Chương 2360 Hình vuông
“Đúng, đúng” Trên xe cảnh sát đang lao nhanh trên nền tuyết, Triệu Ngọc nói với Miêu Anh qua điện thoại: “Em lập tức báo cáo với Tổng cục Hình sự Trung ương, bảo bọn họ phái người trợ giúp đi! Lại xảy ra vụ án mới rồi, chắc chắn sẽ không đủ người đâu…“Còn nữa, em hãy bàn bạc chuyện giới nghiêm toàn thành phố với các lãnh đạo, anh cho rằng tạm thời vẫn nên tăng mạnh phòng hộ là chính, nếu mạo muội giới nghiêm, chỉ sợ sẽ gây ra khủng hoảng!”
“Ừm… Ừm… Em làm việc thì anh yên tâm, em cứ xem rồi làm đi, bây giờ anh đang đến hiện trường…” Triệu Ngọc nói: “Đúng, cũng cần cả pháp y nữa, không được thì điều ít người bên Tân Tân qua đây!”
“Haizzz! Đúng là sợ cái gì thì cái đó tới, chuyện anh lo nhất vẫn xảy ra!”
“Ừm… Ừm… Hiểu rồi, hiểu rồi…” Triệu Ngọc nói: “Anh biết, có sóng to gió lớn nào mà anh chưa từng gặp qua chứ, anh sẽ không để mình tự rối loạn đâu!”
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Ngọc thở một hơi.
“Cùng một ngày vậy mà lại có hai thi thể nữ dưới gầm cầu, chuyện này… chuyện này phải xử lý thế nào đây!” Ô tô bật máy sưởi lên mức lớn nhất, nhưng đội trưởng Cừu run lập cập nói: “Tính cả ngày hôm qua nữa thì là… ba vụ án rồi, sao có thể cách nhau gần như vậy chứ?”
“Cứ như mọc nấm ấy, bên này còn chưa kịp hái, bên kia đã xuất hiện rồi! Mọc lên như nấm thế này là sao?”
“Đừng hoảng hốt!” Triệu Ngọc an ủi: “Có lẽ thi thể được treo ở đó từ lâu rồi, chỉ là bị phát hiện tương đối trễ mà thôi”
“Chúng ta vẫn nên tập trung vào vụ án mới này đi, vụ này được phát hiện ở đâu?”
“Thôn Cáp Lý Cáp Lợi” Đội trưởng Cừu nhanh chóng nói: “Thôn này toàn người dân tộc thiểu số, ở phía Tây nội thành!”
“Vừa rồi, cũng là ủy hội thôn nhận được thông báo xong thì tiến hành kiểm tra, sau đó phát hiện ra nạn nhân dưới một cây cầu nhỏ phía Tây của thôn…”
“Cái gì? Phía Tây?” Sau khi Triệu Ngọc nghe thấy vậy, lập tức nghĩ tới chuyện gì, nhanh chóng bật bản đồ trên điện thoại di động lên, nghiêm túc kiểm tra.
Tịch Mộng Na tò mò nghiêng đầu nhìn thì thấy Triệu Ngọc đã tìm ra vị trí của mấy vụ án trước đó trên bản đồ.
“Tao đờ mờ mày chứ đậu xanh rau má!” Triệu Ngọc nuốt ngụm nước bọt, chỉ vào bản đồ nói: “Nhìn đi, vụ án thứ nhất xảy ra ở thôn Đông Lý Điều, là phía chính Đông của nội thành!”
“Vụ án thứ hai là thị trấn Bạch Kỳ, nằm ở hướng chính Nam của Mãn Châu!”
“Vụ án thứ ba là thị trấn Hòa Hưng, vừa lúc nằm ở hướng chính Bắc của thành phố!”
“Bây giờ lại thêm một vụ nữa… Cái gì cái gì, chính Tây, chính Tây!” Triệu Ngọc bỗng nhiên mở to mắt: “Đông Nam Tây Bắc, đủ hết bốn hướng, nhìn trên bản đồ thì vừa thành một hình vuông! Đúng là vuông quá!”
