← Quay lại trang sách

Chương 2359 Bắt chước gây án?

“Trên con đường từ khu vực nhà máy đến ký túc xá thị trấn Hồng Kỳ, phải đi ngang một cái hồ băng!” Một cô công nhân của nhà xưởng đỏ hồng mắt nói với đoàn người Triệu Ngọc: “Nếu đi vòng qua hồ băng thì đường hơi xa một chút, chúng tôi lại không có xe đạp hay phương tiện gì cả, cho nên vào mùa đông, chúng tôi rất thích đi luôn trên mặt băng, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian”“Ước chừng…” Cô công nhân đó nhớ lại: “Là hơn một tháng trước thì phải? Tiểu Trì nói, mỗi buổi chiều sau khi tan tầm lúc đi trên mặt băng, cô ta thường xuyên nhìn thấy trong rừng cây phía Bắc có một cô gái áo đỏ đang vẫy tay với cô ta!”

Nói tới đây, cả hai cô công nhân khác đang có mặt tại hiện trường đều không hiểu sao lại run rẩy một cái.

“Vào mùa đông, trời tối rất là sớm” Cô công nhân trước đó tiếp tục nói: “Buổi chiều tan ca vào lúc sáu giờ, khi ăn cơm chiều xong thì trời đã tối mịt rồi, đi ở trên mặt băng, ngay cả cánh rừng cũng không nhìn thấy chứ đừng nói cái gì mà có cô gái áo đỏ nào đó!”

“Mới đầu, chúng tôi không coi đó là chuyện quan trọng, còn tưởng rằng là Tiểu Trì cố ý hù dọa chúng tôi thôi!”

“Nhưng mà mấy ngày sau, tình hình của Tiểu Trì càng ngày càng không ổn, cô ta bắt đầu căng thẳng, nôn nóng, cô ta cứ nói là lại thấy cô gái áo đỏ kia rồi!”

“Còn có một lần làm cho mấy người bọn tôi cũng sợ theo!” Cô công nhân đó do dự một chút, căng thẳng nói: “Bởi vì lo cho Tiểu Trì, cho nên mấy ngày hôm nay chúng tôi luôn tan ca cùng với cô ấy, cùng nhau về ký túc xá”

“Kết quả, có một lần đang đi trên mặt băng, Tiểu Trì lại chỉ về phía rừng cây phía Bắc, nói thấy một cô gái áo đỏ!”

“Nhưng mà mấy người chúng tôi quay đầu nhìn một lúc lâu mà hoàn toàn không thấy gì cả…”

“Từ ngày đó về sau, tình hình của Tiểu Trì càng ngày càng không ổn, còn bị sốt xin nghỉ vài ngày, mấy người chúng tôi còn bàn bạc với nhau xem có nên mời thầy đồng nào đó tới kiểm tra Tiểu Trì không…”

“Nhưng không ai ngờ… Hu hu…” Cô công nhân khóc: “Vậy mà lại xảy ra… Xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy… Hu hu hu…”

Cô ta vừa khóc như vậy, mấy cô công nhân khác cũng khóc theo.

Triệu Ngọc, Ngô Tú Mẫn và Tịch Mộng Na đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không ngờ vốn là vụ án giết người kỳ quặc mà lại còn dính dáng đến chuyện ma quỷ nữa!

Đương nhiên, lấy kinh nghiệm của Triệu Ngọc để phán đoán thì chuyện ma này có thể chỉ là một cái đệm thôi, nó không liên quan gì tới việc Trì Mỹ Hân bị hại, hoặc phải nói là nó không liên quan gì tới tất cả các vụ án giết người dưới gầm cầu.

Cho nên Triệu Ngọc điều chỉnh suy nghĩ và tâm thái của mình một phen, bắt đầu suy nghĩ vụ án trước mắt.

Hắn phái Ngô Tú Mẫn phụ trách điều tra tin tức có liên quan tới nạn nhân và thăm dò hoàn cảnh bốn phía, tìm kiếm điểm khả nghi trong vụ án trước mắt này.

Sau đó, hắn lại tìm đội trưởng Cừu, để cho đội trưởng Cừu đi tìm video hiện trường của vụ án giết người dưới gầm cầu thứ hai, hắn hoài nghi hung thủ có khả năng nằm trong số những người vây xem.

