Chương 2442 Chột dạ
“Lý Quan?” Triệu Ngọc nhìn thoáng qua tư liệu mà Ngô Tú Mẫn đưa, hỏi: “Tên này… hơi thú vị đây, hắn ta làm nghề gì thế?”“Phó quản đốc!” Ngô Tú Mẫn nói: “Phó quản đốc hậu cần, hắn ta là một trong các nguyên lão đã đến Mãn Châu sớm nhất để xây dựng nhà máy, từng đảm nhiệm chức giám đốc phân xưởng và giám đốc hậu cần!”
“Phó quản đốc?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Tại sao… chị lại nói hắn ta là nghi phạm thế?”
Nghe thấy câu hỏi của Triệu Ngọc, Nhiễm Đào và Tịch Mộng Na cũng hết sức hiếu kỳ, tất cả đều đến gần.
“Tổ trưởng, dựa theo lời dặn dò của cậu, sau khi lệnh khen thưởng được phát ra, chúng tôi đã tiến hành xác định địa điểm giám sát của toàn bộ nhà máy…” Ngô Tú Mẫn dùng điều khiển từ xa mở màn hình lớn ra, rồi đồng bộ một đoạn video từ camera theo dõi lên màn hình.
Trong đoạn video, có thể nhìn thấy một chiếc ô tô từ xa đến gần, thế nhưng xe vừa chạy được một nửa đường thì lại đỗ ở ven đường.
Hai phút sau, không ngờ ô tô lại quay đầu, trở về đường cũ.
“Đây là đoạn video mà chúng tôi đã quay được vào đêm qua” Ngô Tú Mẫn tạm dừng đoạn video, giải thích với đoàn người Triệu Ngọc: “Tối hôm qua lúc 12 giờ 35 phút, một chiếc xe ô tô chạy ra khỏi khuôn viên nhà máy, lái khá vội vàng… Thế nhưng, ô tô vừa chạy cách nhà máy 200 mét thì lại đột nhiên quay đầu…”
“Trải qua điều tra, chúng tôi phát hiện chủ nhân chiếc ô tô này chính là Lý Quan – phó quản đốc đương nhiệm của nhà máy khai thác dầu thứ ba!”
“Chuyện này…” Tịch Mộng Na nhíu chặt mày hỏi: “Chuyện này có thể chứng minh cái gì chứ? Chắc là muốn ra ngoài rồi lại quên cái gì đó? Hoặc là nhớ nhầm ngày…”
“Tôi cảm thấy…” Nhiễm Đào chống cằm cân nhắc, nói: “Có phải người này chột dạ không?”
“Mọi người nhìn kỹ xem” Ngô Tú Mẫn phát bản đồ nhà máy khai thác dầu thứ ba lên màn hình, chỉ vào một chỗ trong đó và nói: “Đây là nơi ô tô dừng xe quay đầu tối hôm qua, nếu tiếp tục đi thì sẽ đến lối rẽ dẫn đến thị trấn Hồng Kỳ!”
“Bởi vì xảy ra vụ án cho nên đội trưởng Cừu đã phái một tổ đứng canh ở đó, dựa vào vị trí đỗ của chiếc Volkswagen thì có lẽ tài xế thấy cảnh sát đang đứng gác nên mới quay đầu lại…”
“Ừm… Có lý lắm…” Nhiễm Đào trừng to mắt nói: “Chột dạ, tuyệt đối là chột dạ…”
“Vì thế…” Ngô Tú Mẫn điều chỉnh đoạn video, tiếp tục giải thích: “Chúng tôi đã theo dõi chiếc ô tô này qua các camera giám sát, lại nhanh chóng phát hiện ra tình huống càng khả nghi hơn!”
Hình ảnh trên màn hình lớn lại thay đổi, mọi người nhìn thấy một đoạn đoạn video mới.
Sau khi chiếc ô tô Volkswagen kia trở lại một tòa nhà dân cư, một người đàn ông cao lớn bước xuống xe, người đàn ông này còn lôi từ trong cốp xe ra hai chiếc thùng lớn…
“Ôi ôi…” Nhiễm Đào vỗ tay, hưng phấn nói: “Tên này định chuyển nhà, hay là chạy trốn thế nhỉ?”
“Thông qua đoạn video, chúng tôi đã xác nhận” Ngô Tú Mẫn nói: “Người này chính là Lý Quan! Chiều cao của hắn ta không cao cũng không thấp, chính xác là 1,8 mét!”
Ý của Ngô Tú Mẫn không thể rõ ràng hơn, bởi vì nếu phán đoán theo dấu chân ở hiện trường vụ án thì hung thủ sát hại Trì Mỹ Hân cũng cao khoảng 1,8 mét.
“Sau đó…” Ngô Tú Mẫn tiếp tục nói: “Chúng tôi lại kiểm tra một camera khác, phát hiện vào lúc ban đêm, đèn trong nhà Lý Quan đã bật sáng suốt đêm hôm đó!”
“À…” Tịch Mộng Na gật đầu nói: “Hiển nhiên, đối với người này mà nói, đúng là một đêm không ngủ rồi!”
“Chột dạ” Nhiễm Đào kiên trì ý kiến của mình: “Tuyệt đối là chột dạ!”
Triệu Ngọc nhìn màn hình, trong đầu đang nhanh chóng suy tư, có phải người này thật sự có vấn đề hay không?
“Chúng tôi đã tìm hiểu và biết được rằng” Ngô Tú Mẫn tiếp tục nói: “Đêm qua, Lý Quan không có nhiệm vụ, trong nhà cũng không có bất cứ tình huống khẩn cấp nào, theo lý thuyết, hắn ta không nên lái xe rời khỏi nhà máy trong thời gian ấy!”
