Chương 2367 Tài khoản khó tìm
Tám giờ tối, trong phòng làm việc tạm thời của tổ điều tra đặc biệt ở Cục Cảnh sát tại thành phố Mãn Châu“Xin lỗi nhé cảnh sát Triệu” Một cảnh sát trẻ tuổi đặt một túi nilon thực phẩm lên bàn rồi xin lỗi: “Do chuyện giới nghiêm nên rất nhiều cửa tiệm đều đóng cửa rồi! Những thứ này đều là quà vặt đặc sản của Mãn Châu chúng tôi, anh và các thành viên trong tổ dùng tạm nhé!”
Triệu Ngọc không nói gì vẫn vô cùng nghiêm túc điền thêm tài liệu lên bảng trắng.
“À, cảm ơn anh!” Tịch Mộng Na vội vàng khách sáo trả lời: “Chỉ mấy món này thôi đã không ăn hết rồi!”
“Nếu có chuyện gì” Cảnh sát trẻ nói: “Cô cứ gọi tôi là được, tôi trực ở ngay trong phòng đối diện!”
“Được, được!” Tịch Mộng Na mỉm cười vẫy tay.
Cảnh sát trẻ vội rời khỏi phòng làm việc, đợi đến khi ra ngoài mới cảm thấy cả người mình đã mướt mồ hôi rồi.
Phù…
Cậu ta thở phù một hơi, cảm thấy trong phòng làm việc của tổ điều tra đặc biệt có một sức ép vô cùng mạnh mẽ khiến cậu ta hít thở không thông.
Loại áp lực đó không chỉ phát ra từ ngài cuồng thám Triệu Ngọc trong truyền thuyết, mà cô búp bê Barbie mặt mày cười tươi như hoa lúc nãy cũng chẳng kém chút nào.
Hai người này… là người sao?
Cảnh sát trẻ trở về phòng làm việc của mình, thậm chí còn dùng khăn lông lau mồ hôi. Trước đó, cậu ta đã nghe nói tới sự tích Triệu Ngọc và Tịch Mộng Na giận dữ đập quầy bar, đại chiến với nhóm người Ukraine rồi.
Cậu ta biết trong nhóm người nước ngoài bị đánh đó có rất nhiều tay đấm bốc chuyên nghiệp của giới xã hội đen…
Thật sự là từ trước tới giờ, cậu ta chưa từng nhìn thấy thực lực nào kinh khủng tới vậy…
⚝ ✽ ⚝
Trong phòng làm việc của tổ điều tra đặc biệt, Tịch Mộng Na đang xem xét đống đồ ăn mới được đưa tới, nói với Triệu Ngọc: “Triệu Ngọc, à, tổ trưởng Triệu, anh còn chưa ăn tối đâu! Mau tới đây ăn chút gì đi! Trông cũng được lắm, coi chừng lạnh thì không ngon nữa đâu…”
“Tăng Khả…” Triệu Ngọc viết rồi vẽ thoăn thoắt lên bảng trắng, cũng không ngẩng đầu lên mà gọi Tăng Khả đang ở xa xa: “Cậu ăn trước đi, hôm nay phải thức đêm đó!”
“À…” Tăng Khả ngồi trước máy vi tính phía xa xa xua tay tỏ ý: “Lúc sáu giờ em có ăn rồi! Hai người mau ăn đi, em không đói…”
Vào giờ phút này, trong phòng làm việc chỉ có Triệu Ngọc, Thôi Lệ Châu, Tịch Mộng Na và Tăng Khả.
Những thành viên khác trong tổ đều đã ra ngoài làm việc rồi.
Miêu Anh chỉ huy công tác giới nghiêm và tin tức truyền thông; Ngô Tú Mẫn đang điều tra người bị hại Trì Mỹ Hân ở nhà máy khai thác dầu thứ ba; Thôi Lệ Châu tiếp tục thu thập tin tức công việc của người bị hại; Nhiễm Đào vẫn chiến đấu hăng say trên tuyến đầu để khám nghiệm hiện trường…
Đương nhiên còn có pháp y Quách Phượng Triển và đoàn đội của ông ta, họ trừ phải giải phẫu ba thi thể mới phát hiện, còn phải xử lý vật chứng tìm thấy tại hiện trường. Có thể nói là đang tranh thủ từng giây từng phút, khí thế ngất trời.
“Tổ trưởng…” Tịch Mộng Na xé một miếng giăm bông Nga vừa nhai vừa đi đến bên cạnh Triệu Ngọc, hỏi: “Tôi đã muốn hỏi anh một vấn đề từ rất lâu rồi, anh thân là thám tử nổi tiếng mà lại sử dụng món đồ ‘low’ như vậy sao? Tôi có thể giới thiệu cho anh một ít công cụ và phần mềm có thể giúp nâng cao hiệu suất của anh…”
“Pafra nói…” Nhưng mà Triệu Ngọc cũng không để ý tới Tịch Mộng Na mà viết hai chữ vào bên dưới tên người bị hại thứ ba trong vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu: “Người phụ nữ xăm rắn hổ mang trên cổ này là em họ của Thu Kim Na…”
“Đúng vậy, tôi cho rằng người phụ nữ Ukraine đó không cần phải nói dối” Tịch Mộng Na cắn một ngụm lạp xưởng, vừa nhai vừa nói: “Cô ta nói, em họ của Thu Na đi theo Thu Na đánh mạt chược, nhưng lại không chơi mà chỉ ngồi một bên nhìn…
Do bên trong phòng chơi bài rất ấm áp nên em họ Thu Na đã cởi áo khoác ra, nhờ vậy nên Pafra đã nhìn thấy hình xăm!”
