Chương 2411 Cô ta đang nói dối?
Đêm sâu người lặng, bên trong văn phòng tổ điều tra đặc biệt lại vang lên từng đợt tiếng cười vui vẻNhưng mà tiếng cười không phải từ ai trong phòng, mà đến từ chính máy tính của Triệu Ngọc.
Lúc này, Tịch Mộng Na tuy rằng vẫn còn ở cạnh Triệu Ngọc, nhưng cô ta đã ngã chỏng vó mà nằm trên sô pha ngáy ngủ, đại mỹ nữ có lẽ là quá mức mệt mỏi nên chẳng những tư thế bất nhã mà tiếng ngáy cũng không nhỏ…
Thú vị nhất là cô nàng còn cầm trên tay một túi khoai tây chiên, cứ như sợ người khác không biết mình là tín đồ ăn uống vậy…
Triệu Ngọc lại ngồi trước bàn mình trong văn phòng, đang quan sát một đoạn video tràn ngập tiếng cười vui vẻ.
Đoạn video này được sao chép từ điện thoại di động của Cát Băng, đều là hình ảnh mà Cát Băng đã quay chụp hồi còn sống, trong video, người xuất hiện nhiều nhất tất nhiên là cô dâu Kseniya quá cố…
Trong đoạn video có cảnh Cát Băng và Kseniya cùng nhau cưỡi ngựa bắn tên, ca hát nhảy múa, còn có tiếng cười đùa, pha trò, mỗi một hình ảnh đều tràn ngập tiếng hoan hô, nồng đậm tình yêu.
Thậm chí, có lúc cũng không biết bởi vì sao mà hai người chỉ cười ngửa tới ngửa lui…
Triệu Ngọc phát hiện, Kseniya quả thực giống như những gì Trương Quyền Khánh miêu tả, cô ta không phải một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, nhưng mà cô ta lại có một vẻ đẹp trí thức khó có thể miêu tả…
Vẻ đẹp đó gần như phóng đãng, rồi lại không chỉ giới hạn trong phóng đãng mà càng như là một loại thăng hoa như thể theo đuổi tự do, chỉ xem đoạn video thôi cũng có thể cuốn hút người ta vậy…
Người phụ nữ này…
Triệu Ngọc nghiêm túc mà nhìn những thước phim chân thật mà Cát Băng quay cho Kseniya, trong lòng vô cùng tò mò.
Thậm chí, vì lòng hiếu kỳ mà hắn còn bật đoạn video bất nhã bị cắt nối biên tập lại kia, muốn so sánh hai đoạn video với nhau…
Kết quả, sau khi âm thanh tràn ngập dục vọng này được phát ra từ loa, Triệu Ngọc bỗng nhiên bừng tỉnh, nhanh chóng tắt đoạn video đi.
Hắn quay đầu lại liếc nhìn Tịch Mộng Na trên sô pha một cái, thấy Tịch Mộng Na chỉ quay người một cái, vẫn chưa tỉnh lại.
Phù…
Triệu Ngọc lúc này mới lau mồ hôi một cách khó khăn, không ngờ mình xem một đoạn video mà lại còn tẩu hỏa nhập ma!
Kseniya, Kseniya…
Chẳng lẽ… sát thủ dưới gầm cầu thực sự cũng là một người bị Kseniya mê hoặc sao?
Hắn ta làm như vậy là để báo thù cho cô dâu, cho nên mới giá họa cho người đã treo cổ là Cát Băng?
Thế nhưng họ đã thăm dò tất cả các mối quan hệ của Kseniya sau khi nhập cảnh rồi mà?
Dường như… Không có một người như vậy mà?
Phù…
Triệu Ngọc điều chỉnh hô hấp, bình tĩnh lại tâm tình đang khô nóng một chút, rồi mới mở lại đoạn video của Cát Băng, tiếp tục nghiêm túc xem xét.
Ngoại trừ đoạn video ra, hắn còn xem xét lịch sử WeChat, di động và sách vv… của Cát Băng, định tìm được nhiều tin tức hơn từ đó…
Triệu Ngọc biết thứ hắn muốn tìm được là người chợt lóe mà qua trong các bức ảnh và đoạn video, không quá thu hút, rồi lại đang yên lặng chú ý Cát Băng và Kseniya.