“Vậy…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Nói về Lý Quan này đi, rốt cuộc hắn ta là người ra sao?”
“Hắn ta là người Tấn Bình, 23 tuổi đã theo binh đoàn dầu mỏ đến Mãn Châu khai thác dầu mỏ rồi” Ngô Tú Mẫn nói: “Hắn ta là một trong các nguyên lão đã xây dựng nhà máy khai thác dầu thứ ba!”
“Năm nay 57 tuổi, tuy rằng đảm nhiệm chức phó quản đốc hậu cần, nhưng trên cơ bản đã lui về tuyến hai, vài năm sau là có thể về hưu…”
“Về hoàn cảnh gia đình thì hắn ta chỉ có một cô con gái, vợ là giáo viên, nhưng đã qua đời cách đây mười năm vì mắc bệnh…”
“Còn nữa, con gái hắn ta làm việc tại Ngân hàng Công thương thành phố Tấn Bình, đã có bạn trai nhưng chưa kết hôn…”
“Nói cách khác” Triệu Ngọc nói: “Bây giờ Lý Quan đang sống một mình à?”
“Đúng vậy! Nhưng mà…” Ngô Tú Mẫn nói: “Căn cứ tư liệu mà chúng ta nắm giữ hiện tại, chúng ta vẫn chưa phát hiện Lý Quan và Trì Mỹ Hân có bất cứ mối quan hệ nào, ngoại trừ Lý Quan là sếp của Trì Mỹ Hân ra!”
“Không cần phải thế chứ?” Tịch Mộng Na có phản ứng không chậm, vừa suy luận vừa nói: “Lý Quan là người không vợ, Trì Mỹ Hân độc thân ly dị, nếu thật sự yêu đương thì đâu cần phải lén lút?”
“Nói cái gì thế?” Nhiễm Đào trừng mắt: “Lý Quan gần 60 tuổi rồi, còn Trì Mỹ Hân thì chưa tới 30 tuổi, hai người bọn họ mà yêu đương á?”
“Tổ trưởng” Ngô Tú Mẫn không để ý tới Nhiễm Đào và Tịch Mộng Na bình luận, tiếp tục nói với Triệu Ngọc: “Sau khi người này tiến vào tầm nhìn của chúng ta, chúng tôi đã tiến hành điều tra quỹ tích sinh hoạt của hắn ta mấy ngày nay”
“Chúng tôi phát hiện thấy… gần đây người này ra vào nhà máy khá thường xuyên, dường như có chút khác thường…”
“Ồ?” Triệu Ngọc nói: “Dù sao cũng là phó quản đốc, ra vào thường xuyên hình như cũng là chuyện bình thường mà?”
“Không phải, nhà máy cung cấp cho bọn họ ô tô và tài xế” Ngô Tú Mẫn nói: “Nếu là vì công tác thì hắn ta đều ngồi xe công, nhưng tất cả những lần ra vào thường xuyên mà chúng ta tra được, thì hắn ta đều lái xe riêng của mình…”
“À… Thế thì…” Triệu Ngọc cân nhắc, hỏi: “Quỹ tích sinh hoạt của hắn ta có chỗ nào bất thường không?”
“Trước khi xảy ra vụ án, hắn ta đã đến thành phố vài lần, chúng tôi vẫn đang điều tra quỹ tích cụ thể…” Ngô Tú Mẫn trả lời: “Sau khi xảy ra vụ án, hắn ta chỉ ra ngoài hai lần, hơn nữa đều chỉ trong thời gian rất ngắn rồi lập tức quay về…”
“Hả?” Triệu Ngọc bỗng dưng sửng sốt, không hề nghi ngờ rằng sự phát hiện này càng khiến hắn cảm thấy phù hợp với vụ án.
Thường xuyên đến thành phố, nói không chừng là để đi mua công cụ…
Mà sau khi xảy ra vụ án thì rất có thể là…
“Tổ trưởng” Lúc này, lời nói của Ngô Tú Mẫn đã khẳng định ý nghĩ của Triệu Ngọc, cô ấy nói với Triệu Ngọc: “Tôi còn tra được một manh mối, không biết có liên quan đến vụ án Trì Mỹ Hân hay không, bởi vì… Nghe có vẻ không thể chấp nhận được!”
“Ồ?” Triệu Ngọc hết sức hiếu kỳ, nhanh chóng thúc giục hỏi: “Chị phát hiện ra cái gì thế?”
“Căn cứ vào tư liệu mà chúng ta đang nắm giữ…” Ngô Tú Mẫn chỉ vào máy tính của mình và nói: “Vào năm 1979, Lý Quan vừa lúc nhậm chức ở bộ phận mua hàng, lúc ấy, hắn ta chịu trách nhiệm mua các vật tư và thiết bị…”
“Wow…” Ngô Tú Mẫn còn chưa nói xong, Nhiễm Đào đã lảo đảo đi ra ngoài: “Không phải chứ? Chị Ngô, ý… ý của chị… ý của chị là…”
Lúc này, Triệu Ngọc và Tịch Mộng Na cũng đã hiểu được ý của Ngô Tú Mẫn, ánh mắt vô cùng kinh ngạc, không thể tin nổi.
“Nếu các cô gái áo đỏ đều là nhân viên kinh doanh bán phụ tùng và thiết bị” Ngô Tú Mẫn thì vững vàng mà nói: “Vậy thì các cô ấy nhất định sẽ giao tiếp với Lý Quan!”