← Quay lại trang sách

Chương 2381 Người chị gái khả nghi

Một giờ sau, trong văn phòng của tổ điều tra đặc biệt“Tổ trưởng” Tăng Khả đến trước bảng ghi đầy tình tiết vụ án, báo cáo tiến triển gần nhất cho Triệu Ngọc: “Trước mắt thì chưa phát hiện bất kỳ dấu vết gì của Cát Băng cả, không có hồ sơ xuất cảnh, cũng không có ghi chép sử dụng phương tiện giao thông nào!”

“Dưới danh nghĩa của anh ta có tám căn bất động sản, mười một chiếc xe ô tô, bây giờ vẫn còn đang kiểm tra” Tăng Khả nói: “Em đã liên hệ với cảnh sát địa phương, bây giờ bọn họ sẽ đến chỗ ở của Cát Băng… tìm kiếm ngay!”

“Anh cảm thấy chúng ta thật sự không cần liên hệ với chị của Cát Băng sao?”

“Không phải là không cần” Triệu Ngọc nói: “Mà là để tránh bứt dây động rừng! Tôi luôn cảm thấy sự mất tích của Cát Băng có thể liên quan đến chị của anh ta!”

“Nếu không thì lâu như vậy rồi, chị của anh ta phải báo cảnh sát mới đúng”

“Cho nên, chúng ta phải đợi đến sau này đến Hải Lạp, tùy tình hình mà hành động. Lỡ như chị của anh ta biết chúng ta đang tìm Cát Băng và để lộ ra tin tức gì đó thì không hay rồi!”

“Hiểu rồi, vậy…” Tăng Khả lại hỏi: “Chúng ta có cần theo dõi chị của anh ta trước không?”

“Đừng lo” Triệu Ngọc nói: “Tôi không tin những người khác được, vẫn nên đợi sau khi chúng ta đến đó rồi tính tiếp!”

“Được!”

Tăng Khả vừa đồng ý thì Miêu Anh ở bên cạnh đã đặt điện thoại xuống, nói với Triệu Ngọc: “Vừa rồi em đã liên lạc với biên phòng bên Mãn Châu, sáng mai, bọn họ sẽ cử một chiếc trực thăng đưa chúng ta đến Hải Lạp!”

“Rất tốt” Triệu Ngọc nói: “Như vậy thì có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, Miêu… Ừm, tổ phó Miêu, em sắp xếp lộ trình và phân công công việc vào ngày mai đi, quy tắc cũ, mỗi người chúng ta quản lý một bên, em ở lại Mãn Châu đi!”

“Vâng!” Miêu Anh gật đầu đồng ý, nhưng trong mắt hiện rõ vẻ rất không tình nguyện.

Nhưng mà cô biết nhiệm vụ khẩn cấp, bây giờ không phải là lúc để tranh công. Nếu như tổ điều tra đặc biệt đến Hải Lạp điều tra, vậy thì bên Mãn Châu cần phải để lại Miêu Anh trấn giữ.

“Tổ trưởng” Lúc này, Ngô Tú Mẫn bước từ bàn làm việc tới, báo cáo với Triệu Ngọc: “Tôi vừa mới liên hệ với cảnh sát bên Hải Lạp, vả lại cũng đã hỏi cẩn thận vụ ngoài ý muốn tại hôn lễ vào ngày 12 tháng 9 năm ngoái rồi”

“Bây giờ đã xác minh được tất cả những gì Trương Quyền Khánh nói đều là sự thật”

“Cô dâu tên là Kseniya, tên tiếng Trung là Qua Viện”

“Sau khi xảy ra chuyện, cảnh sát Hải Lạp đã bắt tay vào điều tra, cũng đã từng thử tìm ra tên đầu sỏ đã phát đoạn video khiếm nhã đó, nhưng mà bọn họ đã kiểm tra điện thoại của tất cả phù dâu, nhưng chẳng phát hiện ra ai giữ tài liệu gốc cả”

“Còn nữa, tình hình hôn lễ hôm ấy khá là phức tạp, trong bữa tối trước hôn lễ, điện thoại của cô dâu đã ở trong cái túi của phù dâu, có rất nhiều người có thể chạm vào cái túi đó!”

