Chương 2403 Tiểu thư đồ tể
Sáng sớm hôm sau, Nhiễm Đào và Thôi Lệ Châu đi tới văn phòng sớm để chờ lệnhTriệu Ngọc không ngáy trên bàn làm việc như mọi khi mà đang cầm điện thoại, bàn bạc công việc điều tra kế tiếp với Miêu Anh.
Sau khi Cát Băng được loại trừ khả năng là sát thủ dưới gầm cầu, vụ án cũng một lần nữa trở về trạng thái gay cấn.
Rút giây động rừng, bây giờ không chỉ Mãn Châu mà thậm chí ngay cả Hải Lạp cũng đã lâm vào tình thế “trông gà hoá cuốc”, ai cũng sợ sát thủ dưới gầm cầu thần bí kia sẽ lại ra tay giết người!
Để đề phòng trường hợp lỡ như, cảnh sát Hải Lạp phát động rất nhiều cảnh sát suốt đêm, tiến hành điều tra lục soát các cây cầu nhỏ trong thành phố trước.
Tình hình bên phía Hải Lạp không giống Mãn Châu cho lắm, trong nội thành chỉ có một con sông chảy qua, mặt sông tương đối rộng lớn, thân cầu uốn dài, mặt cầu cách mặt sông rất cao.
Bởi vậy, việc điều tra bên Hải Lạp tương đối dễ dàng hơn một chút, dựa vào tình báo thu được trước mắt thì chưa phát hiện ra tình huống nào dị thường.
Cuối cùng, Triệu Ngọc cũng buông di động xuống, nhìn thấy Nhiễm Đào và Thôi Lệ Châu đến mới đi lên đầu và nói với Thôi Lệ Châu: “Tiểu Thôi, nhiệm vụ của cô hôm nay là phải đi điều tra một người” Nói xong, hắn lấy một tập tư liệu từ trên bàn làm việc: “Người này là em gái thứ nhất của Hàn Trại, tên cô ta là Hàn Tình…”
“Hả?” Thôi Lệ Châu hoảng sợ: “Nữ? Em gái thứ nhất Hàn Tình, em gái thứ hai Hàn Văn, cũng chính là chị của nữ pháp y kia?? Tại sao phải tra người này thế?”
“Cô ta chỉ nhỏ hơn Cát Băng một tuổi” Triệu Ngọc nói: “Tôi luôn cảm thấy cô ta mới là người cùng lớn lên với Cát Băng, mà hình như Hàn Văn nhỏ hơn một chút!”
“Còn nữa…” Tịch Mộng Na xuất hiện bên cạnh, bổ sung thêm: “Ngày đó lúc chúng ta hỏi Hàn Văn, Hàn Văn nói với chúng ta nhiều việc như vậy, nhưng lại không hề nói đến chị của mình, có lẽ cô ta đang giấu giếm chuyện gì đó!”
“Thế à?” Dưới sự tò mò, Thôi Lệ Châu mở tư liệu ra, thấy bức ảnh của Hàn Tình thì không khỏi cảm thán một tiếng: “Trông thanh tú xinh đẹp đấy! Quả thực không thể tin được cô ta và Hàn Văn là chị em ruột…”
“Cô có biết” Tịch Mộng Na hỏi: “Cô ta làm việc gì không?”
“Ôi trời ạ” Bởi vì trên tư liệu viết thật sự rõ ràng, nên Thôi Lệ Châu dĩ nhiên thấy được lai lịch của Hàn Tình: “Cô em xinh đẹp như vậy, không ngờ lại là đồ tể? Lò mổ…”
“Đúng thế!” Triệu Ngọc nói: “Nghe nói là tay nghề của gia đình, không truyền cho con trai, cũng không truyền cho con gái thứ hai, mà truyền lại cho đứa con gái đầu này!”
“Tôi nhớ rõ là…” Tịch Mộng Na nói: “Trên hiện trường vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu, mỗi một thi thể đều bị treo rất chuyên nghiệp đúng không?”
