Chương 2361 Kế hoạch bị loạn
Cuối cùng, sau khi nhìn thấy thi thể thì Triệu Ngọc mới hiểu được tại sao dân bản xứ lại không có cách nào phân biệt được thi thể có phải là phụ nữ nước ngoài hay không!Bởi vì thi thể trước mắt này đã có dấu vết biến thành màu đen, không thể nào nhận diện được gương mặt nữa.
Do bên dưới gầm cầu có dòng nước chảy qua, nước bốc hơi có thể làm ướt thi thể, sau đó khi có gió thổi qua thì không khí lạnh lẽo sẽ làm hơi nước đông lại.
Nhưng lúc không có gió, chỗ đông lại sẽ bị hơi nước làm tan chảy, lâu ngày dẫn đến thi thể nhanh chóng bị phân hủy, làm cho cả khuôn mặt bị hủy hoại.
Triệu Ngọc cũng được xem như có kiến thức sâu rộng, nhưng đây vẫn là lần đầu nhìn thấy thi thể thế này, làm hắn cảm thấy rất bức bối.
“Phù…” Pháp y Quách Phượng Triển chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng đó cũng nói với vẻ mặt phức tạp: “Chắc thi thể này đã ở đó lâu lắm rồi!”
“Không thể nào!” Đội trưởng Cừu đứng phía sau nói: “Mãn Châu chỉ bé như thế, nếu như đã có lâu rồi thì tại sao lại không có ai báo mất tích chứ?
“Chẳng lẽ… chẳng lẽ người phụ nữ này là từ nơi khác tới?”
“Dựa vào cấu tạo bộ xương” Pháp Y Quách nghiêm túc nhìn thi thể, nói: “Có đặc điểm người Âu Á rõ ràng, với lại… Mái tóc này… chắc là một cô gái người Nga!”
Triệu Ngọc để ý thấy tóc của nạn nhân có màu nâu sậm rất giống với những người phụ nữ bị hại khác trong vụ án.
“Theo tôi đoán…” Pháp y Quách rút chiếc điện thoại di động từ trong người mình ra và nói: “Thi thể này đã ở đây ít nhất một tháng rồi! Cảnh sát Triệu” Ông ta xin chỉ đạo từ Triệu Ngọc: “Người của tôi đều ở nơi khác cả rồi, cho nên cậu cứ giao công tác thu thập hiện trường và xử lý thi thể ở đây lại cho tôi đi!”
“Được!” Triệu Ngọc xoay người nói với đội trưởng Cừu: “Ông mau phái nhân viên thu thập vật chứng của Cục Cảnh sát các ông tới giúp một tay nhé!”
“Vâng!” Đội trưởng Cừu gật đầu đồng ý, sau đó ôm đầu nói: “Nếu đã có hơn một tháng thì e là không thể tìm ra được dấu vết gì nữa phải không?
“Theo tôi tính sơ sơ thì vụ án thứ hai xảy ra hai tuần trước ngày 23 tháng Chạp, cũng có nghĩa là…” Anh ta chỉ vào thi thể và nói: “Đây là vụ thứ ba trong loạt vụ án giết người dưới gầm cầu rồi!”
“Đúng vậy” Triệu Ngọc đã nghĩ tới điểm này từ lâu, nghe thấy vậy bèn gật đầu nói: “Thu Kim Na ở thị trấn Mai Hòa Hưng hẳn là người bị hại thứ tư!
“Người bị hại đầu tiên là cô nhân viên phục vụ khách sạn – Eliza…” Triệu Ngọc ngẫm lại, nói: “Người thứ hai là diễn viên múa Trương Mị…”
“Elena, tên tiếng Nga của Trương Mị là Elena…” Đội trưởng Cừu bổ sung.
“Sau đó…” Triệu Ngọc nhìn thi thể nữ trước mặt: “Là người phụ nữ này, cũng là người Nga!”
“Cuối cùng là Thu Kim Na mở cửa hàng bán đồ da lông ở phố thương mại!”
“Bốn người phụ nữ này… do đâu mà bị hung thủ chọn trúng chứ?”
“Ừm…” Đội trưởng Cừu hỏi: “Còn Trì Mỹ Hân ở nhà máy khai thác dầu thứ ba đó thì sao? Cậu… Cậu khẳng định cô ấy không hề liên quan gì tới vụ án giết người hàng loạt này sao?”
“Đúng vậy” Triệu Ngọc nói: “Vụ án đó tôi đã giao cho thành viên trong đội của mình đi xử lý rồi. Có lẽ có người muốn bắt chước sát thủ dưới gầm cầu này!”
“Trọng tâm điều tra hiện giờ của chúng ta phải là bốn vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu này! Đội trưởng Cừu” Triệu Ngọc lại chỉ thi thể dưới gầm cầu và nói: “Ông phải mau chóng tra được lai lịch của thi thể người phụ nữ kia càng sớm càng tốt, chỉ khi nào tìm ra mối liên quan giữa bốn người phụ nữ này thì chúng ta mới có thể tìm ra được hung thủ!”
“Vâng, vâng!” Đội trưởng Cừu run lẩy bẩy nói: “Tôi nhất định, nhất định sẽ tìm ra sớm!”
Sau khi đã dặn dò xong xuôi, Triệu Ngọc lại nói thêm vài câu với pháp y Quách Phượng Triển rồi mới về xe cảnh sát.
