Chương 2434 Chưa viên mãn
Giữa trưa ngày hôm sau, trong quán lẩu A Kỳ Cách tại thành phố Hải Lạp“Vụ án được giải quyết rồi, thoải mái quá đi!” Miêu Anh vừa mới tới thành phố Hải Lạp, nói: “Bên phía Mãn Châu đã giải trừ giới nghiêm, cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi!”
“Chị Miêu” Thôi Lệ Châu gắp cho Miêu Anh một bát đầy thịt dê: “Chị mau nếm thử đi, em chưa từng ăn thịt dê nào ngon như vậy cả!”
“Cám ơn…” Miêu Anh hiển nhiên không quá đói, nên không vội ăn thịt ngay mà tiếp tục nói: “Thật không ngờ vụ án này lại khúc chiết như thế, vượt qua tưởng tượng của tôi lúc trước!”
“Đúng đấy!” Thôi Lệ Châu nói: “Nếu Cát Băng không đính hôn với Kseniya, nếu Kseniya không mời nhóm Thu Kim Na tới tham gia đám cưới, hoặc là cái cô Eliza kia xóa đoạn video đó sớm thì chẳng phải… mọi chuyện đã không đến mức này nhỉ?”
“Các vụ án trên thế giới này” Triệu Ngọc nghiêm trang mà nói: “Nào có nhiều nếu như vậy chứ!”
“Câu này…” Tịch Mộng Na gắp một miếng thịt dê, nhăn mặt nói: “Quen mắt lắm đấy, à không, quen tai chứ!”
“Dù hung thủ chuẩn bị đầy đủ thế nào đi nữa cũng không trốn được mắt thần của sếp chúng ta đâu, ha ha ha…” Nhiễm Đào khen: “Chỉ cần liếc một cái đã có thể nhìn ra xu hướng tình dục của Hàn Trại có vấn đề rồi, công lực kiểu này, chúng ta chỉ sợ dù có học thêm một trăm năm nữa cũng không học được!”
“Cả ngày chỉ vội tính kế, tính đi tính lại cuối cùng tự hại mình” Tăng Khả cũng cảm khái nói: “Hàn Trại chuẩn bị đầy đủ như thế, lại không ngờ rằng cuối cùng bại bởi vợ của mình!”
“Cái này gọi là nhân quả báo ứng” Nhiễm Đào phụ họa: “Hàn Trại lừa Cát Hoa thảm như thế, ngay cả kết hôn cũng là vì ngụy trang, đáng đời bị bại trên tay của Cát Hoa…”
“Thật ra…” Ngô Tú Mẫn nói: “Tôi vừa trò chuyện cùng Cát Hoa một lúc trong bệnh viện, người phụ nữ này tuy rằng có được gia sản bạc triệu, lại là người bị hại quan trọng trong vụ án!”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc nói: “Lúc trước cô ta ngã ngựa là có nguyên nhân, khi tôi cứu cô ta, cô ta khóc trông đau lòng lắm. Tôi nghĩ, lúc ấy, chuyện cô ta sợ hãi nhất chính là mất em trai và ông xã của mình nhỉ?”
“Nhưng cuối cùng, điều tồi tệ nhất vẫn xảy ra, cả em trai và ông xã, cô ta đều không giữ được ai cả…”
“Người phụ nữ này thật đáng thương” Thôi Lệ Châu nói: “Kẹp ở giữa em trai và ông xã, nói cũng không thể nói, chỉ có thể yên lặng chịu đựng, nghẹn lại trong lòng! Mà điều đáng buồn nhất chính là, hai người này đều là người thân yêu nhất của cô ta!”
“Đằng sau mỗi vụ án đều có một lít nước mắt!” Triệu Ngọc lại nói đến câu kinh điển này: “Bốn phù dâu người Nga kia tuy rằng có hành động không nên, nhưng cũng có mặt đáng thương mà! Cho dù chuyện đoạn video có liên quan đến các cô gái, nhưng tội không đáng chết…”
“Cả cô dâu nữa” Thôi Lệ Châu tiếp lời: “Cô ta vất vả lắm mới rời khỏi biển khổ, vốn định chia sẻ niềm vui sướng của mình cho các bạn, nhưng lại không ngờ đến… vui sướng chưa chia sẻ được, cuối cùng tất cả đều đánh mất tính mạng, thật sự khiến người ta phải thổn thức…”
“Cho nên mới nói…” Miêu Anh tổng kết: “Cho dù đã xảy ra sự tình gì, gặp được bất công như thế nào đi nữa, cũng không thể trở thành lý do để phạm tội được!”
“Đúng thế” Triệu Ngọc gật đầu đồng ý: “Càng là gặp phải chuyện cực đoan, càng cần bình tĩnh và lý tính để đối phó! Giống như Hàn Trại vậy, đến lúc hối tiếc không kịp thì tất cả đã chậm rồi…”
Nghe đến đây, Tịch Mộng Na không khỏi sợ run một cái, dường như nhớ tới lúc trước mình đã phạm phải sai lầm, trên mặt tràn ngập sám hối…
“Được rồi, nói ngắn lại, vụ án được phá rồi!” Triệu Ngọc bưng chén rượu lên: “Dù thế nào cũng phải làm một ly trước, mấy ngày qua, mọi người đều vất vả rồi!”