“Lò mổ của Hàn Tình chuyên giết thịt trâu, ngay cả trâu cũng có thể treo lên, huống chi là người chứ?”
“Ôi…” Cả người Thôi Lệ Châu chấn động, chỉ cảm thấy bắt đầu lạnh cột sống: “Thật sự… là phụ nữ à!?”
“Còn có đấy!” Tịch Mộng Na lại bổ sung thêm: “Hàn Tình đã ly hôn sáu năm, vẫn không hề tái hôn, có khi cô ta vẫn luôn chờ Cát Băng đấy!
“Em gái Hàn Văn vốn là pháp y…” Tịch Mộng Na tiếp tục nói: “Cô ta có thể tìm hiểu rất nhiều tin tức nội bộ cảnh sát từ Hàn Văn…”
“Nhưng… Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu còn đang do dự: “Động cơ giết người thì sao? Tại sao cô ta muốn giết mấy người phù dâu nước ngoài này?”
“Cô ta vẫn luôn yêu thầm Cát Băng rất sâu sắc” Tịch Mộng Na phân tích: “Sau khi đoạn video bị phát trong đám cưới của Cát Băng, cô dâu bất hạnh gặp tai nạn xe bỏ mình, cô ta vốn đang cảm thấy vui sướng khi người gặp họa, cho rằng lúc này mình đã có cơ hội sống hạnh phúc với Cát Băng…”
“Thế nhưng cô ta không ngờ rằng sau lễ tang của cô dâu, Cát Băng lại bởi vì nhất thời luẩn quẩn trong lòng mà thắt cổ tự tử!”
“Hàn Tình vẫn luôn đi tìm Cát Băng, lại phát hiện Cát Băng đã chết, nên cô ta vì yêu thành hận, cho rằng đoạn video kia chính là nguyên nhân khiến Cát Băng tự tử!”
“Bởi vậy, cô ta lập tức đưa ra quyết định, muốn giết chết mấy phù dâu nước ngoài kia, báo thù cho Cát Băng!”
“Nếu là bạn bè cùng nhau lớn lên từ nhỏ, thì chắc chắn Hàn Tình sẽ hiểu biết Cát Băng, biết Cát Băng thích câu chuyện thi thể nữ trên cầu treo Bucharest, vì thế cô ta lập tức quyết định dùng phương thức này để báo thù cho Cát Băng!
“Rất có thể là cô ta đã thả quyển truyện tranh vào túi Cát Băng!
“Thế là có thể giải thích tại sao hung thủ cẩn thận khắp nơi, xử lý vụ án một cách gọn gàng sạch sẽ, không lưu dấu vết nào như thế!”
“Oa, nghe cô nói mà tôi cảm thấy cứ như đang nghe kịch bản phim ấy…” Thôi Lệ Châu phẫn nộ nói: “Sát thủ dưới gầm cầu thật sự chính là một người phụ nữ sao? Vậy… Vậy các dấu vết xâm hại thì…”
“Pháp y đã nói rồi, các dấu vết xâm hại này không nhất định là do đàn ông tạo thành!” Tịch Mộng Na nói: “Nếu phụ nữ sử dụng công cụ thì vẫn có thể làm được, nói không chừng, cô ta chỉ muốn đánh lạc hướng chúng ta thôi!”
“Chẳng lẽ cô không cho rằng đây là lớp ngụy trang tốt nhất à?”
“Vậy…” Thôi Lệ Châu vẫn ngơ ngác khó hiểu: “Đoạn video thì là ai phát? Không lẽ cũng là cô Hàn Tình này ư?”