Có lẽ người này mang ánh mắt tối tăm, có lẽ biểu cảm lãnh đạm, cũng có lẽ là giả vờ nhiệt tình, nhưng trong mắt lại lộ ra ghen tị…
Chỉ có người như vậy mới phù hợp với đặc điểm của hung thủ dưới gầm cầu!
Nhưng mà sau khi xem xét xong thông tin trong di động của Cát Băng, Triệu Ngọc lại không tìm được một người có đặc điểm như vậy.
A…
Hắn vươn vai một cái, phát hiện ra đã xem hai tiếng rồi, bây giờ đã là rạng sáng.
Triệu Ngọc không có ý định nghỉ ngơi, hắn chỉ đi đến buồng vệ sinh rửa mặt, sau đó lại tập trung điều tra.
Lúc này, hắn bắt đầu xem xét các bức ảnh chụp và đoạn video hiện trường đám cưới mà Nhiễm Đào sưu tập được, và cả đoạn video và bản ghi chép mà bọn họ đã thẩm vấn tất cả những người tham gia đám cưới lúc trước.
Hắn nghiêm túc xem xét mỗi một đoạn video, ngoại trừ muốn tìm nhân vật khả nghi ra, hắn còn cẩn thận cân nhắc khả năng khác…
Thí dụ như sau khi hắn nhìn thấy bản ghi chép mình thẩm vấn Hàn Văn, đột nhiên nhớ tới mình đã quên một vấn đề, đó là nên hỏi Hàn Văn về quyển truyện tranh kia.
Nếu bọn họ lớn lên từ nhỏ với nhau, thì có lẽ cô ta biết được lai lịch của quyển truyện tranh kia…
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc nhanh chóng ghi rõ điểm này lên vở, tính hôm nào lại đi gặp Hàn Văn một lần.
Lần trước ở Cục Cảnh sát Đại Long, dù sao cô ta vẫn chưa biết Cát Băng đã tử vong, lúc ấy, Cát Băng vẫn là nghi phạm lớn nhất.
Cho nên hắn cho rằng thực sự nên đi tìm nữ pháp y này nhờ hỗ trợ xem sao.
Nói đến Hàn Văn, Triệu Ngọc nhớ tới mình từng chụp ảnh chung với cô ta, lúc ấy, Tịch Mộng Na dùng điện thoại di động của Hàn Văn và Triệu Ngọc để chụp cho hai người họ.
Vì thế, Triệu Ngọc gần như là vô thức mở album ảnh trên điện thoại di động ra, mở ra bức ảnh chụp chung của hắn và Hàn Văn.
Nhưng mà khi Triệu Ngọc nhìn thấy bức ảnh, lông mày lại bất giác nhíu một cái.
Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện Hàn Văn tuy rằng tươi cười, nhưng không biết tại sao lại cười hơi giả, có chút… không quá tự nhiên…
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc cẩn thận quan sát một lúc, mới đầu cứ tưởng mình nghĩ nhiều, nhưng sau khi nhìn kỹ, hắn lại càng ngày càng cảm thấy nét cười của Hàn Văn có chút cứng ngắc.
Chẳng lẽ… trong lòng cô ta vốn không muốn chụp ảnh chung với mình?
Hay là… trong lòng cô ta đang chột dạ?
Triệu Ngọc nhanh chóng tìm kiếm đoạn video liên quan, muốn xem tình hình ngay lúc đó một lần nữa, sau đó mới phát hiện bởi vì hôm đó hỏi khá sốt ruột nên hắn không quay video lại mà chỉ bảo Tịch Mộng Na ghi vào vở.
Thế nhưng Tịch Mộng Na không rành chữ Trung Quốc, cho nên đã dùng điện thoại di động để ghi âm.
Tịch Mộng Na không có di động, cho nên đã lấy điện thoại di động của hắn để ghi âm.