“Không… Không không không…” Đội trưởng Cừu bứt tóc nói: “Anh… Anh làm tôi thấy mơ hồ rồi đấy! Vụ án bên nhà máy khai thác dầu thứ ba chẳng phải nằm ở hướng Nam sao? Phía Nam có tận hai vụ à?”
“Không phải” Tịch Mộng Na nói: “Tổ trưởng của chúng tôi hoài nghi vụ án ở nhà máy khai thác dầu thứ ba có khả năng là có người bắt chước!”
“Hả?” Đội trưởng Cừu lại hoảng sợ đến phát điên: “Bắt chước… Bắt chước gây án, sao lại như vậy chứ? Mấu… mấu chốt là vụ án này mới xảy ra bao lâu?”
“Chỉ có nội bộ cảnh sát chúng ta biết tình hình cụ thể của vụ án thôi, ai… ai mà bắt chước được?”
“Tổ trưởng của chúng tôi hoài nghi” Tịch Mộng Na nói tình hình thực tế ra: “Sau khi vụ án thị trấn Bạch Kỳ xảy ra, có người phát hiện ra hiện trường, sau đó mới tiến hành bắt chước!”
“Hơn nữa, rất có khả năng người này là đồng nghiệp cùng nhà máy với Trì Mỹ Hân…”
“À… À…” Đội trưởng Cừu hiểu ra: “Thảo nào vừa rồi anh hỏi tôi video quay hiện trường!
“May mà lúc ấy chúng tôi có quay lại, chỉ là… có điều…” Ông ta lại lo lắng nói: “Nghiệp vụ điều tra hình sự bên chúng tôi không quá chuyên nghiệp, tôi không biết lúc ấy Tiểu Lưu quay như thế nào!”
“Nếu như chỉ quay lại hiện trường mà không quay quần chúng xung quanh thì xong đời rồi…”
“Tạm thời không nên suy đoán nhiều như vậy” Triệu Ngọc hỏi: “Tình hình lúc mới phát hiện thi thể như thế nào?”
“Chỗ đó không gần, tôi đã phái những người ở gần đó đến rồi, bây giờ chắc đã tới nơi!” Đội trưởng Cừu nói: “Theo như lời các thôn dân phát hiện thì thi thể này là nữ, nhưng mà bởi vì bị đông lạnh quá nhiều nên tạm thời không thể nhận ra là người nước ta hay người nước ngoài!”
“Tôi đã bảo bọn họ bảo vệ hiện trường cho tốt, chờ chúng ta tới đó!” Đội trưởng Cừu nói: “Thôn Cáp Lý Cáp Lợi là thôn nổi tiếng, các thôn dân đều rất có văn hóa, nhất định sẽ bảo vệ hiện trường thật tốt!”
Thế à?
Triệu Ngọc nhíu chặt mày, trong lòng nghĩ tới chuyện gì đó.
“Triệu… Ừm, tổ trưởng Triệu” Tịch Mộng Na nhịn không được hỏi: “Vừa rồi anh nói tới hình vuông, chẳng lẽ đây là đặc điểm đặc biệt nào sao? Liệu đây có thể là loại nghi thức tôn giáo nào đó hay không?”
“Đây là chuyện tôi lo lắng nhất sau khi tới Mãn Châu” Triệu Ngọc nói: “Tôi cứ có cảm giác mục đích của hung thủ không chỉ đơn giản là giết người thôi đâu, có khả năng hắn ta còn có mục đích khác!”
“Đúng đấy” Tịch Mộng Na cũng nhíu chặt mày nói: “Nhiều cây cầu như vậy, nếu chỉ vì giết người thì chọn đại một cây cầu không phải là được rồi sao? Sao còn phải lựa chọn theo Đông Nam Tây Bắc làm gì?”
“Chậc chậc…” Triệu Ngọc nhìn bản đồ, cũng rơi vào suy đoán mới, bây giờ đã có đủ Đông Nam Tây Bắc rồi, như vậy tiếp theo hung thủ có còn ra tay nữa không?
