đều nói không biết, cho nên theo tình hình trước mắt mà nói, vẫn không thể chứng minh ba nạn nhân…”

Ai ngờ, Thôi Lệ Châu còn chưa dứt lời, di động của Triệu Ngọc đã ong ong vang lên.

“Sao vậy?” Miêu Anh hỏi: “Là bọn Tăng Khả đã đến rồi sao?”

“Không…” Triệu Ngọc nói: “Là đội trưởng Cừu!”

Nói xong, Triệu Ngọc nhấn nút nghe.

“Alo… Alo…” Kết quả, vừa mới nói hai câu, sắc mặt Triệu Ngọc thay đổi: “Cái gì? Lại phát hiện nạn nhân mới?”