“Không vất vả, không vất vả” Nhiễm Đào nhanh chóng bưng chén rượu lên hưởng ứng: “Chỉ là lạnh chết đi được!”
“Vậy anh ăn nhiều thịt một chút để bồi bổ đi!” Thôi Lệ Châu trêu ghẹo nói.
Sau đó, mọi người cụng ly chúc mừng, uống một hơi cạn sạch rượu trong chén.
Nhưng bởi vì buổi chiều còn có công tác nên hầu như mọi người đều dùng đồ uống bình thường, chỉ có mình Triệu Ngọc uống bia.
Mọi người đều hiểu bản tính của Triệu Ngọc, sau mỗi lần phá được vụ án, Triệu Ngọc sẽ biến thành chưởng quầy phủi tay, giao tất cả công tác xử lý còn lại cho Miêu Anh và các thành viên, còn mình không để ý đến nữa.
“Nhưng mà…” Sau khi buông chén rượu, Thôi Lệ Châu lại bắt đầu trêu ghẹo Nhiễm Đào: “Anh Đào à, lúc này, anh cũng đâu bị lạnh vô ích! Nếu không nhờ có Hàn Trại cho anh mặc cái áo bông ái ái kia thì chỉ sợ sếp đã không nghĩ đến xu hướng tình dục của Hàn Trại đâu nhỉ?”
“Ồ? Đúng nhỉ” Nhiễm Đào không khiêm tốn một chút nào: “Nói như vậy thì tôi đã lập công đầu rồi còn gì?”
“Công lớn thì còn hiểu được, nhưng đâu thể tính là công đầu chứ?” Tăng Khả nhân cơ hội tranh công: “Chuyện thám tử tư là tôi điều tra ra đấy!”
“Bức ảnh do tôi tìm được cơ mà?” Thôi Lệ Châu cãi cọ, trên bàn cơm nhất thời càng trở nên náo nhiệt.
“Triệu Ngọc” Miêu Anh thì nói với Triệu Ngọc: “Em đã trò chuyện với các lãnh đạo ở Mãn Châu rồi, để giảm bớt cảm xúc khẩn trương của nhân dân, bọn họ hy vọng chúng ta có thể mau chóng mở buổi họp báo, công bố tình hình vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu…”
“À, chuyện này thì đương nhiên rồi” Triệu Ngọc cười nói: “Em yêu, em giúp anh chủ trì là được đúng không? Mấy ngày nay, anh chưa được ngủ ngon giấc nào đâu…”
“Triệu Ngọc, anh không hiểu ý của em à?” Miêu Anh nói: “Anh cũng đừng quên, chúng ta biết chuỗi vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu chỉ có bốn vụ, nhưng mà nhân dân thành phố Mãn Châu lại nghĩ là năm vụ đấy!”
“À!” Một câu khiến Triệu Ngọc hoàn toàn tỉnh ngộ, lập tức vỗ đầu nói: “Không ngờ anh lại quên còn một vụ án nữa!”
Nhắc tới vụ án này, Ngô Tú Mẫn lập tức đặt đôi đũa xuống.
“Ý của em là” Miêu Anh nói: “Anh có muốn đợi đến khi vụ án này cũng được giải quyết, sau đó tổ chức một cuộc họp báo luôn không? Hay là… Trực tiếp công bố tình hình? Anh sợ…”
“Đúng thế” Triệu Ngọc cân nhắc, nói: “Nếu nói cho công chúng rằng chúng ta đã biết vụ án nhà máy khai thác dầu thứ ba này không hề liên quan gì đến vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu thì có thể sẽ khiến hung thủ chú ý, chỉ e sẽ gây khó khăn cho việc bắt giữ của chúng ta sau này…”
“Vụ án này nhìn qua rất không chuyên nghiệp” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhưng kỳ quái chính là chúng ta gần như đã tra xét tất cả công nhân trong nhà máy một lượt rồi mà vẫn chưa tìm ra được một nghi phạm nào!”
“Ừm…” Thôi Lệ Châu nhanh chóng nói: “Lúc trước, chẳng phải sếp đã nói nên xem xét trọng điểm đoạn video quay hiện trường vụ án thi thể nữ tại thị trấn Bạch Kỳ sao? Trong đó cũng không có nghi phạm à?”
“Đoạn video không ghi lại đầy đủ” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhưng mà trên cơ bản, tôi đã bí mật điều tra tất cả những người có mặt tại hiện trường rồi, bọn họ đều có bằng chứng vắng mặt tại hiện trường! Điều quan trọng nhất là động cơ giết người!”
“Nạn nhân không bị xâm hại, cũng không bị mất tài sản quan trọng, cho nên… Bài trừ khả năng xúc động mà phạm tội, giết vì tình hoặc là cướp bóc…
“Nạn nhân có các mối quan hệ xã giao rất tốt, lại là công việc tạm thời nên khả năng báo thù cũng không quá lớn!”
“Bây giờ, chúng ta đã thông qua Hàn Trại chứng minh nạn nhân không phải nhân chứng quan trọng của một hành vi phạm tội nào cả, cho nên…”
“Chị Ngô, đừng vội” Triệu Ngọc nói: “Ăn xong bữa cơm này, rồi hai chúng ta trở về Mãn Châu…”