Có phải hắn ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi không? Hay là… Hay là hắn ta sẽ chọn một địa điểm mới?
⚝ ✽ ⚝
Đi từ thành Nam đến thành Tây, may mà con đường thông với đường cao tốc Mông Hương, nhờ con đường cao tốc này nên đoàn người Triệu Ngọc chỉ mất ba mươi phút là đã tới thôn Cáp Lý Cáp Lợi rồi.
Lúc bọn họ đến nơi, các nhân viên cảnh sát đi trước cũng đã đến hiện trường và đang bố trí dây cảnh giới.
Có vài thôn dân mặc trang phục của dân chăn nuôi bản địa, đang nói gì đó với các nhân viên cảnh sát.
“Nếu không phải chúng tôi đi tuần tra thì có khi phải đến lúc tuyết tan mới có người đi qua cây cầu này!” Một người dân chăn nuôi có râu hoa râm nói: “Không nói dối các anh, cho dù có đi qua cầu thì cũng rất khó nhìn thấy tình hình dưới gầm cầu!”
“Các anh nhìn này…” Ông ta chỉ hai bên con sông: “Hai bên không có bờ sông, bình thường chúng tôi chỉ đi thẳng lên cầu thôi, làm gì có ai cúi đầu nhìn xuống dưới gầm cầu làm gì?”
Triệu Ngọc đi tới trước mặt cầu nhỏ, bất ngờ là hắn nghe thấy có tiếng nước chảy..
“Hả?”
Hắn nhanh chóng chạy đến bên bờ sông nhìn xuống, mới thấy sông này không kết băng hoàn toàn, mặt băng bên phải con sông vỡ ra, có dòng nước chảy qua…
“Chuyện này…” Đội trưởng Cừu cũng giật mình, vội vàng hỏi dân chăn nuôi: “Sao chỗ này lại có nước thế?”
“Ồ… Bên chỗ A Lạp Thiện có nước ngầm, nước suối bên đó là nước nóng” Ông cụ chỉ vào dòng nước, nói: “Chỉ là sau khi chảy đến nơi đây thì cũng thành nước lạnh rồi, khi chảy về phía Nha Khắc Kỳ thì sẽ bị đông cứng hoàn toàn, chỉ có một chút chảy tới phía dưới mặt băng thôi…”
Lúc ông cụ nói chuyện, Triệu Ngọc cũng đã nhận ra, tuy trên mặt băng có dòng nước, nhưng chảy không xiết chút nào, nên không ảnh hưởng đến mặt băng.
Bởi vậy, hắn nhanh chóng mang ủng và găng tay vào, đi xuống dưới gầm cầu.
Cây cầu này rất thấp bé, bởi vì dưới gầm cầu còn có trụ cầu, cho nên có vẻ rất hẹp và âm u. Hơn nữa, dưới gầm cầu còn chồng chất rất nhiều rác plastic, sau khi hòa vào nước ấm thì tản ra mùi thối khó ngửi!
Thi thể đông cứng treo ở vị trí chính giữa dưới gầm cầu, bởi vì vấn đề ánh sáng nên nếu chỉ nhìn từ bên ngoài thật sự rất khó phát hiện ra.
Chỉ nhìn thoáng qua hiện trường, Triệu Ngọc đã có thể xác nhận vụ án trước mắt chắc chắn là do tên hung thủ của ba vụ án trước gây ra!
Bất kể là ống nối, vòng sắt hay là thòng lọng, tất cả mọi thứ đều chỉnh tề và gọn gàng, trên mặt đất cũng không có bất kỳ dấu vết nào, vừa nhìn một cái là có thể nhận ra sự khác biệt rõ ràng với vụ án bên nhà máy khai thác dầu thứ ba.
Chẳng qua…
Triệu Ngọc đi tới trước mặt thi thể, không ngờ lại ngửi thấy mùi hư thối…