“Ngoài ra, bọn họ cũng đã lấy dấu vân tay trên điện thoại rồi, nhưng mà chỉ lấy được hai dấu vân tay, một cái là của chính cô dâu, một cái nữa là của chú rể Cát Băng”

“Cho nên vụ án nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng trên thực tế thì rất khó xử lý, lại thêm các nhân tố như khả năng điều tra của bọn họ chỉ có hạn, hơn nữa nạn nhân cũng không phải bị giết, nên cuối cùng không có kết quả gì…”

“Chuyện này không phải là do khả năng có hạn” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Đây chính là trốn tránh trách nhiệm! Nếu như vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu thật sự xảy ra vì đoạn video này, vậy thì cảnh sát không tìm thấy người phát video chân chính cũng khó mà thoái thác trách nhiệm được!”

“Đúng rồi” Ngô Tú Mẫn lại nói: “Người cảnh sát giới thiệu cho tôi còn nói, lúc ấy bọn họ còn từng hoài nghi người đăng video có thể là chị của chú rể nữa!”

“Hở?” Triệu Ngọc nhíu mày một cái, hỏi: “Lại là chị của chú rể à? Cô ta tên là gì vậy?”

“Tên tiếng Trung là Cát Hoa, chỉ lớn hơn Cát Băng một tuổi!” Ngô Tú Mẫn nói: “Sở dĩ cảnh sát nghi ngờ cô ta là vì trong tất cả mọi người thì chỉ có cô ta là người có động cơ đăng video lên nhất!”

“Bởi vì trước đây Cát Hoa vẫn luôn cật lực phản đối cuộc hôn nhân này, hơn nữa còn nhiều lần đe dọa cô dâu Qua Viện trước mặt mọi người, từng nói cô ấy là người phụ nữ hư hỏng và những lời khó nghe khác nữa”

“Vì chuyện này mà hai chị em đã trở mặt thành thù, cho nên nếu như nói có người nào to gan đăng video lên trong tình huống đó thì e rằng chỉ có cô này mà thôi!”

“Ồ…” Triệu Ngọc cân nhắc một lúc, cảm thấy chỉ dựa vào lời của một bên thì khó mà đánh giá được.

“Dẫu sao thì đối với Cát Hoa, việc đăng video khiếm nhã tại hôn lễ cũng là một chuyện mất mặt, cô ta có thể làm ra chuyện quá đáng như vậy sao?”

“Nếu như cô ta là một người phụ nữ biết chừng mực, như vậy thì tại sao lại không đưa video cho em trai xem ở nơi riêng tư chứ?”

“Nhưng mà…” Ngô Tú Mẫn nói: “Vào hôm đó, Cát Hoa không tham gia hôn lễ. Bọn họ cũng đã hỏi rất nhiều người, không có ai nhìn thấy cô ta ở lễ cưới”

“Cho nên cuối cùng cũng không điều tra được gì cả!”

“Được rồi…” Sau khi Triệu Ngọc gật đầu, lại hỏi: “Như vậy… Về chuyện tai nạn giao thông của cô dâu thì sao? Bên cảnh sát nói thế nào?”

“Ừm…” Ngô Tú Mẫn trả lời: “Lúc cảnh sát đến hiện trường khám nghiệm thì nhận định cuối cùng của bọn họ chính là một vụ tai nạn giao thông ngoài ý muốn!”

“Do tài xế xử lý không khéo, lại thêm cảm xúc kích động nên sau khi lên cầu đã không kiểm soát được chiếc xe, cuối cùng mới rơi xuống sông”

“Còn nữa, trước khi lên cầu, chiếc xe còn phải qua hai con sông, lưu lượng nước và độ sâu của hai con sông đó tương đương với sông Bạch Dương”

“Nếu cô ấy thật sự có ý muốn tự sát thì không cần phải đợi đến cầu Bạch Dương đâu”

“Cho nên khả năng cô dâu cố ý tự sát cũng không phải là rất lớn, cái chết của cô ấy có thể chỉ là một chuyện ngoài ý muốn!”