Sau khi giao nhiệm vụ xong, Triệu Ngọc lại mang găng tay vào, đi xuống dưới gầm cầu.

Giờ phút này, dưới sự chỉ huy của pháp y Quách Phượng Triển, thi thể đã được hạ xuống, cất vào túi giữ thi thể.

Kế tiếp, nhân viên khám nghiệm bắt đầu tiến hành công tác thu thập hiện trường một cách tinh tế.

Tuyết ngừng rơi, không có gió, nhiệt độ không khí thoáng ấm hơn lúc trước một chút, nhưng vẫn tầm dưới âm mười độ, các nhân viên công tác hiển nhiên không chuẩn bị đầy đủ những thứ ứng phó với thời tiết rét lạnh, nên ai cũng rét run.

“Cảnh sát Triệu” Nhìn thấy Triệu Ngọc đến, Quách Phượng Triển lập tức chỉ vào túi giữ thi thể và nói: “Dựa theo trình độ đông cứng của thi thể thì thời gian tử vong của nạn nhân không hề dài!”

“Tôi…” Ông ta mở túi ra, chỉ vào một chỗ và nói cho Triệu Ngọc: “Tôi phát hiện vết trầy da trên thi thể, cũng phát hiện một số thực vật nữa”

“Tôi nghi ngờ… Có khả năng hung thủ kéo nạn nhân đi trong bụi cỏ một đoạn, cho nên… Tôi đề nghị mọi người cẩn thận điều tra bụi cỏ!”

“À, hiểu rồi…” Triệu Ngọc quay đầu quan sát cỏ dại khô vàng hai bên sông, vươn tay nói với Quách Phượng Triển: “Pháp y Quách, trước đó gặp mặt quá vội vàng, tôi còn chưa kịp chào hỏi ông đâu!”

“À…” Pháp y Quách vội vã bắt tay Triệu Ngọc một cái, nói: “Tình hình đặc biệt, không thể cởi găng tay ra được! Tôi đã nghe tiếng thần thám Triệu Ngọc từ lâu, cuối cùng hôm nay cũng gặp mặt rồi!”

“Trời giá lạnh, đất đóng băng, ông vất vả rồi!” Triệu Ngọc nhanh chóng nói lời hay.

“Haizzz, đừng nói như vậy, đây đều là công việc của chúng ta mà! Ừm…” Quách Phượng Triển do dự một chút, nói với Triệu Ngọc: “Cảnh sát Triệu, không biết cậu có lưu ý chuyện này hay không!”

“Tôi xem xét báo cáo khám nghiệm thi thể của mấy vụ án trước trên máy bay, phát hiện ra vụ này có gì đó không đúng!”

“Đúng đó, ông cũng đã nhận ra rồi!” Triệu Ngọc nói: “Hiện trường rất là lộn xộn, hung thủ giống như một con chim non vậy! Nhưng trong ba vụ án trước đây, hành động của hắn ta lại rất gọn gàng, lưu loát!”

“Vậy là đúng rồi” Pháp y Quách nói: “Tôi cũng thấy vụ án này có thể là có người đang bắt chước thành hung thủ chân chính!”

“Tôi vừa mới xem xét thấy trên cằm, trên xương quai xanh, thậm chí trên mặt của nạn nhân đều xuất hiện vết siết với trình độ khác nhau, tôi hoài nghi…” Pháp y Quách chỉ vào thi thể trong túi lớn, nói: “Hung thủ phải treo nhiều lần mới thành công, có khả năng hắn ta đã xem nhẹ việc dây thừng cần cố định, sau đó mới treo cổ nạn nhân vào trong dây thòng lọng…”

“Đúng vậy” Triệu Ngọc nói: “Trên vài vòng tròn đều có dấu vết ma sát, tôi hoài nghi hung thủ sử dụng ròng rọc để tiết kiệm sức lức, mà hung thủ trước mắt của chúng ta thì hoàn toàn không biết dùng ròng rọc!”

“Hắn ta cho là chỉ cần lấy một sợi dây thòng lọng, sau đó cột một vòng là có thể treo được thi thể lên rồi!”