“Điều này thì khó mà nói!” Tịch Mộng Na lắc đầu: “Tôi cảm thấy chắc là không phải! Nếu là cô ta phát thì cô ta không có lý do giết bốn phù dâu kia…”
“Có khi…” Nhiễm Đào hưng phấn lại nghi ngờ nói: “Đoạn video kia là do bốn phù dâu cung cấp cho Hàn Tình, sau đó Hàn Tình phát, nhưng cô ta không ngờ hậu quả nghiêm trọng như thế, chú rể và cô dâu đều đã chết, cho nên bởi vì áy náy mới sinh ra sát khí, cho rằng bốn người phụ nữ kia mới là kẻ cầm đầu…”
“Hàn Tình…” Triệu Ngọc nói: “Hẳn không phải người đăng video, bởi vì cô ta không hề tham gia đám cưới của Cát Băng!”
“Tiểu Thôi” Triệu Ngọc xoay người nói với Thôi Lệ Châu: “Cô đừng nghe Tịch Mộng Na, bây giờ, chúng tôi chỉ cảm thấy em gái thứ nhất của Hàn Trại hơi khả nghi mà thôi, cô đi điều tra xem sao!”
“Cô đấy, mang theo nhiều người vào, đi theo trình tự bình thường là được, chủ yếu tìm hiểu mối quan hệ giữa cô ta và Cát Băng, và cả bằng chứng vắng mặt tại hiện trường!”
“Nhớ rõ phải ghi hình lại toàn bộ hành trình đấy, tôi muốn xem phản ứng của cô ta!”
“À…” Thôi Lệ Châu lúc này mới thu tài liệu, nhẹ nhàng liếc nhìn Tịch Mộng Na một cái, nói: “Vậy được rồi, chuyện này cứ giao cho tôi đi! Chúng ta phải xem hung thủ có phải là cô ta hay không?”
“Đào” Triệu Ngọc quay sang nói với Nhiễm Đào: “Hôm nay, nhiệm vụ của cậu chính là điều tra các mối quan hệ của cô dâu là Qua Viện!”
“Đêm qua, Tăng Khả đã tra xét lai lịch của người này, thân phận của cô ta cực kỳ khả nghi” Triệu Ngọc đưa một tập tư liệu khác cho Nhiễm Đào: “Mặc dù có thị thực nhập cảnh hợp pháp, nhưng mà về quỹ tích hoạt động của cô ta sau khi nhập cảnh thì vẫn không rõ”
“Cho nên cậu điều tra cô ta thật kỹ càng xem cô dâu này đã tiếp xúc với những người nào? Cô ta rốt cuộc đã làm những gì? Có phải còn có bí mật gì không muốn người biết hay không?”
“Được!” Nhiễm Đào nói: “Tôi biết nên làm như thế nào rồi!”
“Tăng Khả” Triệu Ngọc lại nói: “Cậu ở lại văn phòng, nhiệm vụ của cậu hôm nay cũng rất quan trọng, tập hợp, điều tra và phân tích tất cả tin tức, còn phải điều tra người phát đoạn video bất nhã, điều tra lai lịch của khách quý trong đám cưới nữa…”
“Còn nữa, cậu cũng cần hỏi thăm chỗ pháp y Quách nữa, có tình huống gì thì nhớ cho tôi biết đúng lúc!”
“Vâng!” Tăng Khả nhận lệnh.
“Vậy…” Tịch Mộng Na hỏi: “Còn chúng ta thì sao? Đừng nói là anh muốn về ngủ đấy nhé?”
“Cô ngủ đi!” Triệu Ngọc nói: “Bây giờ Hàn Trại đã nói cho chị của Cát Băng tin tức Cát Băng chết rồi, hôm nay tôi phải gặp chị anh ta một lần, xem cô ta còn giấu giếm điều gì hay không?”
“Mặt khác, tôi cũng phải đến nơi ở của Cát Băng xem sao” Nói xong, Triệu Ngọc bắt đầu mặc áo lông rất dày: “Vừa rồi cô đã nhắc nhở tôi rằng quyển truyện tranh kia có thể là do hung thủ nhét vào túi quần Cát Băng, cho nên tôi còn thuận tiện điều tra lai lịch của quyển truyện tranh kia nữa…”