“Ngoài ý muốn à… Phù…” Triệu Ngọc nặng nề thở ra rồi nói: “Chị Ngô, về nhiệm vụ điều tra vào ngày mai, tôi mong là chị sẽ ở lại Mãn Châu, tiếp tục vụ án nhà máy khai thác dầu số ba kia!”

“Tuy rằng không phải là một trong những thi thể nữ dưới gầm cầu, nhưng dẫu sao thì đó cũng là một vụ án giết người, nếu chúng ta đã gặp thì đừng chuyển đi nữa, giải quyết cùng một thể luôn đi!”

“Tôi biết rồi” Ngô Tú Mẫn đã chuẩn bị từ sớm: “Cậu yên tâm đi! Tôi đã lập kế hoạch điều tra cho ngày mai, bây giờ đã có ý tưởng hoàn chỉnh rồi, tranh thủ giải quyết nó trước khi các cậu bắt được hung thủ!”

“Được” Triệu Ngọc mỉm cười: “Vậy tôi sẽ đợi đến lúc trở lại rồi làm lễ mừng công cho chị nhé!”

“Cùng nhau mừng công!” Ngô Tú Mẫn đáp lại bằng một nụ cười, xoay người rời đi.

Triệu Ngọc theo thói quen đi đến bảng có tình tiết vụ án, muốn thêm tư liệu mới lên.

Ai biết được, hắn vừa mới xoay người thì lại phát hiện Tịch Mộng Na đã đứng ở đó từ sớm, hình như đang suy xét về tấm bảng.

“Ồ?” Triệu Ngọc tùy tiện nói một câu: “Đẻ trứng không nhanh nhưng chiếm ổ thì nhanh đấy!”

“Hả?” Tịch Mộng Na tò mò liếc nhìn Triệu Ngọc, hiển nhiên là nghe không hiểu: “Anh đang nói gì vậy?”

“Ồ… Xem như tôi chưa nói gì đi” Triệu Ngọc đến gần, kề vai đứng cùng Tịch Mộng Na, rồi hỏi: “Cô đang nghĩ gì đấy? Tập trung đến vậy à?”

“Tôi đang nghĩ, nếu như anh không đưa tôi đến thảo nguyên thì tôi phải giở trò gì đây!” Tịch Mộng Na trả lời không chớp mắt.

“Hải Lạp là Hải Lạp, thảo nguyên là thảo nguyên” Triệu Ngọc giới thiệu cho cô ta: “Hải Lạp là thành phố, thảo nguyên thuộc quyền quản lý của Hải Lạp, nhưng mà cách biệt rất lớn đấy!”

“Tôi mặc kệ, trên trực thăng phải có một chỗ cho tôi” Tịch Mộng Na đe dọa: “Nếu không thì sau này buổi tối ngủ chung với nhau tôi sẽ cởi đồ đấy!”

“…” Trán của Triệu Ngọc nháy mắt xuất hiện vài vạch đen, sau đó cắn răng trừng mắt: “Kiểu đe dọa này của cô cũng ác quá rồi đấy hả?”

“Đùa thôi” Tịch Mộng Na trở mặt ngay lập tức, nghiêm túc nói: “Thật ra… Tôi đang nghĩ về một vấn đề quan trọng!”

“Hở? Ồ…” Triệu Ngọc cố gắng theo kịp tiết tấu: “Vấn đề gì hả?”

“Vừa rồi tôi vẫn luôn nghĩ, nếu như người đăng video trong hôn lễ là tôi thì tôi nên làm thế nào đây?” Tịch Mộng Na nhìn bảng trắng, nghiêm túc nói: “Tôi phát hiện ra là chuyện này cũng không phải là một việc đơn giản đâu nhỉ?”

“Tôi cần phải có lực quan sát nhạy bén thì mới có thể bảo đảm chắc chắn được là không có ai nhìn thấy tôi cả!”

“Kỹ thuật của tôi còn phải chuyên nghiệp, phải biết làm thế nào mới không để lại dấu vết, làm thế nào để bẻ khóa mật khẩu, làm thế nào để đồng bộ với màn hình, làm thế nào để phát video đúng lúc, còn không bị người khác nghi ngờ…”

“Anh nói xem, chuyện này có phải là rất khó khăn không!!?”