“Tôi thấy trên cổ nạn nhân có một vài tổn thương do bị đè vào, nhìn qua có vẻ như nạn nhân bị hung thủ bóp chết trước khi bị treo cổ, nhưng mà…” Quách Phượng Triển giơ tay ra hiệu trên thi thể một phen: “Tôi so sánh với thi thể trước đó thì thấy vị trí và độ mạnh yếu đều có khác biệt rõ ràng!”

“Cho nên chỉ dựa vào những điều chúng ta nắm được bây giờ, chúng ta cũng đã có thể kết luận, vụ án này không cùng hung thủ với những vụ án trước đó!

“Ừm…” Triệu Ngọc gật đầu, rơi vào trầm tư.

Hắn đang tự hỏi, nếu vụ án này thật sự chỉ là bắt chước, như vậy hắn có nên báo cho Miêu Anh một tiếng hay không?

Có lẽ việc giới nghiêm toàn thành phố có thể tiến hành muộn một chút.

Mặt khác, hắn còn đang cân nhắc, nếu hung thủ của vụ án này không phải hung thủ của ba vụ án trước, như vậy mình nên đặt trọng điểm ở bên nào?

Vụ án trước mắt có rất nhiều lỗ hổng, một cô công nhân từ nơi khác đến nhà xưởng làm việc, chết thảm dưới gầm cầu nhỏ ngoài nhà xưởng, chắc chắn có một nguyên nhân nào đó rất lớn, điều tra sẽ rất dễ dàng!

Cho nên nếu ưu tiên xử lý vụ án này trước, nói không chừng có thể tìm thấy hung thủ rất nhanh!

“Cảnh sát Triệu” Quách Phượng Triển nhìn bốn phía, nói với Triệu Ngọc: “Tôi vừa nghe thấy nạn nhân là công nhân của nhà máy khai thác dầu, nếu… vụ án này thật sự là bắt chước, có phải hung thủ có liên quan tới nhà máy hay không?”

“Tôi hiểu ý của ông!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Tôi sẽ phái người nói chuyện với phía nhà máy, chúng ta còn phải đi đến ký túc xá của nạn nhân xem xét hiện trường nữa, đến lúc đó phải làm phiền đoàn đội của ông…”

“Cậu không cần phải khách sáo với tôi đâu, trước khi tôi tới đây, thầy Cao Phát Tài có gọi điện thoại cho tôi và cố ý dặn dò rồi”

“Tôi là pháp y, vì điều tra vụ án đương nhiên không thể từ chối, cậu có mệnh lệnh gì thì cứ việc ra lệnh là được!”

“À… À…” Triệu Ngọc hài lòng gật đầu.

Xem ra, lúc Cao Phát Tài dặn dò, chắc chắn có nói với ông ta về tính cách nóng nảy của mình, cho nên lúc nói chuyện, pháp y Quách luôn tất cung tất kính, vô cùng khách sáo.

Hai người lại nói chuyện với nhau một lát, Triệu Ngọc mới đi ra khỏi lạch ngòi.

Cùng lúc đó, nhân viên pháp y đã chuyển túi lớn chứa thi thể lên bờ sông, cất vào xe cảnh sát, chuẩn bị chở về Cục Cảnh sát Mãn Châu tiến hành khám nghiệm thi thể.

Nhìn thấy Triệu Ngọc đi lên, đội trưởng Cừu vội vã tiến lên nói: “Cảnh sát Triệu, tôi đã tìm được video xử lý hiện trường ở cầu Bạch Thủy lần trước rồi, nếu anh muốn xem bây giờ thì tôi sẽ bảo bộ phận kỹ thuật gửi vào điện thoại di động của anh, anh có thể xem ngay…”

“Không vội” Triệu Ngọc nói: “Trước đó, chúng ta còn phải đi ký túc xá của nạn nhân và hỏi nhà máy nữa…”

Tích tích… Tích tích…

Ai ngờ, đúng lúc này, có tiếng chuông điện thoại di động vang lên.

Triệu Ngọc bật di động lên kiểm tra, nhưng không phải di động của mình reo.

“À… Của tôi, của tôi…” Đội trưởng Cừu nhanh chóng cầm di động của mình lên, ấn nút nghe.

Ai ngờ, sau khi nhận điện thoại, đội trưởng Cừu bỗng lảo đảo, thiếu chút nữa ngã phịch xuống đất…