Chương 2370 Nghiệm xác
“Do thi thể này có tình trạng thối rữa nghiêm trọng nhất cho nên tối qua chúng tôi đã khám nghiệm nó trước…” Quách Phượng Triển vừa nhai bánh bột chiên vừa chỉ thi thể phát hiện dưới gầm cầu thôn Cáp Lý Cáp Lợi: “Bởi vì hoàn cảnh hiện trường khá phức tạp nên chúng tôi chỉ có thể suy đoán cô ấy chết được một tháng hoặc nửa tháng…”Triệu Ngọc vốn cầm khẩu trang nhưng thấy pháp y Quách ăn ngon quá nên hắn cũng không đeo vào.
Hắn cúi đầu nhìn thi thể, quả nhiên nhìn thấy một bên cổ thi thể có xăm một con rắn hổ mang.
Trước khi Triệu Ngọc xuyên không cũng có nghiên cứu xăm hình, hắn phát hiện con rắn hổ mang này rất sống động, ắt hẳn được xăm từ tay chuyên nghiệp.
Tối hôm qua, hắn cố ý tra xét một ít tài liệu, ở khu vực Mãn Châu không có người có thể xăm ra tay nghề như vậy, cho nên hình xăm của người phụ nữ này hẳn là ở quê quán cô ta.
Nhưng do đến nay chưa tìm được thân phận cho nên Triệu Ngọc cũng không thể chắc chắn người phụ nữ này đến từ Kujask.
“Cô ấy khoảng hai lăm đến ba mươi tuổi” Pháp y Quách tiếp tục giải thích: “Nguyên nhân tử vong cũng là nghẹt thở mà chết giống như mấy vụ thi thể nữ dưới gầm cầu khác, trên cổ cũng có dấu bóp vô cùng rõ ràng.
Người cũng là bị siết cổ chết rồi mới bị treo lên…
Có một điểm cần chú ý” Quách Phượng Triển đi tới bên cạnh thi thể, vươn tay nghiêng cổ thi thể ra, sau đó ra hiệu nói: “Cậu nhìn xem trên cổ thi thể có vết máu, điểm này có thể nói cho chúng ta biết lúc hung thủ trên đường mang người bị hại xuống dưới gầm cầu, thì người bị hại cũng đã có dấu hiệu lạnh cóng rồi! Cũng có nghĩa là khi đó, người bị hại đã chết…”
“Ồ…” Đầu óc Triệu Ngọc xoay chuyển thật nhanh, cố gắng theo kịp suy luận của pháp y Quách.
“Bởi vì thi thể đã lạnh cóng, cho nên…” Quách Phượng Triển lại chỉ vào cổ thi thể nói: “Khi hung thủ treo thi thể lên, sợi dây cứa rách làn da lạnh cóng làm xuất hiện dấu rướm máu…”
“Ừm…” Triệu Ngọc nghiêm túc nhìn rồi nói: “Có phải qua điểm này có thể đoán được cái gì rồi không?”
“Nếu như thi thể hoàn toàn lạnh cóng thì sẽ không có vết máu” Quách Phượng Triển nói: “Cho nên tôi cho rằng thời gian hung thủ mang thi thể đi không lâu!”
“Ấy?” Ánh mắt Triệu Ngọc sáng lên: “Ý của ông chính là hung thủ ở gần hiện trường?”
“Điều này cũng khó nói” Quách Phượng Triển lắc đầu nói: “Hung thủ cũng có thể đặt thi thể lên xe trước rồi sau đó mới lái xe đến vị trí thích hợp, sau đó lại sử dụng xe trượt tuyết đi trên mặt băng! Còn nữa, cậu cũng nhìn thấy dưới gầm cầu thôn Cáp Lý Cáp Lợi có dòng nước chảy, điều này cũng khiến cho kết quả khám nghiệm có thêm các nhân tố không xác định được! Mà trên những thi thể khác cũng không có vết rướm máu…”
“À…” Triệu Ngọc im lặng suy nghĩ rồi hỏi một vấn đề khá quan trọng: “Vậy… Người phụ nữ này có bị xâm hại không?”
“Có” Pháp y Quách gật đầu nói: “Tình huống giống như những thi thể khác, phán đoán dựa vào ứ máu và vết tích thì đúng là có dấu hiệu bị xâm hại, hơn nữa còn là xâm hại khi nạn nhân còn sống… Nhưng thông qua kiểm nghiệm tỉ mỉ thì lại không thể lấy được bất kỳ chứng cứ gì có hiệu lực cả, chỉ tìm được một loại thuốc bôi trơn còn lưu lại thôi…”
“Cho nên…” Pháp y Quách lắc đầu nói: “Chúng tôi rất khó để phán đoán rốt cuộc thì cô ấy bị xâm hại như thế nào! Liên quan tới vấn đề này, hôm nay tôi sẽ thảo luận qua video với mấy vị chuyên gia về lĩnh vực này, mong là họ có thể cho chúng ta một phán đoán rõ ràng hơn!”
“Được!” Triệu Ngọc nói: “Điểm này rất quan trọng đối với quá trình phá án!”
“Tôi biết” Pháp y Quách nói: “Chuyện này đừng nói là hiếm thấy, mà trước nay tôi cũng chưa từng gặp phải! Trước đây, khám nghiệm có bị xâm hại hay không rất dễ lấy được chứng cứ có hiệu lực, nhưng hung thủ vụ án này rõ ràng đã chuẩn bị rất chu đáo.