Triệu Ngọc lúc này đã không còn quan tâm đến lạnh lẽo hay ấm áp nữa, vừa vào trong xe, hắn đã lập tức gọi điện thoại cho Miêu Anh rồi.
Hai người cùng bàn bạc phương hướng điều tra phá án sắp tới.
Miêu Anh nói cho Triệu Ngọc rằng mặc dù hiện tại đã xuất hiện năm vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu nhưng trong thành phố vẫn chưa muốn ban hành lệnh giới nghiêm.
Sau khi bàn bạc với nhau, họ vẫn quyết định gia tăng cường độ đi tuần tra, bố trí trạm kiểm soát ở các cửa khẩu quan trọng. Đồng thời báo cáo vụ án cho nơi quản lý cảng để họ phối hợp lục soát nhân viên khả nghi ra vào cảng…
Sau đó, Miêu Anh lại nói cho Triệu Ngọc nghe Tổng cục Hình sự đã ra lệnh cho thành phố điều phái khẩn cấp ba mươi nhân viên điều tra có kinh nghiệm tới, dự trù sáng mai sẽ đến nơi.
Cho nên họ cần phải chuẩn bị sẵn sàng, một khi nhân viên vào vị trí thì phải lập tức tiến hành công tác điều tra với quy mô lớn.
Sau khi đã bàn bạc xong xuôi, xe chuyên dụng pháp y của Cục Cảnh sát cũng đã tới hiện trường.
Sau đó dưới sự chỉ huy của pháp y Quách, mọi người bắt đầu lục tục khám nghiệm hiện trường và xử lý thi thể.
Trời hôm nay có nắng khiến nhiệt độ bên ngoài dần tăng lên, ấm áp hơn buổi sáng ở nhà máy khai thác dầu thứ ba nhiều.
“Triệu Ngọc…” Lúc này, Tịch Mộng Na nói với Triệu Ngọc: “Nếu như anh thiếu người thì cứ tính thêm tôi nhé! Dù gì tôi cũng là một thành viên của tổ điều tra đặc biệt các anh mà!”
“Tôi hiểu tiếng Nga, hay là bây giờ tôi đi hỏi thăm chút thông tin từ mấy người dân du mục kia giúp các anh nhé?”
“Đầu cô bị rỉ sét à?” Triệu Ngọc lườm cô ta: “Cô có biết nơi này không phải nước Nga không? Dân du mục đều nói tiếng phổ thông, chứ nói tiếng Nga làm gì?”
“À… À…” Tịch Mộng Na ngượng ngùng đỏ mặt: “Tôi nhầm, tôi nhầm! Ý tôi là tôi có thể giúp anh làm chút gì không?”
“Cô… Ừm…” Triệu Ngọc nhìn ra bên ngoài, mọi người đều đang lo xử lý hiện trường, đội trưởng Cừu thì bận bịu gọi điện thoại, đúng là không có ai đi lấy lời khai của những người dân du mục đã phát hiện ra thi thể kia cả.
Mà họ vẫn đang đứng bên bờ sông nhìn cảnh sát làm việc.
“Anh cứ yên tâm, tôi hiểu quy trình làm việc của các anh” Tịch Mộng Na nói: “Một là buộc họ kể ra tường tận quá trình phát hiện ra thi thể, rồi xin phương thức liên lạc với họ, có đúng không?”
“Đúng!” Triệu Ngọc gật đầu bày tỏ hài lòng: “Được rồi, vậy cô đi đi, hỏi cho kỹ càng vào nhé!”
“Được thôi, chút chuyện này không thành vấn đề!” Tịch Mộng Na bắt đầu mặc quần áo…
Nhưng không ngờ, điện thoại di động của Triệu Ngọc bỗng nhiên vang lên ngay lúc này.
Hắn vừa mở ra nhìn thì thấy là Thôi Lệ Châu gọi điện tới.
Triệu Ngọc biết Thôi Lệ Châu đang điều tra tin tức của mấy nạn nhân, mà bây giờ cô ta gọi tới rất có thể là đã phát hiện được tin tức gì quan trọng rồi.
Vì vậy, hắn vội vàng bắt máy.
Nhưng một chuyện bất ngờ xảy ra lập tức quấy rối kế hoạch của Triệu Ngọc!
Điện thoại vừa được nối máy thì trong điện thoại bất ngờ truyền đến tiếng hô to ngạc nhiên của Thôi Lệ Châu: “Sếp à, Á! Các người làm gì…”
Răng rắc…
Sau một trận ồn ào thì điện thoại của Thôi Lệ Châu đã bị ngắt ngang!
“Con mẹ nó!!!”
Triệu Ngọc mắng to, trái tim lập tức bị nhấc lên tận cổ họng.
Hắn vội vàng gọi lại, chuông vẫn còn vang nhưng dù thế nào cũng không có ai nghe…
Thấy Triệu Ngọc khác thường, Tịch Mộng Na lập tức ngừng động tác mặc quần áo lại, hỏi: “Sao… Sao thế?”
“Đậu xanh rau má nhà nó!” Triệu Ngọc vội vàng gọi điện cho Tăng Khả, rống to với đầu dây bên kia: “Mau lên! Mau gửi vị trí của Thôi Lệ Châu cho tôi, có lẽ Tiểu Thôi đã xảy ra chuyện rồi!!!”