Chương 2414 Vấn đề rất mấu chốt
“Chúng ta đặt giả thiết là thế này…” Tịch Mộng Na tiếp lời: “Cát Băng và Hàn Trại từ nhỏ cùng nhau lớn lên, dần dần sinh ra tình cảm không giống với những người bạn khác. Loại tình cảm này vượt qua tình bạn, cuối cùng làm cho bọn họ phải đối diện với sự thật không thể nói ra…”“Thế nhưng trong gia đình bọn họ, những người có loại khuynh hướng này đều bị cho rằng là đáng xấu hổ. Cát Băng là người thừa kế đáng tự hào của gia đình họ, nếu thật sự bị công bố ra ngoài thì cha mẹ và chị anh ta tất nhiên sẽ tức giận đến phát điên! Cho nên sợ hãi mất mặt, sợ hãi bị người trong gia đình và người nhà phỉ nhổ, bọn họ không dám công khai tình cảm của mình, còn phải sống cực kỳ cẩn thận…”
“Dần dần tới khi trưởng thành, bọn họ đều tới lúc lập gia đình rồi” Tịch Mộng Na nói: “Vì hai người có thể vĩnh viễn ở bên nhau, Hàn Trại quyết định theo đuổi chị của Cát Băng, thành anh rể của Cát Băng…
“Chúng tôi đã tra xét cuộc hôn nhân của hai người bọn họ” Tịch Mộng Na nói: “Chị của Cát Băng từ lâu đã có tình cảm với Hàn Trại, cho nên dù điều kiện gia đình của hai người kém nhau rất xa, nhưng vẫn đến với nhau…
“Sau khi kết hôn, mối quan hệ của Hàn Trại và Cát Băng lập tức có thêm một tầng ngụy trang, bọn họ có thể tìm kiếm một vài cơ hội vui vẻ với nhau mà không làm người khác hoài nghi… Chúng tôi phỏng đoán, Hàn Trại và Cát Hoa không có con nhiều năm như vậy có lẽ cũng là bởi vì nguyên nhân này, có lẽ bọn họ lo lắng khi Hàn Trại có con sẽ ảnh hưởng tình cảm của bọn họ…”
“Nói ngắn lại… Rất loạn… Nhưng mà thứ càng loạn vẫn còn ở phía sau!” Tịch Mộng Na nói: “Cát Băng không kết hôn nhiều năm như vậy, người trong nhà tất nhiên sốt ruột, đối mặt với các kiểu bức hôn, áp lực của Cát Băng cũng không nhỏ… Mà ngay tại lúc này, Kseniya xuất hiện!”
“Chúng ta không biết quan hệ của Cát Băng và Kseniya đến cùng là như thế nào? Có lẽ Cát Băng cưới cô ấy chỉ là để ứng phó gia đình, tính toán sau khi kết hôn vẫn có thể vụng trộm với Hàn Trại… Cũng có lẽ Cát Băng đã bị Kseniya mê hoặc, thật lòng muốn cưới cô ấy…”
“Cũng chính vì Cát Băng mắt thấy sẽ kết hôn, cho nên anh ta và Hàn Trại xuất hiện vết rách, thế nên trong dịp tết năm ngoái, bọn họ mới có biểu hiện khác thường như thế…”
“Đương nhiên, lợi hại hơn vẫn còn phía sau!” Tịch Mộng Na lại nói: “Chỉ chớp mắt, Cát Băng sẽ kết hôn với Kseniya, Cát Hoa bởi vì không đồng ý mối hôn sự này cho nên cô ấy và Hàn Trại đều không tham gia đám cưới…”
“Không ai có thể ngờ tới trong đám cưới lại xảy ra chuyện không thể tin nổi như vậy, đoạn video bất nhã, cô dâu bất hạnh rơi xuống sông…”
“Bởi vì lúc ấy Hàn Trại không có mặt nên chúng ta không thể xác định liệu đoạn video bất nhã có liên quan đến anh ta hay không. Nhưng mà có thể tưởng tượng trong lòng Hàn Trại tất nhiên là thấy may mắn, đám cưới của Cát Băng thất bại, điều này có nghĩa là anh ta có thể làm lành với Cát Băng, tiếp tục trở lại như trước kia…”
“Thế nhưng… Hàn Trại trăm triệu không nghĩ tới hướng đi của câu chuyện lại không chạy về phía anh ta mong muốn, mà là càng chạy càng xa… Cuối cùng, khi Hàn Trại đau khổ tìm kiếm Cát Băng, lại tìm được Cát Băng đã thắt cổ tự tử ở trong khu nghỉ dưỡng…
“Hàn Trại suy sụp…” Tịch Mộng Na càng nói càng kích động: “Nhìn thi thể lạnh như băng của Cát Băng, tất cả nguyện vọng cuộc đời này của anh ta đều biến thành bọt nước, mất hết can đảm, chỉ còn lại đầy ngập thù hận! Cho nên anh ta đứng trước thi thể của Cát Băng làm ra một quyết định, thì phải là…”
“Đủ rồi, đủ rồi!” Ai ngờ, ngay tại lúc Tịch Mộng Na nói đến điểm rất mấu chốt, Thôi Lệ Châu lại đột nhiên chặn lại: “Sếp à, Barbie à, không phải tôi đang quét hứng của hai người đi đâu, chỉ là tôi có một vấn đề quan trọng nhất phải nhắc nhở hai người một chút!”