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc nhanh chóng mở đoạn ghi âm kia ra, bật to âm lượng, nghe kỹ quá trình hỏi Hàn Văn một lần nữa.
Mà sau khi nghe xong, một sự nghi hoặc mơ hồ dâng lên trong lòng Triệu Ngọc, tuy rằng Hàn Văn trông có vẻ ổn, thế nhưng không biết tại sao, lúc cô ta trả lời một vài vấn đề mấu chốt thì giọng nói luôn khó có thể tránh khỏi dao động.
Phần mềm xem video và nghe nhạc trên máy tính Triệu Ngọc vừa lúc có thể thấy được dao động đó, không khỏi làm Triệu Ngọc càng thêm sinh nghi.
Hàn Văn dao động, có lẽ có thể hiểu là cô ta khẩn trương, dù sao thì bốn người chết kia đều là phù dâu trong đám cưới của Cát Băng, khá gần với cô ta.
Thế nhưng…
Nếu…
Lỡ như…
Không phải thì sao?
Nếu không phải vì lý do đó thì sao?
Chẳng lẽ… Triệu Ngọc đột nhiên nổi da gà, sợ hãi mà nghĩ liệu cái cô Hàn Văn này có đang… nói dối hay không!!?
Có phải cô ta… đang giấu giếm cái gì hay không?
“Anh ấy là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, chuyện gì cũng phải làm thật hoàn mỹ, không thích bại bởi người khác…”
“Anh ấy không phải kiểu người có lòng trả thù mạnh, nhưng mà… chỉ sợ chuyện trên đám cưới đã chạm đến giới hạn của anh ấy rồi thì phải?”
“Lòng bàn tay của anh ấy rất to, đặc điểm này trùng khớp với hung thủ…”
“Anh ấy kinh doanh du lịch thì hẳn là nắm rõ ngõ ngách Mãn Châu đúng không?”
“Anh ấy biết trượt tuyết, hơn nữa còn từng thảo luận với anh trai tôi về xe trượt tuyết chạy bằng điện nữa đấy…”
Nhớ lại những lời đánh giá của Hàn Văn về Cát Băng lúc trước, dường như Hàn Văn rất hy vọng Cát Băng chính là sát thủ dưới gầm cầu vậy…
Chẳng lẽ…
Từ lúc đó, Hàn Văn đã biết Cát Băng chết rồi sao?
Có phải nữ pháp y này… đang giấu giếm chuyện gì hay không?
⚝ ✽ ⚝
Nghĩ đến đây, mạch suy nghĩ của Triệu Ngọc nhanh chóng hoạt động, trong lòng tràn đầy động lực, hắn nhanh chóng nghĩ tới điều gì.
Vì thế, hắn khẩn cấp mở máy tính ra, lại xem xét một đoạn video thẩm vấn khác.
Đoạn video này ghi lại lúc hắn hỏi Hàn Trại và Cát Hoa ở sân polo, do một cảnh sát Hải Lạp có mặt lúc ấy quay lại.
Sau khi mở ra, thứ đầu tiên ánh vào mi mắt chính là cảnh tượng Triệu Ngọc đang hỏi Hàn Trại ở trên bục ghế đại biểu.
Bởi vì cảnh sát đứng ở một góc của dãy ghế đại biểu, cho nên trong màn hình ngoại trừ Triệu Ngọc và Hàn Trại ra, còn có thể nhìn thấy các khách quý trên dãy ghế đại biểu.
⚝ ✽ ⚝
Kết quả, mới vừa xem chưa được mấy phút, Triệu Ngọc đột nhiên phát hiện một vấn đề không tầm thường…
Ngay sau đó…
Hắn dần dần ý thức được vấn đề không tầm thường này dường như không phải kiểu không tầm thường bình thường mà là kiểu không tầm thường rất nghiêm trọng!
Ôi đậu xanh rau má nhà nó…
Trong phút chốc, Triệu Ngọc hít một ngụm khí lạnh, cảm thấy máu khắp người cứ như bị đóng băng vậy!
Chân tướng…
Chẳng lẽ đây là chân tướng mà mình vẫn đau khổ tìm kiếm sao!!!?