“Nhưng mà…” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Trong báo cáo liên quan tới Thu Kim Na do Thôi Lệ Châu thu thập lại thì không có tin tức của người em họ này, vậy rốt cuộc thì người phụ nữ này… có lai lịch như thế nào?”
“Tổ trưởng” Tăng Khả ngồi phía xa xa, nghe đến đây thì vội nói: “Em đã liên lạc với Cục Hải quan rồi, bây giờ chỉ có thể tìm kiếm trong những người nhập cảnh thôi chứ không còn con đường nào khác cả.
Nhưng những nạn nhân khác đều đến từ Kujask, cho nên em đã để họ lục soát người đi từ Kujask đến Mãn Châu rồi…”
“Ừ, Pafra nói” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Người phụ nữ này còn rất trẻ tuổi, mà tiếng Trung cũng không giỏi, có lẽ chỉ mới tới Mãn Châu không được bao lâu. Vả lại cũng không có nhiều người quen! Cho nên cô ta chết đã lâu như vậy cũng không có ai báo mất tích! Nhưng mà…”
Tịch Mộng Na thấy Triệu Ngọc nhíu chặt mày bèn tiếp chuyện: “Đúng vậy! Nếu Thu Kim Na nói người phụ nữ này là em họ của cô ta thì tại sao em họ mất tích mà cô ta lại không báo cảnh sát chứ? Chẳng lẽ… hai người đó bị hung thủ bắt cùng một lúc?”
“Không!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Người phụ nữ có hình xăm bị hại khoảng một tháng trước, nhưng Thu Kim Na lại là một tuần trước. Vả lại, có camera có thể chứng minh thời gian cuối cùng Thu Kim Na mất tích…”
“Vậy thì…” Tịch Mộng Na nghi hoặc nói: “Có phải Thu Kim Na có vấn đề hay không? Cô ta biết em họ mất tích lại không báo cảnh sát, chẳng lẽ… Cô ta biết gì đó về vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu? Nhưng cô ta lại không ngờ tới cuối cùng mình cũng bị hung thủ giết người diệt khẩu?”
“Cô phạm phải một sai lầm mà một người mới đều sẽ mắc phải” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Cô suy đoán lung tung, có thể sẽ làm ảnh hưởng tới phán đoán của tôi! Trong trường hợp không có chứng cứ thì nhất định không thể suy đoán bậy bạ, hiểu không?”
“À…” Tịch Mộng Na ngừng nhai, tiếp thu Triệu Ngọc dạy dỗ.
“Tăng Khả” Triệu Ngọc lại hỏi: “Còn chưa mở được số WeChat của Thu Kim Na à? Cô ta làm ăn ở phố thương mại, sao có thể không có WeChat được chứ?”
“Tổ trưởng” Tăng Khả nói: “Không phải không mở được mà là không tìm được! Căn cứ vào thông tin thì người dùng số điện thoại di động của Thu Kim Na để đăng ký tài khoản WeChat là chồng trước của cô ta!”
“Hả?” Triệu Ngọc không tin được: “Chồng trước?”
“Đúng vậy” Tăng Khả nói: “Người hiện đang sử dụng tài khoản này là con của chồng trước cô ta!”
“Phức tạp đến vậy sao?” Triệu Ngọc kinh ngạc: “Không phải Thu Kim Na không có con à?”
“Đúng” Tăng Khả giải thích: “Sau khi chồng trước ly dị với Thu Kim Na thì đã cưới một người phụ nữ khác, người phụ nữ này sinh một đứa bé và đưa tài khoản cho đứa bé này…”
“Mẹ kiếp” Triệu Ngọc buồn rầu: “Vậy còn tài khoản của Thu Kim Na đang ở nơi nào?”
“Em đã hỏi chồng trước của Thu Kim Na rồi, nhưng anh ta lại bảo không biết, còn nói là đã cắt đứt liên lạc với cô ta lâu rồi…”
“Không phải chứ?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Tra mỗi cái tài khoản WeChat thôi mà khó khăn đến thế sao? Pafra không có à? Hỏi thử mấy người cùng chơi bài với Thu Kim Na thử xem…”
“Pafra không có WeChat, những người khác cũng không có WeChat của Thu Kim Na” Tăng Khả nói: “Em đang kiểm tra khách hàng của Thu Kim Na, thậm chí đã phái người đi Tân Tân tìm chủ nhà đã bị bắt giam đó! Anh đừng sốt ruột, em sẽ liên hệ với bên nhà phát hành, chỉ cần tìm thấy tài khoản thì sẽ mở được nhanh thôi!”
“Được rồi!” Triệu Ngọc dặn dò: “Khi nào mở được thì phải báo cho tôi biết ngay đấy!”
“Được!” Tăng Khả làm động tác tay OK.
“Triệu… Tổ trưởng Triệu” Tịch Mộng Na tò mò hỏi: “Từ khi vụ án xảy ra, anh vẫn đặt trọng tâm vào điều tra Thu Kim Na, chẳng lẽ ngay từ đầu, anh đã cho rằng Thu Kim Na là mấu chốt để phá vụ án sao? Không phải chúng ta không phát hiện ra mối liên hệ giữa Thu Kim Na với hai nạn nhân trước đó à?”
“Không phát hiện không có nghĩa là không có” Triệu Ngọc nói: “Trước đây lúc tôi phá vụ án thi thể trong ngân hàng, chỉ vì tất cả người bị hại đều ngồi chung một chiếc xe đường dài thôi đó! Tôi không phải chú trọng điều tra Thu Kim Na, mà là bởi vì Thu Kim Na là một người tiện điều tra nhất, chỉ cần tìm được mối liên hệ giữa bốn người bị hại thì chẳng bao lâu sẽ phá được vụ thôi!”