“Chẳng lẽ… cả hai người đều đã quên rồi sao?” Thôi Lệ Châu chỉ vào một đống tư liệu trên bàn công tác và nói: “Ngay từ lúc bắt đầu điều tra vụ án, chúng ta đã điều tra tất cả những người liên quan!”
“Quỹ tích sinh hoạt của Hàn Trại là do tôi phái người tra” Thôi Lệ Châu cũng kích động mà nói: “Chẳng lẽ báo cáo của tôi còn chưa đủ rõ ràng sao? Lúc xảy ra vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu, Hàn Trại đang bàn chuyện làm ăn với người khác ở thành phố khác. Cho nên anh ta có chứng cứ ngoại phạm!”
“Không!” Ai ngờ, Triệu Ngọc lại nói cực kỳ rõ ràng: “Tất cả thi thể nữ dưới gầm cầu đều bởi vì đóng băng nên không thể khiến chúng ta suy đoán ra thời gian tử vong của các cô gái một cách chính xác!
“Trong thời gian một vài vụ án xảy ra, Hàn Trại quả thực đã đi công tác, thậm chí còn đi tới tận thành phố Hô Hòa vốn là tỉnh lị Mông Hương, nhưng mà…” Triệu Ngọc nói: “Đây không thể trở thành bằng chứng vắng mặt tại hiện trường của anh ta, mà trái lại càng thêm chứng minh anh ta có thể có vấn đề, hơn nữa là rất có vấn đề…”
Nói xong, Triệu Ngọc bảo Tăng Khả chuyển ảnh trên màn hình lớn, quỹ tích sinh hoạt của Hàn Trại xuất hiện.
“Đây là quỹ tích sinh hoạt mà cô phái người điều tra được” Triệu Ngọc chỉ vào màn hình lớn nói: “Đoạn phía sau thì là do tôi viết thêm vào, đó là những khoảng thời gian xảy ra vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu!
“Cô hãy nhìn kỹ…” Triệu Ngọc nói: “Vụ án đầu tiên xảy ra vào khoảng ngày 16 tháng 12 năm ngoái, các bác sĩ pháp y của chúng ta chỉ có thể phán định trong năm ngày trước hoặc sau đó, nói cách khác, từ ngày 11 tháng 12 đến ngày 21 tháng 12 đều có thể là thời gian Hàn Trại gây án!”
“Lúc ấy, Hàn Trại vừa lúc công tác ở Tân Tân” Triệu Ngọc nói: “Không sai, anh ta bàn chuyện làm ăn ở Tân Tân, có nhân chứng, có vật chứng, nhìn qua không có vấn đề! Nhưng mà nếu anh ta thừa dịp buổi tối không ai làm bạn, lái một chiếc ô tô kiểu đại chúng đi đến Mãn Châu gây án thì sao?”
“Có vẻ như điều này không phải là không thể, đúng không? Đường tuyết trơn trượt, nhưng mà ba, bốn tiếng đồng hồ vẫn đủ lái xe đến nơi mà?”
“Tiếp tục nhìn tình hình phía sau đi, mỗi lần cứ đến thời gian xảy ra vụ án thi thể nữ dưới cầu, Hàn Trại sẽ đi ra ngoài một lần, Tiểu Thôi…” Triệu Ngọc nặng nề hỏi: “Chẳng lẽ cô vẫn không nhận ra người này rất có vấn đề sao?”
“Hả?” Sau khi Thôi Lệ Châu phát hiện tình huống này, cuối cùng cũng không nói gì nữa.
“Trùng hợp như vậy, có lẽ vốn đều không phải là trùng hợp…” Triệu Ngọc tiếp tục phân tích của mình: “Suy nghĩ thử xem, nếu cô là Hàn Trại, cô là sát thủ dưới gầm cầu, để thoát khỏi hiềm nghi, cô sẽ làm như thế nào?”
“Có phải thời gian ra ngoài bàn chuyện làm ăn chính là thời cơ tốt nhất hay không?”