Chúng tôi kiểm nghiệm được cồn còn sót lại bên chân thi thể, nghi rằng sau khi làm chuyện đó thì hung thủ đã rửa sạch thi thể”
“Cách làm của gã rất chuyên nghiệp, không đúng… Mà phải là từng có kinh nghiệm làm chuyện tương tự…”
“Ồ…” Đối với Triệu Ngọc, đây ắt hẳn là một tin tức vô cùng quan trọng cho nên hắn vội vàng lấy sổ ra ghi chép lại.
“Đúng rồi” Lúc này, pháp y Quách đã ăn hết một phần bánh bột chiên rồi, ông ta đi tới trước bàn làm việc đưa một báo cáo xét nghiệm cho Triệu Ngọc: “Còn có một tin tức nữa có lẽ sẽ giúp được cậu!”
“Tôi phát hiện chỗ xxx của thi thể nữ vô danh này có đốm đen, sau đó tiến hành kiểm tra máu và lấy mẫu đi xét nghiệm. Cậu nhìn xem kết quả vô cùng chắc chắn” Ông ta chỉ thi thể nói: “Cô gái này đã từng bị giang mai…”
“Còn nữa, tôi còn phát hiện một ít vết bỏng do tàn thuốc, vết sẹo do roi đánh, cùng một vài lỗ kim bất quy tắc trên người cô ấy. Tôi nghi ngờ quá khứ của cô ấy rất tăm tối, là một gái ngành!”
Ồ…
Triệu Ngọc nhận được tin tức này lại nhíu chặt mày, xem ra người phụ nữ này có quá khứ giống như suy đoán của Tịch Mộng Na rồi…
“Còn hai thi thể còn lại đã hoàn thành bước khám nghiệm đầu tiên” Lúc này, pháp y Quách dùng khăn giấy lau miệng, sau đó đi tới trước hai giường giải phẫu khác nói với Triệu Ngọc: “Tình huống của Thu Kim Na cũng giống như các thi thể khác trong vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu, vết siết cổ trên cổ cũng giống như đúc. Nhưng mà…” Ông ta chỉ vào thi thể người phụ nữ được phát hiện ở gần nhà máy khai thác dầu thứ ba: “Thi thể của Trì Mỹ Hân lại hoàn toàn khác biệt!”
“Hả?” Triệu Ngọc hỏi: “Cô ấy… cô ấy không bị xâm hại sao?”
“Đúng vậy!” Pháp y Quách gật đầu nói: “Không có bất kỳ dấu hiệu bị xâm hại, cũng không có dấu vết vệ sinh, chúng tôi lấy được một vài tế bào da trên thi thể nhưng bây giờ vẫn chưa có kết quả xét nghiệm… Ngoài ra…” Ông ta chỉ phòng xét nghiệm phía xa xa và nói: “Từ ốc vít đến bộ vòng rồi dây thừng đều khác những công cụ gây án trong vụ thi thể nữ dưới gầm cầu, cho nên đây cũng là một vụ mô phỏng rất vụng về…”
“Phải rồi” Pháp y Quách như nghĩ đến cái gì vội nói: “Tôi phát hiện được mấy dấu chân có giá trị dưới gầm cầu nơi hiện trường phát hiện vụ án, nếu như dấu chân là của hung thủ thì hung thủ đó hẳn là một người đàn ông cao khoảng một mét tám, mang một đôi giày du lịch…”
“Ngoài ra” Pháp y Quách lại nói: “Tôi cũng thu thập được một ít vật chất đặc biệt tại hiện trường, bây giờ còn đang chờ kiểm tra nhưng tôi ngửi thử mùi thì có cảm giác giống như là dầu…”
“Hả? Dầu?” Triệu Ngọc nói: “Nếu vậy thì hẳn là công nhân nhà máy nhỉ?”
“Tôi đã giao hết báo cáo bước đầu cho cảnh sát họ Ngô kia rồi” Pháp y Quách nói: “Cô ấy nói cậu đã tách vụ án này và vụ án thi thể dưới gầm cầu ra, cho cô ấy toàn quyền phụ trách phải không?”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc nói: “Chắc hẳn cái chết của Trì Mỹ Hân là có nguyên nhân khác, hoặc có lẽ là một chuyện tình cờ, cho nên… Ừm…”
Nhưng khi nói tới đây Triệu Ngọc lại như chợt nghĩ đến cái gì, lập tức rơi vào im lặng trầm tư.
Hắn đang suy nghĩ nếu như cái chết của Trì Mỹ Hân là tình cờ thì có thật là không liên quan gì tới thi thể nữ dưới gầm cầu không?
“Cảnh sát Triệu, lúc ở hiện trường tôi có một suy đoán” Pháp y Quách nói với Triệu Ngọc: “Cậu nói xem… Có khi nào… Trì Mỹ Hân là một người đứng xem hay không? Cậu xem, vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu thứ hai đã xảy ra ở thị trấn Bạch Kỳ, thị trấn Bạch Kỳ cách Hồng Kỳ rất gần, có khi nào Trì Mỹ Hân vô tình nhìn thấy cho nên đã bị giết người diệt khẩu hay không?”
“Không phải cô ấy đã từng nói nhìn thấy một ma nữ mặc quần áo đỏ à?”
“Trong chuyện này liệu có mối liên quan gì hay không?”