“Mà ngược lại” Triệu Ngọc nói: “Nếu không có cơ hội đi ra ngoài, anh ta vẫn ở lại Hải Lạp thì trái lại sẽ rất phiền toái! Bởi vì anh ta phải lái xe đến Mãn Châu gây án, nên chỉ cần anh ta vừa rời khỏi Hải Lạp là sẽ bị người ta biết được, khiến anh ta không dễ thoát khỏi hiềm nghi!”
“Tân Tân thì dễ hiểu, thế nhưng từ… Từ thành phố Hô Hòa đến Mãn Châu…” Thôi Lệ Châu nói: “Phải lái xe mất 10 tiếng đấy! Khi tuyết rơi, đường cao tốc còn hay bị đóng cửa, anh ta… anh ta có kịp không?”
“Cho nên…” Triệu Ngọc nói: “Điều này cũng cho chúng ta một cơ hội. Tiếp theo, chúng ta cần cẩn thận điều tra chi tiết hơn để xác định…” Hắn chỉ một ngón tay vào màn hình lớn: “Hành tung chính xác của Hàn Trại khi ra ngoài!”
“Chỉ cần chúng ta có thể tìm được khoảng thời gian trống hơn một ngày trong những chuyến công tác này thì… Chúng ta đã có thể loại trừ bằng chứng vắng mặt tại hiện trường của anh ta rồi!”
“Còn nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Chiếc xe Ford kia của Cát Băng cũng rất quan trọng, chúng ta cũng phải sửa sang lại bản ghi chép hoạt động của chiếc ô tô kia sau khi Cát Băng tử vong một lần nữa, sau đó dùng nó so sánh với quỹ tích sinh hoạt của Hàn Trại! Xem người lái chiếc ô tô kia có khả năng chính là tên Hàn Trại này hay không…”
“Ừm…” Thôi Lệ Châu nhíu chặt mày nói: “Sếp à, nếu hung thủ thật sự là Hàn Trại thì anh ta tuyệt đối sẽ không lái chiếc xe Ford này chạy khắp nơi một cách trắng trợn đâu!”
“Đúng thế!” Triệu Ngọc gật đầu nói. “Tất nhiên là anh ta sẽ đỗ chiếc ô tô này ở Mãn Châu, hoặc là nơi nào đó ở Hải Lạp đầu tiên, sau đó lợi dụng thời gian rảnh trong lúc đi công tác bàn chuyện làm ăn để lái chiếc ô tô này!”
“Cho nên…” Tăng Khả tiếp lời: “Hôm nay chúng ta có rất nhiều việc cần hoàn thành đấy!”
“Đúng thế” Triệu Ngọc nói: “Tăng Khả đang liên hệ với cảnh sát địa phương ở những nơi mà Hàn Trại đi công tác, điều tra lịch sử chi tiết về hành trình của Hàn Trại… Đội trưởng Cừu ở Mãn Châu sẽ điều tra rõ quỹ tích chi tiết của chiếc xe Ford đó…”
“Tiểu Thôi” Triệu Ngọc nói: “Nhiệm vụ của cô hôm nay là tìm một số bạn chơi thời thơ ấu, bạn học hồi tiểu học hoặc là hàng xóm của Hàn Trại, hỏi thăm tin tức hồi nhỏ của anh ta! Xem tên Hàn Trại này hồi nhỏ rốt cuộc như thế nào?”
“À” Thôi Lệ Châu gật đầu: “Được, được…”
“Đào” Triệu Ngọc lại nói với Nhiễm Đào: “Cát Băng từng mua nhiều đồ dùng đặc biệt như vậy trên mạng, nếu chúng ta có thể tìm được mấy thứ này, hơn nữa kiểm tra được tin tức của Hàn Trại từ mấy thứ này thì… Chúng ta đã có thể xin lệnh bắt rồi!”
“Cậu hiểu ý của tôi chứ?”
“Hiểu! Tôi đã hiểu rồi!” Nhiễm Đào nói: “Chuyện lục soát đồ thì tôi thành thạo lắm!”
“Nhớ kỹ” Triệu Ngọc nói: “Không được kinh động đến Hàn Trại, hơn nữa, vì Hàn Trại có vợ cho nên mấy thứ này không thể ở trong nhà Hàn Trại được! Cho nên mục tiêu chủ yếu của cậu là các chỗ ở của Cát Băng, chính là các thành phố khác, điều tra kỹ xem thế nào…”
“Nếu ông anh rể đại nhân này vẫn không phải nghi phạm mà chúng ta muốn tìm” Triệu Ngọc thì thào nói: “Thì vụ án này thật sự kỳ quái đấy…”